Tôi đã gây ra chuyện tày đình trong ngày chồng đi nghỉ lễ
Khi anh đưa tôi về, đột nhiên gần đến ngõ, anh quay sang ôm ghì lấy tôi hôn tới tấp và tôi đã buông xuôi để mọi chuyện sai lầm xảy ra….
Chào mọi người, hôm nay chắc hẳn mọi người vẫn đang hạnh phúc bên gia đình trong kỳ nghỉ lễ 30/4-1/5 dài ngày, còn tôi thì đã bắt đầu ngày làm việc đầu tiên rồi. Bởi tôi không đủ tự tin để ở nhà thêm phút giây nào nữa, đầu óc tôi đang ở trong tình trạng bế tắc bởi suy nghĩ quá nhiều và cảm giác tội lỗi phần lớn hơn.
Tôi đã gây ra chuyện tày đình khi chồng đi họp lớp 3 ngày và bây giờ, tôi không biết phải làm sao. Chỉ mong lên đây có thể giải tỏa chút tâm lý và có được sự chia sẻ của mọi người.
Tôi lấy chồng đã gần 3 năm nay nhưng chưa lần nào hai vợ chồng đi chơi xa, kể cả trăng mật như các cặp vợ chồng khác. Bởi hai vợ chồng điều kiện kinh tế chưa ổn định, lại mới mua nhà trả góp, đến con còn chưa dám sinh chứ chẳng nói gì đến chuyện du lịch. Thế nhưng, lúc nào hai vợ chồng nói chuyện với nhau, tôi cũng an ủi anh ấy chịu khổ bây giờ rồi sau này có tiền, có điều kiện hai vợ chồng sẽ đi chơi sau.
Vì thế mà dịp lễ này cũng như những lễ khác, hai vợ chồng chỉ gửi ít quà về quê, còn chồng tôi đi họp lớp đại học. Rồi hôm 30/4, anh ấy bảo có người bạn học đi nước ngoài về bao cả lớp đi Quảng Ninh chơi 3 ngày nên anh đi luôn, còn tôi ở nhà một mình.
Mấy hôm chồng đi chơi, tôi vẫn thấy cuộc sống bình thường bởi lâu nay, dù anh ấy có ở nhà thì mọi thứ vẫn tẻ nhạt như vậy. Bởi lúc nào hai đứa cũng cuốn trong vòng xoáy công việc, tiền nong trả nợ ngân hàng nên ngày nào cũng chỉ nói với nhau vài ba câu trên giường rồi đi ngủ.
Vào hôm chồng đi họp lớp cùng bạn học, tôi đã gây ra chuyện tày đình. Ảnh minh họa.
Tôi gặp chồng tôi khi đang trong thời gian thực tập ở cơ quan anh, sau đó hai đứa thân thiết hơn. Khi tôi ra trường chờ tìm việc thì anh ấy lại gọi tôi đến vào làm. Ấn tượng của tôi khi đó là anh rất hiện, rất giỏi và hơn hết là chí cầu tiến cao, tình yêu của tôi khi đó có lẽ xuất phát từ lòng ngưỡng mộ như vậy. Anh hơn tôi 5 tuổi, tốt tính, hiền lành nhưng có phần ít nói. Anh rất hiếu thuận với gia đình hai bên. Thời gian đầu làm quen, anh khá dè dặt vì cứ nghĩ tôi ít tuổi, trẻ con. Nhưng sau đó tiếp xúc anh lại bảo rất hợp bởi suy nghĩ của tôi khá giống anh…
Sau đó tôi và anh yêu nhau và 1 năm sau làm đám cưới khi được sự đồng thuận của bố mẹ hai bên.
Thế nhưng cuộc sống sau hôn nhân hoàn toàn khác với những gì tôi nghĩ trước đó. Anh là một người chỉ có công việc. Ngoài công việc ra anh chỉ về nhà hoặc đi tiếp khách, không thích tụ tập, hút thuốc, không để ý đến phụ nữ nhưng cái vẻ dửng dưng đó cũng cuốn hút không ít chị em. Mặc dù vẻ ngoài của anh không có gì xuất sắc.
Video đang HOT
Tôi cũng vì không muốn mang tiếng phụ thuộc vào chồng nên dù thời điểm đó, lương anh khá cao, gấp mấy lần lương tôi nhưng tôi chẳng bao giờ mở miệng hỏi. Thế nhưng tôi không hỏi thì chồng tôi cũng chẳng quan tâm. Anh cứ đi về với công việc, dường như cũng chẳng mấy khi để ý xem tâm trạng vợ như thế nào.
Rồi cuối tháng 3 năm 2015, đột nhiên anh thay đổi, ít nói hơn. Đi về cũng thường xuyên hơn. Sau đó tôi tìm hiểu mới biết anh chị một người cùng cơ quan chơi xấu và buộc phải xin nghỉ việc. Tôi đã động viên anh cố gắng nhưng hôm đó anh chỉ ôm lấy tôi khóc vì nhục nhã và uất ức.
Sau đó 3 tháng liền, anh cứ giam mình trong nhà mà không chịu đi làm việc gì khác. Nhiều lúc tôi lo lắng thực sự vì hai đứa đang vay tiền mua nhà trả góp. Đôi lúc tôi hỏi anh còn tiền tiêu không anh cũng chỉ bảo tôi không phải lo lắng, anh vẫn còn tiền.
Rồi sau đó, tôi thấy anh đi làm trở lại nhưng ở vị trí thấp hơn, bị yêu cầu nhiều hơn nên chỉ làm được hai tháng, anh đã nghỉ việc.
Sau đó, mẹ chồng tôi được một người bạn giới thiệu cho làm quản lý ở một siêu thị lớn và anh quay lại guồng quay công việc như trước. Cuộc sống của tôi lại bắt đầu tẻ nhạt trở lại khi sáng dậy đi làm khi anh chưa thức dậy (Tôi đã chuyển sang một công ty nước ngoài thu nhập khá hơn để trang trải trong thời gian anh ấy nghỉ việc), tối mịt mới về đến nhà nhưng chồng tôi vẫn chưa xong việc ở siêu thị. Đêm đến, đều đặn 10 giờ vợ chồng mới cơm nước xong, đến lúc lên giường chuyện trò vài câu rồi đi ngủ. Cuộc sống cứ lặp đi lặp lại như vậy.
Rồi thời gian gần đây, tôi có quen một người. Anh ấy hơn tôi 5 tuổi, khá tâm lý và rất quan tâm tôi. Những hôm trực vào ngày nghỉ, anh ấy thường rủ tôi đi uống nước, nói chuyện. Anh ấy chưa có gia đình. Tôi cũng chỉ xem anh như một người bạn bình thường nên thoải mái kể hết chuyện của gia đình mình.
Rồi hôm 30/4 vừa rồi, khi chồng tôi đi họp lớp cùng các bạn học, anh ấy gọi điện rủ tôi đi uống nước. Tôi nhận lời ngay vì ở nhà cũng chẳng có việc gì để làm. Rồi anh đưa tôi đi chơi vài nơi và có ăn uống vài chai bia trò chuyện. Chẳng hiểu vì chếnh choáng hơi men hay sao mà khi anh chạm nhẹ vào tay rồi nắm tay tôi qua đường, tôi có một cảm giác rất khác. Được quan tâm, chở che khác hẳn với chồng mình. Bởi lâu nay, từ lúc mới quen và yêu nhau, chồng tôi luôn lạnh lùng và chẳng bao giờ có được một cái nắm tay quan tâm như vậy.
Rồi khi hai đứa ngồi uống nước nói chuyện gần hồ, anh ấy khẽ ghé gần tai tôi thơm nhẹ lên tóc rồi nói lời yêu tôi đã xốn xang thực sự. Khi anh đưa tôi về, đột nhiên gần đến ngõ, anh quay sang ôm ghì lấy tôi hôn tới tấp và tôi đã buông xuôi để mọi chuyện sai lầm xảy ra.
Bây giờ, tôi làm sao để có thể đối diện với chồng, với người đàn ông kia đây? Ảnh minh họa.
Đến khi tỉnh lại, thấy có 4 cuộc gọi nhỡ của chồng trong khi mình đang ở bên một người đàn ông khác, tôi đã khóc khi gây ra lỗi lầm tày đình này.
Tôi nhanh chóng thu dọn chạy khỏi nhà nghỉ đó về nhà. Suốt hai hôm nay, tôi không thể nào ngủ được chỉ vì cảm giác tội lỗi của mình. Đến hôm nay, khi mọi người vẫn đang hạnh phúc bên gia đình mình, tôi phải trốn đi làm vì không thể chịu đựng được cảm xúc đau khổ của mình nữa.
Tôi phải đối diện như thế nào khi chồng tôi về? Phải đối diện ra sao với người đàn ông kia? Xin hãy cho tôi một vài lời khuyên.
Theo Tintuc
Tôi đã gây ra chuyện tày đình vào ngày chồng đi công tác
Thấy bà ta vào nhà, ăn mặc quê mùa lại chẳng hỏi han gì đã ngồi xuống ghế tự rót nước uống, tôi "nóng mặt" quá chạy ra đuổi đi luôn, ai ngờ...
Chào mọi người, đây là lần đầu tiên tôi dám chia sẻ chuyện gia đình mình ra, nói đúng là "vạch áo cho người xem lưng". Nhưng mà tôi đang rơi vào hoàn cảnh gia đình sắp tan vỡ chỉ vì một lỗi lầm vô ý gây ra. Tất cả cũng xuất phát từ sự vô tâm của tôi.
Tôi lấy chồng cách đây 1 năm. Chồng tôi hơn tôi 5 tuổi, chín chắn, thành đạt. Khi cưới anh ấy, mọi thứ đã có sẵn: nhà cửa, xe hơi, công ty kinh doanh riêng phát đạt. Tất cả đều do một mình anh gây dựng nên cả.
Chính nhờ những thứ đó mà lấy anh tôi chẳng phải lo lắng điều gì. Tôi cũng có công việc ổn định nhưng thu nhập thấp (3,5 triệu một tháng), chỉ đủ cho nhu cầu hàng tháng của riêng mình. Còn lại những khoản chi tiêu gia đình, nuôi con đều có chồng tôi chu cấp hết rồi.
Mặc dù anh kiếm tiền giỏi, thành đạt như vậy nhưng lại rất yêu thương mẹ con tôi. Về nhà thấy tôi bận làm việc gì là anh cũng xắn tay vào làm cùng. Con ốm đau anh cũng thức đêm chăm con, rồi sáng ra vẫn đi làm như thường.
Tuy nhiên, anh lại là một người đàn ông gia trưởng. Dù tôi không phải lo lắng đến chuyện tiền nong nhưng việc gia đình anh yêu cầu tôi phải chu toàn. Từ việc cơm nước cho chồng con, chăm nuôi dạy con, đến việc đối nội đối ngoại, anh đều muốn tôi phải làm tốt.
Vào ngày chồng đi công tác, tôi đã gây ra lỗi lầm mà không biết rằng, bây giờ mình lại gánh chịu hậu quả nặng nề như thế này. Ảnh minh họa.
Ngoài ra anh cũng có một điều làm tôi khó hiểu là không thích thuê osin giúp việc nhà. Theo anh thì mình có sức tốt nhất tự lao động. Thuê giúp việc chẳng khác nào tự vả vào mặt mình là kẻ "tàn phế" hoặc lười làm việc. Vậy nên, dù một nách hai đứa con, chồng kiếm tiền giỏi nhưng tôi vẫn phải quần quật việc nhà. Từ lau nhà 5 tầng lầu tuần hai lần, nuôi hai đứa nhỏ một đứa học lớp 2, một đứa mới 2 tuổi; nấu ăn, giặt giũ, dọn dẹp...
Ngày giỗ chạp, họ, hay ngày lễ nào tôi cũng phải ghi vào một cuốn sổ nhỏ để gọi điện về quê thăm hỏi và không quên gửi tiền về cho anh em hai họ. Chính vì cách lấy lòng đó mà bố mẹ chồng tôi, anh em họ hàng ở quê đều rất quý tôi.
Đó là điều làm anh hãnh diện nhất. Thế nhưng, không phải lúc nào tôi cũng làm tốt nhiệm vụ của một người vợ hoàn hảo như anh mong muốn.
Thứ 6 tuần trước, anh đi công tác Sài Gòn một ngày. Đúng hôm đó, tôi đã gây ra chuyện mà đến bây giờ, ngày nào nhìn thấy tôi anh cũng chì chiết, chửi tôi là thứ "mất dạy, không xem ai ra gì".
Hôm đó, đúng lúc đứa thứ hai nhà tôi bị ốm. Tôi phải một mình vất vả chăm sóc hai con nên tâm trạng không được vui cho lắm. Đúng chiều hôm đó, tự nhiên nhà lại xuất hiện một vị khách không mời mà đến.
Đó là một bà cô trong họ, từ trước tôi đã biết là nhà mẹ chồng tôi và nhà bà cô đó từ mặt nhau. Nguyên nhân cũng vì nhà bà cô đó ganh tỵ với nhà tôi vì chồng tôi làm ăn giỏi, mẹ chồng tôi thì lúc nào cũng tự hào về con. Nhưng cứ ra ngoài là bà cô đó rêu rao nói xấu chồng tôi như kẻ "ăn cướp ngày chứ giỏi giang gì".
Nghe mẹ chồng kể như vậy nên tôi cũng tức lắm. Thấy bà ta vào nhà mà tự tiện như nhà mình, ngồi xuống tự rót nước, gặp tôi tôi chào cũng chỉ liếc một cái rồi cứ thế thản nhiên ngồi bảo "thằng Bình đâu?".
Tôi thấy chướng mắt quá nên bảo chồng tôi đi vắng rồi đuổi khéo bà ấy đi. Vậy mà chính cái hành động tức thời đó đã gây họa cho tôi. Bà cô đó lên thành phố không biết đường, bị đuổi đi trong khi đang mắc bệnh đi khám, người cũng hết tiền muốn gặp chồng tôi hỏi vay tiền nhưng tôi lại không biết mà đuổi đi.
Rồi xui xẻo hơn nữa là bà ấy lại bị tai nạn trên đường đi bắt xe về quê. Cả nhà chồng hôm đó cuống cuộng chạy vào viện. Còn tôi nghiễm nhiên trở thành kẻ tội đồ gây họa cho bà cô đó. Bố chồng tôi ngay tối hôm đó gọi điện chửi mắng tôi không tiếc lời. Chửi chán chê, ông lại gọi cho chồng tôi kể tội tôi gây ra.
Chồng tôi nghe bố nói cũng chẳng hỏi tôi căn nguyên vấn đề một câu đã vội kết luận tôi "mất dạy, hỗn láo" rồi còn đòi "giáo dục" lại. Tôi tức quá nên có cãi lại đôi lời thì anh ấy cho tôi hai cái tát đau đớn vào má rồi đuổi đi.
Ngay tối hôm Chủ nhật, tôi đã dắt hai con bỏ đi. Ba mẹ con đang thuê nhà nghỉ ở tạm. Nhưng chồng tôi đến bây giờ vẫn chưa liên lạc, hỏi xem con khỏi ốm chưa, mẹ con đang ở đâu. Có lẽ anh muốn bỏ tôi rồi.
Tôi muốn hỏi là có phải tôi đã gây lỗi quá lớn đến mức bị đánh, bị đuổi đi như thế này không? Hay chồng tôi gia trưởng, quá quắt với tôi. Mấy năm làm vợ, tôi vẫn giữ trọn đạo hiếu, chăm sóc quan tâm bố mẹ chồng chẳng khác gì bố mẹ đẻ. Mọi việc nhà đều một mình tôi quán xuyến. Vậy mà chỉ vì một lỗi lầm nhỏ mà cả họ nhà anh kết luận tôi là đứa hư hỏng rồi chồng tôi sẵn sàng đuổi vợ đi như thế. Xin hãy cho tôi một lời khuyên lúc này.
Theo Người Đưa Tin
Đêm chồng vắng nhà, tôi đã gây chuyện tày đình và hậu quả là... Không ngờ, 9 giờ tối hôm đó, anh V đi đâu đó uống rượu say rồi lại bấm chuông cửa nhà tôi. Lúc này tôi đã chuẩn bị đi ngủ nên chỉ mặc mỗi chiếc váy ngủ mỏng... Tôi và chồng kết hôn với nhau đến nay cũng đã 6 năm. Anh là một người đàn ông tốt, rất yêu thương và quan...