Tôi đã chinh phục chồng bằng tình yêu chân thành
Đó là câu nói đầu tiên chồng nói với tôi kể từ ngày tôi về làm dâu gần 1 năm trời. Nghe câu nói ấy, tôi chạy thẳng vào phòng òa khóc như một đứa trẻ. Và hôm đó, chồng đưa tôi đi làm.
Gửi LTT!
Tôi tình cờ đọc được bài viết của em và tôi gặp lại hình ảnh của tôi mấy năm về trước. Khi ấy, tôi cũng như em bây giờ, cưới một người đàn ông mình yêu say đắm, nhưng người ta thì lại không yêu mình.
Tôi cũng đã đau khổ, đã khóc thầm cho số phận của mình và cũng không dám tâm sự điều này với ai. 6 tháng trời, tôi sống trong đau đớn, khổ sở, không muốn tiếp xúc và tâm sự với ai. Cũng như em, tôi sợ sự thương hại của mọi người.
Rồi cuối cùng, không thể chịu đựng được, tôi đành tâm sự tất cả mọi chuyện với mẹ mình. Nghe xong câu chuyện, mẹ tôi đã khóc rất nhiều vì thương con gái, rồi bà đã quyết định nói chuyện với bố mẹ chồng tôi tất cả sự thật.
Bố mẹ chồng tôi là người rất tốt, nên sau khi biết được sự thật họ càng cảm thấy yêu thương tôi nhiều hơn. Cũng kể từ đó, họ luôn tạo điều kiện để tôi và chồng có cơ hội gần nhau. Một mặt họ cũng ra sức khuyên nhủ và phân tích để chồng tôi thấy được phải trái, đúng sai. Mặt khác, họ cũng khuyên tôi cố gắng chờ đợi thêm nửa năm nữa, nếu trong khoảng một năm ấy mà chồng tôi không thay đổi thì họ không dám giữ mà để tôi ra đi.
Thấy được tấm lòng của mẹ chồng, có bố mẹ 2 bên ủng hộ, tôi vững tâm hơn. Tôi dành thời gian quan tâm chăm sóc chồng nhiều hơn, chịu khó lắng nghe những chia sẻ của anh.
Video đang HOT
Tôi hạnh phúc
Ban đầu chuyện này cũng khó khăn, vì chồng tôi hầu như không muốn tôi động vào bất cứ thứ gì của anh, và cũng không nói chuyện với tôi bao giờ. Cũng không bao giờ anh cần sự chăm sóc của tôi, nhưng bố mẹ anh thì lại cần tôi chăm sóc.
Đặc biệt là bố anh, đã nhiều năm nay ông liệt nửa người và không thể tự đi lại và làm vệ sinh cá nhân được. Con gái thì lại lấy chồng ở xa, con trai thì lại không giỏi trong việc chăm sóc người già, vì thế tôi và mẹ phải làm tất cả những công việc này mà không một lời oán trách. Có lẽ, sự chu đáo với bố mẹ anh của tôi đã làm anh bắt đầu cảm thấy thương cảm.
Lần đầu tiên anh chịu nói chuyện với tôi đó là vào cái đêm bố chồng tôi bị đi ngoài, tôi và mẹ chồng liên tục dậy đến 7 lần trong đêm để đưa cụ đi vệ sinh. Sáng ra, mệt quá tôi ngủ thiếp đi, đến khi tỉnh dậy thì đã hơn 6 giờ sáng. Tôi cuống cuồng chồm dậy để nấu cơm, nhưng khi tôi xuống bếp thì đã thấy chồng tôi đang chuẩn bị bữa sáng, mặc dù không nhìn thẳng vào mặt tôi, nhưng anh bảo với tôi rằng: “Em mệt thì cứ ngủ thêm đi, dậy làm gì”.
Đó là câu nói đầu tiên chồng nói với tôi kể từ ngày tôi về làm dâu gần 1 năm trời. Nghe câu nói ấy, tôi chạy thẳng vào phòng òa khóc như một đứa trẻ. Và hôm đó, chồng đưa tôi đi làm.
Chúng tôi đã sống với nhau cho đến tận bây giờ. Hiện chúng tôi đã có 2 đứa con, và tôi cảm thấy mình là một người phụ nữ hạnh phúc…
Tôi nghĩ rằng, 6 tháng không phải là ngắn, nhưng có thể nó chưa đủ để nói lên rằng cuộc hôn nhân này không thể cứu vãn được. Em hãy chờ đợi, và cho chồng em thêm thời gian, biết đâu sau đó sẽ là một gia đình hạnh phúc giống như tôi bây giờ. Chúc em thành công.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Người yêu tôi đòi chia tay để theo kẻ cưỡng bức cô ấy
Nghe hắn hứa hẹn, em nói tôi hãy quên em đi và tìm người khác, bây giờ em đang rất hạnh phúc bên hắn.
Tôi bị kẹt ở lại quê hơn một năm rưỡi. Trong lúc đó em vẫn ở lại Sài Gòn và kiên nhẫn chờ tôi. Chúng tôi vẫn gọi điện, nhắn tin cho nhau hằng ngày để thông báo tình hình và duy trì tình yêu. Rồi giông tố xảy ra. Cả đời tôi không thể nào quên được ngày 27/11, hôm đó là đám cưới của cô bạn thân trong lớp, nhưng em đã không đi dự mà lại đi chơi với kẻ kia. Sau khi đi chơi về, em nhắn tin quyết định chia tay.
Tôi đọc tin nhắn của em mà cảm thấy như trời đất sụp đổ. Tôi đã yêu em quá nhiều để không thể chấp nhận lời chia tay này. Vài ngày sau, trong một nỗ lực cuối cùng để cứu vãn tình yêu, tôi đã nói hết mọi chuyện với bố mẹ. Bố tôi đã rất ngạc nhiên, ông không ngờ thằng con trai bất trị của mình lại yêu sâu đậm một người như thế. Vậy là bố tôi liền gọi điện cho em, mời em về nhà tôi chơi. Lúc đó tôi đã rất vui. Tôi định sẽ thông báo cho tất cả bạn bè cùng biết để mọi người chung vui.
Khi nghe bố tôi gọi điện xong, em đã rất bối rối. Em nói hãy để em suy nghĩ đã. Sau đó, em thú nhận với tôi mọi chuyện. Hôm trước, em bị công ty đuổi việc. Trong lúc buồn chán và thất vọng, em đã rủ hắn đi uống rượu. Em đã uống quá nhiều và hắn đề nghị đưa em vào khách sạn chờ tỉnh rượu rồi hãy về. Em đã tin tưởng hắn. Nhưng khi cửa phòng vừa đóng, hắn đã giở trò. Đọc tin nhắn của em mà tôi không tin vào mắt mình nữa. Sao em lại có thể nhẹ dạ, tin người vậy chứ.
Hai ngày sau khi xảy ra chuyện, em đòi gặp mặt hắn để nói chuyện, nhưng hắn viện cớ bận để không gặp. Em đã rất hoảng sợ. Em lo rằng mình sẽ có thai và nếu hắn cao chạy xa bay, em sẽ chết để không nhục nhã với gia đình, để tôi không chịu thiệt. Đọc tin nhắn của em mà trong lòng tôi như nuốt phải mật gấu, một cảm giác đắng cay trào dâng trong lòng. Tôi giận em thì ít mà thương em thì nhiều. Tôi nói em cứ bình tĩnh, dù trong bất cứ trường hợp nào, anh cũng không bỏ em đâu, với lại em đã uống thuốc ngừa thai khẩn cấp thì sẽ không sao đâu. Nghe tôi an ủi, em đã lấy lại bình tĩnh.
Sang ngày thứ ba thì tên kia chịu gặp mặt, hắn nói nếu em có thai thì một là phá, hai là cưới. Hắn còn nói qua Tết sẽ xin cho em vào ngân hàng làm, hắn có rất nhiều bạn bè làm bên ngân hàng nhưng hắn không thích làm trong ngành này, nếu em thích hắn sẽ xin cho em vào làm. Còn nếu không được, hắn sẽ mở đại lý kinh doanh, để em làm quản lý giúp hắn, mọi giấy tờ thủ tục hắn đã lo xong. Nghe hắn hứa hẹn, em nói tôi hãy quên em đi và tìm người khác, bây giờ em đang rất hạnh phúc bên hắn.
Tôi bàng hoàng khi thấy thái độ em thay đổi nhanh như vậy, từ chỗ cực kỳ căm ghét hắn chuyển sang tin tưởng và toàn tâm toàn ý yêu hắn. Tôi vội vàng gọi điện cho em, bảo sao em có thể tin tưởng hắn dễ dàng vậy, rõ ràng em đã bị hắn gài bẫy hại trong lúc say rượu, em hãy tỉnh ngộ lại đi và quay về với anh. Tôi không hề tin kẻ kia vì có thể những gì hắn làm với em đã diễn ra nhiều lần rồi. Hắn làm sales, lại đã 28 tuổi rồi nên hắn từng trải và dày dạn ghê lắm, em không thể biết được con người thật của hắn đâu.
Mọi người hãy cho tôi lời khuyên, kẻ kia có phải là người xấu không? Và tôi phải làm gì để kéo em ra khỏi bàn tay hắn? Vì tôi còn yêu em quá nhiều, và tôi không hề muốn mất em như vậy. Em đã trở nên quá quan trọng với tôi rồi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi không dám cho anh biết mình có con riêng, tôi sợ anh bỏ rơi tôi! Cảm động trước tình cảm chân thành của anh ấy, em càng thấy đau lòng hơn vì cho đến bây giờ em vẫn giấu anh ấy chuyện mình đã có con riêng. Hỏi: Chào các anh chị! Năm nay em 31 tuổi và đã có một con trai, cháu năm nay được 4 tuổi. Nhưng nhìn em có lẽ không ai nghĩ rằng...