Tôi có nên nối lại tình xưa với anh sau từng ấy chuyện xảy ra
Tôi đã yêu, đã hy sinh vì anh quá nhiều nhưng cái mà anh đáp đền cho tình cảm ấy lại là sự lừa dối đến phũ phàng. Tôi đã yêu đến mù quáng và giam cầm tuổi thanh xuân của mình như thế. Cho đến ngày tôi đủ mạnh mẽ dứt khoát và đến với người đàn ông khác thì chính anh lại tìm mọi cách để níu giữ.
Chuyện tình cảm của tôi giống như thước phim quay chậm đầy nước mắt. 27 tuổi, tôi đã tốt nghiệp Thạc sỹ, có một công việc ổn định trong cơ quan nhà nước. Đến thời điểm này, tôi đã trải qua 2 cuộc tình nhưng rồi cũng chẳng đi đến đâu. Hai lần đau khổ giằn vặt, tôi bắt đầu không tin tưởng vào cái gọi là tình yêu, phải chăng tìm một người đàn ông tốt và yêu chân thành trên đời này khó như hái sao trên trời. Người ta nói, con gái không nên yêu quá mù quáng, hãy chọn một người yêu và thương mình nhiều hơn. Còn tôi, bao nhiêu năm trời, chính vì cứ mải miết chạy theo một người đàn ông, tự biến mình trở thành cái bóng của họ. Để rồi đến khi quay đầu nhìn lại, mọi thứ dường như đã muộn màng.
Mối tình đầu của tôi bắt đầu từ năm thứ 2 Đại học, cũng như bất kỳ ai, lúc mới yêu tôi hạnh phúc biết chừng nào. Anh chiều chuộng và quan tâm tôi hết mực. Thế nhưng hạnh phúc chẳng tày gang khi sự thật cứ ngày một phơi bày ra trước mắt tôi. Mơi yêu đươc 9 thang tôi phát hiện anh mắc một căn bệnh hiểm nghèo. Cái lý lịch anh vẽ ra bấy lâu nay mà tôi luôn tin suy cho cùng chỉ là sự giả tạo đến mức trắng trợn. Anh đã có từng có một đời vợ và đứa con gái 3 tuổi, do cuộc sống không hạnh phúc nên hai người đã ly hôn. Học vấn của anh cũng chỉ mới hết cấp 3 và sống bằng một công việc lao động chân tay chứ chẳng phải làm ông nọ, bà kia như anh vẫn tự hào. Tôi bang hoang, muôn nga quy, tai sao ơ bên canh ngươi ta khoang thơi gian dai như vây ma tôi không hề hay biêt. Nhưng chuyên như vây những tưởng chi co trong phim, sao no lai xay ra vơi minh.
Trời đất như sụp đổ khi biết sự thật anh vẫn luôn che dấu bấy lâu nay, tôi không muốn ở bên cạnh một người đàn ông giả tạo như anh.
Lắm khi ngồi suy nghĩ, tôi đa muôn vưt bo tât ca, là một đứa sinh viên chưa có gì trong tay, luôn nhìn cuộc sống qua lăng kính màu hồng, làm sao tôi có thể chịu đựng được cú sốc quá lớn này. Nhưng vì quá yêu anh, sau bao lần đấu tranh tư tưởng, tôi vẫn quyết định ở bên cạnh chăm sóc, động viên tinh thần cho đến khi ca phẫu thuật sắp tới của anh được tiến hành. Nhưng ngay thang trong viên la chuôi ngay tôi luôn phải cắn rứt lương tâm mình. Không dám nói sự thật về người yêu mình, đúng hơn tôi không muốn đánh mất một chút tự trọng cuối cùng của mình trong mắt gia đình, bạn bè mình. Một đứa con gái chưa vấp ngã bao giờ, đáng ra phải được nhận sự quan tâm và chiều chuộng từ người yêu, thì bây giờ đang từng ngày phải chăm sóc, hầu hạ một người luôn lừa dối mình. Không những thế, kể từ khi tôi biết chuyện, anh không những không giữ ý, ngược lại còn công khai đến thăm con gái và vợ cũ. Tôi không phủ nhận, tình cảm anh dành cho tôi xuất phát từ đáy lòng, nhưng cái cách mà anh thể hiện sự quan tâm đến gia đình cũ khiến tôi thấy mình bị tổn thương và không mấy thoải mái. Hơn nữa, từ khi biết sự thật, tôi đã có ý định trước sau gì cũng chia tay anh. Chỉ là tôi cố chờ đợi đến thời điểm thích hợp, muốn để anh có tinh thần thật ổn để thực hiện ca phẫu thuật. Hoàn cảnh của anh chắc chắn sẽ rất khó thuyết phục gia đình tôi, hơn nữa anh lại là người đã từng có một đời vợ. Làm sao bố mẹ tôi có thể chấp nhận được chuyện này, hơn nữa, bản thân tôi cũng đã không còn niềm tin nơi anh.
Thời gian thấm thoát trôi, 4 năm sau ngày chia tay mối tình đầu, tôi chỉ tập trung cho việc học và tìm một công việc thật ổn định. 3 tháng trở lại đây, tôi có quen một người đàn ông. Anh có tất cả những gì tôi cần: công việc, học thức, tính cách, gia đình… chỉ có điều tôi yêu anh nhiều hơn tình cảm mà anh dành cho tôi. Bởi thế nên khi gia đình phản đối, một chút khó khăn ấy đã khiến anh rời xa tôi khi tình yêu còn dang dở. Dù thời gian bên nhau không lâu, nhưng thật sự tôi yêu anh rất nhiều, thật sự xác định cho mối quan hệ này. Người ta nói tôi có chút nhan sắc nhưng con đường tình duyên không được êm đềm cho lắm, có lẽ không sai cho đến thời điểm này.
Giữa lúc tôi đang đau khổ, mất niềm tin ở người đàn ông kia thì mối tình đầu bỗng dưng xuất hiện. Người đàn ông ngày nào mang bạo bệnh, lao đao chạy từng đồng viện phí giờ đã thay đổi hoàn toàn. Anh không còn chút biểu hiện gì của bệnh tật, đã có thể mua được nhà cửa ổn định ở thành phố và muốn cùng tôi bắt đầu lại. Thật sự, cảm xúc mà tôi dành cho anh đơn thuần chỉ là một chút tình cảm xưa cũ gợi về. Một chút thương, áy náy và sự mặc cảm chứ không hẳn là tình yêu. Trái tim tôi giờ đây chỉ luôn nghĩ đến người đàn ông trong cuộc tình thứ 2, nhưng tình cảm người ấy dành cho tôi lại quá đỗi hời hợt.
Video đang HOT
Liệu tôi có nên quay lại với mối tình đầu hay vẫn tiếp tục chạy theo tiếng gọi của con tim. Suy nghĩ quay lại với người cũ đã có lúc lóe lên trong đầu khiến tôi cảm thấy hoang mang vô cùng. Thật sự, tìm được một người yêu mình thật lòng không dễ, chạy theo một người không yêu mình đến lúc cũng phải chùn bước, nhưng nếu vì sự tác động của quá khứ mà buông xuôi thì càng không nên.
Theo Công Luận
Chấp nhận làm mẹ đơn thân hay níu giữ người đàn ông phụ bạc?
Chấp nhận làm mẹ đơn thân, em phải đối diện với búa rìu dư luận, níu giữ con người phụ bạc kia thì cuộc hôn nhân của em cũng sẽ rất tăm tối.
Năm nay em 22 tuổi. Khi viết những dòng này, em thật sự đang tràn ngập trong đau khổ. Em thất nghiệp, thất tình và dường như đã mất đi mọi thứ. Đau đớn nhất là em đã yêu và mang trong mình đứa con của một kẻ phụ bạc.
Đây không phải là lần đầu tiên em mang thai mà là lần thứ hai. Lần đầu tiên có tin vui với anh ta là khi em đang học năm thứ 3 đại học. Gia đình em và gia đình anh ta đều không khá giả. Thế nên khi biết em có thai, anh ta khuyên em bỏ thai để lo cho tương lai nhưng em không đồng ý.
Thuyết phục mãi không được, anh ta đành thuận theo lời em là giữ lại cái thai và xin hai bên gia đình cho chúng em làm đám cưới. Khi biết chuyện, dù rất buồn nhưng vì thương con, thương cháu nên bố mẹ em đành đồng ý. Có điều mẹ anh ta lại bảo rằng đã đi xem bói. Thầy bói phán là hai đứa em không hề hợp tuổi, nếu lấy nhau anh ta sẽ không thể sống quá 30 tuổi.
Em thật sự không tin vào chuyện bói toán và vẫn quyết ý lấy anh ta. Thấy vậy, mẹ anh ta gọi em đến nhà và bảo em rằng: "Bây giờ cưới cũng được nhưng bố mẹ cháu phải nuôi cháu ăn học xong, không thì cháu phải bỏ học". Em thực sự sốc khi nghe những lời đó. Điều đó có nghĩa là bà ấy thực sự quyết tâm bắt chúng em chia tay.
Em đã phải đấu tranh tâm lý rất nhiều giữa việc giữ đứa con và hoàn thành việc học. Vậy mà, người yêu em có vẻ sợ gặp phải kết cục như lời thầy bói phán thế nên anh ta chẳng những không cố gắng thuyết phục gia đình hay an ủi em mà còn luôn khuyên nhủ và cầu xin em bỏ đứa bé.
Sau đó, mỗi đứa một nơi, làm lại cuộc đời với những người khác. Em thực sự thất vọng về anh ta. Chúng em đã có những trận cãi vã lớn. Em cố đấu tranh để giữ lại đứa con nhưng anh ta không muốn. Vì vẫn còn đi học, chẳng thể một mình nuôi con lại sợ bố mẹ xấu mặt với hàng xóm nên em đành nhẫn tâm bỏ đi giọt máu của chính mình.
Sau đó rất lâu, chúng em không nói chuyện với nhau. Anh ta quen những cô gái khác. Em cũng nói chuyện với những anh chàng khác để khỏa lấp nỗi buồn. Hai đứa cố gắng tránh mặt nhau nhưng chẳng hiểu sao, tình cờ chúng em lại gặp lại. Dù không nói gì nhưng chúng em biết mình vẫn còn yêu nhau.
Anh ta nói cuộc đời có được bao lâu, nếu vẫn yêu nhau thì chúng em nên hạnh phúc bên nhau, mọi khó khăn từ phía gia đình không là gì hết. Sau đó, chúng em đã có những ngày hạnh phúc. Đôi khi hai đứa cũng cãi nhau nhưng rồi mọi chuyện lại tốt đẹp.
Cho đến một ngày, em nhận ra mình có đứa con thứ hai với anh ta. Lúc đó, em vừa ra trường được một tháng và đang làm ở một công ty tư nhân. Còn anh ta đi công tác ở một tỉnh khác. Anh ta nói em cứ yên tâm tĩnh dưỡng, anh ta sẽ về thưa chuyện với bố mẹ để thu xếp đám cưới.
Có điều em đợi mãi mà chẳng thấy anh ta về quê, cũng không gọi điện hỏi thăm em với con thế nào. Anh ta vốn dĩ là một kẻ đào hoa nên em bắt đầu nghi ngờ, ghen tuông và lo lắng về hạnh phúc của mình. Em gọi điện hỏi thì anh ta nói đã gọi điện về nhà rồi nhưng lần này bố mẹ anh ta nhất quyết không đồng ý.
Bố mẹ anh ta còn bảo nếu hai đứa cố tình đến với nhau thì sẽ từ con. Anh ta cũng không biết phải làm sao. Lúc đó, em thực sự thất vọng. Em nói anh ta nên khuyên nhủ gia đình, bày cả cách cho anh ta nói chuyện với bố mẹ nhưng cuối cùng cũng không có kết quả gì. Rồi anh ta lại cầu xin em hãy bỏ đứa bé vì anh ta không thể bỏ gia đình được.
Anh ta gọi điện nói chuyện đó khi em đang làm việc ở công ty. Do quá thất vọng và nóng giận, em đã đập nát điện thoại rồi khóc lóc và bỏ về giữa giờ làm việc. Em đã gọi điện chửi anh ta và cả gia đình anh ta rằng họ là những người thất đức, khốn nạn. Sau đó, anh ta cũng chửi em không ra gì.
Hôm sau, anh ta lại gọi điện cho em, nói là anh ta đã về Hà Nội. Anh ta muốn gặp em nói chuyện để tìm cách bỏ đứa bé. Em bảo nếu anh ta về để bàn chuyện đám cưới thì hẵng về. Còn nếu về chuyện bỏ đứa bé thì em sẽ không gặp. Không ngờ anh ta vẫn mặt dày mà nói với em là đã có người con gái khác.
Anh ta cầu xin em bỏ đứa bé để anh ta có cơ hội đến với cô gái kia. Anh ta còn thú nhận là quãng thời gian chúng em quay lại với nhau, anh ta chẳng hề có ý nghĩ là sẽ cưới em... Không biết có ai hiểu được tâm trạng của em khi nghe những lời nói đó không? Tình yêu em dành cho anh ta chân thành biết mấy, cuối cùng lại bị phụ bạc.
Em đã cố gắng vượt qua bao nhiêu sóng gió chỉ vì tin vào tình yêu của hai đứa và hi vọng vào cuộc hôn nhân hạnh phúc với anh ta. Vậy mà tất cả những gì em nhận được chỉ là con số 0 tròn trĩnh.
Cũng trong ngày hôm đó, em nhận được thông báo cho nghỉ việc của công ty vì em đã có những hành động quá khích trong giờ làm việc. Em mất cả tình yêu và công việc chỉ trong một ngày. Đó thực sự là một cú sốc lớn với em.
Giờ đây, cuộc đời em như đi vào ngõ cụt. Em không biết mình đã rơi bao nhiêu nước mắt, cũng không biết nên làm thế nào tiếp nữa. Em biết mình đã từng phá thai một lần, lần hai sẽ nguy hiểm nhiều hơn. Hơn nữa, nếu làm thế, em thực sự sẽ là một kẻ không ra gì, là một người mẹ độc ác.
Nhưng nếu chấp nhận làm một người mẹ đơn thân, em không biết có thể đối diện với búa rìu dư luận, với những lời xì xầm, bàn tán của người đời không? Em cũng lo sẽ không nuôi nổi con, không cho con được cuộc sống đủ đầy. Em càng sợ sau này cuộc đời con em sẽ méo mó khi bị bạn bè chế nhạo là đứa trẻ không cha...
Còn nếu cố gắng níu giữ con người phụ bạc kia thì cuộc hôn nhân của em cũng sẽ chỉ là một màu đen tăm tối. Em phải làm sao đây?
Theo VOV
7 dấu hiệu nỗi sợ hãi đang khiến bạn cố níu giữ mối quan hệ lâu dài của mình Bạn và người ấy đã ở cạnh nhau quá lâu và đôi khi bạn cảm thấy có điều không ổn và muốn chia tay, nhưng lại chưa bao giờ thật sự dám làm như vậy. Liệu có phải chính nỗi sợ hãi đang khiến bạn ở cạnh người ấy. 1. Bạn cảm thấy như mình đã lấn vào quá sâu Bạn đã yêu...