Tôi có nên lấy chồng lần nữa?
Anh càng chứng tỏ mình thì khiến cho tôi càng mất tự tin bên anh. Chúng tôi quen nhau khi cả hai đều từng một lần tan vỡ gia đình và ít nhiều có địa vị trong xã hội.
Anh đã hơn 40 tuổi và là chủ một công ty tư nhân chuyên xuất khẩu nguyên liệu thủy sản, còn tôi cũng ngoài 30 tuổi và hiện đang dạy ở một trường đại học. Chúng tôi quen nhau qua một người bạn, anh đã làm quen và sau đó ngỏ lời yêu tôi. Vì đặc trưng công việc của tôi là giảng dạy và nghiên cứu ít thời gian rảnh nên sau khi ly hôn tôi cũng chưa muốn nghĩ đến chuyện tìm bạn mới. Lần đầu anh mời đi uống nước tôi nhận lời nhưng cảm thấy vô vị lắm, rồi khi nói chuyện với anh tôi lại cảm thấy có chút gì đó thú vị cuốn hút ở anh và kết quả sau ba lần gặp chúng tôi yêu nhau. Thật sự những khi bên nhau anh cũng tạo cho tôi những cảm giác rất ấm áp, bình yên. Anh luôn ân cần lo lắng và chiều chuộng tôi, tôi cảm thấy thật sự vui và hạnh phúc lắm.
Ngoài công ty riêng anh còn kinh doanh một khách sạn và nhà hàng nên công việc dường như quá bận rộn, có khi cuối tuần anh không có thời gian tôi thường đến nhà thăm anh. Và mọi chuyện bắt đầu khi tôi đến nhà anh. Chuyên ngành cũng như đặc thù công việc khiến tôi ngại và khó nắm bắt công việc của anh. Mỗi lần như thế anh hay trách tôi không quan tâm đến chuyện nhà chuyện cửa, anh nói tôi sẽ thành vợ anh thì phải để ý công việc của anh, nhưng anh không hiểu tôi không biết làm quen bằng cách nào. Rồi tôi cũng cố gắng tìm hiểu và góp ý thêm về cách trang trí nhà hàng, khách sạn, cách anh quản lý nhân viên nhưng tôi không nói ở nhà hàng mà tôi nói riêng với anh.
Video đang HOT
Liệu anh có tình cảm thật sự hay chỉ bông đùa cho vui? (Ảnh minh họa)
Một vấn đề khác giữa chúng tôi là chuyện quan hệ riêng tư, do cũng đã lớn tuổi và cũng đã quyết định đi đến hôn nhân với nhau nên chúng tôi có quan hệ gần gũi cùng nhau. Anh luôn muốn tôi phải để có thai rồi sinh con vì anh muốn có con, tôi thì lại muốn phải xong mọi thứ và ổn thỏa gia đình mới sinh con dù tôi cũng rất muốn có con với anh. Khi tôi bày tỏ ý của mình thì anh chỉ im lặng không nói gì tôi cũng không biết anh có đồng ý hay không. Khi cả hai gần gũi, anh là người có sức vóc cao to tôi lại là người rất thấp bé nên sau mỗi lần gần nhau tôi gần như kiệt sức. Anh là người đàn ông từng trải và có nhiều dịp trải nghiệm chuyện ân ái, tôi là một phụ nữ lớn lên trong gia đình nề nếp nên những cái anh biết và anh thích là những điều tôi chưa từng biết. Tôi không biết như vậy sau này khi chung sống liệu anh có nhàm chán và liệu tôi có giữ được anh không bởi anh là người đàn ông có ngoại hình và nói chuyện rất thu hút. Chính như vậy, anh càng chứng tỏ mình thì khiến cho tôi càng mất tự tin bên anh. Tôi cứ mãi nghĩ về cái lý do tại sao anh lại đến với tôi, nếu để bông đùa sao anh phải nhọc công vậy? Nếu vì mục đích nào đó thì tôi chẳng có gì để anh phải lợi dụng cả nhan sắc cũng không, tiền bạc cũng không.
Và một điều khiến cho tôi bâng khuâng nữa là mỗi khi gần nhau anh chiều tôi lắm, lo lắng và nói rất nhiều nhưng khi xa nhau hầu như anh không quan tâm tôi nữa, thi thoảng mới nhắn cho tôi một tin nhắn với nội dung là bảo nhớ tôi nhưng bận quá. Rất hiếm khi anh điện thoại hỏi thăm tôi, có điện thoại cũng hỏi thăm qua quýt vài câu cho nên thât sự tôi không hiểu tình cảm anh như thế nào? Liệu tôi có nên tiếp tục mối quan hệ này không nữa? Liệu anh có tình cảm thật sự hay chỉ bông đùa cho vui? Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên có nên tiếp tục mối quan hệ này hay không?
Theo 24h
Bình yên từ tâm hồn
Tôi đã sai, một sai lầm lớn nhất trong đời để rồi bây giờ ôm lấy nỗi cô đơn một mình. Mỗi ngày, mỗi phút của tôi giờ trôi qua chẳng có y nghĩa gì cả. Phải chăng cuộc sống xa gia đình, thiếu vắng sự yêu thương, chăm sóc của cha mẹ ở nơi đất khách quê người xa hoa náo nhiệt này đã khiến tôi trở thành một con người như thế?
Bỗng dưng tôi thấy một sự cô đơn đến lạ thường, tôi chỉ muốn òa khóc như một đứa trẻ thơ. Xem phim tình cảm cảm động, đọc một bài blog hay thấy người ta được hạnh phúc, tim tôi lại đau nhói giống như tôi là người bất hạnh nhất thế gian. Nhưng không, tôi hiểu rõ tình trạng của mình hiện giờ, không nghiêm trọng như thế, có chăng chỉ là không được người mình yêu thương quan tâm, lo lắng thôi. À, còn nữa chứ, còn bị la mắng, trách móc. Tôi là một người bề ngoài thì lúc nào cũng vui vẻ, hài hước nhưng các bạn của tôi không ai ngờ trong tâm hồn tôi lại cô đơn đến thế, thật buồn cười nhỉ? Có người yêu để làm gì? Để khoe với bạn bè rằng mình không FA hay để chứng tỏ rằng mình đẹp, mình tài giỏi? Không, tất cả đều sai, do quá cô đơn nên tôi đã sai lầm... sai lầm khi chọn người ấy. Ước mơ của tôi chỉ là mong tìm được một người yêu thương tôi, biết hiểu và thông cảm cho tôi, chở che cho tôi bước qua cuộc đời đầy chông gai này. Nhưng đối lập với ước mơ, người tôi yêu luôn khiến tôi phải khóc, không biết cảm thông cho tôi, không gì cả... Tôi tự hỏi vì cái lý do gì mà tôi phải chấp nhận như vậy, hay chỉ vì cái ràng buộc ngu ngốc ấy. Tôi đã sai, một sai lầm lớn nhất trong đời để rồi bây giờ ôm lấy nỗi cô đơn một mình.
Tôi chỉ muốn òa khóc như một đứa trẻ thơ (Ảnh minh họa)
Mỗi lúc như vậy, tôi lại càng nhớ, nhớ những người đàn ông đã từng qua đời tôi, nhớ ba mẹ, nhớ quê hương, nơi đã cho tôi bao tiếng cười, nơi đã cho tôi một tuổi thơ thật đẹp, thật vô tư, hồn nhiên. Và như thế, tôi lại thấy mình càng có lỗi với cha mẹ, với những người bạn, những người luôn nghĩ tôi sống tốt, đặc biệt bản thân tôi. Đôi lúc tôi muốn quên hết tất cả, nhưng sao khó quá, muốn xem người ta như người dưng nhưng chẳng được. Biết nếu chọn con đường này tôi sẽ khổ, nhưng biết phải làm sao đây? Làm sao tôi đủ dũng cảm để tự bản thân rẽ sang một con đường khác. Nếu được chọn lại, tôi sẽ chọn một cuộc sống bên cha mẹ, quê hương, vô tư hồn nhiên, trong sáng. Nếu từ nếu xảy ra thì tốt biết mấy nhỉ...
Bây giờ chỉ còn biết dựa vào lý trí sai lầm này mà sống tiếp vậy thôi, hy vọng thời gian sẽ làm tôi trưởng thành hơn, suy nghĩ chính chắn hơn để đưa ra cho bản thân một quyết định phù hợp. Cần lắm một sự bình yên thật sự từ trong tâm hồn...
Theo 24h
Đau lắm anh à! Em không bao giờ chạm được anh, và anh, không bao giờ chạm được tới cô ấy! Trên đời này, thứ khó quên và đau đớn nhất chính là "tình cảm". Thật sự là như vậy, phải không anh? Vô tình đọc một bài viết trên mục Bạn trẻ và cuộc sống và cuối cùng, tên mail người viết hiện ra như đập...