Tôi có nên nhận con và bỏ mẹ?
Tôi đâu có ngờ cô ấy đã từng có chồng, có con riêng. Giờ cô ấy chửa với tôi, tôi phải làm sao?
Tôi ấn tượng với cô ấy bởi vẻ ngoài hiền hậu và cũng rất xinh. Cô ấy ăn nói nhẹ nhàng và dường như rất hiểu biết tâm lí đàn ông (Ảnh minh họa)
Thực tình tôi không hề biết rằng hoàn cảnh của cô ấy lại như vậy. Chính cô ấy đã lừa dối tôi trước nếu không tôi đã không tàn nhẫn như bây giờ. Tôi rối trí lắm, không biết phải làm sao cả.
Tôi quen cô này qua một người bạn. Thực chất tôi chủ bụng tìm vợ chứ không phải tìm người yêu nên tôi không quá quan trọng hình thức xấu đẹp. Với tôi, một người phụ nữ đảm đang, hiền hòa, biết chăm sóc gia đình, chồng con, có công việc ổn định là được rồi. Khi gặp cô ấy, tôi hoàn toàn không có ý định tìm hiểu vì chúng tôi gặp nhau vì công việc chứ không phải hẹn hò. Nhưng thật kì lạ. Cô ấy khác biệt với rất nhiều những cô gái mà tôi gặp trước đây (những lần tôi chủ bụng đi xem mặt).
Tôi ấn tượng với cô ấy bởi vẻ ngoài hiền hậu và cũng rất xinh. Cô ấy ăn nói nhẹ nhàng và dường như rất hiểu biết tâm lí đàn ông. Từ cách nói chuyện đã thể hiện rằng cô ấy là một người có kiến thức, giỏi giang… Và tôi đã thích ngay từ giây phút đó. Tôi chủ động liên hệ với cô ấy sau hôm đầu gặp gỡ đó.
Hẹn hò được hơn 2 tháng, tôi thấy mọi thứ đều quá hợp lí để tiến bước xa hơn trong mối quan hệ nên đã bày tỏ nguyện vọng muốn được cưới cô ây. Tôi thấy con người cô ấy quá tốt rồi. Quê lại chỉ cách nhà tôi vài chục cây số nên cũng không thành vấn đề. Nhưng khi nghe tôi nói cô ấy cứ lừng chừng. Cô ấy nói rằng sợ tôi chưa hiểu hết về con người cô ấy. Tôi không hiểu lắm nhưng tôi cố gắng thuyết phục cô ấy đồng ý cưới bởi vì tôi cũng đã 35 tuổi, muốn lập gia đình cho yên ổn.
Chúng tôi yêu nhau và vì không còn trẻ nên đã đi quá giới hạn với nhau. Sau đó cô ấy có bầu. Đó thực sự là mong muốn của tôi bởi vì làm như thế cô ấy không thể chần chừ chuyện cưới xin được nữa. Nhưng khi biết tin mình có bầu, thay vì niềm vui được làm mẹ thì cô ấy lại khóc như mưa khiến tôi không thể nào hiểu nổi. Tới lúc đó cô ấy mới thú nhận thật với tôi rằng, đây không phải là đứa con đầu của cô ấy vì cô ấy có một đứa con riêng khác.
Thì ra, cô ấy đã lấy chồng năm 18 tuổi nhưng chỉ 2 năm sau đó cô ấy ly hôn. Đó cũng là lí do cô ấy rời bỏ làng quê lên thành phố sống vì không chịu nổi sự gièm pha của mọi người. Đứa bé đó giờ cũng đã lên 7 tuổi, vừa vào lớp 1 và đang sống với ông bà ngoại ở quê. Hàng tháng cô ấy đều phải gửi tiền về để bố mẹ chăm lo cho đứa bé.
Tôi cũng là niềm tự hào của gia đình, chắc chắn bố mẹ tôi sẽ không chịu chuyện tôi lấy một người có chồng, có con riêng. Nhưng bỏ cô ấy tôi vừa tiếc, vừa thương đứa con. Tôi phải làm gì lúc này đây? (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tôi chết đứng người khi nghe cô ấy nói như vậy. Tôi không tin nổi vào tai mình trước những sự thật đó. Cô ấy nói bấy lâu nay vì yêu tôi nên không dám nói thật, vài lần cũng đã định nói nhưng rồi sợ hãi quá mà im lặng. Đến giờ khi có thai không còn cách nào khác cô ấy đành phải thú nhận thật với tôi.
Cô ấy nói không dám níu giữ tôi, tôi chấp nhận hay ruồng bỏ cô ấy thì cô ấy cũng cam chịu bởi lẽ cô ấy không có quyền gì để trách cứ tôi cả. Nhưng nếu tôi không tha thứ, cô ấy cũng đành phải bỏ đứa bé vì cô ấy không thể một nách hai con, không thể nuôi hai đứa con khác cha trong khi bản thân lại không có chồng được. Mọi chuyện giờ phụ thuộc hoàn toàn vào tôi.
Tôi thì hoang mang vô cùng. Tôi không biết phải làm gì nữa. Tôi thương đứa trẻ trong bụng nhưng khi nghĩ lấy người vợ hơn mình 2 tuổi (cô ấy hơn tôi 2 tuổi) lại từng có một đời chồng rồi thì tôi không cam lòng. Tôi cũng là niềm tự hào của gia đình, chắc chắn bố mẹ tôi sẽ không chịu chuyện này. Nhưng bỏ cô ấy tôi vừa tiếc, vừa thương đứa con. Tôi phải làm gì lúc này đây?
(nguyenduacanh23dt@…)
Theo Eva
3 cuộc tình và lần mang thai trong sợ hãi
Anh nói những thằng đàn ông chỉ nhất nhất một chữ trinh là thằng hèn...
Thế rồi Lòng cô sợ hãi, hoang mang tột đỉnh. Anh bận rộn làm giấy tờ cho chuyến đi nên không ở bên cô được nhiều, nhưng vẫn giục giã cô sớm phá thai.
- Này em! Anh thông báo cho em một tin, tin khá bất ngờ và sốc đấy!
- Hi, em cũng có tin sốc báo cho anh đây.
- Ừ, thế em nói trước đi!
- Không, anh nói trước cơ, anh thông báo trước em cơ mà!
- Ừ nhỉ! Thế anh nói trước nhé, không biết nên vui hay nên buồn đây nhỉ? Anh vừa có được một học bổng, đi Úc 3 năm, bao nhiêu người muốn mà không được. Anh đi nhé! Ba năm anh về thôi! Thế còn em, muốn báo với anh tin gì?
- Em... có thai anh ạ!
...
Không khí im lặng bao trùm. Anh nắm tay cô, vuốt mái tóc cô thì thầm:
- Ừ, một tin rất tốt lành, nhưng đó là lúc chúng ta cưới nhau. Có lẽ giờ không đủ điều kiện em ạ. Nếu em sinh con trước, bố mẹ anh không đồng ý, em sẽ rất khổ khi không có anh. Thôi, có lẽ ta phải tính cách khác. Sau này anh sẽ đền cho em một đội bóng, được không?
Anh ôm cô vào lòng, cô không biết nói gì, tự dưng thấy run rẩy, hoang mang...
Cả đêm về cô không ngủ được. Trằn trọc, lăn hết từ góc này sang góc khác. Cô lấy máy nhắn tin cho anh: "Sẽ thế nào nếu em không bỏ thai? Nếu vậy sau này anh còn yêu em nữa không?".
Tin nhắn trả lời ngay sau 1 phút: "Ngốc à! Anh đã bao giờ hết yêu em đâu mà hỏi vậy. Anh tôn trọng mọi quyết định của em, nhưng em muốn được làm vợ anh một cách đàng hoàng hay giấu giếm?".
Cô không trả lời nữa, từng giọt nước mắt lăn trên má! Chỉ có cô mới hiểu tại sao lòng mình băn khoăn và rối như tơ vò đến vậy.
Cô đã từng yêu, yêu say đắm. Tình yêu của thời tuổi trẻ bồng bột và đầy ngây thơ. Hồi đó, tình yêu với cô là tốt cả, nó vĩ đại hơn bất cứ thứ gì trên đời.
Má cô lúc nào cũng đỏ hồng và nụ cười luôn thường trực trên môi khi nghĩ đến người đó. Thế rồi sau bao nhiêu buổi đi chơi về muộn, cô và người đó đã quan hệ tình dục với nhau.
Thói đời một khi đã dính đến chuyện đó thì không dứt ra được. Hai năm yêu nhau cô phải đến bệnh viện bỏ thai 2 lần trong đau đớn. Rồi cô phát hiện ra anh chàng người yêu của cô đã vào nhà nghỉ với người khác. Thế là cô quyết kết thúc một mối tình.
Mối tình thứ hai của cô bắt đầu sau chuyến thực tập tại Sapa. Cô gặp anh chàng ấy khi đang điều tra về mức sống của người dân vùng bản. Tình yêu bắt đầu sau hai tháng tìm hiểu và kết thúc sau 2 năm yêu nhau.
Cô phải vào bệnh viện phá thai thêm một lần nữa kèm theo lời đe dọa của bác sĩ: "Bây giờ tử cung của cô rất mỏng, khả năng có con giờ rất khó, nếu có mà cô chỉ cần phá thai một lần nữa thôi, vĩnh viễn vô sinh, giời cũng không cứu được đâu!"...
Khi cô muốn cưới thì bạn trai của cô cứ khất lần. Một lần cô vô tình nghe lỏm anh ta nói với bạn thân của anh rằng anh muốn cưới một cô gái còn trinh về làm vợ. Cô đủ tiêu chuẩn của một người vợ nhưng thiếu mất cái ngàn vàng. Cô lặng lẽ rời xa anh ta và thay số điện thoại, chuyển chỗ ở...
Và anh đến với cô sau 3 năm cô sống trong lặng lẽ với nỗi đau đớn dày vò. Anh đến trong lặng lẽ, xoa dịu nỗi đau trong cô bằng tình yêu thương chân thành.
Anh đưa cô về ra mắt bố mẹ, bố mẹ anh rất mừng vì anh có nàng dâu ngoan. Cô không dám nói với anh về quá khứ. Anh cũng không hỏi. Anh cũng chẳng quan tâm. Anh nói những thằng đàn ông chỉ nhất nhất một chữ trinh là thằng hèn. Cô rưng rưng nước mắt. Cuộc đời cô đã gặp đúng người rồi.
Thế nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, cô và anh trong một lần đi sinh nhật về muộn, anh bị bạn bè chuốc say quá. Anh sợ không dám về nhà vì bố mẹ mắng, anh xin ở lại nhà cô. Hậu quả là chuyện đó đã xảy ra mặc cho cô giẫy giụa chống cự...
Và bây giờ, cô có thai...
Lòng cô sợ hãi và hoang mang tột đỉnh. Anh bận rộn làm giấy tờ cho chuyến đi nên không ở bên cô được nhiều, nhưng vẫn giục giã cô về chuyện sớm phá thai.
Bố mẹ anh cũng nói trong ba năm sẽ giữ anh cho cô nên cô không phải lo lắng gì. Nhưng làm sao bây giờ? Làm sao cô có thể cho anh biết rằng cô đã có một quá khứ thế nào? Làm sao bố mẹ anh có thể chấp nhận chuyện đứa con dâu đã có bầu khi ông bà đang hết lòng yêu thương và tin tưởng cô? Làm sao cô dám phá thai khi bác sĩ đã nói với cô nếu phá tiếp lần này cô sẽ bị vô sinh?
Cô không biết mình sẽ phải làm gì trong hoàn cảnh này? Lỗi tại bản thân, nhưng cô muốn mình có một cơ hội. Giờ cơ hội đang trong tầm tay cô có thể bị tuột mất. Cô vẫn không thể tìm ra câu trả lời và quyết định cho mình...
Theo VNE
Ai dám nói ngoại tình là tật xấu Ngoại tình không xấu, không phản bội, không hoang đường. Tôi ngoại tình và tôi tự hào về điều đó... Tôi là một Kim Ngưu điển hình. Điều này được kết luận dựa trên các yếu tố sau: Tôi im lặng trong hầu hết các tình huống, ngoan ngoãn lắng nghe mọi thứ một cách vô vị; tôi mê tiền, xem vật chất...