Tôi có nên sống tiếp với người chồng bị vô sinh giàu có?
Chồng mang lại cho tôi một cuộc sống sung túc nhưng lại không thể cho tôi một đứa con.
Tôi xuất thân là con nhà nông, lên thành phố học một ngành xã hội. Khi ra trường, tôi không kiếm được việc làm đúng chuyên ngành nên đành đi bán hàng thuê. Cuộc sống của tôi chỉ thay đổi khi tôi gặp anh – người đàn ông thành đạt hơn tôi 8 tuổi. Anh là người đã xin cho tôi một công việc tốt. Anh cưới tôi làm vợ, đem lại cho tôi một cuộc sống vật chất nhiều người mơ ước. Nhờ có anh mà 2 đứa em của tôi được học đại học và có công ăn việc làm tử tế. Cũng chính anh là người xây nhà cho bố mẹ tôi. Với tôi, ngoài tình yêu, tôi còn dành cho chồng sự kính trọng và lòng hàm ơn sâu sắc.
Nhưng sau đám cưới cả năm mà tôi vẫn chẳng có thai dù tôi luôn mong mỏi. Đến khi hai vợ chồng tôi đi khám, tôi chết lặng khi bác sĩ báo tin tôi hoàn toàn bình thường nhưng chồng tôi không thể có con. Lúc ấy, tôi chỉ biết khóc còn anh tỏ ra bình thản. Anh nói rằng: “Nhiều người vẫn hạnh phúc dù chẳng có con mà”. Thái độ của anh khiến tôi nghi ngờ anh đã biết việc mình vô sinh từ trước.
Ảnh minh họa
Sau khi bình tâm lại, tôi cố tỏ ra bình thường, chấp nhận số phận và vui vẻ với chồng. Nhưng thực tâm, tôi luôn khát khao được làm mẹ, tôi thèm được nghe tiếng trẻ thơ. Nghĩ về tương lai, tôi lo sợ tuổi già cô quạnh. Tôi rất muốn có một đứa con.
Đã có lần tôi mạnh dạn đề nghị với chồng cho tôi thụ thai bằng tinh trùng hiến tặng nhưng anh lập tức gạt đi. Anh cũng không đồng ý việc nhận con nuôi. Anh nói: “Anh không bao giờ có ý định nuôi con người khác. Nếu em nhất định muốn có con, anh đồng ý ly hôn”.
Công việc của chồng tôi khá bận. Anh hay đi sớm về muộn và thường xuyên công tác xa nhà. Anh bù đắp cho tôi bằng việc đưa khá nhiều tiền để cho tôi thỏai mái tiêu pha, mua sắm.
Nhưng đời sống vật chất dư giả không làm nguôi ngoai nỗi buồn tủi của người phụ nữ không có con. Để khỏa lấp nỗi buồn, tôi dành thời gian rảnh rỗi để tham gia các hoạt động xã hội. Trong một lần đi sinh hoạt câu lạc bộ, tôi vô tình quen một người đàn ông bằng tuổi. Nói chuyện với anh ấy tôi thấy rất vui. Anh ấy đã ly hôn và hiện sống một mình. Anh ấy khuyên tôi nên sống cho bản thân mình và đi tìm cuộc sống gia đình đích thực. Anh ấy cũng nói rằng chỉ mong được làm lại hạnh phúc với một người phụ nữ như tôi.
Tôi vẫn giữ khoảng cách với người đàn ông mới quen và không nghĩ đến chuyện phản bội chồng nhưng thực sự tâm tư tôi đang giao động. Tôi không biết có nên sống cả đời bên người chồng vô sinh hay mạnh dạn đi tìm cho mình một mái ấm gia đình khác, để tôi có cơ hội được thực hiện thiên chức làm mẹ như bao người phụ nữ bình thường? Nhưng nếu tôi ly hôn người chồng đã giúp cả gia đình tôi đổi đời, tôi có phải là người đàn bà tệ bạc quá không?
Xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Video đang HOT
Theo VNE
Cái kết có hậu của người chồng khi mở lối cho vợ quay về người xưa
Nhiều đêm, nước mắt Hân ướt đẫm gối, Đức hận đến chết đi được khi nghe vợ vẫn gọi tên một ai đó không rõ lời. Lúc chồng lay dậy, cô chỉ ậm ừ nói rằng mơ thấy ác mộng, có đánh chết Hân cũng chẳng bao giờ có can đảm thú nhận rằng trái tim vẫn đong đầy hình ảnh của mối tình đầu.
Câu chuyện của anh chàng Việt kiều tên Đức khiến ông Lương Hiền Duy và các thám tử công ty Lương Gia vô cùng trân trọng, phải vất vả lắm họ mới tìm hiểu và thực hiện được lời nhờ vả của người đàn ông tình nghĩa ở tận Canada.
Mối tình đau thương của người vợ trẻ
Cách đây nửa năm, Đức gọi điện cho ông Duy từ đất nước Nam Mỹ xa xôi. Anh tâm sự, anh và Hân kết hôn cũng được hơn hai năm thông qua sự mai mối của hai bên gia đình.
Cha anh và cha Hân vốn là bạn cùng học ở Nga cách đây mấy chục năm. Vì quý mến nhau nên họ hứa hẹn sẽ gả con cho nhau khi chúng lớn. Ngày ấy, hai ông bố vốn chỉ nói đùa, nào ngờ điều ấy đã trở thành sự thực khi họ gặp lại nhau ở Việt Nam sau nhiều năm xa cách.
Từ ngày kết hôn và qua Canada định cư, Hân lầm lũi, lặng lẽ như một chiếc bóng, anh không thể nào tiến được vào trái tim cô, không biết cô nghĩ gì và có tâm sự gì. Sống với nhau lâu, Đức cảm nhận tình cảm dành cho vợ ngày một lớn. Chính vì vừa nhìn đã thích nên anh không chối bỏ cuộc hôn nhân do bố mẹ sắp đặt ngay lần đầu tiên gặp cô.
Nhiều hôm, trong giấc ngủ chập chờn, Hân khóc thảm thiết và gọi thầm tên ai đó không rõ lời. Dù biết trong lòng ai cũng có những nỗi niềm và góc khuất riêng nhưng Đức thật lòng vẫn muốn biết những gì cô đã từng trải qua. Vì thế, anh đã âm thầm nhờ thám tử Lương Hiền Duy giúp đỡ.
Đức tâm sự với ông Duy rằng, anh không có tham vọng, ghen tuông hay làm xáo trộn cuộc sống hiện tại. Tuy nhiên, anh chỉ muốn biết trong quá khứ vợ đã trải qua những việc gì, khiến cô không thể ngủ ngon, giật mình thức giấc mỗi đêm. Anh chỉ muốn tìm hiểu mọi thứ về Hân để dễ bước từng bước vào trái tim cô.
Các thám tử của công ty Lương Gia được điều về Cần Thơ - quê hương của Hân để tìm hiểu tất cả mọi thứ về cô. Tuy nhiên, do gia đình mới chuyển về đây chưa lâu, sau hai năm chuyển đến, Hân đã theo chồng sang Canada định cư nên không nhiều người biết về cô.
Sau khi liên lạc với Đức, các thám tử biết thêm thông tin, trước khi chuyển về Cần Thơ, gia đình Hân từng sống ở Ninh Thuận - mảnh đất miền Trung nắng gió. Bố mẹ cô hiện đã ở hẳn Cần Thơ vui thú điền viên, chẳng mấy khi về Ninh Thuận, vì thế căn nhà cũ của họ hiện đang cho người bà con ở.
Ảnh minh họa.
Đóng vai một phóng viên đi tác nghiệp, thám tử Quân nói với gia đình cậu Ba (cậu của Hân) rằng anh là bạn thời đại học với Hân (cô từng học đại học ở TP HCM), sẵn dịp nên ghé thăm gia đình cô, không ngờ cô đã chuyển đi nơi khác. Người miền Trung vốn chất phác, thật thà, nghe thám tử Quân là bạn của cháu gái nên rất nhiệt tình, hiếu khách.
Qua thăm hỏi một số bạn bè, gia đình cậu Ba cùng những người hàng xóm cũ của Hân, sâu chuỗi lại câu chuyện thì Hân là một cô gái ngoan ngoãn, tình nghĩa. Nhiều năm về trước, cô có mối tình sâu đậm với Huyện - thầy giáo làng hơn cô vài tuổi.
Cả hai được đánh giá là đẹp đôi, hai bên gia đình cũng đã tính đến chuyện cưới xin sau khi Hân tốt nghiệp đại học. Thế nhưng sự đời trớ trêu, ngay sau khi Hân tốt nghiệp, Huyện lại bị tai nạn giao thông, tàn phế cả đôi chân. Vì không thể chấp nhận được sự thật phũ phàng, không muốn làm gánh nặng cho người yêu, Huyện từ hôn, từ chối mọi sự quan tâm, hỏi han, thăm viếng của tất cả mọi người, nhất là bên phía gia đình Hân.
Sau tai nạn, hầu như không ai biết Huyện ở đâu, có người nói gia đình đã đưa anh đi tỉnh khác theo yêu cầu của con trai, có lẽ là để tránh mặt Hân, mặc cảm tật nguyền trước cô. Suốt hai năm trời Hân đợi chờ, đứng trước cổng nhà anh để chờ, khóc thương không biết bao nhiêu mà kể, thế nhưng, anh vẫn bặt vô âm tín.
Bố mẹ Huyện thương Hân mỏi mòn chờ đợi, bố mẹ cô cũng xót con tím gan, tím ruột nên quyết định chuyển về Cần Thơ để Hân quên được mối tình này. Sau đó hai năm nữa, Đức và gia đình anh về Việt Nam chơi, họ mối lái đôi trẻ đến với nhau dù biết vết thương lòng của con gái vẫn chưa lành.
Vì thương cha mẹ già, sợ họ lo lắng, lại thấy Đức là người đàn ông tốt, Hân chấp nhận cuộc hôn nhân này. Cô cho rằng, duyên phận giữa mình và Huyện đã hết vì thế đã lập gia đình và theo chồng sang Canada định cư. Thế nhưng, dù thời gian qua đã lâu nhưng cô vẫn chưa nguôi đau thương mỗi khi nhớ về Huyện.
Mở lối cho vợ về bên người xưa
Biết quá khứ đau thương khiến vợ không thể ngon giấc hàng đêm, Đức càng thương yêu và thông cảm với cô. Thì ra, cô đã có một đoạn tình đẹp đẽ nhưng bi thương nhường ấy, chẳng trách ngay lần đầu tiên gặp Hân, anh đã thấy đôi mắt buồn đau của cô thu hút đến vậy.
Đức một lần nữa gọi điện nhờ ông Lương Hiền Duy tìm hiểu cuộc sống của anh chàng tên Huyện - mối tình đầu của vợ năm xưa. Anh tâm sự rằng, anh muốn biết tất cả cuộc sống của Huyện, nếu Hân vẫn chua quên được người xưa, anh sẵn sàng để cô quay trở về tìm lại đoạn tình đã mất.
Các thám tử đã bất ngờ trước tâm sự của Đức, bởi lẽ anh quá tình cảm, quá cao thượng và là một người có chiều sâu. Nhận lời nhờ vả của Đức, các thám tử lại lên đường quay lại Ninh Thuận, để tìm đến nhà Huyện (cách nhà Hân chừng vài trăm mét).
Hỏi thăm rất nhiều người, họ mới biết Huyện thật sự không ở làng, anh đã chuyển đến nơi khác sống từ sau vụ tai nạn. Nhắc đến người đàn ông bất hạnh ấy, ai cũng thương cảm cho một chàng trai vốn nhân hậu, thật thà, chất phát, đẹp trai, hiền lành phải chịu nỗi đau lớn đến thế.
Vì mất đi đôi chân tự do, Huyện không thể chấp nhận được việc sẽ là gánh nặng cho Hân cả đời nên tự động rời đi mà không cho Hân một lời giải thích. Anh biết như vậy sẽ tàn nhẫn với cô, thế nhưng bảo anh phải đối mặt với người yêu trong hình hài không trọn vẹn lại quá tàn nhẫn với anh.
Huyện đã chuyển về Quảng Trị, quê mẹ của anh để dạy học. Hằng ngày, anh đẩy xe lăn đến trường dành cho trẻ em khuyết tật để đứng lớp, chiều về lại trở thành nhà văn, viết lên những câu chuyện đời giản dị. Dường như chỉ có vậy mới khiến anh nguôi ngoai những nỗi đau cuộc đời.
Những hình ảnh về Huyện được các thám tử ghi lại và gửi qua mail cho Đức. Anh thực sự bị cảm động bởi sự hình ảnh của một người thầy giáo tận tụy với học trò nhưng trong lòng vẫn giữ tình yêu sâu sắc dành cho mối tình đầu.
Đức đã đưa hết những hình ảnh mình có cho Hân, anh nói rằng anh yêu cô và cũng trân trọng người đàn ông cô giấu trong tim. Anh mở lối cho cô tìm về với người cũ nếu việc đó khiến cô hạnh phúc, có thể ngon giấc mỗi đêm.
Khi nhìn thấy những hình ảnh của Huyện, Hân khóc như mưa như gió, đây là lần đầu tiên cô nhận được tin tức của anh từ sau trận tai nạn kinh hoàng. Gần 5 năm xa cách, thấy cuộc sống của anh bình dị như chính con người anh, Hân đã không cầm nổi sự xúc động.
Đức đã nghĩ chắc vợ sẽ trở về Việt Nam tìm Huyện, thế nhưng cô đã quyết định ở lại bên anh, bởi Huyện đã có được sự bình yên sau gần ấy năm mặc cảm, còn cô cũng đã có gia đình nhỏ và hơn hết, cô phải có trách nhiệm ở lại bên cha của đứa nhỏ đang thành hình trong bụng.
Tin vui ấy khiến Đức mừng khôn xiết, nghe anh gọi điện báo mình sắp được làm cha, các thám tử của công ty Lương Gia cũng vui lây, đây có lẽ là kết quả đẹp từ chính sự lương thiện và cao thượng của anh.
Theo PNO
Bi kịch khi lấy phải người chồng xấu trai Ngày cưới, anh còn nói anh không ngờ có được ngày rước tôi về dinh. Mọi chuyện cứ như trong mơ, anh hứa sẽ yêu thương, trân trọng tôi suốt đời. Thế nhưng, sống trong chăn mới biết chăn có rận... Cứ ngỡ lấy chồng xấu sẽ được chiều chuộng. Ai ngờ, đời tôi lâm vào bi kịch chỉ vì suy nghĩ sai...