Tôi đã đánh vợ mỗi lần cô ấy liên lạc với người cũ
Tôi nghĩ giờ tiếp tục sống với nhau mà cô ấy không thay đổi thì tôi cũng khó lòng kiềm chế được.
Tôi 31 tuổi, vợ 25 tuổi, quen nhau qua mai mối. Vợ khá xinh, cao ráo, hơn 160 cm Tôi chỉ cao hơn cô ấy một chút, hơi đậm người. Cưới nhau xong, vợ tôi có bầu luôn, cuộc sống chung đã lục đục ngay từ những ngày đầu vì vợ tôi lười quá, không bao giờ cô ấy động tay chân vào việc gì; quét nhà và dọn dẹp nhà cửa tôi nhắc thì mãi mới làm, nhiều lúc chán chẳng muốn nhắc, với lại thương vợ bầu bí nên tôi làm luôn cho nhanh mà không phàn nàn gì. Giờ sinh được hơn một năm rồi, vợ vẫn không thay đổi, vẫn lười như hồi đầu.
Ảnh minh họa.
Chuyện sẽ không có gì đáng nói nếu như vừa rồi tôi không phát hiện cô ấy liên lạc với người cũ, còn tặng quà cho nhau nữa. Có hôm tôi đi làm về thấy vợ đang video call với người cũ, vợ cứ vô tư nói chuyện mà chẳng quan tâm gì đến tôi. Tôi quát lên vợ mới cúp máy. Do quá bức xúc nên hôm đó tôi đã tát cô ấy 2 cái. Hôm sau vợ đi làm rồi ngủ 2 đêm ở chỗ làm, con cái cô ấy gửi cho bà ngoại trông hộ. Tôi gọi vợ không về, đành nói chuyện với bố mẹ vợ và có cuộc họp gia đình. Tôi nhận mình đã sai khi đánh vợ, bố mẹ hòa giải, khuyên vợ tôi nên thay đổi tính cách và tôi cần kiềm chế hơn. Chúng tôi làm lành.
Video đang HOT
Thế mà chưa được một tháng giờ cô ấy lại tiếp tục liên lạc với một người yêu cũ khác. Tôi lại không kiềm chế được và đánh cô ấy. Vợ bỏ về nhà bố mẹ đẻ vài hôm rồi. Tôi nghĩ giờ tiếp tục sống với nhau mà cô ấy không thay đổi thì tôi cũng khó lòng kiềm chế được. Tôi biết vợ chưa đi quá giới hạn hay yêu đương gì với những người cũ nhưng giờ mỗi người có cuộc sống riêng rồi, cô ấy sao cứ phải liên lạc với họ làm gì để gia đình lại mâu thuẫn, liệu có đáng? Giờ tôi phải làm sao đây?
Nghiệp
Theo ngoisao.net
Sai lầm khi cố gắng cảm hóa một người đàn ông
Tôi biết lấy anh sẽ khổ, nhưng vẫn cố lấy vì thương anh, vì muốn cảm hóa con người anh,...
Ảnh minh họa
Tôi là một cô gái trong trắng, có cuộc sống nghiêm túc, có trình độ đại học và công việc ổn định. Suốt những năm tháng sinh viên tôi chưa hề biết yêu, nói đúng ra là cũng rung động, nhưng sự rung động ấy đôi khi chỉ từ phía tôi, hoặc từ phía đối phương nên tôi chưa từng yêu ai.
Tôi không quá xinh xắn, không xấu, nhưng được mọi người đánh giá là có duyên, càng nhìn càng thấy cuốn hút. 25 tuổi tôi mới biết yêu lần đầu tiên, nụ hôn đầu đời cũng chỉ mới có lúc 25 tuổi và dành cho người đàn ông đầu tiên ấy.
Ngược lại với tôi, anh là một người đàn ông từng trải và đã qua rất nhiều mối tình với nhiều người đàn bà khác nhau. Anh giỏi giang, thông minh, nhưng tính khí ngang tàng, coi thường tất cả mọi người, kể cả người sinh ra anh.
Bố mẹ anh nhiều lần đau khổ vì anh không nghe lời. Đi làm thì lúc nào anh cũng cho rằng mình hơn người, nên không được lòng cấp trên. Mọi người nhìn thấy những tật xấu của anh, khuyên tôi dừng lại, còn bản thân tôi, tôi lại nhìn thấy sâu thẳm con người anh là một người đàn ông thông minh, có ý chí.
Tôi miên man nghĩ, nếu có một người phụ nữ thật sự yêu thương anh, đi bên cạnh anh, cảm hóa anh bằng tình yêu và sự hy sinh của mình, chắc anh sẽ thay đổi, không làm khổ bố mẹ nữa. Với suy nghĩ đó, tôi bỏ qua những lời khuyên của gia đình, người thân, lấy anh làm vợ.
Thời gian đầu, anh rất nghe lời tôi, tránh xa những cám dỗ và chăm chỉ làm ăn. Nhưng chỉ một thời gian sau đó, bản tính ngang tàng của anh lại tái phát, lần này nó bùng nổ mạnh mẽ hơn, anh bỏ việc, cờ bạc, rượu chè, gái gú và trượt dài trong tệ nạn.
Bố mẹ, gia đình anh không thèm nhìn mặt anh, còn tôi vì đứa con của mình vẫn cố gắng tìm mọi cách níu kéo anh quay về. Sau lần đó, anh quay về làm lại sau khi đã thấm thía những nỗi đau, nhưng chỉ được một thời gian, anh lại trở lại con người cũ của mình.
Tôi lại một lần nữa đưa bàn tay yếu ớt của mình ra kéo lấy tay anh, chỉ mong anh sẽ chấm dứt để cho mẹ con tôi có một cuộc sống bình thường. Nhưng tôi đã lầm, tôi không thể nào cảm hóa được con người anh, bản chất con người anh không bao giờ thay đổi. Anh vẫn ngang tàng, vô trách nhiệm và sống buông thả, làm khổ những người thân yêu của mình.
Sai lầm của tôi là quá yêu anh và luôn muốn dùng tình yêu đó để cảm hóa một con người. Thời gian không thể quay trở lại để tôi làm lại, nhưng chắc chắn tôi sẽ không lãng phí thời gian còn lại của đời mình cho một người đàn ông không xứng đáng nữa.
Theo netnews.vn
Tôi yêu chồng nhưng luôn ám ảnh về những giấc mơ liên quan người cũ Chồng tôi hơn hẳn anh về nhiều mặt, không hiểu sao tôi luôn mơ thấy anh, mỗi lần mơ xong tôi lại ám ảnh, luôn nghĩ về chuyện xưa. Hình ảnh minh họa Lúc còn học phổ thông, tôi thích một người hơn một tuổi, anh đẹp trai, học giỏi, hiền lành, trầm tĩnh vừa đủ, đặc biệt có nụ cười rất duyên....