Tôi cữ ngỡ, cô ta là con gái “còn ngoan”
Những tưởng hạnh phúc đã gần trong gang tấc thì tôi lại đau đớn phát hiện ra cái quá khứ quá tồi tệ của cô ấy. Đau khổ hơn nữa là, cả gia đình tôi ai cũng biết, mọi người đều bàng hoàng về cô con dâu tương lai nên dù tôi có muốn che đậy chuyện này cũng không được nữa.
Cô ta từng dùng cái thai để buộc người tình già phải bỏ vợ nhưng không thành, có khi nào giờ đây, cô ta cũng làm thế với tôi?
Tôi đã từng hạnh phúc đến vỡ òa khi nghe cô ấy thông báo có thai. Khoảnh khắc ấy tôi đã hét lên sung sướng, bế bổng “vợ” lên vì nghẹn ngào. Tôi coi cô ấy là vợ mình, dẫu rằng chúng tôi chưa làm đám cưới. Nhưng chỉ cần cô ấy là mẹ giọt máu của tôi, thì với tôi cô ấy đã là vợ rồi. Tôi những tưởng hạnh phúc sẽ đến với mình, nào ngờ… Cô ấy giấu tôi quá nhiều điều khủng khiếp. Tôi dường như là kẻ sau cùng được đọc tâm sự giấu kín này của cô ta. Một bí mật chưa bao giờ tôi được cô ta thổ lộ.
Tôi và cô ấy quen nhau được hơn 1 năm rồi. Thú thực, khi gặp cô ấy tôi cũng đã nhiều tuổi rồi. Trước đây tôi từng yêu 2 người. Một là mối tình thời áo trắng, trẻ con, hồn nhiên, ấy vậy mà cũng khiến tôi mất 5 năm đại học để quên đi. Sau đấy, khi ra trường tôi yêu một cô gái nữa. Tình cảm ấy chỉ vừa mới nhen nhóm đã vội tàn vì gia đình cô ấy không chấp nhận một gã nghèo như tôi. Sĩ diện của một kẻ đàn ông đã khiến tôi ngay lập tức chia tay.
Sau 2 cuộc tình đó, tôi lao vào làm giàu. Ngoảnh đi ngoảnh lại, tôi bước sang cái tuổi 32 tự lúc nào. Tôi có trong tay vài cửa hàng lớn kinh doanh phát đạt. Bố mẹ tôi giục tôi lập gia đình, có cháu bê cho hai cụ yên lòng. Đó cũng là thời điểm mà tôi quen cô ấy – một cô kế toán làm cho cửa hàng chính của tôi.
Cô ấy hiền lành, ít nói và tính tình nhu mì lắm. Làm ở cửa hàng chính nên chúng tôi thường xuyên gặp nhau. Tôi ngồi điều hành tại đó, còn cô ấy làm kế toán. Thấy cô gái ngoan ngoãn, hiền lành, kém mình 6 tuổi này tôi đã chủ động tán tỉnh làm quen. Dẫu sao, tôi cũng đã đến lúc cần phải cưới vợ rồi.
Video đang HOT
Tôi biết, cô ấy không còn trong trắng nhưng tôi không bận tâm
Vì cả hai không phải quá trẻ trung nên sau vài tháng yêu nhau, chúng tôi đã đi quá giới hạn. Tôi biết, cô ấy không còn trong trắng nhưng tôi không bận tâm. Tôi chỉ hỏi cô ấy có điều gì cần nói thì nói hết ra, tôi không muốn bị lừa dối nhưng cô ấy chỉ nói rằng chuyện không còn trong trắng đó là do ngày xưa cô ấy bị ngã xe đạp. Tôi tin những gì mà cô gái ngoan hiền như cô ấy nói.
Và rồi cô ấy có bầu, giọt máu của tôi. Không thể tả nổi tôi đã hạnh phúc như thế nào khi nghe tin đó. Tôi nhanh chóng giục giã ba mẹ mình tới nhà cô ấy xin cưới. Những tưởng hạnh phúc đã gần trong gang tấc thì tôi lại đau đớn phát hiện ra cái quá khứ quá tồi tệ của cô ấy. Đau khổ hơn nữa là, cả gia đình tôi ai cũng biết, mọi người đều bàng hoàng về cô con dâu tương lai nên dù tôi có muốn che đậy chuyện này cũng không được nữa.
Một người quen đã nói cho ba mẹ tôi biết chuyện năm xưa cô ấy từng là kẻ thứ ba chen vào hạnh phúc của một gia đình khác. Và bố của cô ta giờ là kẻ ngoại tình. Mới chỉ là sinh viên đại học năm thứ 2, cô ấy đã cặp kè với một người đàn ông hơn tới mười mấy tuổi để lấy tiền trang trải cuộc sống. Ai cũng tưởng cô ấy chỉ “đào mỏ” kiếm ít tiền khi còn là sinh viên vậy thôi, nào ngờ tới khi ra trường, cô ấy còn quyết tâm khiến vợ chồng họ phải ly hôn để nghiễm nhiên trở thành bà chủ một dinh cơ. Thậm chí, cô ấy còn dùng cả cái thai trong bụng để uy hiếp. Nhưng người vợ của vị đại gia đó đâu dễ dàng mắc mưu để thua chí một cô gái trẻ măng như cô ấy.
Không thành với cái tham vọng ghê gớm đó, cô ấy bỏ đứa con trong bụng một cách tàn nhẫn và rồi bắt đầu làm lại. Tôi có thể cảm nhận thấy sự ân hận trong cô ấy nhưng cũng không thể xóa bỏ đi cảm giác khinh thường và sợ hãi trước một người đàn bà nham hiểm như vậy. Tôi bỗng nghĩ tới đứa con trong bụng mình, có khi nào nó cũng chỉ là cái cớ để cô ấy bước vào đời tôi.
Tôi chẳng những không thể tự tha thứ cho cô ấy mà về phía gia đình tôi cũng không biết phải thuyết phục sao để họ chấp nhận thực tế về cô con dâu như vậy. Nhưng nếu giờ bỏ cô ấy thì đứa con của tôi rồi sẽ ra sao? Tôi phải quyết định như thế nào đây?
Theo Ngoisao
"Ai bảo cô lấy tôi giờ thì đừng kêu ca gì thêm nữa!"
"Cô đừng tưởng cô tốt đẹp hơn tôi. Ai bảo cô lấy tôi giờ thì đừng kêu ca gì nữa!" - đó là những lời lẽ cay nghiệt của người đàn ông tôi đã bỏ hết để chạy theo.
Tôi năm nay 27 tuổi, là một nhân viên hành chính bình thường. Dù có chút nhan sắc nhưng đường tình của tôi cũng lắm nỗi u sầu. Tôi yêu đơn phương anh suốt 5 năm, tôi đã tìm nhiều cách để bày tỏ nhưng họ vẫn thờ ơ từ chối tôi. Biết là đau khổ nhưng tôi cứ giữ mãi hình ảnh anh và không chịu tiếp nhận bất cứ một ai khác dù có rất nhiều người sẵn sàng chăm sóc tôi.
Công việc coi như tạm ổn lại đến tuổi lấy chồng, bố mẹ tôi lo sốt vó vì không thấy tôi đả động gì đến yêu đương. Bình thường vẫn có một anh hơn tôi 4 tuổi hay qua chơi nhà và săn đón tôi nhiều nhất. Mặc kệ tôi làm ngơ nhưng anh vẫn kiên trì theo đuổi tôi một cách chân thành. Điều đó càng làm tôi đau đớn khi nghĩ đến mối tình đơn phương của mình. Dưới áp lực gia đình, bạn bè đứa nào cũng yên bề gia thất lại nghe người ta nói "phụ nữ tốt nhất nên lấy người yêu mình", tôi quyết định từ bỏ mối tình không tương lai kia. Nhưng sự đời không thể ngờ.
Thiếp cưới đã in, ngày cưới cũng ấn định nhưng tôi đã chạy theo anh bỏ mặc người đàn ông hết mực yêu thương tôi. (Ảnh minh họa)
Trước đây, khi tôi yêu anh thì anh luôn hờ hững, nhưng đến khi tôi quyết quên để yêu một người khác, thì anh lại quay ra và van xin tình yêu của tôi. Tôi đã từng từ chối, tôi đã từng quyết định sẽ lấy người đàn ông yêu mình kia nhưng sau đó vì quá yêu anh mà tôi đã đành mắc lỗi với người người kia, tôi đã phản bội lại chồng sắp cưới khi mà thiếp cưới đã in, ngày giờ đã ấn định để mù quáng chạy theo anh - người mà tôi nghĩ chính là một nửa đích thực của mình.
Tôi bỏ qua hết nhừng lời khuyên can, những lời đàm tiếu kể cả những tiếng xỉ vả của người đời để lấy anh và cứ ngỡ rằng mình sẽ hạnh phúc, ngỡ rằng một lần anh suýt đánh mất tôi anh sẽ trân trọng tôi hơn. Nhưng tôi đã lầm, tôi quá ngây thơ và mơ mộng khi tin tất cả những điều đó. Sống với anh rồi tôi mới biết, đằng sau vẻ hào nhoáng, ngọt ngào anh thể hiện khi níu kéo tôi là một người ích kỉ, một gã đàn ông ham nhậu nhẹt, bạn bè, ham vui chơi. Vừa thù hằn giận hờn kiểu trẻ con đồng thời cũng lại là một người hết sức gia trưởng.
Anh không hề yêu tôi và chỉ lấy tôi vì bị động chạm lòng tự ái. Lấy nhau rồi càng ngày tôi càng cảm thấy ở anh sự lạnh lùng xa cách. Tôi có chồng mà cũng như không. Anh đã từng bảo với tôi rằng: "Cô đừng tưởng cô tốt đẹp hơn tôi. Cô chẳng từng mong lấy được tôi đó sao? Ai bảo cô lấy tôi giờ thì đừng kêu ca gì nữa!"
Tôi không hiểu nổi anh. Càng sống càng không thể hiểu nổi. Tôi cũng không thể hiểu chính mình. Tôi đã quá sai lầm khi bỏ người đàn ông yêu mình để chạy theo anh. Tại sao ngày xưa tôi làm thế để bây giờ hối hận thì đã quá muộn màng!
Theo 24h
Chuyện đặc biệt của ba người... Em như con ngốc giữa câu chuyện tình ba người. Em không biết phải làm thế nào để trái tim không thổn thức, để lý trí không trách móc mỗi đêm dài. Em... Bản thân em cũng không rõ mình lỡ yêu anh từ khi nào, chỉ biết là em đã yêu anh thầm lặng như thế đấy. Tình trao đi và tình...