Tôi đã dứt khoát bỏ rơi người yêu vì bị bố anh chê xấu
Anh xin tôi đừng chia tay anh vì lý do lãng xẹt đó, bố anh không có ý gì cả và anh thì hoàn toàn không hề chê bai gì tôi. Nhưng vì tự trọng, tôi đã hạ quyết tâm từ bỏ bạn trai.
Được sinh ra và lớn lên trong một gia đình gia giáo, cả bố mẹ và chị gái đều làm giáo viên. Được học hành tử tế, và tiếp nối truyền thống gia đình, tôi cũng theo học ngành Sư phạm và hiện đang là giảng viên của một trường đại học ở Hà Nội. Nói chung sự nghiệp của tôi đến giờ phút này được coi là suôn sẻ. Nhưng đường tình duyên thì có vẻ hơi trắc trở.
27 tuổi, tôi mới có được mối tình đầu. Một anh kỹ sư Điện học Bách Khoa ra, hơn tôi 3 tuổi .
Khi vừa biết nhau, tôi đã sớm cảm tình với lối nói chuyện rất lịch thiệp của anh. Trong từng lời nói, tôi thấy được anh là người đàn ông đàng hoàng, chững chạc. Đã vậy anh còn là một chàng trai cao to phong độ và rất duyên. Nói chung, nhìn vẻ ngoài thì tôi có phần hơi lệch với anh. Tôi sở hữu một chiều cao khá khiêm tốn – 1m48, khuôn mặt chỉ được coi là trung bình. Nhưng hình như giữa chúng tôi có cái duyên thầm gắn kết nên sớm phải lòng nhau ngay từ lần đầu gặp mặt.
Chỉ sau 5 tháng tìm hiểu, tôi chính thức nhận được lời tỏ tình từ anh. Nhiều lúc nghĩ, số mình thật may mắn vì có được bạn trai như thế.
Cả 2 đều đã ổn định công việc, đến với nhau là xác định một tình yêu nghiêm túc để sau này xây dựng gia đình. Chính vì thế chỉ yêu nhau được khoảng 4 tháng là chúng tôi đã lên kế hoạch về ra mắt 2 bên gia đình để sớm tổ chức đám cưới trong năm.
Vì lòng tự trọng, tôi đã quyết định chia tay bạn trai. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Ngày đầu về ra mắt nhà bạn trai diễn ra suôn sẻ, cả nhà đều rất gần gũi, cởi mở. Tôi đã rất vui vì điều đó. Để chỉ đến lần thứ 2 thôi, tôi đã phải hụt hẫng vô cùng.
Chẳng biết câu chuyện của bố con anh bắt đầu từ đâu, nhưng vừa lúc tôi xong việc từ bếp bước lên phòng khách thì nghe được: “Con bé này có vẻ ngoan, nghề nghiệp ổn định nhưng lấy nó thì cháu nội bố lại lùn tịt như nó thì hỏng. Mà nó cũng không ưa nhìn, càng nhìn càng xấu con ạ! Theo bố thì con nên xem xét lại!”. Ngay lúc đó, tôi thấy tủi thân vô cùng, là con nhà đàng hoàng, được ăn học tử tế mà chỉ vì vẻ bề ngoài lại bị coi thường rẻ rúm. Tôi muốn lao thằng vào và nói cho rõ quan điểm của mình nhưng lý trí mách bảo tôi phải kìm nén.
Sau đó, tôi lùi chân xuống dưới một lát rồi mới đánh tiếng để bước lên phòng khách, ra vẻ chưa nghe thấy gì câu chuyện của bố con anh khi nãy. Cố kìm nén cảm xúc của mình, tôi vẫn ở lại nhà bạn trai dùng bữa xong xuôi rồi mới ra về.
Ngay ngày hôm sau, tôi đã chủ động nói lời chia tay anh để bố anh không phải còn xem xét gì nữa. Mặc dù trong lòng đau như cắt vì hơn bao giờ hết, tôi biết chia tay rồi, tôi thật khó để quên anh. Nhưng vì lòng tự trọng, tôi đã quyết định chia tay.
Thật sự cả tôi và anh đều đang rất khổ tâm vì chưa tìm được lối thoát cho tình yêu của mình. (Ảnh minh họa)
Nhận được tin này, anh cũng sửng sốt vô cùng. Anh nhất định không đồng ý và hỏi cho bằng được lý do.
Tôi cũng muốn mọi chuyện rõ ràng nên cũng đã nói ra lý do. Anh xin tôi đừng chia tay anh vì lý do lãng xẹt đó, bố anh không có ý gì cả và anh thì hoàn toàn không hề chê bai gì tôi. Nhưng vì tự trọng, tôi đã hạ quyết tâm từ bỏ anh.
Chia tay vì bị chê, vì lòng tự trọng bị tổn thương, chứ không phải là do tình yêu đã hết. Không biết đó đã là lý do chính đáng hay chưa? Nhưng thật sự cả tôi và anh đều đang rất khổ tâm vì chưa tìm được lối thoát cho tình yêu của mình.
Tôi biết phải làm sao khi mà cha mẹ sinh ra tôi vốn đã vậy? Làm sao có thể cao hơn, xinh đẹp hơn cho vừa lòng bố anh được chứ? Nhưng chia tay như này tôi thấy có lỗi với anh và với chính con tim mình quá! Song nếu về làm dâu nhà anh, sau này sinh con ra, có điều gì bố mẹ anh lại đổ lỗi tại tôi, thì tôi biết phải làm sao? Huống chi, tôi không thể toàn tâm toàn ý làm dâu một nhà mà chưa gì đã thiếu thiện cảm với con dâu. Tôi làm như vậy có đúng không hả mọi người?
Theo Afamily
Bí mật nghiệt ngã 10 năm giấu chồng
Tôi khổ tâm và bế tắc thực sự rồi... Lối thoát nào cho tôi, một người đàn bà từng đưa chồng mình vào bẫy?
Hơn 10 năm qua đi, chưa một ngày nào tôi thấy lòng mình yên ổn. Mỗi lần nghĩ đến bí mật đó tôi lại hoang mang và đau khổ vô cùng. Điều gì đang chờ đợi cái gia đình nhỏ bé này khi mà chồng tôi biết được sự thật cay đắng đó.
Hơn 10 năm trước tôi lên xe hoa về nhà chồng với cái thai trong bụng. Điều tồi tệ nhất là cái thai ấy hoàn toàn không phải của chồng tôi. Anh yêu tôi, theo đuổi tôi một thời gian dài nhưng tôi chỉ nhận lời cưới anh khi bị gã đàn ông mình yêu thương thật lòng phản bội.
Tôi lừa dối anh mỗi ngày để miễn sao giữ được chồng. Tôi yêu thương, chăm lo cho anh nhưng trong lòng vẫn canh cánh về cái bí mật đầy tội lỗi đó. (Ảnh minh họa)
Cái đêm tôi biết mình có thai cũng là lúc hắn ta phủi tay ra đi bỏ mặc tôi với một sinh linh đang lớn dần trong bụng. Tôi đau khổ tột cùng. Tôi không đủ can đảm để làm cái điều tội lỗi là bỏ đứa bé nhưng tôi cũng hèn nhát không dám đối diện với cuộc đời trong vai trò một người đàn bà không chồng mà chửa. Vậy là tôi nhắm mắt đưa chân, tôi gọi anh, tôi biến anh trở thành kẻ "đổ vỏ" cho cuộc tình làm lỡ của mình.
Sau đấy 1 tháng, tôi nói có bầu. Anh đã hạnh phúc đến phát khóc khi biết mình được làm bố. Tôi và anh cùng ôm nhau khóc. Nhưng anh khóc vì vui, còn tôi khóc vì khinh bỉ chính mình. Tôi đã quá hèn nhát và tàn nhẫn khi làm khổ anh. Tôi tự nhủ với lòng mình rằng, tôi sẽ công khai mọi chuyện sau khi sinh con và ra đi. Tôi sẽ không ám ảnh anh cả đời.
Nhưng tôi không làm được điều đó. Tôi từng nghĩ mình không thể nào yêu anh, vậy mà tôi lầm. Tôi yêu chồng mình như điên, như dại sau khi sinh con xong. Sự tình cảm, ấm áp và chân thành của anh khiến tôi cảm thấy sợ mất chồng. Mỗi buổi sáng mở mắt ra không thấy chồng nằm bên cạnh, tôi giật thót mình. Tôi chỉ sợ anh sẽ rời xa tôi.
Cái bí mật mà tôi nghĩ sẽ nói ngay sau khi sinh con cuối cùng tôi lại tìm mọi cớ để chôn chặt trong lòng. Tôi bao biện, gói ghém mọi thứ của cuộc tình cũ trong bí mật. Tôi lừa dối anh mỗi ngày để miễn sao giữ được chồng. Tôi yêu thương, chăm lo cho anh nhưng trong lòng vẫn canh cánh về cái bí mật đầy tội lỗi đó.
Anh chiều vợ, thương con. Anh tuyệt nhiên chưa bao giờ hình dung về quá khứ của tôi. Chồng càng đối xử tốt với tôi bao nhiêu thì tôi càng thấy mình mang tội lớn. Từ ngày lấy nhau đến giờ, chưa một đêm tôi thấy yên bình. Bao lần tôi ôm chồng mà nước mắt cứ rơi...
Hiện tại tôi đang mang bầu đứa con thứ hai, đứa con đích thực của tôi và chồng. Tôi đã nghĩ rất nhiều tới chuyện có nên thú nhận với anh hay không? Tôi nghĩ anh là người tốt, khi tôi lại có con với anh thế này có lẽ anh sẽ không bỏ tôi. Nhưng tôi sợ lắm. Tôi sợ anh không bỏ mà khinh thường tôi, anh sống với tôi chỉ vì trách nhiệm. Lúc đó với tôi cuộc sống mới thực sự là địa ngục.
Những ngày qua tôi vật lộn với suy nghĩ, đau khổ vô cùng. Tôi không muốn mãi giấu chồng bí mật này. Tôi muốn trút bỏ mọi thứ để được sống thảnh thơi. Nhưng với một người đàn ông yêu vợ, bao năm qua nghĩ rằng mình hạnh phúc, bí mật này có khủng khiếp và vượt quá sức chịu đựng của anh hay không?
Tôi yêu chồng mình thật sự, tôi không muốn cả đời lừa dối anh nhưng liệu nói ra anh có tha thứ cho tôi không? Cuộc đời tôi và các con sẽ về đâu nếu anh bỏ rơi hai mẹ con? Tôi khổ tâm và bế tắc thực sự rồi... Lối thoát nào cho tôi, một người đàn bà từng đưa chồng mình vào bẫy?
Theo Tintuc
Người nặng tình là người khổ tâm... Sau những yêu thương tan vỡ, người bước đi thanh thản như trút được gánh nặng, ta ở lại cùng trăm vạn nỗi niềm, tự vấn rằng: "Phải chăng ta không đủ tốt để người phải bỏ ta đi?". Trong tình yêu, kết cục, người nặng tình bao giờ cũng là người chịu thiệt và chịu đau khổ nhất. Hạnh phúc luôn xen...