Tôi có nên lấy chồng thấp lùn?
Nhiều khi đi ngoài đường, nhìn những ánh mắt soi mói, đôi lúc giễu cợt và cả những lời nói ác ý của bạn bè dành cho hai chúng tôi, tôi cảm thấy rất buồn.
Tôi năm nay 23 tuổi, bạn trai hơn 6 tuổi. Chúng tôi gặp và yêu nhau rất tự nhiên. Một lần tôi làm rơi ví trên đường, anh nhặt được, trong đó có rất nhiều giấy tờ quan trọng và một số tiền khá. Theo địa chỉ chứng minh thư, anh tìm đến tận nhà trả tôi. Sau đó, chúng tôi nhắn tin, gọi điện, cà phê với nhau rồi dần dần cảm mến và yêu nhau. Thời gian trôi đi tình yêu của chúng tôi cũng kéo dài được hơn một năm rồi.
Anh ấy là kỹ sư, làm cho một công ty xây dựng, thu nhập khá. Tính tình anh điềm đạm, chững chạc, hiền lành. Anh có khuôn mặt đẹp, nước da trắng hồng tuy nhiên chỉ cao khoảng 1m58 trong khi tôi cao 1m66. Có lẽ vậy nên mỗi khi chúng tôi sóng đôi đi cùng nhau, nhiều người hay bàn tán là đôi đũa lệch. Có người &’ác mồm ác miệng” còn trêu tôi: “Em &’chân dài” nhẽ ra phải yêu đại gia cho xứng chứ sao lại yêu chàng lùn thế”; “khi hôn nhau, chắc thằng M (tên người yêu tôi) phải bắc ghế lên mà hôn đấy nhỉ”… Đôi khi, trước những lời đàm tiếu và ánh mắt có phần giễu cợt của mọi người, tôi cảm thấy tự ti và khó chịu.
Tuy nhiên, tình yêu của chúng tôi không vì thế mà bị ảnh hưởng. Tôi vẫn dành cho anh tình cảm sâu đậm và cháy bỏng.
Anh đã đưa tôi về nhà ra mắt gia đình anh. Mọi người đều tỏ vẻ yêu quý và cảm mến tôi. Tôi cũng đã mời anh về nhà mình chơi và ăn cơm. Ban đầu, bố mẹ tôi cũng không tỏ vẻ ngăn cấm, khó chịu nhưng đến khi anh đến nhà tôi xin phép gia đình cho chúng tôi làm đám cưới thì bị bố mẹ tôi ra mặt phản đối vì lý do anh quá lùn.
Sau khi anh về, mẹ đã nói tôi: “Mẹ sinh con ra xinh xắn, cao ráo, lành lặn, nuôi con ăn học có nghề nghiệp đàng hoàng. Con có thiếu gì người thích đâu mà lại đi yêu và lấy một người đàn ông lùn như vậy? Lấy nó con sẽ sinh ra con cũng lùn vậy. Con có nghĩ cho tương lai sau này không?”.
Video đang HOT
Bố thì nói riêng với tôi: “Các cụ đã có câu &’nhất lé nhìn lùn’, bố nghĩ M. là người toan tính, hay so đo đó con”.
Trước ý kiến của bố mẹ và sự không đồng lòng của các anh, chị, tôi cảm thấy bị lung lay rất nhiều. Dù gì bố mẹ tôi cũng là những người có kinh nghiệm, hết mực yêu thương tôi, họ lo cho tương lai của tôi. Nếu tôi mà lấy anh sẽ khó sinh ra những đứa con to lớn, khỏe mạnh được.
Vậy nhưng, đến giờ tình yêu tôi dành cho anh vẫn còn rất nhiều. Tôi trân trọng anh bởi thật sự thấy anh tốt bụng, am hiểu rất nhiều lĩnh vực mà luôn tỏ ra khiêm tốn. Tôi cũng đã cố gắng giải thích và thuyết phục bố mẹ, các anh chị rằng tôi và anh thật lòng yêu nhau, anh rất yêu thương, chiều chuộng tôi. Tuy nhiên, bố mẹ và anh chị muốn tôi bỏ bạn trai hiện tại để quen một người là con của bạn bố mẹ tôi. Anh này cao to, gia đình giàu có, có công ty riêng…
Thực sự, lúc này tôi ở trong tâm trạng rối bời, không biết sẽ giải quyết chuyện tình cảm của mình như thế nào cho hợp tình hợp lý. Tôi muốn tiến đến người yêu hiện tại nhưng cũng không muốn trái lời của bố mẹ, anh chị. Có anh, chị nào từng rơi vào hoàn cảnh như tôi không? Mong mọi ngưởi hãy cho tôi lời khuyên hữu ích giúp tôi hành động sáng suốt. Chân thành cảm ơn.
Theo Blogtamsu
Choáng váng trước bức ảnh bóng đàn ông trong khách sạn
Mấy ngày nay, nhớ lại những gì đã thấy lòng tôi xuất hiện hàng ngàn câu hỏi. Tôi không tin hai con người đó lại phản bội mình.
Năm nay tôi 26 tuổi, đang là nhân viên của một siêu thị. Tôi và Dung là bạn thân của của nhau từ thời tiểu học. Nhiều lúc tôi thầm nghĩ hai đứa như hai mảng màu đen trắng vậy mà không hiểu sao có thể chơi được đến giờ. Tôi là người nóng tính, bộp chộp nghĩ gì nói nấy. Con gái nhưng không điệu đà dịu dàng, đôi khi tôi còn tỏ ra rất mạnh mẽ. Đặc biệt nhìn tôi lúc nào cũng thấy quê quê. Còn Dung thì ngược lại, người cao ráo, trắng trẻo, xinh đẹp, ăn nói nhẹ nhàng sâu sắc.
Nhưng chuyện tình cảm của Dung không được thuận lợi. Trong khi tôi đã yên bề gia thất với chồng và đứa con gái 3 tuổi thì Dung vẫn còn lẻ bóng. Tôi hay trêu Dung: 'Kén chọn cho lắm vào rồi thành gái già cho trai nó thèm'. Vì coi nhau như chị em nên mỗi lần gặp mặt chúng tôi nói chuyện liên tục bất tận. Tôi kể tất tật về chồng mình cho Dung mà chẳng chút ngại ngùng. Và Dung cũng tâm sự với tôi rất nhiều về chuyện tình cảm của cô ấy.
Ảnh minh họa
Nhưng tôi bắt đầu lo lắng và có chút ghen tị với Dung khi chồng tôi ngày càng quan tâm Dung nhiều hơn. Mỗi lần cô ấy đến nhà chơi, anh nói chuyện rất thoải mái và vui vẻ. Trong khi tôi một mình dưới bếp lo chuẩn bị đồ ăn thì hai người ở phòng khách nói cười. Tôi cảm nhận được hai người nói chuyện rất hợp, không như anh và tôi nói không đến câu thứ ba đã bắt đầu gây chiến.
Tôi càng khó chịu hơn khi anh xem thường lời tôi bao nhiêu thì lại xem trọng ý kiến của Dung bấy nhiêu. Chúng tôi muốn sơn lại tường cho căn nhà. Tôi và anh có hẹn là chiều khi hết giờ làm sẽ cùng đi chọn màu sơn. Vậy mà khi tôi gọi cho anh, nghe anh nói mà tôi ấm ức không chịu được: 'Anh đang đi cùng Dung đến mấy đại lý sơn xem màu rồi, em về sớm đón con rồi chuẩn bị chút gì đó để anh mời Dung về chơi'.
Đã vậy, trong bữa ăn hai người bàn tán sôi nổi, màu này phối với màu kia, màu nào sáng màu nào tối mà chẳng thèm hỏi tôi lấy một câu. Cả hai giống như đôi vợ chồng mới cưới đang chuẩn bị phòng tân hôn, còn tôi thì là người vô hình.
Đợi Dung về tôi tức giận hỏi anh, nhà của hai vợ chồng sao không hỏi ý kiến vợ mà lại đi bàn bạc với người khác. Anh nói mà tôi tức nghẹn họng: 'Em đừng có trẻ con, em thì biết gì về mỹ thuật mà ý kiến này nọ'.
Tôi cũng biết Dung là nhân viên của công ty quảng cáo, gu thẩm mỹ sẽ hơn tôi nhưng anh làm vậy có quá xem thường tôi không?
Ảnh minh họa
Cách đây một tuần chồng tôi đi ngoại tỉnh công tác. Ở nhà một mình, tôi gọi điện rủ bạn thân đi mua sắm. Nhưng Dung nói không rảnh vì dạo này công ty cô ấy có rất nhiều việc. Chồng tôi đi khoảng 5 ngày, lúc về anh còn mua quà về cho hai mẹ con. Tôi vui mừng ra mặt vì đây là lần đầu tiên anh đi công tác mà mua quà cho vợ. Chiếc áo len màu nhạt rất hợp với tôi. Tôi cứ khen anh mãi vì biết chọn kiểu dáng và màu sắc đúng sở thích của vợ.
Cuối tuần vừa rồi, tôi chở bé đến nhà Dung chơi. Trong khi bạn xuống dưới chuẩn bị nước và đồ ăn vặt, con gái tôi vẫn quen thói mở điện thoại chơi trò chơi nhưng lấy nhầm máy Dung. Tôi sợ bé làm hỏng nên dỗ bé trả điện thoại. Vô tình, tôi chạm vào bộ sưu tập ảnh trên màn hình. Đập vào mắt tôi là hình ảnh Dung cười rất tươi, trên người là chiếc áo len giống hệt món quà mà chồng tôi tặng.
Lòng hiếu kỳ nổi lên, tôi trượt qua hình ảnh khác và không giấu được ngạc nhiên tột độ. Trên màn hình là tấm ảnh Dung tự chụp trong một căn phòng khách sạn, trên tấm gương phía sau cô ấy, là bóng dáng một người đàn ông rất giống chồng tôi đang đứng gọi điện thoại.
Tôi bối rối vội vàng đặt điện thoại vào chỗ cũ đúng lúc Dung mang nước và trái cây mời hai mẹ con. Tôi uống cạn ly nước để lấy lại bình tĩnh. Nói vài câu lấy lệ rồi vội đi về, tôi nói mẹ vừa gọi về nhà có chuyện quan trọng.
Mấy ngày nay, tôi hoang mang vô cùng, nhớ lại những gì đã thấy lòng tôi xuất hiện hàng ngàn câu hỏi. Tôi không tin hai con người đó lại phản bội lòng tin của mình. Tôi có nên hỏi thẳng chồng mình không, hay tôi nên nói xa gần để xem thái độ Dung thế nào? Tôi như muốn phát điên!
Theo Tinngan
Phút bối rối không nói nên lời Thức là người đàn ông luôn cặn kẽ trong mọi việc. Với vợ con cũng vậy. Rau trên đĩa phải sắp bày đều chằn chặn, ngọn riêng đuôi riêng. Tệp tiền qua tay, mặt có bác Hồ lúc nào cũng ngay ngắn về một phía. Trong ví anh cũng thế, giấy tờ xếp theo thứ tự, chỉ một sự xê dịch nhỏ Thức...