Tôi có nên rời xa em?
Tôi đã từng trải qua mối tình đầu nhưng đến mối tình này tôi không biết phải làm sao?
Chuyện là tôi có yêu một người con gái bằng tuổi và đang học ở Sài Gòn, tuy hai đứa ở xa nhau nhưng qua những dòng tin nhắn, điện thoại, và trong những dịp hai đứa thi xong học kì 1 là tôi vào thăm em, còn không thì em ra thăm tôi. Tình yêu của hai đứa đều là tình yêu chân chính. Những lúc buồn, tôi đều có em bên cạnh để an ủi, động viên, chia sẻ. Và ngược lại tôi cũng là một phần của em. Nhưng chuyện trớ trêu thay khi tôi là một người dân tộc Kinh, còn em là một người dân tộc theo truyền thống mẫu hệ. Những lần em nói với mẹ là em quen người Kinh và yêu tôi thì nhận được câu nói của mẹ em: “ Quen thì quen thôi còn sau này mẹ không chấp nhận con lấy người Kinh, vì lấy người Kinh thì con sinh ra sẽ không phải là dân tộc chính gốc mà là dân tộc lai”. Tôi rất đau buồn nhưng vẫn cố gượng cười để động viên em cố gắng vượt qua vì tôi không tin thời buổi này lại có chuyện cấm đoán như thế, và dù có nhưng tôi đã đọc nhiều bài báo trên mạng nói người như em mà lấy người Kinh và dân tộc khác khi con sinh ra cũng mang họ cha, như thế thì có sao đâu, và họ vẫn sống hạnh phúc bên nhau. Vậy mà trong khi đó, chúng tôi đã yêu nhau suốt hơn 2 năm, tuy hai đứa có nhiều điều xảy ra mâu thuẫn và đã nhiều lần nói lời chia tay nhưng lại làm hòa. Tôi và em đều động viên an ủi nhau sẽ cùng nhau vượt qua tất cả những rào cản, chông gai.
Em dường như yếu đuối hơn tôi nghĩ (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Vì tình yêu nào mà không có những chông gai, vấp ngã, nhưng vượt qua rồi thì đó sẽ mãi mãi là một tình yêu vĩnh cửu. Có những lúc tâm sự với em, tôi và em hứa hẹn về tương lai tươi đẹp rất nhiều và tôi cũng nghĩ tôi sẽ cố gắng học tốt để cùng em thực hiện những gì tôi và em đã nói. Một lần khi em về thăm tôi, tôi và em đã ở cùng nhau, lúc đó chúng tôi rất vui vẻ bên nhau và đến ngày em phải rời xa tôi, em nói với tôi rằng: “Chúng ta chia tay nhau đi“. Sau khi nghe em nói câu ấy, tôi rất đau lòng và đã khóc, em nói rằng em yếu đuối không vượt qua được rào cản. Tôi khóc rất nhiều, sau khi suy nghĩ tôi nói với em: “ Nếu em đã nói thế, sau khi em về lại Sài Gòn, tôi sẽ cố gắng tập sống thiếu vắng em, nhưng tôi chỉ cầu xin em hãy sống tốt, học thật tốt, như thế tôi rất vui và tôi sẽ mãi mãi không bao giờ liên lạc hay làm phiền đến em nữa”. Khi nghe tôi nói thế, em khóc và tôi cũng khóc theo em. Em chạy vào nhà vệ sinh khóc, sau đó em xin tôi đừng bỏ em, tôi thật không biết rằng em như thế nào nữa khi thì nói chia tay khi thì xin tôi đừng rời xa em.
Những lúc về nhà, khi mẹ tác động em lại thay đổi, đến khi em lên Sài Gòn học thì nói sẽ cùng tôi đi hết quãng đường còn lại. Có một điều thật trớ trêu hơn nữa khi em nói với tôi rằng hãy mở rộng lòng yêu một ai đó để rồi quên em đi. Có người yêu nào mà muốn người mình yêu đi yêu một người khác như em không? Tôi rất đau khổ, trong suy nghĩ tôi hiện giờ không biết để em ra đi hay là tôi và em sẽ tiếp tục? Hiện tại chúng tôi vẫn yêu nhau tha thiết, không muốn mất nhau. Gia đình em cũng là gia đình nho giáo, học thức. Em nói rằng mẹ em rất khó và nghiêm khắc, vì chuyện truyền thống mẫu hệ nên tôi đang đứng giữa hai bờ vực. Và tôi nghĩ đã đến lúc phải xác định tình yêu của tôi và em có thể sau này đi đến được với nhau không? Tôi nói thì em bảo không muốn nghe và không thể quyết định được gì hết. Lúc trước em hứa với tôi đủ điều, nào là cùng tôi vượt qua, rồi em lại yếu đuối, và đến giờ thì em dường như yếu đuối hơn tôi nghĩ. Em không muốn mất tôi và tôi cũng vậy. Tôi không biết phải làm gì? Tôi viết bài này mong các bạn cho tôi những lời khuyên chân thành để tôi có vững tin hơn trong cuộc sống. Tôi xin chân thành cảm ơn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi có nên cưới em?
Tôi đã nói chuyện với bố mẹ và gia đình tôi nhưng không ai đồng ý cho tôi cưới.
Tôi năm nay 27 tuổi cũng đã từng trải qua vài mối tình thời sinh viên, nhưng với tôi mối tình nào thời sinh viên cũng đẹp đẽ và trong sáng như đúng nghĩa của tình yêu vậy. Mối tình đầu với tôi thật thiêng liêng và đẹp đẽ nhưng cũng chỉ dừng lại ở cái cầm tay. Rồi chúng tôi cũng chia tay vì người con gái mà tôi yêu không thể chờ đợi tôi được, cô ấy ra trường và lập gia đình với người con trai khác trong khi tôi vẫn còn ngồi trên ghế nhà trường.
Trong quãng thời sinh viên tôi còn có thêm 2 mối tình nữa, nhưng mối tình nào tôi cũng chỉ dừng lại ở cái ôm hôn. Vì trong thâm tâm tôi luôn tự hứa sẽ chỉ dành cho người vợ mình cái lần đầu tiên thiêng liêng ấy. Có lẽ các bạn nam khi đọc đến đây sẽ cho rằng tôi là thằng đàn ông duy nhất trên đời này còn suy nghĩ cổ hủ như vậy, nhưng tôi cũng không biết tại sao tôi lại nhất quyết như vậy nữa.
Tôi là người khá ưa nhìn (theo phần đông bạn bè phản ánh) với cách nói chuyện dễ gần tôi chẳng mấy khó khăn chinh phục được phải đẹp, duy chỉ có điều tôi lại không phải là mẫu người đàn ông thích trăng hoa.
Thời gian gần đây tình cảm của hai đứa không còn được mặn nồng như xưa (Ảnh minh họa)
Và rồi tôi gặp em trong lần đi chơi cùng người anh, em không có gì đặc biệt nhưng từ trong sâu thẳm tôi như biết được rằng em sẽ là gắn bó với tôi suốt chặng đường còn lại. Và em cũng không phải ngoại lệ để tôi chiếm được tình cảm của em. Chúng tôi đã yêu nhau được một năm, cả hai gia đình đã biết nhau vì em cùng quê với tôi. Bố mẹ em và tôi đều biết nhau từ trước nên khi em yêu tôi bố mẹ và gia đình em đều ủng hộ. Chúng tôi cũng đã tính chuyện cuối năm nay sẽ cưới nhau.
Vậy mà em đột nhiên phải vào Nam làm việc, tôi thì làm ở Hà Nội. Tôi đã rất nhớ em, những thời gian rảnh tôi lại nhắn tin, gọi điện cho em. Em bảo vẫn muốn cuối năm nay chúng mình cưới nhau, nhưng em đâu biết được rằng khi cưới nhau xong rồi thì em lại vào Nam làm việc còn tôi thì vẫn làm việc ở Hà Nội như thế đâu có được. Tôi cũng đã nói chuyện thẳng thắn với em, tôi sẽ đợi em đến khi em chuyển công tác về Hà Nội thì chúng mình sẽ làm đám cưới vì em làm chiến sĩ công an thì có thể chuyển đơn vị công tác được. Nhưng em lại bảo nếu năm sau em chưa về Hà Nội được thì biết làm thế nào? Lúc đó anh có cưới em không vì em cũng đã có tuổi rồi (bạn gái tôi cùng tuổi với tôi).
Tôi đã nói chuyện này với bố mẹ và gia đình tôi nhưng không ai đồng ý cho tôi cưới năm nay vì mọi người đều nói vợ Nam chồng Bắc thì không thể bền vững lâu dài được, rồi chi phí đi lại giữa hai đứa sẽ rất khó khăn, khi vợ con mang thai thì ai là người ở bên chăm sóc. Thực sự tôi cũng không biết phải làm thế nào, vì chuyện này mà thời gian gần đây tình cảm của hai đứa không còn được mặn nồng như xưa, mặc dù trong thâm tâm cả hai vẫn còn rất yêu nhau.
Thực sự tôi không biết phải làm thế nào bây giờ, có ai đó đã từng trải qua hoàn cảnh này xin hãy mách dùm tôi phải làm như thế nào để có thể đến được với cô ấy một cách vẹn toàn?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi phải làm sao khi bị em gái mình sàm sỡ? Tôi tỉnh giấc thì thấy bàn tay của em gái đang sờ mó khắp ngực tôi và cảm nhận được hơi thở dốc của em phả vào khuôn mặt mình. Tôi có một cô em gái sinh đôi. Hai chị em chúng tôi giống nhau như hai giọt nước. Từ nhỏ, chúng tôi học chung một lớp, ăn mặc quần áo giống nhau...