Tôi còn trong trắng dù đã làm vợ… 7 tháng!
Tôi kể cho mọi người nghe câu chuyện của cuộc đời mình, chắc mọi người không tin. Nhưng 7 tháng làm vợ anh, tôi vẫn còn trong trắng vì không thể chịu đựng nổi cảm giác đau đớn, sợ hãi của chuyện chăn gối.
ảnh minh họa
Nỗi ám ảnh, sợ hãi
Tôi và anh là bạn cùng học với nhau từ thủa nhỏ, chính điều ấy khiến anh và tôi trở nên thân thiết, gắn bó với nhau. Chúng tôi đã có 5 năm yêu nhau trước khi quyết định làm đám cưới. Hôn nhân với tôi là một sự trải nghiệm đầy mới mẻ.
Tôi và anh sống cùng làng, gia đình hai nhà cũng trở nên gắn bó, thân thiết và hiểu nhau hơn. Chúng tôi có những khoảnh khắc yêu đương lãng mạn.
Chồng tôi là con út, lại được chiều chuộng từ nhỏ, nên tính cách thiếu sự trải nghiệm, thật thà và trẻ con. Tôi cũng là con út, nhưng sống xa nhà từ nhỏ nên mọi việc lớn nhỏ trong nhà đều một tay tôi gánh vác. Tôi cũng quen với trải nghiệm tự lập từ khi bước vào ĐH.
Video đang HOT
Gia đình tôi và anh đều có điều kiện kinh tế khá ổn định. Tất cả những yếu tố ấy những tưởng sẽ giúp cho cuộc sống ban đầu của vợ chồng tôi bớt những lo toan, khó khăn như nhiều cặp vợ chồng khác. Thế nhưng, khi trở thành vợ chồng, tôi mới nhận ra cuộc hôn nhân không được như ý muốn. Tôi không đủ can đảm để làm đàn bà. Chúng tôi không có “trăng mật” và những giây phút thỏa mãn đời sống vợ chồng. Lúc nào tôi cũng phải chạy trốn những ham muốn của anh như một kẻ có lỗi.
Một tuần, hai tuần, ba tuần… rồi đến bây giờ là 7 tháng. Tôi vẫn không đủ can đảm để cùng anh thực hiện giấc mơ hạnh phúc, vì tôi vẫn… còn trinh! Gia đình chồng tôi không biết, chỉ có nhà mẹ đẻ tôi là biết chuyện. Anh cũng chịu đựng tôi đến giới hạn đó, tôi biết là cũng sắp cạn rồi. Cũng có thể chồng tôi còn trẻ và tôi cũng vậy, chúng tôi không có kinh nghiệm trong đời sống lứa đôi. Chính điều ấy khiến vợ chồng tôi cảm thấy thật khó khăn.
Anh nghi ngờ tôi mắc bệnh mà giấu anh? Mắc bệnh gì ngoài bệnh quá sợ hãi? Tôi không nghĩ quan hệ tình dục lại đau đớn và đáng sợ đến vậy. Tôi cũng được học hành đến nơi đến chốn, nhưng lại chẳng trang bị cho mình chút kinh nghiệm phòng the nào cả.
Cuộc hôn nhân bị đe dọa
Cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi bị đe dọa bởi vì chúng tôi không có con. Chỉ có người trong cuộc mới biết lý do chậm có con của vợ chồng tôi thật lãng nhách. Vì anh và tôi không có đời sống vợ chồng đúng nghĩa.
Điều tôi ái ngại nhất là bố mẹ chồng rất mong mỏi cháu nội. Vì anh là con trai duy nhất của gia đình. Không riêng gì bố mẹ chồng, bố mẹ đẻ của tôi cũng mong có cháu ngoại bế bồng từng ngày. Vì thế, mọi chờ đợi đều dồn vào tôi và anh. Nhưng hàng trăm lần trong 7 tháng qua, tôi và anh đều cảm thấy thất vọng mỗi khi nỗ lực nhưng tôi không thể đón nhận.
Làm thế nào để chúng tôi có đời sống vợ chồng đúng nghĩa, điều tưởng chừng như là hạnh phúc được mong đợi của lứa đôi. Với vợ chồng tôi bây giờ, đặc biệt với tôi bỗng trở thành áp lực!
Bao ngày qua tôi cứ suy nghĩ mãi. Tôi có nên ly hôn và giải thoát cho anh khỏi cuộc hôn nhân này? Tôi biết những cuộc hôn nhân ngắn ngủi của bao cặp đôi, cũng vì không thể có với nhau một mụn con. Huống gì, chúng tôi cũng chẳng có nổi một đời sống vợ chồng đúng nghĩa.
Tôi không biết ăn nói sao với người thân hai bên gia đình, bởi cái lý do tưởng như lãng nhách này là vật cản khiến tôi không đủ tự tin dấn thân thêm một bước nữa. Chồng tôi đã nản lòng dù tôi biết, anh vẫn còn yêu tôi nhiều lắm. Tôi cảm thấy có lỗi với chồng, với người thân vô cùng. Liệu tôi có nên bỏ cuộc, bỏ giấc mơ làm vợ, làm mẹ để trả lại cho anh cuộc sống hạnh phúc thực sự mà anh xứng đáng được đón nhận?
Theo VNE
Vợ cũ của anh thường xuyên đến nhà chơi
Câu chuyện nói ra thì đúng là khiến tôi đau lòng khôn tả. Vì lúc này, tôi chỉ có suy nghĩ và lo lắng, sống trong nhà chồng mà cảm giác không yên chút nào.
Dù là chồng tôi chưa thể hiện cái gì thái quá, nhưng sự ghen tuông, đố kị của phụ nữ thật sự là quá lớn trong tôi, tôi không thể nào kìm được lòng, không thể sống thoải mái được.
Tôi và anh kết hôn khi anh vừa li dị vợ. Đó là người phụ nữ hơn anh 3 tuổi. Hai người lấy nhau do mai mối của người họ hàng nhưng không hề có tình yêu. Chỉ là ngày đó, cả hai cần có nhau, có điều kiện tốt lại thấy hợp tuổi nên là mới xác định hôn nhân. Nhưng suốt 5 năm làm vợ chồng, cả hai không bao giờ tỏ ra tình cảm với nhau. Nhất là khi họ chưa có con, không có sợi dây ràng buộc nào nên cuộc sống càng trở nên buồn tẻ.
Anh và vợ xảy ra nhiều xích mích trong quá trình sống, nhất là khi chị ấy nghi ngờ anh này kia. Vì đàn bà ở với chồng lâu mà không có con thường hay ngờ vực. Vì vậy, vợ chồng càng trở nên căng thẳng, khó chịu với nhau. Sau nhiều lần như vậy, chị ấy quyết định ly dị và đòi phân chia tài sản. Thì anh đồng ý chuyện đó vì anh biết, hôn nhân của anh không xuất phát từ tình yêu nên không có gì phải níu kéo cả.
Và họ chia tay nhau, sau đó anh đến với tôi, yêu thương tôi thật lòng và hi vọng tôi sẽ sinh cho anh mấy đứa con. Tôi cũng yêu anh và vui vẻ nhận làm vợ anh, bỏ qua mặc cảm, bỏ qua rào cản anh là người đã có vợ. Giờ thì tôi đã sinh cho anh một đứa con trai, giống như anh mong ước. Cuộc sống tưởng thế là viên mãn hạnh phúc, vui vẻ, vì lúc nào chồng cũng chiều tôi, nhưng mà anh lại làm tôi buồn.
Anh và vợ xảy ra nhiều xích mích trong quá trình sống, nhất là khi chị ấy nghi ngờ anh này kia. Vì đàn bà ở với chồng lâu mà không có con thường hay ngờ vực. (ảnh minh họa)
Vì gần đây có một chuyện khiến tôi thực sự mệt mỏi đó là, vợ cũ của anh hay đến nhà chơi, hay qua lại thăm hỏi mẹ của anh. Dù là trước đó họ đã dứt tình. Nhưng không hiểu sao, sau khi anh và vợ chia tay, tình cảm của họ có vẻ tốt đẹp hơn. Dù là anh không còn yêu cô ấy nữa, người anh yêu là tôi nhưng thái độ niềm nở, sự tiếp đón nhiệt tình của anh khi cô ấy tới nhà làm tôi chạnh lòng. Cô ấy vẫn đến thăm mẹ, vẫn nói chuyện vui vẻ với tôi, thăm tôi khi tôi sinh con. Còn mẹ và cô ấy nói chuyện với nhau rất tình cảm. Thực ra, cái cảm giác cô ấy cướp lại chồng của tôi thì hoàn toàn không có, với lại, cô ấy cũng không sinh được con. Tôi cũng biết cô ấy chỉ muốn tới thăm mẹ, có tình cảm với mẹ chồng, coi như đó là tình nghĩa bao năm chung sống nhưng tôi vẫn thấy ấm ức.
Tôi ghen với vợ cũ của chồng (ảnh minh họa)
Phụ nữ là thế, dù là biết không có gì nhưng chẳng ai thích chuyện vợ cũ của chồng tới nhà thường xuyên thế. Có thể là chị ta có ý tốt thật, nhưng mà, người mới ở nhà đó vẫn không hài lòng, không thể nào yên tâm. Giữa phụ nữ với nhau, giữa hai người vợ với nhau, có ai thoải mái được chuyện này.
Thế nên, từ ngày cô ấy tới nhà chơi, lúc nào tôi cũng sống đau khổ, không yên. Tôi mệt mỏi, lo sợ chồng sẽ xiêu lòng, hoặc là anh sẽ vì tiếc tình cũ, hoặc là vì anh sẽ không muốn làm tổn thương tình cũ mà anh nhạt nhòa với tôi. Thử hỏi, nếu như các chị là những người như tôi thì các chị có chịu đựng được chuyện này không, chứ đừng nói là tôi! Là phụ nữ, ai chẳng thế, chẳng muốn người mình yêu chỉ là của mình?
Theo VNE
Hận chồng, tôi đi phá thai Trước khi đến với nhau, tôi biết, anh đã từng có mối tình sâu đậm với người con gái đó. Nhưng quá khứ chỉ là quá khứ, nên bỏ qua thì mới sống được với nhau. Tôi và anh đã bỏ qua mọi chuyện để đến với nhau dù tôi biết, lòng anh còn thương nhớ người cũ. Nhưng tôi chấp nhận vì...