Tôi có nên nói rõ sự thật với chồng về chuyện của người yêu cũ?
Hẫng hụt và thất vọng, trong những ngày tháng cực kỳ đau khổ ấy, tôi đã nhận lời cầu hôn của V – chồng tôi hiện nay, vì thấy anh là một người đàn ông hiểu biết, có nhiều phẩm chất đáng quý và tha thiết yêu tôi.
Tôi là một người đàn bà hạnh phúc, thực sự mãn nguyện với những gì mình đang có. Với phái yếu chúng tôi, không có mong mỏi gì hơn có được một mái ấm với người chồng tốt, mình thương yêu và những đứa con như ý. Vâng. Tôi đã có điều đó. Nhưng tôi lại đang sống trong sự day dứt khôn nguôi, không thể thổ lộ với bất cứ ai, ngay cả với chồng, người mà tôi từng trao gửi cả cuộc đời với niềm tin yêu lớn lao nhất.
Tôi gặp khó khăn, anh ấy đã giúp đỡ nhiệt tình (Anh minh hoa)
Cách đây đúng 20 năm, lúc đang học năm thứ nhất đại học, tôi đã quen và yêu T. Khi đó, anh chỉ là một công nhân làm thuê cho một cửa hàng chữa xe máy, còn tôi là một cô gái quê ở một huyện miền núi tỉnh Thanh Hoá vừa đỗ đại học. Nhà tôi cũng rất nghèo, cha mẹ đều có tuổi và bệnh tật, lại còn 2 em đang học phổ thông. Thấy bố mẹ cứ phải vay mượn để gửi tiền cho tôi ăn hoc, rất nhiều lần tôi đã có ý định bỏ học. Nhưng T đã động viên và cố gắng làm thêm để có tiền giúp tôi ăn học, không phải nhận từ bố mẹ. Tôi rất băn khoăn, lúc đầu từ chối. Nhưng anh bắt tôi phải nhận, nếu không anh nghi tôi có thể thay đổi tình cảm khi ra trường vì cho rằng mình chỉ là công nhân, còn tôi là trí thức. Vậy nên tôi đã yên tâm nhận. Rồi tôi cạy cục xin được làm gia sư mấy chỗ, kiếm thêm được chút ít đỡ cho anh. Nhưng T nói khoản đó gửi về cho bố mẹ nuôi các em, anh có thể lo liệu được, không cần tôi phải góp. Tôi thực sự cảm kích và thấy càng yêu, nể phục anh hơn. Trong mắt tôi, anh còn giá trị, hiểu biết hơn rất nhiều so với những anh chàng bảnh choẹ, có mác cử nhân, thạc sĩ chỉ ồn ào khoe mẽ. Anh chững chạc, đàng hoàng, đầy bản lĩnh, nhân hậu và vị tha. Anh đã chiếm trọn trái tim non trẻ của tôi.
Chúng tôi yêu nhau, Tôi vẫn chưa muốn cho gia đình biết, định bụng sau khi tốt nghiệp, kiếm được công việc ổn định, chuẩn bị cưới nhau mới chính thức báo cáo bố mẹ, bởi vì đến lúc đó, tôi cũng mới ở độ tuổi 23, thời nay chưa có gì phải gấp gáp chuyện chồng con.
Tôi tin ở T, ở bản thân, ở tình yêu, mà không mảy may có ý nghĩ gì khác mặc dù không ít nguời muốn đến với tôi. Tôi không thể ngờ trong thời gian học ở Hà nội, tại quê, bố mẹ minh đã ngầm sắp đặt cho một người khác. Người này là con một gia đình quyền thế ngoài thành phố, chỗ quen biết thân thiết với người anh trai mẹ tôi.
Đúng kế hoạch đã định, sau khi ra trường và có công việc tạm ổn ở Hà Nội, chúng tôi nghĩ đến việc chuẩn bị cho ngày cưới vào đầu năm sau. Mùa hè đầu tiên khi đã đi làm, tôi đưa T về thăm bố mẹ tôi, nhưng nhận được sự thờ ơ ghẻ lạnh của các cụ. Cả nhà cố tình không nghĩ T là chồng chưa cưới của tôi, chỉ coi là bạn bình thường. Bố mẹ tôi còn cố tình hỏi T : “Anh thế này, chắc phải có gia đình rồi nhỉ?” Chả là T hơn tôi 7 tuổi, nhưng vì vất vả nên trông già hơn tuổi. Sau đó tôi biết lý do bố mẹ tôi tẩy chay chỉ vì anh chưa có bằng đại học, đang làm nghề sửa xe máy, trông lại có phần lam lũ. Trong khi đó thì anh chàng con nhà quyền thế nọ ở ngoài thành phố, học ở Anh về, đang làm trưởng phòng một công ty của nhà nước, có bằng thạc sĩ. Tôi không biết anh ta, nhưng người này biết tôi trong một dịp Tết.
Trong lúc hụt hẫng và thất vọng tôi đã lấy V – chồng hiện nay (Anh minh hoa)
Đến phút cuối cùng, bố mẹ tôi đã dứt khoát không đồng ý, yêu cầu tôi lấy anh chàng kia. Tôi kiên quyết không nghe thì các cụ ra yêu cầu: Có thể lấy ai cũng được nhưng không phải là T. Tôi hiểu ý các cụ làm vậy để tôi nhận lời lấy người thạc sĩ kia. Để “phá” được mối tình của tôi, bố tôi đã “bí mật” biên thư riêng gửi cho T mà tôi không hề biết. Ông đã tha thiết yêu cầu T buông tha tôi và nói thẳng là nếu lấy T, tôi sẽ khổ một đời. Do tổn thương lòng tự trọng, T đã đơn phương chấm dứt tình yêu và lẳng lặng bỏ đi xa, tôi không hề hay biết.
Video đang HOT
Hẫng hụt và thất vọng, trong những ngày tháng cực kỳ đau khổ ấy, tôi đã nhận lời cầu hôn của V- chồng tôi hiện nay – vì thấy anh là một người đàn ông hiểu biết, có nhiều phẩm chất đáng quý và tha thiết yêu tôi. V biết tình yêu của tôi với T và kết cục của cuộc tình này. Nhưng trong suốt quá trình chung sống, anh rất tế nhị, không bao giờ làm điều gì có thể khiến tôi tấy lại vết thương lòng. Càng gắn bó với V, tôi càng thấy anh đích thực là người chồng lý tưởng. Và tình yêu cũng dần xuất hiện trong tôi, mỗi ngày càng trở nên mặn nồng, sâu sắc.
Những tưởng số phận tôi thế là đã an bài. Tôi cũng thấy thanh thản với cuộc sống hiện tại tuy không thể quên được T. Sẽ chẳng có gì để nói nếu không có một ngày tình cờ qua một người quen, tôi biết rõ T vẫn sống độc thân, mặc dù anh đã gần 50 tuổi. Điều khiến tôi day dứt nhất là ngày ấy, sau khi biết tin tôi lấy chồng, anh đã phát bệnh tâm thần, phải điều trị nhiều năm. Ra viện, bệnh giảm nhiều, nhưng mất trí nhớ, không có khả năng làm những việc tương xứng với nghề kỹ sư cơ khí của anh. Công việc hiện tại quá đơn giản nên anh có thu nhập rất thấp, không đủ sống, phải nhờ đến sự chi viện của những người ruột thịt. Một năm qua tôi đã bí mật gửi tiền hàng tháng cho anh. Không biết anh có linh cảm nhận ra đó là tiền của tôi? Tất nhiên việc này tôi đã không cho chồng tôi biết. Nhưng gần đây, tôi linh cảm thấy chồng tôi đã biết tất cả. Nhưng anh không nói gì, càng không đay nghiến, chì chiết tôi. Anh chỉ im lặng- một sự im lặng tôi vô cùng sợ hãi.Thà anh trách, thậm chí ghen, mang nhiếc, có khi tôi còn chịu được.
Thưa các anh chị. Thái độ của chồng tôi như vậy là sao? Liệu anh ấy có vì tự ái, “ghen” mà không chấp nhận tôi? Với tính cách rất mạnh mẽ, giàu lòng tự trọng, khẳng khái và ưa thích sự minh bạch, đàng hoàng, tôi cho rằng anh ấy hoàn toàn có thể làm điều đó.
Lê Thu Thuỷ ( Hà Nội)
Tốt nhất là bạn hãy nói rõ hoàn cảnh hiện tại của T và ý nghĩ vì sao bạn lại kín đáo giúp đỡ. Một người chồng tốt như V, chắc chắn không thể xử sự tầm thường như bạn quá lo xa. Nhưng hãy nhớ: Bạn nên nhờ chính chồng tư vấn cho việc quan tâm đến T, xem “ông xã” có ý kiến thế nào?
TS Nguyễn Đình San
Theo GĐVN
Chồng chết lặng khi tận mắt thấy bố và vợ dắt tay vào khách sạn
Khi nghe người yêu cũ nói bóng gió, con trai hiện giờ là "sản phẩm" của mối quan hệ bất chính giữa vợ và bố mình, Tuấn nghĩ rằng cô ta vẫn ôm hận vì bị anh bỏ rơi nên nói lời chia rẽ, ác ý. Nhưng, sau khi tận mắt thấy bố và vợ dắt nhau vào khách sạn, anh mới lờ mờ tin đó là sự thật.
Là em hay là con?
Để thực hiện loạt bài về vấn đề xét nghiệm ADN, chúng tôi tìm đến Trung tâm Phân tích ADN và Công nghệ di truyền để có cơ hội lắng nghe những câu chuyện "có một không hai" ẩn chứa trong mỗi gia đình.
Trong nhiều năm làm nghề, Bà Nguyễn Thị Nga - Giám đốc Trung tâm Phân tích ADN và Công nghệ di truyền đã tiếp xúc với hàng nghìn khách hàng, nhưng bà nhớ mãi về một vị khách mang một cậu bé đến trung tâm làm xét nghiệm ADN vài năm về trước.
Người đàn ông này tên Tuấn, anh ta yêu cầu làm xét nghiệm ngay để có kết quả nhanh nhất và không cần quan tâm tới chi phí. Đặc biệt, khi điền thông tin vào tờ khai, đến dòng "cần xác định quan hệ gì?" thì Tuấn loay hoay mãi vì không biết ghi như thế nào. Anh ta nói, không biết mình là cha hay là anh của đứa trẻ. Và, điều khiến anh ta băn khoăn là liệu mình và bố trùng gen với nhau thì có phân biệt được ai là cha của đứa trẻ không.
Bi kịch khi vợ và bố đẻ có quan hệ ngoài luồng
Sau khi được bà Nga giải thích Tuấn nhanh chóng hoàn thành các thủ tục và cùng đứa trẻ ra ngoài ngồi đợi. Trong lúc ngồi chờ cứ vài phút anh ta lại ra ngoài bật lửa châm thuốc, sắc mặt liên tục thay đổi.
Cho tới khi có kết quả Tuấn thở dài thườn thượt và nói rằng: "Vậy là đã rõ, nó là em chứ không phải con tôi. Nếu như tôi không tận mắt chứng kiến, không đi xét nghiệm AND thì có lẽ tôi vẫn không thể biết, không thể tin vào sự thật này. Cô người yêu cũ của tôi đã nói đúng ".
"Có lẽ, Tuấn đã dự tính trước tình huống xấu nhất có thể xảy ra, nên khi có kết quả anh ta có thể bình thản trần tình về bi kịch của đời mình", bà Nga kể lại.
Bi kịch gia đình
Tuấn vốn là dân kinh doanh lại có tài ăn nói nên việc cưa đổ vài cô gái cùng một lúc là chuyện "dễ như trở bàn tay" đối với anh. Tất cả những cô gái trước đây với anh chỉ là tán tỉnh cho vui, chứ thực chất chưa ai được "chấm" để làm vợ anh.
Trong một lần đi dự hội thảo kinh tế, anh gặp và đem lòng yêu Phương. Từ đó tất cả các mối quan hệ "râu ria" của anh với các cô gái khác bị "cắt".
Ngay từ lần đầu dẫn Phương về ra mắt, bố anh ưng ngay vì cách cư xử khéo léo và tài nội trợ của cô. Tuấn mừng ra mặt. Sau đó, một đám cưới linh đình được tổ chức.
Về nhà chồng, Phương tỏ ra là một người vợ hiền, dâu thảo. Cưới Phương về Tuấn yên tâm vì đã có người chăm sóc cho bố bù lại những tháng ngày vất vả vì gà trống nuôi con .
Vài tháng sau ngày cưới, Tuấn phải đi công tác nước ngoài mất gần 1 năm. Gần tới ngày về, anh được bố báo tin Phương sắp đẻ con trai. Tuấn mừng khôn tả, cảm giác sắp được làm bố khiến anh trông mong từng ngày để được về nước, đón con chào đời. Có cháu nội bố Tuấn vui lên hẳn, nhìn cái cách ông chăm sóc con dâukhiến anh mừng thầm và nghĩ ít có gia đình nào được như nhà mình.
Tuy nhiên, trong một lần ngồi uống cà phê với bạn, Tuấn vô tình gặp lại người yêu cũ. Sau màn chào hỏi, cô ta "quăng" một câu tỉnh bơ đầy ác ý, hỏi anh mới có em trai à. Rồi lại bảo lấy vợ đẹp thật khổ, không khéo lại "xơi" cả bố chồng.
Những câu nói đầy ác ý của cô ta khiến Tuấn dẫu bỏ ngoài tai nhưng trong bụng không khỏi lăn tăn, suy nghĩ. Nhưng rồi Tuấn nghĩ chắc cô ta vẫn ôm hận vì Tuấn bỏ cô ta để đến với người vợ bây giờ, nên nói láo để chia rẽ và rồi mọi chuyện cũng qua đi.
Vào một đêm, trên đường về nhà sau chuyến công tác xa kết thúc sớm hơn dự kiến, Tuấn đã tận mắt thấy bố dắt vợ mình vào khách sạn. Cảnh tượng này chính là khởi đầu của những bi kịch gia đình về sau.
Số là, vì muốn tạo bất ngờ cho vợ, nên Tuấn về nhà mà không báo cho vợ. Khi chiếc taxi dừng lại để vị khách đi cùng xuống một khách sạn thơ mộng ven hồ Tây. Trong ánh sáng đèn đường, Tuấn nhận ra một dáng hình quen thuộc vừa mới đóng cửa chiếc taxi đỗ trước mặt.
Tiếp sau, là một cô gái trẻ, ăn mặc sang trọng. Hai người cười nói, dắt tay nhau vào khách sạn. Mắt anh như nhòa đi khi nhận ra họ chính là bố và vợ mình.
"Lúc đó tôi định bụng chạy tới làm rõ sự tình nhưng tôi nghĩ con còn quá nhỏ, vợ mình không thể bỏ ra ngoài đi ngoại tình được. Với lại bố mình sẽ không bao giờ làm chuyện trái luân thường đạo lý như thế", Tuấn nghẹn lời.
Sau một hồi "loạn nhịp suy nghĩ", máu nóng dồn lên mặt, Tuấn đề nghị lái xe phóng thật nhanh về nhà với hy vọng bố và vợ đều ở nhà. Nhưng chỉ có mình đứa trẻ nằm ngủ một mình trên giường đã là câu trả lời cho những gì anh vừa nhìn thấy. Nỗi uất ức dồn lên, anh nhảy lên giường giật tung ảnh cưới treo trên tường rồi đập vỡ.
Tiếng động mạnh khiến đứa trẻ khóc thét. Đồ đạc trong nhà tanh bành, vỡ vụn bởi cơn thịnh nộ của anh. Tuấn vò đầu, bứt tóc mà vẫn không sao lý giải được điều gì khiến họ tàn nhẫn với anh như vậy.
Mặc cho đứa trẻ "khóc mất tiếng" anh tìm chìa khóa xe máy với ý định sẽ tới khách sạn đó để ba mặt một lời với người vợ mất nết và ông bố đáng hận kia. Nhưng khi nhìn lên di ảnh của mẹ trên ban thờ, anh ngồi sụp xuống như cầu xin một điều gì đó. Anh bỏ nhà đi trong đêm vì không chịu đựng được cú sốc quá lớn.
"Tôi đã nghĩ là cả cuộc đời này tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho họ. Nhưng sau 5 năm, khi về nhà nhìn thấy bố tôi ốm nặng nói lời chăn trối, tôi đã tha thứ cho ông. Còn về phần thằng bé nó vô tội. Giờ đây nó đã có một danh phận rõ ràng, tôi sẽ có trách nhiệm nuôi nó nên người", Tuấn chia sẻ khi đã làm rõ ai là bố đứa trẻ.
(Tên nhân vật đã được thay đổi)
Theo Báo Pháp Luật
Khoảnh khắc tôi phát hiện những lần công tác của chồng thực chất là đến ở với gia đình khác Tôi và anh đã cưới nhau được 5 năm. Cả gia đình 4 người chúng tôi tưởng chừng có một cuộc sống vô cùng hoàn mỹ tại một khu ngoại ô thanh bình. Cho đến khi tôi phát hiện ra sự thật về thứ mà chồng tôi đã giấu giếm bấy lâu nay. Ảnh minh họa Ngay từ trước khi đám cưới, tôi...