Tôi đã đúng khi bỏ qua lỗi lầm của anh để tổ chức đám cưới
Anh càng yêu tôi nhiều hơn như để đền bù những gì đã gây ra. Tôi cũng không còn như trước, trở nên dịu dàng, không bao giờ lớn tiếng khi không hài lòng với anh điều gì.
Sinh ra trong một gia đình nghèo, đông con, anh phải bươn chải kiếm sống từ khi còn trung học. Năm 20 tuổi, được họ hàng bảo lãnh sang Mỹ, anh lại tiếp tục vật lộn với cuộc sống nơi xứ người để tồn tại. Không có vốn liếng tiếng Anh, không ai giúp đỡ tài chính, anh không có cơ hội được đến trường để lấy bằng cấp gì, phải chấp nhận làm những công việc chân tay để mưu sinh. Sau bốn năm chăm chỉ tích cóp, cuộc sống ổn định hơn, anh quyết định đi học để lấy cái bằng nghề (chỉ mất một năm). Ngày anh tốt nghiệp và bắt đầu công việc mới cũng là lúc anh gặp tôi.
Tôi xuất thân trong một gia đình gia giáo, bố mẹ đặt nặng chuyện học thức và cho rằng con gái không cần đẹp nhưng cần phải giỏi. Chính sự kèm cặp chặt chẽ của bố mẹ mà tôi học rất giỏi, tốt nghiệp trung học bố mẹ đưa tôi sang Mỹ du học với hy vọng tương lai sẽ sáng ngời.
Từ lần đầu tiên gặp mặt, tôi đã ấn tượng với lối nói chuyện hài hước và có duyên ở anh, chúng tôi dường như tự hiểu mình là một cặp từ khi đó. Anh yêu và cưng chiều tôi rất mực, mỗi ngày đều mua đồ ăn mang sang chỗ ở trọ cho tôi, sẵn sàng làm bất cứ thứ gì miễn là tôi vui. Càng được cưng chiều nhiều, tôi lại càng nghĩ anh cần mình và đó là trách nhiệm của anh. Tôi cho rằng anh làm vậy vì hiểu với hoàn cảnh của anh khó có thể có được bạn gái như tôi.
Dù cũng yêu nhưng tôi không tỏ ra cho anh thấy điều đó. Mỗi khi anh làm gì không vừa ý, tôi đều lớn tiếng, còn anh chưa một lần to tiếng với tôi. Anh buồn nhưng không phàn nàn gì, vẫn một lòng yêu tôi. Được hai năm anh quyết định về Việt Nam xin phép bố mẹ được qua lại với tôi. Thời gian còn lại anh về quê thăm bạn bè và gia đình. Lệch múi giờ nên chúng tôi ít khi nói chuyện, mỗi lần gọi điện anh lại đang chuẩn bị đi cà phê với người này, nhậu với người kia. Khi ấy tôi vừa đi thực tập vừa đi học nên luôn trong trạng thái mệt mỏi và stress, càng nổi cáu với anh nhiều hơn. Dần dần anh sợ gọi điện cho tôi vì chẳng khi nào được nghe lời nói dịu dàng cả.
Đi chơi với nhóm bạn cũ, có một cô gái trong nhóm rất thích anh, liên tục tấn công mặc dù biết anh đã có bạn gái. Cô ấy xinh đẹp, nói chuyện dịu dàng như rót mật vào tai anh. Trong men say anh đã vô tình ôm hôn cô ấy. Họ hẹn hò được mấy lần trước khi anh quay lại Mỹ. Tôi phát hiện ra mối quan hệ của họ khi kiểm tra mail cho anh, trời đất như sụp đổ dưới chân. Tôi chưa bao giờ nghĩ anh sẽ phản bội mình một cách đau đớn như vậy. Anh một lòng một dạ với tôi trong thời gian dài mặc cho tôi có như thế nào. Tôi khóc rất nhiều, không còn sức để ăn uống, quyết định chia tay anh.
Video đang HOT
Anh cũng khóc và xin tôi tha thứ, vì một phút nông nổi anh đã làm cho tôi buồn. Anh không hề yêu cô gái ấy, hai người chưa từng đi quá giới hạn, nhưng tôi chẳng tin và vẫn một mực đòi chia tay. Những ngày không liên lạc, tôi nhận ra mình yêu anh rất nhiều. Anh say nắng cũng là do tôi đẩy anh vào vòng tay cô ấy. Nếu tôi không hay cáu gắt và lớn tiếng thì anh đã không cần đến sự dịu dàng và chăm sóc ân cần của người khác. Tất cả là lỗi ở tôi. Tôi quay sang trách mình sao thờ ơ và vô tình như vậy. Tôi đã liên lạc và đồng ý tiếp tục mối quan hệ với anh mặc dù chưa bao giờ thừa nhận những gì anh gây ra là do lỗi của tôi.
Kể từ lúc đó, anh càng yêu tôi nhiều hơn như để đền bù những gì đã gây ra. Tôi cũng không còn như trước, trở nên dịu dàng, không bao giờ lớn tiếng khi không hài lòng với anh điều gì. Tôi luôn cố gắng mang lại cho anh cảm giác vui vẻ và làm cho anh hiểu tôi yêu anh rất nhiều.
Một năm sau anh cầu hôn, tôi đồng ý trong sự hạnh phúc vô bờ, sau đó một năm đám cưới diễn ra, cuộc sống của chúng tôi êm đềm và ít xung đột vì sự trân trọng, cảm thông và hiểu lẫn nhau. Hôm nay là kỷ niệm tròn một năm ngày cưới, cũng là lúc tôi mang trong mình đứa con của anh được sáu tháng. Lục lại kỷ niệm xưa, tôi nở nụ cười mãn nguyện vì ngày ấy đã quyết định đúng đắn, tha thứ để được thứ tha, để không vuột mất một người đàn ông tuyệt vời trong cuộc đời mình.
Các bạn à, không phải ai cũng may mắn được như tôi nhưng nếu có bạn trai hay bạn gái xin hãy trân trọng họ. Tình yêu không thể nào xây dựng từ một phía, không thể chỉ có nhận mà không cho đi. Đừng để phải hối tiếc khi bạn đã vuột mất người mình yêu thương.
Theo VNE
Vợ như cái chợ!
Chưa lấy lại thăng bằng sau cú sốc chồng ngoại tình, em lại rơi vào trạng thái khủng hoảng khi chồng quay về ít bữa rồi lại bỏ đi. Hóa ra anh chỉ tìm về với vợ con khi nhân tình giận dỗi, hóa ra mẹ con em không hơn cái nhà trọ là mấy.
ảnh minh họa
Hôm nay em chính thức biết được chồng đang cặp bồ. Em đã cất công tìm hiểu và biết được bồ của chồng là một phụ nữ có chồng và một đứa con 2 tuổi chứ chẳng phải loại gái gú gì. Thật sự thì em đang rất sốc, tinh thần hỗn loạn chẳng thiết làm gì chỉ biết ôm con ngồi khóc và khóc.
Giờ em mới thấm cảm giác khi phát hiện chồng ngoại tình: Lần đầu tiên nếm mùi vị của việc bị phản bội, bị lừa dối, bị cắm sừng. Em nổi điên lên, chả giữ được bình tĩnh hay khôn khéo như các bà vợ mà em vẫn đọc trên mạng trong những câu chuyện về sự ngoại tình.
Thái độ bất cần và thách thức của chồng khi em nói về chuyện chồng ngoại tình không khác đổ them dầu vào lửa, máu nóng bốc lên tận đầu, em nghĩ lúc này chồng ở đây em dám chặt chân hay giết luôn chồng đi được quá. Mấy ngày qua em như cái bóng dật dờ, mắt sưng húp lên vì khóc quá nhiều, trong đầu thường trực ý nghĩ muốn giết chết chồng.
Một tháng qua, một tháng với rất nhiều biến cố xảy ra, đẩy em vào tình trạng khủng hoảng và trạng thái trầm cảm tưởng như nhập viện đến nơi. Em như con tằm mắc kẹt trong cái kén, phân vẫn giữa từ bỏ hay không từ bỏ. Lý trí muốn em từ bỏ, dứt khoát phải từ bỏ. Nhưng chỉ vì gia đình, vì bố mẹ hai bên, vì đứa con thơ chưa trưởng thành mà em lại không nỡ.
Em về nhà ngoại ít ngày để tĩnh tâm, vậy mà chồng lại tìm đến đây. Sau một thời gian ở diết bên nhân tình, em không hiểu anh đã tỉnh ngộ hay vì một lý do nào đó lại vượt đường xá xa xôi ra gặp mẹ con em. Nhưng tâm trạng của một người vợ bị phản bội đã ngăn em không đưa tay ra, ngăn em giữ một thái độ thờ ơ để tiếp đón anh. Không đả động gì đến chuyện cũ, không truyện trò, không hỏi han, cũng không chung giường... Được ít bữa thì chồng không nói không rằng xách đồ bỏ đi thẳng. Em đồ rằng, chồng và bồ giận dỗi nhau bởi về với vợ mà vẫn lén lén lút lút nhắn tin và điện thoại cho ai đó. Nếu quả thật thế thì thái độ của em cũng thật sáng suốt, sáng suốt để mình không bị lún sâu vào sự dối trá của người chồng đã từng đầu ấp tay kề.
Và giờ thì chồng đã lại về bên người ấy, điện thoại ngoài vùng phủ sóng, đến mẹ chồng cũng chẳng biết chồng đi đâu, gọi điện thoại còn chẳng buồn nghe thì người vợ này hòng có tí giá trị gì trong mắt chồng.
Em đang nghĩ em mình nên làm gì cho cuộc sống của mình lúc này, buồn đau có lẽ cũng chỉ đến thế thôi. Người ta vẫn nói thà đau một lần rồi thôi, em cũng đang có ý nghĩ đó khi đối diện với bản thân mình nhưng khi liếc nhìn đứa con thơ lòng lại đau nhói. Nếu nó không có bố thì cuộc sống sau này của nó sẽ ra sao, còn nếu em chấp nhận mình như cái chợ để anh thích về thì về thích đi thì đi, ở bên cạnh mình mà nhớ nhung buồn phiền vì người đàn bà khác. Thử hỏi có người vợ nào chấp nhận được điều đó không.
Em cũng đang nghĩ làm sao để có thể bắt đầu một cuộc sống mới, không cần anh - người chồng coi nhà không khác gì cái chợ, muốn đến thì đến muốn đi thì đi, coi vợ không khác con ở với cái máy đẻ. Đến mẹ anh cũng dung túng cho anh nữa thì vợ anh làm được cái gì. Nếu hai người có tình ý thật lòng với nhau thì vợ anh đây sẽ để hai người toại nguyện. Có điều đã bước chân đi cấm kì trở lại, vợ anh chẳng phải phu quét rác để ngày ngày tháng tháng đi dọn những quả thối mà anh vứt ra. Trở về rồi lại ra đi, có thứ dày vò người bạn đời nào tàn nhẫn thế không, nếu anh có khả năng hãy đi và đi luôn đừng bao giờ quay lại nữa. Đừng vì giận dỗi với người tình của anh mà quay về đây hành hạ tôi, tôi chỉ nói từng này thôi, chỉ nói lần này thôi.
Lần sau, nếu còn có lần sau, chắc chắn sẽ không còn là chuyện của hai người đâu, tôi hứa đấy, mà tôi sẽ làm cho ra ngô ra khoai, để trạng chết chúa cũng băng hà. Cô ta cướp chồng tôi, tôi cũng sẽ có cách để phá tan gia đình cô ta. Tôi thề sẽ làm thế.
Theo VNE
Muốn tình cũ trợ cấp nuôi con Mình rất sợ nếu họ đang có một gia đình hạnh phúc, mình xuất hiện sẽ làm phá vỡ hạnh phúc đó. Chẳng may đòi hỏi không được, họ lại chửi bới, càng thêm bực mình. ảnh minh họa Mình lấy chồng năm 25 tuổi, sau 3 năm chung sống không hòa hợp, hay cãi vã, chồng lại không thể có con nên...