Tôi đã bị vợ cắm sừng chỉ vì lí do không thể tưởng
Có với nhau một đứa con chung đã 5 tuổi nhưng cuối cùng tôi vẫn bị vợ cắm sừng bởi lí do không thể tưởng tượng được…
Tôi và vợ cưới nhau đã 6 năm, có với nhau một cậu con trai kháu khỉnh 5 tuổi. Cuộc sống hôn nhân của hai vợ chồng trước nay rất bình yên. Tôi là người đàn ông tình cảm, thương yêu vợ con và chưa một lần dám liếc mắt đưa tình một người phụ nữ nào bên ngoài.
Suốt nhiều năm chung sống vì thương vợ nên sau giờ làm tôi đều tranh thủ về nhà sớm giúp đỡ cô ấy những công việc gia đình từ việc bếp núc đến chuyện tắm giặt cho con và phơi quần áo. Tôi không nề hà bất cứ chuyện gì, chỉ cần vợ muốn tôi sẽ xắn tay áo ra làm ngay.
Ngoài việc mong muốn một gia đình hạnh phúc với kinh tế ổn định tôi cũng mong vợ luôn vui vẻ.
Thế nhưng, có lẽ vì tôi làm quá nhiều việc mà vợ đâm ra ỉ lại cho chồng. Sau mỗi giờ làm về nhà cô ấy lại tỏ thái độ khó chịu, có chuyện gì buồn bực ở cơ quan cũng mang về đổ hết lên đầu hai bố con. Vốn hiểu tính vợ được chiều chuộng từ bé nên tôi cũng không mấy bận tâm.
Dẫu vậy đôi khi nhìn vợ của những đứa bạn hay đồng nghiệp nhẹ nhàng tình cảm với chồng tôi vẫn thấy chạnh lòng.Ước gì vợ tôi được một góc như vậy cũng là vui rồi. Không chỉ bất đồng quan điểm trong những việc nhỏ vặt mà cuộc sống chăn gối của vợ chồng tôi cũng có nhiều khác biệt. Nếu vợ có nhu cầu khá cao trong chuyện đó thì tôi lại không mấy đòi hỏi.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Một lần cũng vì mệt mỏi từ chối những đòi hỏi của vợ, tôi đã phải ngủ riêng một mình còn cô ấy xách gối qua phòng con ngủ. Cô ấy liên tục giẫn dỗi và cho rằng tôi tỏ thái độ khó chịu với vợ. Tình cảm vợ chồng cũng theo đó mà lạnh nhạt hơn, khoảng cách cứ ngày một nối dài ra.
Vợ tôi cứ vậy ngủ ở phòng con mà không chạm vào tôi. Thậm chí không ít lần vợ lên tiếng dè bĩu chuyện vợ chồng. Làm việc mệt mỏi cộng thêm những áp lực gia đình khiến tôi thực sự mất cân bằng.
Một hôm vì to tiếng chuyện vợ chồng tôi bỏ ra ngoài không ăn cơm ở nhà mà ra quán gội đầu, cắt tóc gần nhà để cắt tóc.
Chủ quán này là một người phụ nữ từng đổ vỡ trong hôn nhân. Vừa thấy tôi, chỉ qua vài câu hỏi han cô chủ quan đã biết tôi có chuyện. Chúng tôi tâm sự cùng nhau đến tận tối khuya, nhìn em hiền dịu nhẹ nhàng tôi bất ngờ so sanh với vợ và thấy chút chạnh lòng. Giá như vợ tôi cũng được một phần như em thì gia đình tôi đã không cảnh xa cách như thế này.
Sau một đêm tâm sự cùng em, tôi đã có những suy nghĩ tích cực hơn và quyết định sẽ nói chuyện nghiêm túc với vợ. Thế nhưng cũng chính lúc tôi bước chân vào nhà, tai mình đã ù đi khi nghe những lời vợ nói cùng một người đàn ông khác.
Vợ không ngừng chê bai cười cợt vấn đề chăn gối của tôi, thậm chí còn hẹn hò cùng người đàn ông đó. Không làm chủ được bản thân, tôi đã lao vào đánh mạnh vào má cô ấy. Tôi lớn tiếng đuổi cô ấy rời khỏi nhà. Không ngờ 6 năm vợ chồng của cả hai vẫn không đủ để cô ấy sống vì gia đình, chỉ vì vấn đề sinh lý mà cô ấy đã ngoại tình cùng người đàn ông khác. Tôi đau lòng không đứng vững. Bất chợt tôi thấy lòng nặng trĩu, hóa ra một người vợ tiểu thư xinh đẹp đến mấy cũng chẳng thể bằng một người vợ vì chồng vì con. Tôi chỉ cần một người vợ như thế.
Theo Doisongphapluat
Cuộc sống thảm hại sau khi ly hôn của người đàn ông bị vợ cắm sừng
Nằm ngủ tôi cũng suy nghĩ vừa luyến tiếc, vừa uất hận, cay đắng... dồn nén không thể nào ngủ được. Trằn trọc lăn qua lăn lại biết bao nhiêu lần rồi lại đi ra đi vào, hút hết điếu này đến điếu khác...
Chào mọi người, đây là lần đầu tiên tôi viết những dòng tâm sự thầm kín của mình ra để mong nhận được những lời chia sẻ, động viên từ mọi người. Tôi không thể ngờ rằng, rồi có ngày cuộc đời tôi lại thảm bại như bây giờ.
Chỉ còn vài tuần nữa là tôi và vợ ra tòa, chấm dứt cuộc sống gia đình tồn tại gần một thập kỷ. Nguyên nhân là tôi phát hiện vợ tôi ngoại tình , cô ta đã lén lút qua lại với một người đàn ông khác được gần 6 tháng nay.
Trước đó, khi về sống chung một nhà, tôi và vợ tôi cũng trải qua những ngày tháng yêu thương mặn nồng. Cô ấy là tình đầu của tôi, xinh đẹp, dịu dàng và đa cảm. Cô ấy đẹp vẻ mong manh, trong sáng, tóc đen dài và làn da trắng. Đôi mắt tròn, long lanh có thể khiến bất cứ người đàn ông nào mê muội. Thế nhưng tôi đâu ngờ, đằng sau vẻ mong manh, ngây thơ đó là một người đàn bà lẳng lơ.
Cuộc sống sau hôn nhân của chúng tôi khá hạnh phúc. Dù mới đầu gặp khá nhiều khó khăn nhưng rồi chúng tôi vẫn có thể vượt qua hết. Vậy mà chỉ vì tính lẳng lơ, thích được khen đẹp, thích những món quà sang mà vợ tôi bán mình cho một gã đàn ông bằng tuổi cha mình.
Khi phát hiện ra sự thật sau bao ngày nghi ngờ, theo dõi, tim tôi đau nhói. Con mới được 5 tuổi, mẹ đã có thể cặp kè với người đàn ông khác. Nỗi nhục nhã của một người đàn ông bị "cắm sừng" khiến tôi không thể nào tha thứ và quyết định ly hôn. Dù tôi biết quyết định của mình đồng nghĩa con sẽ không được sống trong một mái ấm đủ đầy cha mẹ, vợ chồng không còn nhìn mặt nhau.
Khi chìa đơn ly hôn, vợ tôi không chịu ký, vì vậy mà tôi buộc lòng phải đơn phương làm thủ tục rồi chuyển ra ngoài sống.
Kể ra tôi cũng là một người đàn ông không đến nỗi nào nên thời gian sống ly thân đã có nhiều người con gái chưa chồng để ý và muốn tiến tới. Thế nhưng tôi xác định là mình cần một khoảng thời gian, có thể là vài năm để ổn định tâm lý trước khi tiếp tục cuộc sống mới. Với tôi, gia đình là nơi mình phải thực sự yêu thương và đặt trọn trách nhiệm chứ không thể sống một chốn mà tâm hồn để hai nơi được.
Cuộc sống ly thân quả thực không dễ dàng chút nào. Đều là độc thân nhưng trước khi lấy vợ, cuộc sống của tôi đầy cảm hứng, tự do, phóng khoáng, mơ mộng bao nhiêu thì nay lại thảm hại bấy nhiêu.
Đêm nào nằm ngủ tôi cũng suy nghĩ vừa luyến tiếc, vừa uất hận, cay đắng... dồn nén không thể nào ngủ được. Trằn trọc lăn qua lăn lại biết bao nhiêu lần rồi lại đi ra đi vào, hút hết điếu này đến điếu khác, không thể đọc sách, chơi cờ, xem phim... Chỉ thỉnh thoảng có chuyến đi chơi xa cùng cơ quan, tâm trạng tôi mới nhẹ nhàng hơn chút ít.
Rồi tôi làm cật lực, ngày nào cũng tìm việc cho bận rộn, không cho mình được nghỉ ngơi để không còn thời gian suy nghĩ và quên đi đau khổ hiện tại. Thế nhưng, một ngày làm việc cũng hết, tôi rời khỏi công ty khi người ta đã lên đèn đi ngủ, mệt mỏi lê bước về nhà và cơn ác mông buổi tối lại bắt đầu.
Ăn cơm xong ở nhà hàng, tôi đi uống cà phê một mình hoặc lang thang thất thểu qua từng khu phố đông đúc mong xua đi cảm giác cô đơn. Có lần, ngồi ăn bát phở cạnh những gia đình cười nói cùng con nhỏ, tôi cay đắng so sánh với những bữa cơm vợ nấu.
Luyến tiếc, đau khổ nhưng không thể cứu vãn cuộc hôn nhân này. Chỉ còn vài tuần nữa là chúng tôi chính thức không còn một mối dây ràng buộc nào nữa. Tôi biết vợ tôi cũng rất hối hận sau những sai trái của mình. Nhưng tôi không thể nào buông bỏ cảm giác nhục nhã khi bị phản bội.
Có lẽ tôi sẽ phải sống với cảm giác này cho đến vài năm sau nữa, điều này quả thật quá khó khăn. Đã ai rơi vào hoàn cảnh như tôi chưa? Tôi rất mong nhận được những lời chia sẻ và tư vấn của mọi người.
Theo Người đưa tin
Bồ nhắn tin khích vợ: "Chiến tích em để ở túi quần chồng chị đấy, vứt hộ em nhé", vợ đã... Ngồi nhìn mâm cơm đã nguội lạnh, chị thở dài thườn thượt: &'Hôm nay anh ấy lại về muộn sao??". Nói rồi chị đến ghế sô pha nằm xem phim rồi ngủ quên lúc nào không rõ, đến lúc về thấy chị nằm đó anh lại cau có: ảnh minh họa - Sao không vào phòng mà ngủ, ti vi thì không tắt...