Tôi đã bỏ trốn khỏi người yêu ngay sau lần đầu về ra mắt gia đình anh
Trong khi đó thì tôi lại bối rối đến mức làm rơi cả cốc nước. Tôi nói mình không được khỏe, đột nhiên cảm thấy đau đầu, vậy là người yêu vội vã đưa tôi trở về thành phố.
Tôi quen H khi đang là sinh viên năm hai còn H lúc đó đã học năm cuối. Tình đầu ngây thơ và nhiều vụng dại. Sự nông nổi của tuổi trẻ, cộng với tài ăn nói, dỗ ngọt khéo léo của H khiến tôi như mê muội. Mới chạm vào tình yêu được 4 tháng, còn chưa biết gì về H, tôi đã có thai. Đến gặp H để bàn cách giải quyết, nhưng H lại sỉ nhục tôi: “Yêu đương tự nguyện, không biết đường uống thuốc tránh thai, giờ cô trách móc ai”. Tôi ngồi bất động, chỉ biết khóc vì nhục nhã.
Sau hôm đó, tôi âm thầm bỏ thai và tiếp tục công việc học hành. Hai năm sau ra trường, tôi được tuyển vào làm kế toán cho một công ty. Phòng tôi làm việc chủ yếu là người trung niên. Chỉ có duy nhất một người đàn ông còn trẻ, hơn tôi 7 tuổi. Thấy tôi và anh còn trẻ đều độc thân nên mọi người cứ ghép đôi. Nhưng tôi vẫn còn vết thương lòng và sự mặc cảm nên chẳng quan tâm tới chuyện tình cảm.
Sau một năm làm việc, tôi nhận ra anh quan tâm tôi hết mức có thể, những vấn đề gì khó khăn tôi chưa kịp nhờ, anh đã chủ động giúp. Những ngày lễ, anh luôn dành cho tôi những món quà nho nhỏ nhưng rất ý nghĩa, những buổi cơm trưa ấm áp, những buổi chiều đưa đón về tận nhà. Sự quan tâm ân cần dịu dàng và đầy thành ý của anh, ai trong công ty cũng biết. Đồng nghiệp bảo tôi hãy giữ lấy anh đi, kẻo có người lấy mất. Anh là người rất tốt, làm chung nhiều năm nên mọi người đều hiểu. Tôi vẫn chỉ cười trừ chứ không dám yêu thêm lần nữa.
Tôi muốn bỏ lại quá khứ để bắt đầu một cuộc sống mới bên cạnh anh. (Ảnh minh họa).
Có lần, tôi bị ốm nên xin nghỉ. Vậy mà anh đến nhà trọ, nấu cháo cho tôi. Sự vụng về của anh làm tôi thấy thương quá đỗi. Anh chăm tôi như một người chồng chăm vợ. Ngồi bên tôi, anh vừa đút cháo tôi ăn anh vừa nói khẽ: “Anh không biết em đã tổn thương như thế nào. Nhưng hãy cho anh một cơ hội, anh hứa anh sẽ làm lành vết thương ấy cho em” . Tôi muốn khóc, tôi nói với anh rằng tôi không xứng đáng, yêu tôi rồi anh sẽ hối hận. Nhưng anh tiếp tục nói: “Anh không quan tâm đến quá khứ. Anh yêu em và anh sẽ chấp nhận tất cả, em hãy tin anh”.
Video đang HOT
Và anh đã chứng minh điều mình nói. Những tháng tiếp theo tôi ngập tràn hạnh phúc trong tình yêu của anh. Một tình yêu nhẹ nhàng nhưng hết sức chân thành. Tôi cảm nhận được ở anh tất cả sự thành thật. Nhờ anh tôi cố gạt bỏ nỗi đau ngày nào. Tôi muốn bỏ lại quá khứ để bắt đầu một cuộc sống mới bên cạnh người yêu.
Vậy mà, tôi như chết đi lần nữa khi anh dắt tôi về ra mắt gia đình. Trong buổi cơm thân mật, anh giới thiệu tôi cho bố mẹ. Bố mẹ anh có vẻ rất hài lòng về tôi. Khoảng 15 phút sau thì em trai anh về cùng vợ. Nhưng lúc đó tôi chỉ ước mình đừng bao giờ gặp anh.
Tôi âm thầm bỏ trốn khỏi người yêu không một lời tạm biệt. (Ảnh minh họa).
Tôi ngồi bất động, ngạc nhiên tột độ khi nhận ra em trai anh là H, mối tình đầu ngày nào của tôi. Giờ anh ta có vẻ chững chạc hơn trước. Quá khứ đau đớn ngày nào cứ chạy qua trước mắt. Tôi sợ muốn phát khóc. Nhưng H có vẻ rất điềm tĩnh, H mỉm cười khi nghe anh giới thiệu về tôi như thể hai chúng tôi mới gặp lần đầu. Trong khi đó thì tôi lại bối rối đến mức làm rơi cả cốc nước. Tôi nói mình không được khỏe, đột nhiên cảm thấy đau đầu, vậy là người yêu vội vã đưa tôi trở về thành phố.
Về đến nhà trọ tôi nằm khóc vật vã. Sao quá khứ cứ mãi ám ảnh tôi. Tôi hối hận vô cùng, dằn vặt và tự trách mình sao ngày xưa quá dại khờ nông nỗi. Và chính điều đó giờ đây khiến tôi phải trả giá, một cái giá quá đắt.
Những ngày tiếp theo, tôi xin công ty nghỉ ốm, tôi tắt nguồn điện thoại và đến nhà bạn xin ở lại vài ngày. Tôi sợ phải đối diện với anh vì sợ anh đã nghe H kể về tôi đầy xấu xa, tội lỗi. Tôi sợ anh cho rằng tôi là kẻ dễ dãi, giả dối. Tôi viết đơn cho chị trưởng phòng, nhờ chị chuyển tôi ra chi nhánh công ty ở Đà Nẵng.
Tôi âm thầm bỏ trốn khỏi người yêu không một lời tạm biệt. Một vài đồng nghiệp có liên quan trong công việc vẫn viết mail bảo tôi rằng anh đang tìm tôi khắp nơi. Nhưng tôi kiên quyết không gặp. Tôi làm sao có thể trở thành vợ anh trong khi ngày nào cũng chạm mặt H. Liệu rằng gia đình anh có còn tôn trọng tôi không khi biết cái quá khứ tàn nhẫn ấy? Tôi phải làm gì để tốt cho cả anh và tôi đây? Mọi người giúp tôi với.
Theo Doisongphapluat
Đắng chát cho người chồng hết lòng yêu chiều vợ
Anh yêu chiều vợ như vậy cơ mà! Sao cô lại nỡ lòng đối xử với anh như vậy?
Anh là một người đàn ông giỏi giang trong chuyện kiếm tiền, mẫu mực trong vai trò làm chồng làm cha, khiến bao người ghen tị với cô - người vợ danh chính ngôn thuận của anh. Anh luôn yêu chiều vợ như một bà hoàng - nói thế cũng chẳng ngoa chút nào.
Việc nhà cửa, cơm nước cô chẳng phải quan tâm vì đã có người giúp việc, con gái 6 tuổi cũng giao cho người giúp việc đưa đón, tắm rửa và cho bé ăn. Ngoài thời gian làm 8 tiếng hành chính khá nhàn trên công ty thì cô dành rất nhiều thời gian để đi làm đẹp, mua sắm, chơi bời tụ tập với bạn bè. Anh cũng chẳng hề thấy phiền lòng về điều đó. Thậm chí anh còn động viên cô buồn thì cứ đi du lịch đâu đó với bạn bè cho khuây khỏa. Thêm nữa, tuy công việc bận rộn nhưng anh vẫn luôn cố gắng cuối mỗi tuần sẽ dẫn cả nhà đi ăn nhà hàng một lần. Những ngày lễ tết anh đều nhắc trợ lí ghi nhớ giúp mình để anh mua hoa, quà tặng vợ. Trước lúc kết hôn, anh đã trịnh trọng hứa đời này sẽ mang lại hạnh phúc cho cô, và anh tự nhủ phải luôn cố gắng để làm được điều đó.
Ảnh minh họa.
Ai cũng nói cô sướng. Cô không phủ nhận điều đó. Nhưng tại sao cô vẫn thấy cuộc sống như này hơi nhạt nhẽo và nhàm chán. Chính ra cái thời mới cưới nhau vẫn còn khó khăn cô lại không thấy những cảm giác này xuất hiện. Giờ đây tiền cô tiêu hiếm khi phải nghĩ, công việc nhàn hạ, anh cũng chăm lo yêu thương cô hết mực, thì cô lại thấy cứ thiếu thiếu điều gì đó. Cô mua sắm lắm cũng chán, đi du lịch nhiều cũng nhàm, tụ tập bạn bè hoài cũng hết hứng, chẳng có gì thú vị cả. Nếu nói anh bận rộn quá không có thời gian dành cho vợ con thì cũng không phải, anh luôn cố gắng sắp xếp thời gian, lưu tâm được cái gì là anh cố cái đó đấy thôi.
Giữa cái lúc cô đang chơi vơi trong cảm xúc của mình ấy thì hắn ta xuất hiện. Hắn - trẻ hơn cô 5 tuổi, đẹp trai, nói chuyện có duyên, đặc biệt cuốn hút ở đôi mắt sâu thẳm. Hắn xuất hiện, cô dường như thấy cuộc sống của mình nhộn nhịp, sôi động và rực rỡ sắc màu hẳn lên chứ không nhạt thếch như trước. Cô đằm mình trong đó, mê mải không tìm thấy lối ra.
Một ngày, trong buổi sáng rảnh rỗi vì cuộc họp bị hoãn bất ngờ, anh ngồi suy tư và chợt nhận ra dạo này hình như vợ mình có rất nhiều đổi khác. Cô tiêu nhiều tiền hơn. Tiền trong tài khoản đưa cho cô anh hiếm khi kiểm tra nhưng mới đây anh có ngó qua 1 lần thì thấy nó vơi đi rất nhiều. Cô cũng thường vắng nhà. Anh đã bận rộn, nhưng mỗi khi anh có thời gian dành cho vợ con thì về nhà lại chỉ thấy con gái và bác giúp việc với lời giải thích: "Cô chủ nói đi mua sắm với bạn!". Trước đây, khi anh đang giờ làm việc trên công ty, cô vẫn thường nhắn tin cho chồng, đôi khi chỉ là kể những câu chuyện vu vơ trên công sở của cô, khi anh về muộn cô sẽ gọi hỏi han, động viên, dặn dò anh. Nhưng giờ việc đó trở nên rất hiếm hoi. Trong "chuyện ấy" nữa, trước nay vợ chồng cô khá đều đặn, nhưng dạo này cô thường xuyên than mệt để từ chối anh. Sự nhạy cảm đã khiến anh nghĩ tới điều gì đó không ổn.
Chẳng khó để anh biết dạo này vợ mình có niềm vui, mối quan tâm nào mới. Thì ra vợ anh đúng là đang ngoại tình, với 1 gã "phi công trẻ"! Nhìn nụ cười đầy quyến rũ của vợ trong khoảnh khắc tình tứ với gã ta, anh đau đớn và uất hận vô cùng. Cuộc đời có nhiều điều không ngờ, nhưng có lẽ đây chính là điều anh không ngờ tới nhất. Anh yêu thương và chiều chuộng vợ như vậy cơ mà! Sao cô lại nỡ lòng đối xử với anh như vậy? Thậm chí cô còn mang tiền do anh kiếm bằng mồ hôi công sức đi bao gã ta, chi trả cho những cuộc vui của 2 người!
Khi anh ném tất cả những bằng chứng ngoại tình ra trước mặt vợ, cô hoảng sợ tái mét mặt mày. Anh gào lên với cô: "Tại sao?" thì cô òa lên khóc: "Em xin lỗi. Có lẽ anh quá bận rộn, em thấy cô đơn...". Anh đấm mạnh vào tường tới bật máu tay. Anh biết, cô biết, lí do đó rõ ràng không phải. Anh bận nhưng cũng chưa tới mức để cô tủi thân. Thậm chí anh còn quan tâm tới cô nhiều hơn những gã chồng rảnh rỗi nhưng vô tâm khác ấy chứ!
Không ngủ được, anh dậy châm một điếu thuốc. Anh nhận ra chính sự yêu chiều của mình dành cho vợ đã phản tác dụng rồi. Khi cuộc sống còn nhiều thứ phải lo, khi con người ta vất vả nhọc nhằn, chỉ lo kiếm tiền mưu sinh và nuôi con, người ta sẽ chẳng còn tâm trí đâu mà nghĩ tới những điều khác. Nhưng khi người ta có tiền trong tay, thời gian thừa thãi, mọi thứ quá yên bình và suôn sẻ, người ta lại muốn có một thứ gì đó kích thích để tạo cảm giác mạnh cho cuộc sống. Nhất là khi cô và anh đã qua 7 năm hôn nhân, có lẽ cô lại muốn sống lại cái thời yêu đương say đắm, nồng nàn xưa, với 1 gã đàn ông khác!
Nhìn nước mắt rơi như mưa trên khuôn mặt xinh xắn của vợ, lại nhìn con gái thơ ngây đang say ngủ, cảm giác chua xót, đắng chát dâng đầy trong lòng khiến 1 người luôn quyết đoán như anh cũng không biết phải bước tiếp thế nào...
Theo Doisongphapluat
Hành động từ bố của người yêu khiến tôi chết điếng Khi tôi đứng nhận tiền, ông đã cố tình nhét vào ngực tôi 2 tờ 500 ngàn và nói: "Vậy đủ chưa cô bé? Một gái nhậu thuê như cô chỉ có thể nhận tiền bồi thế này. Cô không xứng đáng bước chân vào nhà tôi". Ngày bước chân lên thành phố để tiếp tục ước mơ học đại học, tôi biết...