Tôi đã đúng khi bỏ qua lỗi lầm của anh ấy để tổ chức đám cưới
Anh càng yêu tôi nhiều hơn như để đền bù những gì đã gây ra. Tôi cũng không còn như trước, trở nên dịu dàng, không bao giờ lớn tiếng khi không hài lòng với anh điều gì.
Sinh ra trong một gia đình nghèo, đông con, anh phải bươn chải kiếm sống từ khi còn trung học. Năm 20 tuổi, được họ hàng bảo lãnh sang Mỹ, anh lại tiếp tục vật lộn với cuộc sống nơi xứ người để tồn tại. Không có vốn liếng tiếng Anh, không ai giúp đỡ tài chính, anh không có cơ hội được đến trường để lấy bằng cấp gì, phải chấp nhận làm những công việc chân tay để mưu sinh. Sau bốn năm chăm chỉ tích cóp, cuộc sống ổn định hơn, anh quyết định đi học để lấy cái bằng nghề (chỉ mất một năm). Ngày anh tốt nghiệp và bắt đầu công việc mới cũng là lúc anh gặp tôi.
Tôi xuất thân trong một gia đình gia giáo, bố mẹ đặt nặng chuyện học thức và cho rằng con gái không cần đẹp nhưng cần phải giỏi. Chính sự kèm cặp chặt chẽ của bố mẹ mà tôi học rất giỏi, tốt nghiệp trung học bố mẹ đưa tôi sang Mỹ du học với hy vọng tương lai sẽ sáng ngời.
Tôi đã đúng khi chọn anh…
Từ lần đầu tiên gặp mặt, tôi đã ấn tượng với lối nói chuyện hài hước và có duyên ở anh, chúng tôi dường như tự hiểu mình là một cặp từ khi đó. Anh yêu và cưng chiều tôi rất mực, mỗi ngày đều mua đồ ăn mang sang chỗ ở trọ cho tôi, sẵn sàng làm bất cứ thứ gì miễn là tôi vui. Càng được cưng chiều nhiều, tôi lại càng nghĩ anh cần mình và đó là trách nhiệm của anh. Tôi cho rằng anh làm vậy vì hiểu với hoàn cảnh của anh khó có thể có được bạn gái như tôi.
Dù cũng yêu nhưng tôi không tỏ ra cho anh thấy điều đó. Mỗi khi anh làm gì không vừa ý, tôi đều lớn tiếng, còn anh chưa một lần to tiếng với tôi. Anh buồn nhưng không phàn nàn gì, vẫn một lòng yêu tôi. Được hai năm anh quyết định về Việt Nam xin phép bố mẹ được qua lại với tôi. Thời gian còn lại anh về quê thăm bạn bè và gia đình. Lệch múi giờ nên chúng tôi ít khi nói chuyện, mỗi lần gọi điện anh lại đang chuẩn bị đi cà phê với người này, nhậu với người kia. Khi ấy tôi vừa đi thực tập vừa đi học nên luôn trong trạng thái mệt mỏi và stress, càng nổi cáu với anh nhiều hơn. Dần dần anh sợ gọi điện cho tôi vì chẳng khi nào được nghe lời nói dịu dàng cả.
Đi chơi với nhóm bạn cũ, có một cô gái trong nhóm rất thích anh, liên tục tấn công mặc dù biết anh đã có bạn gái. Cô ấy xinh đẹp, nói chuyện dịu dàng như rót mật vào tai anh. Trong men say anh đã vô tình ôm hôn cô ấy. Họ hẹn hò được mấy lần trước khi anh quay lại Mỹ. Tôi phát hiện ra mối quan hệ của họ khi kiểm tra mail cho anh, trời đất như sụp đổ dưới chân. Tôi chưa bao giờ nghĩ anh sẽ phản bội mình một cách đau đớn như vậy. Anh một lòng một dạ với tôi trong thời gian dài mặc cho tôi có như thế nào. Tôi khóc rất nhiều, không còn sức để ăn uống, quyết định chia tay anh.
Video đang HOT
Anh cũng khóc và xin tôi tha thứ, vì một phút nông nổi anh đã làm cho tôi buồn. Anh không hề yêu cô gái ấy, hai người chưa từng đi quá giới hạn, nhưng tôi chẳng tin và vẫn một mực đòi chia tay. Những ngày không liên lạc, tôi nhận ra mình yêu anh rất nhiều. Anh say nắng cũng là do tôi đẩy anh vào vòng tay cô ấy. Nếu tôi không hay cáu gắt và lớn tiếng thì anh đã không cần đến sự dịu dàng và chăm sóc ân cần của người khác. Tất cả là lỗi ở tôi. Tôi quay sang trách mình sao thờ ơ và vô tình như vậy. Tôi đã liên lạc và đồng ý tiếp tục mối quan hệ với anh mặc dù chưa bao giờ thừa nhận những gì anh gây ra là do lỗi của tôi.
Kể từ lúc đó, anh càng yêu tôi nhiều hơn như để đền bù những gì đã gây ra. Tôi cũng không còn như trước, trở nên dịu dàng, không bao giờ lớn tiếng khi không hài lòng với anh điều gì. Tôi luôn cố gắng mang lại cho anh cảm giác vui vẻ và làm cho anh hiểu tôi yêu anh rất nhiều.
Một năm sau anh cầu hôn, tôi đồng ý trong sự hạnh phúc vô bờ, sau đó một năm đám cưới diễn ra, cuộc sống của chúng tôi êm đềm và ít xung đột vì sự trân trọng, cảm thông và hiểu lẫn nhau. Hôm nay là kỷ niệm tròn một năm ngày cưới, cũng là lúc tôi mang trong mình đứa con của anh được sáu tháng. Lục lại kỷ niệm xưa, tôi nở nụ cười mãn nguyện vì ngày ấy đã quyết định đúng đắn, tha thứ để được thứ tha, để không vuột mất một người đàn ông tuyệt vời trong cuộc đời mình.
Các bạn à, không phải ai cũng may mắn được như tôi nhưng nếu có bạn trai hay bạn gái xin hãy trân trọng họ. Tình yêu không thể nào xây dựng từ một phía, không thể chỉ có nhận mà không cho đi. Đừng để phải hối tiếc khi bạn đã vuột mất người mình yêu thương.
Theo Phunutoday
5 quy tắc phụ nữ nên biết khi "chiến tranh" với chồng
"Chiến tranh" đôi khi không phải là xấu, nó giúp hai vợ chồng học được cách lắng nghe và tôn trọng lẫn nhau.
Khi bước vào cuộc sống hôn nhân, chuyện cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt không phải là điều xa lạ với các cặp vợ chồng. Tất nhiên, ai cũng muốn gia đình mình được hòa thuận, êm ấm, nhưng "chiến tranh" không phải lúc nào cũng xấu. Đôi khi tranh luận lại giúp vợ chồng hâm nóng tình cảm và thấu hiểu nhau hơn.
Tuy vậy, trong những cuộc "chiến đấu" này, nếu làm căng quá thì người chịu thiệt thòi phần nhiều là phụ nữ. Bởi vậy, các bà vợ nên hiểu một số quy tắc khi tranh luận với chồng để đạt được hiệu quả tốt nhất.
Đừng bao giờ cãi nhau trước mặt người ngoài
Đây là quy tắc quan trọng nhất. Chuyện giữa hai vợ chồng thì về nhà đóng cửa bảo nhau, không nên "vạch áo cho người xem lưng". Nhiều người có suy nghĩ là cãi nhau trước mặt người khác thì sẽ giúp bạn có thêm "hậu thuẫn", nhưng thực tế đó là một quyết định hết sức sai lầm.
Khi cãi nhau trước mặt người ngoài, bạn đã vô tình đưa mọi người vào một tình huống lúng túng, thường những người đứng giữa cũng sẽ không biết nên bênh vực bên nào. Hơn nữa đàn ông thích sỹ diện, cãi nhau trước mặt người ngoài dễ chạm đến tự ái của chồng, có thể không giải quyết được vấn đề mà còn gây phản tác dụng.
Không nên "chiến tranh" trước mặt con cái
Nếu bạn có con, đừng biến con thành nhân chứng thời điểm nóng nảy giữa bạn và chồng, bởi điều này có thể ảnh hưởng đến tâm lý của con trẻ. Trẻ em rất nhạy cảm và dễ bị tổn thương, chắc chắn con bạn sẽ rất sốc khi nhìn bố mẹ mình - những "hình tượng mẫu" trong lòng chúng lộ ra khuyết điểm. Mà khi "máu nóng" đã bốc lên, hai người dễ bị mất bình tĩnh và cũng khó kiểm soát được lời nói, hành vi của mình. Lối sống, những lời nói sai trái được con trẻ ghi nhận rất nhanh, có khi trở thành nỗi ám ảnh cả đời của con trẻ, hoặc thậm chí chúng sẽ bắt chước và học theo thái độ "xấu xí" đó.
Ảnh minh họa
Cũng có không ít trường hợp bố mẹ cãi nhau lôi con cái ra làm bình phong, hoặc đem con cái thành trách nhiệm đùn đẩy khiến con bị tổn thương và gây ra những chuyện dại dột mà bố mẹ phải ân hận cả đời. Vì thế, người lớn nên học cách kìm chế bản thân trước mặt con cái.
Tranh cãi nhưng không được tổn thương người khác
Khi bạn giận dữ, cái tôi của bạn có xu hướng "ngự trị" lý trí và bạn rất dễ hành động theo bản năng, đôi khi bạn sẽ có những lời nói hoặc cử chỉ khiến chồng bạn bị tổn thương, mà có những tổn thương cả về tâm lý sẽ không thể nào lành lặn được. Cũng giống như việc bạn đóng một cái đinh len ván gỗ vậy, dù sau này bạn có nhổ được cái đinh đi thì vết đinh vẫn tồn tại.
Những lời nói làm đau người khác, dù thời gian có làm mờ vết thương nhưng sẽ vẫn để lại sẹo. Do đó, ngay cả trong lúc nóng giận, bạn vẫn phải luôn suy nghĩ đó là người bạn yêu mến nhất trong cuộc sống và hạnh phúc của gia đình nằm trong tay bạn. Hãy "lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau".
Đừng lôi quá khứ ra để chỉ trích hiện tại
Trong những khoảnh khắc "nảy lửa", bạn dễ dàng lôi hết những lỗi lầm của chồng trong quá khứ ra để làm luận điểm "kết tội" chồng. Tuy nhiên, người ta cũng nói "đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại", nếu chuyện đã không thể thay đổi trong quá khứ thì cũng đừng nên nhớ tới.
Những luận điểm "ngày xưa" khó làm chồng bạn tâm phục khẩu phục, thậm chí anh ấy có thể cố ý lặp lại lỗi lầm cũ để thách thức bạn nếu bạn cứ "nhai đi nhai lại" mãi vấn đề đó.
Hãy chắc chắn rằng những lý do khiến bạn "chiến đấu" với chồng là chính đáng
Đừng vì những chuyện "lông gà vỏ tỏi" mà tranh cãi với chồng bạn, bởi những điều vụn vặt khó chịu trong cuộc sống quá nhiều, nếu suốt ngày tranh cãi vì những chuyện như vậy sẽ khiến hôn nhân của bạn vô cùng ngột ngạt và tình cảm của hai người cũng dần bị mài mòn sau những lần tranh cãi không đâu.
Có rất nhiều cách để chia sẻ với chồng điều bạn không hài lòng, "chiến tranh" chỉ là hạ sách. Còn nếu đó là vấn đề thực sự nghiêm trọng, ảnh hưởng đến cuộc sống gia đình bạn, hoặc là những tói xấu dai dẳng bạn đã góp ý nhiều lần mà chồng bạn không chịu thay đổi thì hãy dùng đến "chiến tranh" - nóng hay lạnh tùy từng trường hợp. Tuy nhiên, hãy nhớ, nên hạn chế những cuộc "chiến tranh" giữa hai vợ chồng, biện pháp này chỉ nên sử dụng khi không còn cách nào tốt hơn.
Theo Blogtamsu
Bố! Sao bố lại đi từ nhà nghỉ ra với cô ta, có lẽ nào?.... Hai năm nay kể từ cái ngày gặp mặt con gái trong hoàn cảnh đáng xấu hổ ấy, tình cảm bố con tôi dường như bị rạn nứt. Tôi cảm thấy có tội với con và thực sự buồn khổ. Tôi lập gia đình từ năm 28 tuổi, đến nay đã được 15 năm. Tôi có một đứa con gái 14 tuổi và...