Tôi có thương hại em đâu?
Bây giờ thì cả 3 chúng tôi đang chờ đợi nhau. Cái vòng tròn lẩn quẩn ấy chẳng biết sẽ kéo dài đến bao giờ. Cô gái kia “thề ở vậy suốt đời nếu không lấy được anh”. Còn em thì lại nói: “Đừng có thương hại em…”.
Cô gái ấy đã tìm gặp Tâm và van xin em hãy nói giúp dùm để tôi yêu cô ấy! Chính vì vậy mà lần gặp nhau mới đây, Tâm bảo tôi: “Anh cưới vợ đi. Người ta yêu anh thât lòng …”. Nhưng chỉ nói được vậy rồi em nghẹn lời. Nhìn Tâm bây giờ, tôi thây em giông hêt 3 năm vê trước khi em từ biệt mối tình đầu của mình.
… Hôm đó tôi ghé qua chô Tâm trước khi đi dự đám cưới. Em nhờ tôi chuyên quà mừng cưới cho vợ chông Kiên rôi ngôi lặng đi. Tôi nhìn em lòng đây thương xót nhưng không thê nói lên bât cứ điêu gì đê an ủi. Bởi tôi biêt những gì em đang chịu đựng nó còn hơn cả nôi đau bị phản bôi.
“Nêu em muôn khóc thì cứ khóc đi”. Cuôi cùng tôi chỉ biêt thôt lên như vây và khẽ vuôt nhẹ đôi vai gây đang rung bân bât của em. Giới hạn cuôi cùng của nôi đau đã bị phá vỡ. Em bât khóc. Đây là lân đâu tiên tôi thây em khóc kê từ khi nhân được tin Kiên lâp gia đình.
“Thôi, anh đi đi kẻo trễ. Em không sao đâu”- em lau nước mắt. Tôi không thê không dự đám cưới này vì Kiên là bạn thân của tôi từ khi hai đứa còn học trường làng. Qua bao nhiêu thăng trâm, chúng tôi vân là bạn tôt của nhau, chỉ duy nhât môt điêu là tôi không thê nào châp nhân được sự thât là Kiên đã rời bỏ em, người con gái đã dành hêt cả tuôi thanh xuân đê chăm lo cho Kiên có được ngày hôm nay.
“Câu đừng hỏi tại sao tôi yêu người này mà không yêu người kia. Trái tim có lý lẽ riêng của nó mà tôi không thê nào giải thích được”- Kiên đã nói với tôi như thê khi bị chât vân tại sao lại bỏ rơi Tâm. Tôi bực bôi: “Nhưng là con người thì phải ăn ở có trước, có sau. Lúc nghèo khó, người ta đã hi sinh đê chăm lo cho mình đên khi xênh xang thì lại vứt bỏ. Này, tôi nói cho câu biêt, có quả báo đây, mà thời bây giờ, quả báo nhỡn tiên chớ không chờ lâu đâu”. “Nêu câu còn nói cái giọng ây nữa thì vê đi, tôi bân lắm”- Kiên cũng quát lại.
Tôi hâm hực bỏ vê. Thât ra, người bị phản bôi là Tâm, người phải tức giân là Tâm nhưng chẳng hiêu sao tôi lại thây như chính mình là người trong cuôc. Có lẽ vì tôi đã biêt quá nhiêu vê họ, vê tình yêu và sự hi sinh mà Tâm đã dành cho Kiên nên thây bât bình cho em. Và còn vì ngày xưa, tôi là người đê ý Tâm trước nhưng lại bị Kiên “phông tay trên” nên đành ngâm bô hòn chuyên tình yêu thành tình cảm anh em, bạn bè.
Chúng tôi học trên Tâm một lớp. Năm tôi và Kiên học lớp 12 thì cả trường đêu biêt Kiên với Tâm là môt cặp. Năm sau, tôi và Kiên thi đâu đại học. Cũng năm đó, ba Tâm mât, em phải nghỉ học lên Sài Gòn làm thuê phụ mẹ lo cho đàn em 4 đứa. “Tâm không phải có 4 đứa em mà là 5 đứa. Đứa thứ 5 là mày đó”- có lân tôi đã nói với Kiên như vây. Kiên cười: “Ừ, tao thât có phước. Tâm lo cho tao như vây, sau này tao không biêt lây gì đê đên đáp”.
Video đang HOT
Tôi thây ghen tị với bạn vì nó có được môt người con gái hêt dạ yêu thương, lo lắng như vây. Tâm nuôi mẹ, nuôi em và nuôi cả người yêu ăn học bằng nghê may áo dài học từ mẹ. Sau đó em mở cơ sở may gia công. 10 năm sau, cái cơ sở may gia công trở thành công ty. Chừng ây thời gian đủ đê Kiên học xong đại học, học lên cao học, được giữ lại trường rôi tiêp tục làm luân án tiên sĩ.
Và chừng ây thời gian cũng đủ đê biên người bạn tôi thành môt kẻ thực dụng. Kiên đã chạy theo cô gái khác trẻ hơn, đẹp hơn, học thức hơn, lại là con của môt cán bô cao câp. Tâm chỉ biêt điêu này khi họ chuân bị làm đám cưới… “Anh xin lôi… Có lẽ chúng ta có duyên mà không có nợ. Câu mong em sẽ gặp được môt người xứng đáng hơn anh. Những gì anh nợ em, anh sẽ trả”- Kiên đã nói thẳng như thê vê quyêt định của mình. Hôm đó Tâm đã gọi cho tôi. Giọng em rung rung: “Kiên bỏ em rôi. Anh ây đã nói với em như thê…”. Tôi không kịp hỏi thêm thì em đã cúp máy.
Nửa tháng sau, Kiên tô chức cưới ở New World. Tiêc cưới hôm đó vắng mặt môt khách mời mà lẽ ra người ây phải là nhân vât chính. Nhìn Kiên rạng ngời bên người vợ trẻ đẹp, tôi không khỏi chạnh lòng khi nhớ vê Tâm. Tôi không ngờ chính từ giây phút đó, em đã hoàn toàn chiếm trọn mọi suy nghĩ, tình cảm của tôi.
Nhưng Tâm không cho tôi cơ hôi đó. Em đã câm nín suôt 3 năm qua. Em lao vào công việc như thể muốn đầu óc mình chẳng còn thời giờ để nghĩ đến những chuyện buồn vui. Điều đó càng khiến tôi xót thương em đến vô cùng. Thế nhưng mỗi lần tôi xa gần thì em lại nói: “Anh đừng bận lòng vì em. Nếu người ta yêu anh thật lòng thì đừng có quay lưng như thế. Anh chẳng còn trẻ nữa đâu”.
Đúng là trên đầu tôi đã có những sợi tóc bạc nhưng điều đó đâu có nghĩa là trái tim tôi không thể rung động vì một người con gái đẹp cả sắc vóc lẫn tính tình? Tôi nhìn em lom lom: “Nè, cấm em nói đến chuyện đó. Người ta yêu anh là chuyện của người ta, còn anh yêu ai là quyền của anh”.
Thật lòng nếu không có em thì có lẽ tôi đã nhận lời cô gái ấy vì mẹ tôi cứ hối thúc và ra tối hậu thư. Nhưng mà, đúng như Kiên nói, con tim có lý lẽ riêng của nó. Tiếc sự biết nhau quá muộn màng…
Bây giờ thì cả 3 chúng tôi đang chờ đợi nhau. Cái vòng tròn lẩn quẩn ấy chẳng biết sẽ kéo dài đến bao giờ. Cô gái kia “thề ở vậy suốt đời nếu không lấy được anh”. Còn em thì lại nói: “Đừng có thương hại em…”.
Tôi có thương hại em đâu? Tôi thương em thật lòng và thương rất nhiều… Nhưng tôi chẳng biết mình đã làm gì để khiến em nghĩ như vậy? Hay là vì tôi cứ mãi xa gần mà chưa lần nào thực sự nói yêu em?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em còn đi hoang đến bao giờ?
Hai lần em xa tôi một thời gian ngắn thì cả hai lần đó em có thai
Sau khi đọc được bài viết "Lần thứ hai em phản bội", tôi rất cảm thông với bạn trai trong câu chuyện đó vì tôi cũng đã và đang trải qua những ngày tháng đau khổ như bạn.
Tôi năm nay 29 tuổi, còn bạn gái tôi 21 tuổi. Bạn gái tôi là một cô gái quê nghèo lên thành phố để phụ bán hủ tiếu. Tôi và cô ấy đã quen nhau cũng đã được 4 năm, thời gian chúng tôi bắt đầu quen nhau cũng chính là lúc tôi bị cô ấy phản bội lần đầu tiên.
Trong khi quen tôi thì cô ấy lại đi chơi và cặp bồ với một người đàn ông gấp đôi tuổi cô ấy, khi đó cô ấy và ông ta chỉ mới quen được vài ngày, người đàn ông này không có gì trong tay và cũng chưa bao giờ cho cô ta được bất cứ thứ gì. Và trong một lần đi chơi với nhau, bạn gái tôi đã bị người đó lập âm mưu chiếm đoạt đời con gái. Sau lần đó, cô ấy đã giấu tôi và nói lời chia tay với người kia.
Tôi không biết bất cứ điều gì về việc này cho đến khi chúng tôi mướn nhà ở chung với nhau như vợ chồng. Lần đầu tiên quan hệ với cô ấy, tôi đã biết cô ấy không còn con gái. Khi tôi hỏi về cái màng trinh kia thì cô ấy nói, "E m cũng không biết tại sao nữa". Và tôi tự động viên mình rằng, có lẽ bạn gái mình đã bị té lúc còn nhỏ nên mới "không còn...".
Sau khi nghỉ việc ở đó, bạn gái tôi chuyển qua chỗ làm giầy dép. Vì được bao ăn ở nên chúng tôi không còn chung sống với nhau nữa dù hai đứa vẫn qua lại thường xuyên. Và trong một lần tình cờ, tôi đã phát hiện ra cô ấy tôi nói dối tôi để đi chơi với một anh bạn làm cùng (cùng làm chung công ty và ở chung nhà chủ). Cô ấy cũng thừa nhận rằng đã có một chút tình cảm với anh ta... và cũng nhờ sự phản bội đó mà tôi đã được bạn thân của cô ấy nói cho tất cả quá khứ của bạn gái tôi.
Khi biết được mọi chuyện, tôi thực sự rất buồn và hụt hẫng... chính vì điều đó nên tôi đã bỏ lên Lâm Đồng vào chùa đọc kinh khoảng nửa tháng mới về. Tôi định chia tay thì cô ấy năn nỉ hãy cho cô ấy một cơ hội... và tôi đồng ý với điều kiện, "Không được lừa dối tôi bất cứ một lần nào nữa". Cô ấy đồng ý, thậm chí cô ấy còn thề trước mặt Phật là sẽ không bao giờ lừa dối tôi.
Chúng tôi tiếp tục quen nhau, chưa được bao lâu thì cô ấy nói có thai. Tôi rất hoang mang nhưng cũng chưa vội kết luận gì về đứa con trong bụng có phải là của mình hay không? Do hai đứa chưa có nhiều tài chính để lo cho con cái nên chúng tôi quyết định bỏ đứa con của mình. Sau lần đó, cô ấy về quê sống khoảng 6 tháng. Thời gian ấy, chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau mỗi ngày, tôi sợ xa mặt cách lòng nên ngày nào tôi cũng điện thoại tâm sự và dặn cô ấy "đừng mềm lòng và phản bội anh nhé!". Cô ấy ngoan ngoãn đồng ý và còn cho tôi biết rằng, " Có một thanh niên trong xã vừa ở tù về rất thích em". Tôi lo lắng, căn dặn cô ấy đủ điều vì sợ cô ấy lại bị người ta lập mưu hãm hại một lần nữa.
Thế nhưng, tình cảm đúng là xa mặt cách lòng. Một mặt bạn gái tôi vẫn điện thoại, nhắn tin và hứa hẹn với tôi mỗi ngày nhưng bên cạnh đó, cô ấy lại bắt đầu đi chơi với anh ta. Trong một lần về quê thăm cô ấy, tôi đã phát hiện ra tất cả mọi chuyện... và cô ấy cũng đã thừa nhận rằng có tình cảm với người đó dù vẫn yêu tôi tha thiết.
Hai lần cô ấy rời xa tôi một thời gian ngắn thì cô ấy lại có thai? (Ảnh minh họa)
Cô ấy lại khóc và tôi lại tha thứ một lần nữa. Tôi điện thoại cho người thanh niên đó thì được biết hai người họ đã từng đi chơi qua đêm với nhau. Khi nghe anh ta nói như vậy, tôi buồn vô cùng nhưng vẫn tự nhủ lòng mình, " Hãy cho cô ấy thêm một cơ hội nữa".
Sau khi ở quê lên, tôi và bạn gái đã dọn về nhà tôi sống chung và dự tính sẽ làm đám cưới vào thời gian tới. Cô ấy than buồn nên thường xuyên lên thành phố thăm người anh trai đang làm việc tại đây. Và lần nào cũng vậy, cô ấy lên đó chơi khoảng 1-2 ngày mới về. Khi tôi bảo cô ấy để tôi đi cùng thì không cho vì "Anh trai em mướn phòng rất nhỏ nên không thể ngủ được 3 người". Thấy cô ấy nói vậy nên tôi cũng không đi theo nữa.
Trong một lần, tôi vô tình phát hiện ra có một thanh niên lạ gọi điện cho bạn gái mình, cô ấy bảo rằng, " đó là bạn của anh trai và muốn làm quen với em" và cô ấy đã tự trấn an tôi rằng, "Nhưng em không thích người đó đâu".
Sau đó chẳng bao lâu thì cô ấy nói với tôi rằng, "Em đã có thai", rồi cô ấy kêu ở nhà buồn quá nên muốn lên thành phố làm và ở gần nhà anh trai. Tôi nhất quyết phản đối nhưng cô ấy không nghe và tự túc chuẩn bị hành lý lên thành phố một mình. Cũng từ đó, tôi và cô ấy không còn liên lạc với nhau nữa.
Tôi và cô ấy ở với nhau cũng đã được 4 năm, chúng tôi vẫn thường xuyên quan hệ mà không dùng bất cứ biện pháp tránh thai nào nhưng chẳng bao giờ dính bầu cả. Vậy mà hai lần cô ấy rời xa tôi một thời gian ngắn thì cô ấy lại có thai. Tôi cảm thấy rất buồn và hụt hẫng vì không biết đó có phải là con tôi hay không? Giờ đây cô ấy vẫn đang ở thành phố, chúng tôi đã không liên lạc với nhau gần một tháng nay. Tôi rất buồn và mệt mỏi, tôi muốn chấm dứt tất cra những sao trong lòng tôi vẫn buồn quá!
Tôi không thể hiểu được những gì cô ấy đang nghĩ? Tại sao cô ấy lại có thể coi việc ngoại tình là một điều rất bình thường, như chuyện cơm ăn, nước uống hàng ngày vậy?
Tôi thật sự đang rất hụt hẫng và không biết sẽ phải làm sao bây giờ nữa?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi sẽ che giấu sự thật đến bao giờ? Tôi không dám đôi diên với mẹ, cũng không dám đôi diên với chính mình... Năm đó tôi 11 tuôi. Có thê tôi còn chưa biêt nhiêu thứ nhưng tôi không bao giờ quên cảnh tượng mẹ tôi leo lên xe cùng môt người đàn ông sau khi nhét vào tay tôi môt nắm tiên: " Ở với người ta thì phải biêt...