Tôi có thai 5 tháng rồi mà bố mẹ vẫn thách cưới quá cao
Tôi đã có thai 5 tháng mà bố mẹ thách cưới quá cao. Bỏ anh thì tôi cũng chẳng hạnh phúc, bỏ cái thai đi tôi sợ mình không có khả năng sinh em bé nữa.
ảnh minh họa
Năm nay tôi 24 tuổi, người yêu tôi hơn tôi 7 tuổi, chúng tôi đã yêu nhau 4 năm và cũng đã tính đên chuyện cưới xin, nhưng bố mẹ tôi ra sức phản đối với lí do nha anh ấy cách nhà tôi quá xa 230km và anh ấy là con một. Còn tôi sinh ra trong gia đình đông chị em và toàn con gái, là con út, được nuôi ăn học tử tế phải có trách nhiệm ở cùng bố mẹ tôi và trả nợ tiền ăn học của mình.
Tôi biết bố mẹ có lí do chính đáng và tôi cũng hiểu ra nhưng chia tay 1 tình yêu chân thành thì tôi không thể làm được. Chúng tôi đã chờ mọi người nhà tôi đồng ý trong suốt 4 năm mà không có kết quả, anh cũng đã nhiều tuổi và chúng tôi quyết định dùng đến việc có con để bố mẹ tôi đồng ý dù biết rằng như thế không hay ho gì.
Video đang HOT
Vậy mà khi tôi nói tôi có em bé thì bố mẹ tôi bắt tôi đi phá thai. Thất vọng và đau khổ, tôi quyết tâm không làm vậy vì chúng tôi yêu nhau và người yêu tôi không hề bỏ rơi tôi. Là con cái tôi biết bố mẹ mình cũng đau lòng lắm nhưng tôi không bỏ tình yêu và đứa con này được.
Cuối cùng bố mẹ bằng lòng cho chúng tôi cưới nhưng lại làm tôi khó xử khi thách cưới nhà trai 30 triệu mà trên thực tế phong tục quê hương tôi chỉ là 10 triệu. Nhà trai lại không có hủ tục đó nên giờ đây tôi rất lo lắng, không phải nhà trai không thể lo được số tiền đó mà nếu như vậy sau nay tôi khó có thể sống thoải mái với nhà chồng.
Nói ý kiến đó với bố mẹ thì bố mẹ lấy lí do trước kia tôi ăn học mất nhiều tiền lại thêm vào đó là các chị cưới chồng đều lỗ. Nếu tôi làm theo lời bố mẹ thì tôi khổ nhưng bố mẹ đã quyết. Nhà trai cũng sắp đến nói chuyện mà tôi lại không biết phải làm sao? Nói với bố mẹ tôi là chỉ nói 10 triệu, số con lại tôi và người yêu tôi lo đầy đủ để đưa ông bà thì bố mẹ tôi không nghe và còn nói tôi không thích thì không cưới xin gì nữa.
Thật lòng tôi không biết nên thế nào đây? Tôi đã có thai 5 tháng, mà bỏ anh tôi cũng chẳng hạnh phúc, bỏ cái thai đi tôi sợ mình không có khả năng sinh em bé nữa.
Theo VNE
Vợ tôi đi lấy chồng
Ngày mai, vợ tôi sẽ lên xe hoa về nhà chồng, làm vợ của người ta. Giờ phút ấy với vợ mà nói thật thiêng liêng và trọng đại, nhưng với tôi, đó chỉ là một ngày đau khổ và đầy nước mắt.
Yêu nhau 3 năm, cuối cùng chúng tôi cũng cưới nhau. Thêm 3 năm nữa, chúng tôi chưa thể có con và mọi chuyện trở nên phức tạp hơn nhiều. Suốt thời gian đó, tôi bị stress nặng vì nguyên nhân của chuyện này, chính là do tôi. Thời gian đầu, khi biết mình không thể sinh con, tôi đã đau khổ rất nhiều. Tôi cố gắng tự động viên mình phải tin vào bản thân, phải cố gắng kiên trì vì biết đâu, một ngày nào đó, tôi sẽ có hi vọng.
Nhưng thời gian đã 3 năm, tôi đã che đậy chuyện này với cả gia đình, bạn bè quá lâu. Và vợ tôi luôn phải chịu trận, chịu điều tiếng và mọi lời xì xào từ mọi người xung quanh. Ai cũng thắc mắc nguyên nhân vì sao, chắc lại do vợ tôi này kia. Nhiều khi muốn bảo vệ vợ mà tôi không đành lòng.
Nhưng tôi nghĩ rất nhiều, mình không thể sống ích kỉ như vậy được, phải cho cả nhà biết chuyện này, để mọi người hiểu và thông cảm cho vợ tôi. Khi tôi công khai chuyện mình vô sinh, cả nhà tôi choáng váng, ai cũng ngạc nhiên vì không thể tin nổi vào tai mình. Trước giờ, dù chưa tìm hiểu nhưng mọi người vẫn cho đó là lỗi của vợ tôi, nên cô ấy đã chịu nhiều ấm ức.
Sau thời gian đó, tôi quyết định từ bỏ cuộc hôn nhân này, từ bỏ người vợ hiền mà tôi yêu thương. Dù cô ấy đã cam chịu, hi sinh vì tôi nhưng tôi không còn cách nào khác, giữ cô ấy ở bên mình thật là ích kỉ, tôi không tài nào làm như thế nữa.
Vợ tôi đi lấy chồng, sẽ là vợ của người đàn ông khác. Chắc hẳn cô ấy hạnh phúc lắm, còn tôi đau đớn nghẹn ngào. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi chia tay trong nước mắt, dù vậy, cô ấy cũng phải tìm cho mình con đường riêng. Là phụ nữ, ai chẳng muốn sinh con, chẳng muốn có được người gọi mình là mẹ. Vợ tôi cũng vậy, cô ấy cần một mái ấm, một người đàn ông cho cô ấy được làm mẹ của các con. Ngày đó, cả hai chúng tôi đều khóc rất nhiều nhưng cuộc sống là vậy, dù có bao dung thế nào cũng không thể nào chấp nhận người chồng vô sinh như tôi được, nhất là khi cô ấy còn quá trẻ.
Ngày mai, cô ấy lên xe hoa về nhà chồng mà lòng tôi đau như cắt. Đã hơn 1 năm chúng tôi chia tay nhau, cô ấy cũng đã quên tôi và tìm vui bên tình mới. Nghe nói, cô ấy đã có bầu. Thật là hạnh phúc biết bao, giá như tôi cũng có cảm giác khi biết tin vợ mình có bầu. Có lẽ, cả đời này cũng không thể được.
Vợ tôi đi lấy chồng, sẽ là vợ của người đàn ông khác. Chắc hẳn cô ấy hạnh phúc lắm, còn tôi đau đớn nghẹn ngào. Còn cách nào khác đâu, chúng tôi không thuộc về nhau, cô ấy xứng đáng được hạnh phúc. Cầu chúc cho vợ tôi được vui vẻ, sống thoải mái bên người chồng mà cô ấy đã chọn cùng với những đứa con yêu...
Theo VNE
Đàn bà khôn không giữ ví chồng Đàn bà muốn quản được chồng, đừng chỉ chăm chăm vào cái ví tiền... Đàn bà muốn quản được chồng không phải là quản kinh tế, quản tiền nong, quản giờ giấc và các mối quan hệ của chồng. Những điều ấy tuyệt đối cấm kị đối với hạnh phúc gia đình, bởi người đàn ông sẽ chỉ càng cảm thấy bị kìm...