Tôi có nên sinh cho người tình một đứa con?
Tôi còn chưa đồng ý vì còn đang học. Hơn nữa tôi cũng không biết sau này sinh con ra sẽ thế nào? Vợ anh biết mối quan hệ này thì chuyện gì sẽ xảy ra?
Tôi năm nay 31 tuổi, còn anh hơn tôi 8 tuổi. Chúng tôi quen nhau qua mạng xã hội được hơn một năm thì đến với nhau. Lúc đầu hai đứa cũng chỉ chia sẻ với nhau những cảm xúc vui buồn hàng ngày. Anh kể cho tôi nghe chuyện gia đình anh, còn tôi cũng chia sẻ hoàn cảnh của mình cho anh biết.
Bản thân tôi nghĩ quen trên mạng cũng không ảnh hưởng gì hết. Thời gian cứ thế trôi qua, thỉnh thoảng chúng tôi gặp nhau 2-3 lần/ tuần (trên mạng). Anh đang có vợ và 2 con. Con lớn của anh đã học lớp 3, con bé thì mới được 9 tháng tuổi. Bản thân tôi cũng đã ly hôn gần 2 năm, hiện tôi đang nuôi con nhỏ hơn 3 tuổi.
Nhân chuyến đi công tác qua nơi anh làm việc, tôi đã thử gặp anh chỉ để thỏa sự tò mò của mình. Và chúng tôi đã đến với nhau. Cho đến bây giờ thì chúng tôi thực sự yêu nhau.
Tôi vẫn phân vân bản thân mình có nên tiếp tục hay chấm dứt mối quan hệ với anh không vì anh là người biết chăm lo cho gia đình, rất yêu thương con cái. Anh chỉ bất hòa với vợ anh. Từ khi chúng tôi quen nhau, anh nói đã bớt căng thẳng với vợ.
Tôi rất yêu tính chu đáo của anh. Anh không chỉ chu đáo với tôi mà còn chu đáo với gia đình mình. Tôi cảm nhận được anh yêu tôi thực lòng nhưng cũng không muốn phá vỡ gia đình hiện tại. Có lẽ vì danh dự của cả 2 bên gia đình nội ngoại nên anh không đủ can đảm để ly hôn.
Tôi cũng không muốn gây áp lực cho anh vì nghĩ nhiều đến 2 đứa trẻ nhà anh. Tôi thường nghĩ ngay từ con tôi, cháu đang phải chịu nhiều thiệt thòi khi bố mẹ bỏ nhau. Vì thế, tôi không nỡ nhìn các con của anh phải chịu cảnh gia đình tan tác như thế.
Tôi rất muốn chia tay nhưng yêu anh nên không thể. Tôi thương anh vì chị nhà không chăm lo cho anh (tôi nhìn đồ dùng của anh là có thể thấy rõ điều này). Khi anh đi công tác xa (ở nước ngoài), hành lý của anh không có gì ngoài các bộ quần áo cũ. Tôi hỏi sao vợ anh không chuẩn bị đồ cho anh đi công tác thì anh nói vợ anh bảo chỉ cho ăn chứ không cho mặc. Tôi rất bức xúc vì câu nói đó. Thực ra, tôi đã nghe anh nói vợ anh bảo vậy ngay từ lần chúng tôi gặp mặt đầu tiên. Lúc đó tôi không để ý nhưng càng ngày tôi càng thấy câu nói đó rất đúng.
Video đang HOT
Tôi thương anh vì bản thân anh là người thành đạt, có học thức, ở ngoài được nhiều người kính trọng mà không được vợ chăm lo. Tôi biết anh không phải là người lăng nhăng bên ngoài nhưng chính chị ấy đã buộc anh phải làm như vậy và đẩy anh đã đến với tôi. Có hôm tình cờ nghe được cuộc điện thoại giữa anh và chị ấy nói chuyện mà tôi không tin đó là cuộc nói chuyện giữa 2 vợ chồng với nhau. Hai người xưng hô thì như người xa lạ (Anh không biết tôi nghe được cuộc nói chuyện đó). Anh không than vãn về vợ đối xử với anh ra sao mà chỉ bức xúc về cách chăm sóc con cái của chị ấy. Có lẽ chị là người thành đạt nên cũng không có thời gian lo cho gia đình.
Bản thân tôi đã ly hôn một lần nên tôi hiểu cuộc sống của người phụ nũ sau ly hôn sẽ rất vất vả. Hiện tại tôi cũng có thể tự lo cho mình và cho con. Để so sánh chị ấy với tôi thì chắc sự bận rộn của chị ấy không thể bằng tôi được. Chị là giảng viên một trường Đại học lớn tại Hà Nội, còn tôi là một doanh nhân thành đạt tại thành phố này. Hiện tại ngoài đi làm, tôi đang học theo một khóa học vào buổi tối. Thời gian của tôi kín hết nhưng tôi vẫn thu xếp dành thời gian cho con gái và cho anh.
Anh còn muốn tôi sinh cho anh một đứa con để chúng tôi có mối quan hệ chắc chắn. Tôi còn chưa đồng ý vì còn đang học dở dang. Hơn nữa tôi cũng không biết sau này con sinh ra sẽ như thế nào? Nếu vợ anh biết mối quan hệ của chúng tôi thì chuyện gì sẽ xảy ra?
Anh muốn lấy tôi làm vợ hai. Anh nói sẽ thu xếp cho tôi về nhà bố mẹ đẻ anh ở để tôi không bị thiệt thòi. Anh cũng đã giới thiệu tôi với nhiều người bạn của anh. Họ toàn là những người thành đạt, anh muốn tôi giao lưu với họ để thuận tiện cho công việc kinh doanh của mình.
Chính những việc làm của anh khiến tôi khó xử, giờ không biết tôi nên làm gì? Nếu không tiến tục mối quan hệ này, tôi tin anh cũng sẽ vượt qua được vì 2 con anh rất thương yêu. Nhưng tôi thương anh sẽ phải chịu thiệt thòi về tình cảm gia đình nên không nỡ. Xin cho tôi lời khuyên vì trong kinh doanh tôi rất quyết đoán, nhưng chuyện tình cảm thì tôi bối rối quá.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi có nên tiếp tục trong gia đình vợ?
Cuộc điện thoại của bố mẹ tôi ở quê gọi lên làm cả đêm tôi không sao chợp mắt được. Cuộc sống trong ngôi nhà rộng rãi của gia đình vợ khiến tôi cảm thấy mệt mỏi và chán nản vô cùng. Không biết, tôi còn có thể kéo dài tình trạng này đến bao giờ nữa.
Quê tôi ở một tỉnh miền Tây bắc bộ xuống Hà Nội lập nghiệp. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi đã tìm được một công việc khá phù hợp ở Hà Nội và kết hôn cùng một cô gái người Hà Nội gốc. Năm nay tôi đã quá cái tuổi "tam thập nhi lập" nhưng tôi vẫn phải ở nhờ trong nhà của gia đình vợ.
Vợ tôi là con gái duy nhất trong gia đình nên khi cưới xong, bố mẹ vợ đề nghị tôi chuyển về sống chung cho khỏi trống vắng và chúng tôi cũng bớt được một khoản tiền chi phí thuê nhà đáng kể. Khi vợ tôi sinh con đầu lòng, ông bà nội ở xa nhưng ông bà ngoại đã giúp chúng tôi trông con, chăm sóc cháu để vợ chồng tôi yên tâm làm việc. Sự giúp đỡ nhiệt tình, chân thành của cha mẹ vợ đã tạo điều kiện thuận lợi cho tôi học tập, công tác.
Ngay từ khi tôi chuyển về sống với ông bà, một số bà con bên nội, bên ngoại, đặc biệt là các bác, các chú vợ tỏ ra coi thường tôi ra mặt. Họ cho rằng tôi là một người đớn hèn, không có đủ sức kiếm lấy một chỗ ở nên phải "chui gầm chạn" nhà vợ.
Thậm chí, chú vợ tôi còn nói thẳng vào mặt tôi rằng tôi là kẻ khố rách áo ôm, và, tôi lấy vợ chỉ vì ngôi nhà và miếng đất của gia đình vợ tôi. Bởi vợ tôi là con duy nhất trong nhà. Sự xúc phạm của gia đình vợ khiến tôi cảm thấy mệt mỏi và chán nản.
Ảnh minh họa
Đã nhiều lần tôi định chuyển ra ngoài sống nhưng trước những lời khuyên giải ân cần, có tình, có lý của cha vợ, tôi lại mủi lòng. Nhưng càng ngày, sự khinh miệt của gia đình vợ đối với tôi càng lớn. Những việc hiếu hỷ trong gia đình, không bao giờ họ nói với tôi mà chỉ thông qua bố mẹ vợ.
Mấy tuần trước, ông bác vợ cưới con gái, một phần vì bận việc, một phần vì tự ái trước sự khinh rẻ của ông bác mà tôi không đến dự đám cưới. Ngay hôm sau, ông bác vợ tôi đã đến chửi tôi té tát. Cho rằng tôi là kẻ "ăn cháo đá bát" không biết công ơn của nhà vợ đối với mình...
Sau lần đó, tôi kiên quyết dọn ra ngoài sống. Bởi tôi hoàn toàn có thể có một cuộc sống đoàng hoàng. Nhưng vợ tôi khóc lóc xin tôi cố gắng chịu đựng vì con. Nếu tôi chuyển đi, con tôi sẽ phải chịu vất vả cùng hai vợ chồng. Hơn nữa, ông bà không bao giờ có suy nghĩ rằng tôi muốn bám vào gia đình vợ để sống.
Có lẽ, tôi đã quá mềm yếu khi nghe theo lời vợ. Tôi lại tiếp túc sống trong ánh mặt khi rẻ của bác và chú vợ. Những câu nói bóng gió, xỉa xói của họ làm tôi thực sự mệt mỏi và căng thẳng. Bố vợ tôi cũng đã nhiều lần to tiếng với họ nhưng rồi đâu lại vào đó.
Hôm qua, sự việc càng trở nên nghiêm trọng khi bố mẹ tôi ở quê ra Hà Nội thăm cháu nội. Trong bữa cơm cùng gia đình thông gia, bác vợ tôi đã nói thẳng với bố mẹ tôi về sự "ăn bám" của tôi trong gia đình vợ. Ông ta còn mỉa mai rằng, bố mẹ tôi quá may mắn khi "ăn không" được căn nhà của ông bà thông gia mà không phải mất một đồng nào.
Bố tôi bỏ về ngay sau bữa cơm. Khi về đến nhà, ông gọi điện cho tôi, yêu cầu tôi phải dọn ra ngoài sống để không phải chịu sự xỉ nhục của bên nhà vợ. Cha mẹ tôi tuyên bố, nếu tôi không ra ngoài sống thì ông bà sẽ không bao giờ ra thăm tôi ở Hà Nội nữa.
Những lời của cha mẹ khiến tôi phải suy nghĩ rất nhiều. Cứ tiếp tục sống ở trong gia đình vợ có là một quyết định đúng đắn?
Phạm Quang
Nghe qua thư anh kể, tôi có thể hiểu được phần nào những áp lực mà anh đang phải chịu khi ở rể. Tôi hiểu rằng vì những áp lực đó mà anh đang rất muốn chứng minh mình là người tự lập và không muốn sống phụ thuộc vào gia đình vợ. Tuy nhiên trước khi quyết định việc ra ở riêng anh nên có những suy xét thấu đáo bởi mọi sự thay đổi có thể ảnh hưởng không nhỏ đến cuộc sống gia đình cũng như những mối quan hệ thân thuộc mà lâu nay đang rất tốt đẹp. Liệu anh có nên vì một vài lời nói thiếu tôn trọng và hiểu biết của những người xung quanh mà làm ảnh hưởng đến hạnh phúc hiện tại của anh không?
Những định kiến mà những người thân xung quanh gia đình vợ anh cũng như rất nhiều những định kiến giới mà họ áp đặt lên người đàn ông, cho rằng nam giới nên tự chủ động cuộc sống và không nên sống bám vào gia đình nhà vợ. Quan điểm này đã làm cho rất nhiều những người như anh cảm thấy bị áp lực. Thậm chí, có thể vô tình anh cũng đang áp đặt định kiến đó với chính mình, điều này làm cản trở việc chăm lo phụng dưỡng cũng như cách ứng xử của người làm con rể với bố mẹ vợ, cũng như ảnh hưởng trực tiếp cả đến những người đang yêu thương và lo lắng cho anh.
Anh là một người rất may mắn vì có vợ biết thông cảm, có bố mẹ vợ biết những khó khăn của anh nên luôn chia sẻ và động viên anh. Anh hãy xác định những người quan trọng nhất với mình là ai, đó có phải là vợ con anh, bố mẹ hai bên của anh hay không? Những điều mà anh đang có có đáng để đánh đổi một cuộc sống khác nhiều khó khăn mà chính do quan niệm của những người xunh quanh áp đặt cho anh hay không? Mong anh hãy cân nhắc thật kỹ. Điều đó sẽ giúp anh bình tĩnh và định hướng cho mình những điều cần làm và cách ứng xử với gia đình và mọi người xung quanh. Cách anh cảm nhận và hành động với chính những người thân của anh như sự yêu thương, tôn trọng, quan tâm giúp đỡ mọi người cũng chính là cách anh có thể phá tan quan điểm áp đặt của mọi người về chính bản thân anh.
Nếu anh làm được những điều đó, thì đó là cách thuyết phục tốt nhất với tất cả mọi người và cũng là cách anh có thể trao đổi với bố mẹ mình.
Chúc anh luôn vững vàng trước những thách thức của cuộc sống!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hãy cho em một đứa con, anh nhé! Trước khi em ra đi, xin anh hãy cho em một đứa con, nó sẽ là động lực để em đi tiếp quãng đời còn lại, anh nhé! Một cuộc sống tràn đầy nước mắt và đau khổ từ khi mối tình đầu của em tan vỡ nhưng anh đã đến và mở cửa trái tim em, anh đã cho em biết thế...