Tôi đã cãi nhau tay đôi với mẹ chồng khi chồng đi công tác xa nhà
Khi nghe mẹ chồng lu loa rằng tôi hỗn xược với bà. Không kìm nén được, tôi bỏ ra khỏi phòng và ném vỡ tan cái bát ăn cơm đang nắm trong tay.
Tôi đã vừa gây ra một chuyện không thể tha thứ đó là vừa gây ra một cuộc khẩu chiến rất nặng nề với mẹ chồng. Tôi biết là tôi sai nhưng đôi khi hoàn cảnh đã đẩy tôi đến việc không mong muốn này. Hiện tôi đang rất bối rối nên viết chuyện nhà tôi lên đây mong nhận được sự chia sẻ và góp ý của các bạn.
Tôi kết hôn được 3 năm và có một bé gái 2 tuổi. Tôi làm kế toán còn chồng tôi là kỹ sư xây dựng. Cả hai chúng tôi đều là dân thành phố và có thu nhập khá nên nói chung về đời sống vật chất, chúng tôi không phải lo nghĩ nhiều.
Dù có điều kiện mua nhà riêng nhưng vì chồng tôi là con trai duy nhất trong nhà nên vợ chồng tôi vẫn ở cùng bố mẹ chồng để tiện bề chăm sóc. Bố mẹ chồng tôi đều là trí thức và rất được hàng xóm nể trọng vì ông bà sống mẫu mực, lại hiền lành và hay giúp đỡ mọi người.
Ngày biết tôi về làm dâu ở nhà ông bà, họ hàng ai cũng mừng và bảo may cho tôi vì tôi vốn hiền lành, ngại to tiếng chỉ sống trong những gia đình như ông bà thì mới hợp. Tôi lúc đó cũng nghĩ là mình may mắn bởi thực sự trong suốt thời gian tôi và chồng yêu nhau,mỗi lần đến nhà anh chơi, tôi luôn được bố mẹ chồng quan tâm.
Tôi cũng thích cách cư xử tế nhị, cởi mở và cả tư tưởng rất tiến bộ của ông bà. Ông bà luôn bảo sau này mọi chuyện trong gia đình con đều do các con quyết định, bố mẹ sẽ không can thiệp. Và rằng tôi cứ sống theo cách ở nhà mẹ đẻ, đừng quá phải uốn theo cách nhà chồng. Câu cửa miệng của mẹ chồng tôi là: Miễn sao các con hạnh phúc là được, chứ bố mẹ chẳng có yêu cầu gì.
Nghe ông bà nói vậy, là con dâu tương lai, tôi cũng thấy mừng lắm. Tuy nhiên, khi về nhà ông bà sống và thực sự cuộc đời làm dâu tôi mới ngã ngửa ra rằng bố mẹ chồng tôi rất hay xét nét con dâu và phân biệt rõ rệt con dâu, con trai.
Rõ ràng cả hai vợ chồng cùng đi làm như nhau cùng chở nhau về nhà cùng lúc nhưng khi về đến nhà, bao giờ ông bà cũng chỉ hỏi han con trai còn con dâu thì ông bà mặc kệ. Nhiều khi nhìn bố mẹ chồng có gì ăn cũng dành cho con trai, còn con dâu ngồi ngay cạnh đó nhưng ông bà coi như không mà thấy chạnh lòng. Tuy nhiên, tôi luôn tinh thần bỏ qua mọi việc cho nhẹ đầu mà hơn nữa, con dâu dẫu gì cũng khác máu tanh lòng, làm sao có thể bằng máu mủ ruột rà người ta được.
Khách đến chơi nhà, tôi nhiều lần thấy phát ngượng khi mẹ chồng cứ luôn ngọt ngào dành những mỹ từ cho con trai như trai yêu, cả yêu trong khi đó khi với về tôi thì bà chỉ nói trống không hoặc thậm chí coi như không có mặt. Nhiều khách cứ lầm tưởng như thể tôi với mẹ chồng đang mâu thuẫn hoặc tôi thuộc dạng hèn kém, không ra gì.
Tối nào cũng vậy, sau bữa cơm tối là cả nhà lại quây quần ở bàn uống nước xem tivi, ăn hoa quả nhưng bao giờ bố tôi cũng chỉ rót nước mời con trai chứ con dâu thì mặc kệ như thể không có mặt ở đó. Chồng tôi nhiều lần cũng góp ý với ông bà nhưng ông bà vẫn không thay đổi. Anh bảo rằng ông bà già rồi, lẩm cẩm thành ra cư xử kém vậy thôi chứ trong lòng ông bà không có gì thâm độc cả.
Tôi nghe lời chồng và không để bụng chuyện này nhưng cứ càng sống tôi lại càng thấy ấm ức trước hành động của bố mẹ chồng. Trước mặt chồng tôi, ông bà luôn nhẹ nhàng, không bao giờ trách cứ hay đổ lỗi gì cho con dâu.
Nhưng cứ khi nào chỉ có mình tôi ở nhà thì ông bà đổi hẳn thái độ. Hồi tôi đang bụng mang dạ chửa, sắp đến ngày sinh, khi chồng tôi có nói với bố mẹ chồng tôi rằng tôi sắp đẻ nên cần nghỉ ngơi, khi nào không làm hết việc nhà ông bà cứ để việc lại chồng tôi sẽ làm sau. Bố mẹ chồng tôi miệng thì đồng ý chuyện này và trước mặt chồng cũng không bắt tôi làm gì nhưng ngay khi chồng tôi đi làm là ông bà lại bắt tôi làm việc này việc khác.
Video đang HOT
Tôi còn nhớ những buổi trưa, khi chồng tôi về nhà ăn cơm, bố mẹ chồng một mực không cho tôi rửa bát. Vậy mà đến chiều, khi không có chồng tôi ở nhà là ông bà sai ngay tôi rửa bát.
Tuy vậy, tôi vẫn cố gắng nín nhịn để giữ cho yên bình gia thất. Cứ mỗi khi căng thẳng quá, tôi lại tâm sự với chồng và nhờ những lời an ủi của anh, tôi lại thấy mình vượt qua được mọi chuyện.
Nhưng kể từ ngày chồng tôi đi công tác dài hạn (3 tháng) ở nước ngoài thì tôi lâm vào cảnh khốn khổ vì sự bắt bẻ quá đáng của bố mẹ chồng. Một mình vừa đi làm vừa nuôi con nhỏ nhưng hôm nào ông bà cũng bắt tôi phải phục dịch cả nhà từ chuyện cơm nước, thiết đãi khách khứa cho đến chuyện cá nhân của ông bà như mua sắm đồ đi lễ, hay chở đi chơi.
Đêm hôm đó, chỉ vì tôi đang bận chăm con gái ốm mà tôi quên việc xuống phòng bà cắm chiếc máy massage cho bà. Khi tôi xuống đến nơi, bà tỏ ra giận dỗi rồi nói với tôi những lời rất nặng nề. Sẵn trong lòng có chút mỏi mệt, tôi có nói sẵng giọng rằng bà lúc nào cũng chỉ yêu quý con trai thôi còn con dâu thì coi như người ở. Và sẵn cơn bực bội trong người, tôi cũng nói hết những ấm ức trong lòng tôi kìm giữ bấy nay.
Và khi tôi vừa dứt lời mẹ chồng tôi ném vỡ choang cái cốc bà đang cầm trong tay và mắng tôi rằng chưa thấy con dâu nhà ai mà mẹ chồng nói một câu là cũng bật lại một câu như vậy. Rồi bà cũng lu loa rằng tôi hỗn xược với bà. Không kìm nén được, tôi bỏ ra khỏi phòng và ném vỡ tan cái bát ăn cơm của con.
Thấy vậy, mẹ chồng tôi gọi cả bố chồng tôi dậy để chứng kiến sự việc và lúc đó bà tuyên bố từ mặt tôi.
Tôi biết mình sai nên đã xin lỗi mẹ chồng nhưng bà vẫn bảo không chấp nhận loại con dâu như tôi. Tôi nên làm gì để cải thiện mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu đây? Và tôi nên giải thích chuyện này như thế nào với chồng tôi để anh hiểu và tha thứ cho tôi? Hãy cho tôi lời khuyên.
….ngoc@gmail.com
Theo nguoi dua tin
Xa nhà nửa năm để rồi bật khóc khi nhìn thấy bát cơm đang ăn dở của vợ
Tôi về đến nhà thấy vợ đang ăn dở bát cơm, sau quay sang cho con bú. Nhìn bát cơm của vợ chỉ vẻn vẹn 3 miếng thịt nấu khô quay quắt, tôi xót xa vô cùng. Thấy tôi cô ấy khóc nức nở: "Anh về rồi đấy à, em nhớ anh quá".
Bố tôi mất cách đây 5 năm, từ đó mẹ tôi suy sụp hẳn. Nhà có mỗi tôi là con trai nên được xem là trụ cột trong gia đình. Mẹ chăm sóc tôi rất chu đáo, bà yêu thương tôi hơn tất cả nên có lẽ vì vậy mà sau này khi tôi đã lấy vợ bà sợ phải san sẻ tình cảm của tôi cho cô ấy.
Ngày tôi đưa vợ về ra mắt, mẹ tôi mặt tối sầm lại chứ không vui vẻ như tôi nghĩ. Bà lặng lẽ dọn cơm rồi hỏi em đủ điều. Vợ tôi là người biết điều, kể từ khi yêu đến khi cưới chưa 1 lần em khiến tôi thấy buồn lòng. Em nhu mỳ và hiền lành biết đối nhân xử thế nên tôi tin em sẽ yêu thương và đối xử tốt với mẹ tôi.
Tối hôm ấy tôi hỏi ý kiến mẹ, mẹ bảo hạnh phúc của tôi thì tùy tôi quyết định, mẹ chỉ buồn vì khi con lấy vợ bố không còn nữa. Mẹ ôm tôi khóc, tôi thương mẹ rất nhiều.
(Ảnh minh họa)
Ngày em về làm vợ tôi, tôi để ý chưa 1 lần em cãi lời mẹ lời chồng. Mẹ tôi khó tính, tôi biết chứ, vì thế mà đêm nào tôi cũng ôm em vỗ về bảo lỡ mẹ có làm gì quá thì em đừng giận. Em gật đầu ôm tôi vào lòng.
Mẹ tôi vốn là người có thể tiết kiệm khoản nào chứ ăn uống mẹ không hề tiết kiệm. Mẹ quan niệm có ăn ngon thì mới có sức mà làm việc nên tôi chẳng lo khoản vợ sẽ bị thiếu chất hay gầy gò khi sống ở nhà chồng.
Ngày vợ có bầu, em khóc nhiều vì buồn khi phải xa tôi. Tôi là dân xây dựng nay đây, mai đó ít khi ở nhà. Tôi thương cô ấy nhiều lắm nhưng vì hoàn cảnh nên đành chấp nhận.
Đợt đó tôi đang đi làm thì mẹ thông báo vợ đã sinh con, cô ấy sinh sơm hơn dự định nửa tháng. Tôi cuống cuồng xin nghỉ việc để về nhà, tôi về mà không báo trước. Nhưng có lẽ cũng nhờ vậy mà tôi mới chứng kiến được cảnh đau lòng ấy. Tôi về đến nhà thấy vợ đang ăn dở bát cơm, sau quay sang cho con bú. Nhìn bát cơm của vợ chỉ vẻn vẹn 3 miếng thịt nấu kho quay quắt. Tôi ôm lấy vợ:
- Anh về rồi đây, vất vả cho em quá.
Vợ bất ngờ khi thấy tôi, cô ấy ôm tôi khóc nức nở:
- Ông xã về rồi à! Em nhớ anh quá.
- Anh biết, anh biết mà. Bà xã của anh giỏi quá, mẹ cu Bin của anh giỏi quá. Anh thương mẹ con nhiều lắm.
Tôi lau nước mắt cho vợ:
- Mẹ đâu em.
-Chắc mẹ đi qua nhà hàng xóm chơi, em cũng không biết nữa.
- Sao em lại ăn thế này? Ăn thế sao đủ chất cho con.
Vợ tôi cúi đầu xuống:
- Mẹ bảo, chỉ cần ăn vậy thôi. Với lại tại em mới sinh nên phải kiêng kỵ.
Tôi nghe mà xót xa. Tôi xuống bếp định nấu cho vợ mấy món ngon ngon. Nhưng khi dở vung nồi ra tôi chết trân khi thấy rất nhiều thức ăn ngon trong đó. Tôi lặng người đi:
- Sao nhiều thức ăn ngon vậy mà mẹ chỉ cho vợ ăn mấy miếng thịt khô khốc vậy nhỉ?
(Ảnh minh họa)
Tôi quan niệm rằng cứ ăn đủ chất cho con nó mạnh khỏe chứ càng kiêng khem thì con lại suy dinh dưỡng. Tôi quay lại phòng thấy vợ đang ngồi giặt đồ. Tôi bảo cô ấy:
- Em vừa sinh, sao lại động tay vào mấy việc đó. Em lên nằm đi cứ để anh.
Vợ tủi thân đi vào.
Tôi không biết làm gì chỉ biết ôm vợ vào lòng, mắt tôi cũng rớm nước. Có lẽ mẹ tôi già rồi nên khó tính với em, có lẽ vợ tôi đã chịu nhiều thiệt thòi lắm. Tôi không dám trách mẹ, nhưng tôi thấy có lỗi với vợ con rất nhiều. Tôi xin nghỉ hẳn 2 tháng để ở nhà cơm nước và giặt giũ cho vợ. Tôi sắm thêm máy giặt cho mẹ và vợ đỡ mệt. Đêm đêm, vợ thức chăm con mà tôi xót lòng. Đời phụ nữ thật khổ, hi sinh quá nhiều, thiệt thòi cũng quá nhiều.
Theo Một Thế Giới
Tôi điếng người khi bước vào phòng ngủ của vợ sau 2 tháng xa nhà Tôi chưa bao giờ cảm thấy coi thường những giọt nước mắt của vợ, chưa bao giờ nghĩ những giọt nước mắt đó là giả dối, cũng chưa bao giờ tôi đánh vợ, nhưng hôm đó tôi đã tát cô ấy vì sự giả dối. Hai vợ chồng tôi cưới nhau đến nay đã được 12 năm, có 2 đứa con trai, cháu...