Tôi đã gặp lại người yêu cũ
Chiều nay, đi dự tiệc sinh nhật con đầu lòng của một đồng nghiệp, tim anh như thắt lại khi người yêu cũ xuất hiện trong bữa tiệc. Chia tay đã được hơn 3 năm, những tưởng hình bóng của người yêu cũ đã phai nhạt trong anh, thế mà…
Anh được bạn bè khen là tốt phước nên mới lấy được cô gái dễ thương nhất công ty. Vợ anh không phải là người xinh đẹp, không nhanh nhẹn nhưng được cái có duyên ngầm và thông minh.
Chung sống với nhau hơn 2 năm, anh càng nhận ra nhiều phẩm chất tốt đẹp của một người vợ hiền, đảm đang, chu toàn cho chồng và con gái nhỏ. Không khí gia đình đầm ấm, đầy ắp tiếng cười.
Không gian trong nhà luôn được thay đổi, khi là một lọ hoa tươi rẻ tiền nhưng được trưng bày rất khéo, lúc lại là những nhành lan bằng đề can với những họa tiết nhiều màu sắc khiến căn nhà nhỏ sinh động và tràn đầy không khí tươi mới. Công việc bận rộn ở công sở dần như tan biến mỗi khi anh trở về nhà.
Làm ở mảng tư vấn đầu tư, ngoại giao nhiều, gặp gỡ các đối tác cũng lắm thế nhưng anh bao giờ cũng cố gắng tránh các cạm bẫy… Trong anh cứ ngỡ chuyện tình yêu xưa đã ngủ yên vậy mà gặp lại cô gái, người yêu xưa suýt nữa đã trở thành vợ, lại khiến tim anh thắt lại.
Mới có ba năm, cô đã kịp 2 lần lên xe hoa, mà lần nào cũng là người có địa vị và giàu sang. Có lần, cô đã nói với anh trước khi chia tay: “Số em là số mệnh phụ phu nhân, số có nhà lầu, xe hơi…”. Ban đầu, anh tưởng cô chỉ nói đùa nhưng rồi 2 đến 3 lần sau, anh mới biết đó là mơ ước của cô.
Video đang HOT
Giờ anh mới thật sự phát hiện rằng tình yêu trước đây anh dành cho cô giống như là tình si hơn là tình yêu… (Ảnh minh họa)
Mặc dù anh là một chàng trai cao ráo, điển trai và có nhiều tài lẻ nhưng lại không giàu, không thể cung phụng đủ cho nhu cầu mua sắm của cô. Nhu cầu đi mua sắm đến sau này anh mới hiểu đó là một mốt thời thượng của các cô chiêu, cậu ấm “lắm tiền, nhiều của”…
Anh đã nói vài ba câu xã giao với người yêu cũ, còn cô như không có chuyện gì xảy ra, vẫn nũng nịu khi nói chuyện với anh. Vẻ đẹp của cô vẫn đài các, kiêu sa, đằm thắm theo ngày tháng và vẫn có sức hấp dẫn mê hồn đối với người khác phái.
Mọi người như bị hút hồn khi nghe cô kể về những chuyến dạo mát, khi đi mua sắm tại các siêu thị lớn ở Paris, London, Hồng Kông… Còn anh chỉ lắng nghe và cảm thấy mối tình thuở trước như dần xa hơn.
Đến bây giờ anh mới thật sự phát hiện rằng tình yêu trước đây anh dành cho cô giống như là tình si hơn là tình yêu. Bởi vì, anh và cô thật khác nhau quá; dù học chung một trường đại học nhưng hoàn cảnh sống khác nhau.
Anh là con nhà nông, quanh năm chân lấm tay bùn, còn cô sinh trưởng trong một gia đình giàu có và là con một nên rất được cưng chiều… Anh lại tự trách tại sao hồi ấy mình không phát hiện điều đó, để phải đớn đau, dầm mình trong đau khổ. Thật không đáng!
Anh bước ra khỏi căn phòng nhỏ, trời lác đác mưa… Anh hít thật sâu bầu không khí trong lành và anh lên xe để trở về nhà, nơi có hai người thân yêu đang chờ anh. Nơi ấy mới thật là tình yêu, cuộc sống của đời anh.
Theo VNE
Từ nay em xin chừa váy ngắn công sở nhé!
Mặc váy ngắn, cúi xuống &'chết liền', vì mấy ông ấy nhìn kinh lắm, em sợ khiếp luôn, không dám mặc nữa rồi!
Từ giờ chắc em chẳng dám mặc váy ngắn đi làm nữa các bác ạ. Sợ mấy ông dê xồm, sợ mấy lão háo sắc quá rồi. Đúng là đàn ông Việt, thích cái gì là cứ nhìn chằm chằm, nhìn không rời mắt, chẳng lịch sự tí nào. Dù có thích tới mấy thì cũng phải tránh đi chứ, hoặc là lén mà nhìn. Có ông còn cúi cả xuống mà nhìn, có người còn kém văn minh tới nỗi, thò máy ảnh xuống chụp như đúng rồi.
Hồi mới vào công ty này, nhìn anh nào anh ấy đẹp mã, lịch thiệp, cư xử thì nhã nhặn, ăn nói thì nhẹ nhàng. Thế mà chẳng thể hiểu nổi, sau một thời gian thì các anh &'hiện nguyên hình', toàn là mấy ông dê xồm. Có lần, mặc một cái chân váy ngắn đi làm, đi lên trên tầng, vì là từ dưới sảnh lên tầng 1 phải mất một đoạn leo cầu thang, có mấy ông đi sau, nhìn chằm chằm vào váy của mình, nhìn không rời mắt. Tới khi quay lại vẫn thấy các ông ấy nhìn thao láo, phát hoảng. Tưởng mình không kéo khóa váy hay là gì nên mới bị chú ý. Nhưng vấn đề chỉ là ở cái váy.
Chân váy không mặc ngắn thì còn gì là đẹp. Người ta đã tế nhị đi lại rón rén như thế rồi mà mấy ông ấy vẫn soi cho bằng được, tìm cho bằng được cái thứ để các ông ấy bình luận. Có ông còn sỗ mồm: "Đố biết bên trong nàng mặc gì?". Đúng là mất mặt đàn ông.
Chưa kể là mấy anh bảo vệ trẻ, cứ thấy ai mặc váy ngắn đi qua cái cầu thang bộ ấy là nhìn ngay. Nhìn cố, nhìn soi nhìn mói xem có thấy gì hay không. Sợ thật! (ảnh minh họa)
Thì đúng là, mình mặc váy ngắn thì mình chịu chấp nhận có người nhìn. Nhưng nhìn người ta như nhìn sinh vật lạ thế thì ai mà chịu được. Có phải chuyện gì hiếm hoi đâu, công sở này thì thiếu gì người như thế. Đúng là chẳng có ý thức gì.
Hôm rồi, có ông nhìn chằm chằm, mình bực mình quát: "Nhìn gì mà nhìn". Sao ông ấy ngại quá vì có anh em, bạn bè đứng bên cạnh nên khôi hài: "Mắt anh lác". Lúc đó giận lắm nhưng đành nhịn.
Chưa kể là mấy anh bảo vệ trẻ, cứ thấy ai mặc váy ngắn đi qua cái cầu thang bộ ấy là nhìn ngay. Nhìn cố, nhìn soi nhìn mói xem có thấy gì hay không. Sợ thật!
Nhớ có lần, mặc váy đi qua cầu thang bộ, váy không ngắn lắm mà gặp cơn gió, tốc lên thế là &'lộ hàng'. Ôi xời, đúng lúc mấy anh đi qua, mình chỉ có nước mà chui xuống đất cho đỡ xấu mặt, mất hết cả hình ảnh. Mà có phải một lần là xong đâu, làm cùng tòa nhà nên còn thường xuyên nhìn thấy mặt người ta nữa.
Đấy là chuyện váy ngắn, còn chuyện cái áo khoét ngực, mấy lần đi làm, mặc áo rộng cổ tí, cúi xuống là phải tế nhị lấy tay che lại. Vì &'kẻ thù' không ở đâu xa, ở ngay chính trong nhà mình, là các anh em đồng nghiệp cùng cơ quan. Ông nào cũng thế, cứ nhìn chằm chằm, nhất là khi cúi xuống. Mặc váy thì khỏi cúi luôn.
Thế nên, mới nói, đàn ông bản chất là dê, từ nay thì xin chừa nhé, cứ mặc mấy cái áo kín cổng cao tường, chẳng váy vóc gì hết, chẳng rộng cổ gì hết. Có như thế biết đâu lại bài trừ được mấy vụ vì thấy nàng sexy mà chàng nảy sinh dục ý. Biết đâu lại hạn chế được mấy ông dê nổi máu khi thấy con gái mặc váy. Ở cái môi trường này, nhiều người không tế nhị, kém cư xử như thế thì đúng là phải nên thận trọng, nhất là với chị em phụ nữ như chúng ta, các bác ạ!
Theo VNE
Chồng quê, vợ phố 'nhục' làm sao! Chị sinh ra trong gia đình cán bộ công chức ở Hà Thành, anh là quê mãi tận Nghệ An, đôi vợ chồng trẻ lập nghiệp ở phố, cuộc sống không sung túc nhưng cũng vào loại khá giả. Vậy mà mỗi lần về quê chồng hay có bố mẹ chồng ra chơi là chị lại gặp tôi than thở đủ chuyện. Rồi...