Tôi có nên ký vào đơn ly hôn khi vợ cứ khóc lóc cầu xin
Chuyện tôi ngoại tình đã đến tai vợ cùng những áp lực gia đình đã biến vợ tôi trở thành một con người khác. Thường xuyên mất ngủ và trầm cảm đã kéo vợ xa hơn, vợ đưa đơn ly hôn và cầu xin tôi ký.
Bị vợ phát hiện tôi vẫn ngoại tình với bồ, cô ấy ghê sợ không muốn gần gũi tôi. Bốn năm nay vợ chồng tôi không quan hệ. Tôi phát hiện vợ đang uống thuốc trị bệnh trầm cảm và khoảng một năm nay thường xuyên mất ngủ phải dùng thuốc.
Tôi và vợ kết hôn chín năm, có hai con đủ nếp đủ tẻ. Tôi là kỹ sư công trình, vợ là trưởng phòng marketing của ngân hàng nước ngoài. Cô ấy là tuýp phụ nữ tham vọng, thông minh, kiêu hãnh, nhiệt tình và ăn nói rất duyên. Do tính chất công việc tôi thường đi làm xa nhà, một tháng về nhà vài ngày. Khi vợ mang thai cháu thứ hai tôi ngoại tình với cô thư ký cùng đi theo công trình. Tôi đến với bồ không phải vì yêu, chẳng qua xa nhà cô đơn, thiếu thốn; còn nàng chưa chồng mà hoàn cảnh thuận lợi nên tôi không kiềm chế được. Chúng tôi như hai kẻ xa nhà an ủi nhau.
Vai diễn tròn một năm thì hạ màn, vợ tôi đọc được tin nhắn thắm thiết bồ gửi vào máy tôi. Mới đầu tôi còn chối, sau vợ gặng hỏi mãi đành phải thú thật. Vì tự ái tôi tỏ ra bất cần, trách ngược vợ không hiểu, không thông cảm, đàn ông xa nhà cần phụ nữ chăm sóc. Vợ yêu cầu tôi chấm dứt nếu không sẽ họp mặt gia đình thông báo. Nóng giận mất khôn, tôi dọa nếu bung bét tôi không còn mặt mũi nào về nhà nữa và sẽ bỏ đi sống với bồ.
Lần sau về nhà, vợ mời hai bên gia đình họp mặt, trình bày rõ mọi việc kèm theo đơn ly hôn. Cha mẹ chúng tôi đều khuyên hàn gắn. Dù không ly hôn nhưng vợ chồng tôi sống với nhau trên danh nghĩa, chiến tranh lạnh thậm chí vài tháng chẳng nói chuyện, vợ chồng như kẻ thù. Tôi biết tình cảm rạn nứt không bao giờ tìm lại được. Tôi muốn yêu thương vợ nhưng cô ấy không nhận, tôi về nhà cô ấy không chào đón, cả ngày ở suốt trong phòng làm việc. Dần dần tôi mặc kệ không cứu vãn nữa, về nhà chỉ chơi với con, vợ chồng cứ sống vậy như hai kẻ xa lạ theo ý vợ.
Nhiều lần tôi trở mình, nằm gần vợ cảm nhận rõ cả người nàng co rúm, cả hai đều khó xử không thể đối diện nhau, không thể giả tạo yêu thương cũng chẳng thể chia tay. Bị vợ phát hiện tôi vẫn ngoại tình với bồ, vợ không chấp nhận điều đó nên ghê sợ không muốn gần gũi. Bốn năm nay vợ chồng tôi không quan hệ. Tôi phát hiện vợ đang uống thuốc trị bệnh trầm cảm và khoảng một năm gần đây thường xuyên mất ngủ phải dùng thuốc.
Nàng nghiện thuốc lá, hút đến nỗi móng tay và da bắt đầu vàng, giải thích vì căng thẳng nên mới hút thế. Nhiều lần tôi bắt gặp vợ ngồi ngoài phòng khách vừa nhả khói vừa lẩm nhẩm gì đó, tôi hoảng quá ép vợ đi khám, bác sĩ nói vợ bị stress nặng. Số là bố vợ tôi làm ăn bị lừa, đối tác đòi kiện đi tù, mẹ vợ đánh bài nợ tiền xã hội đen, có lẽ vừa lo cho bố mẹ vừa chăm hai con, công việc dày đặc quá áp lực, cô ấy lại sống nội tâm, ít khi trò chuyện cùng ai nên không có chỗ tâm sự, giúp đỡ.
Rồi cô ấy bị tai nạn gãy xương tay cũng chẳng báo tôi một câu, việc gì cũng tự làm, hỏi tới thì bảo giải quyết xong rồi. Dù sa sút tinh thần như thế nhưng trước mặt người khác nàng luôn tỏ ra kiêu hãnh, không muốn ai thấy sự yếu đuối của mình, luôn cầu toàn trong mọi việc để không ai có cơ hội xem thường, chê trách. Nàng muốn ly hôn còn tôi thì không, tôi không muốn mất gia đình nên không ký.
Vợ bật khóc, khản cả giọng xin tôi ly hôn, đừng dày vò nhau nữa. Tôi biết nàng tuyệt vọng và mệt mỏi với mớ bòng bong rắc rối, không muốn gánh thêm áp lực trong hôn nhân nên xin vợ cơ hội làm lại từ đầu. Tôi sẽ chuyển công tác về gần nhà sống cùng gia đình nhưng liệu còn cơ hội nào cho cả hai không? Nếu ly hôn tôi không đành bỏ vợ một mình, sợ nàng không chịu nổi sẽ bệnh nặng thêm, con tôi ra sao khi sống với người mẹ có vấn đề về thần kinh lại nghiện thuốc lá, chưa kể đặc thù công việc phải xã giao nên vợ tôi hay say xỉn. Còn làm lại từ đầu cả chặng đường dài, tôi thấy nản khi nghĩ tới không khí gia đình lạnh lẽo, đống nợ bên nhà vợ và phải sống chung nhà với người phụ nữ nhiều thói quen xấu. Xin mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo Vietnamnet
Một tay ôm vợ, giấu tay kia tôi ôm... người tình
Người tình của tôi, cô gái bé nhỏ của tôi, em mặc cho tôi chiếm lấy. Em không nói cũng chẳng cầu xin buông tha...
Video đang HOT
Tôi là gã đàn ông tồi. Tôi tự nhận mình là người như thế dù bên ngoài có không biết bao người phải xuýt xoa khen tôi giỏi giang.
Có vợ đẹp, con xinh, công ty làm ăn thuận lợi vào cái tuổi ngũ tuần, cứ ngỡ tôi sẽ thấy viên mãn với hạnh phúc của mình nhưng không...
Năm tháng trước tôi gặp em, người con gái có đôi mắt u buồn. Em là cô gái thôn quê lên thành phố trọ học, để đỡ đần cho cha mẹ, em đi tìm một công việc làm thêm.
Tình cờ gặp em trong quán cà phê đối diện công ty của tôi, nơi em đang làm, tôi bị cuốn hút với đôi mắt ngây thơ nhưng đượm buồn đó.
Vẫy tay gọi em lại, em rụt rè hỏi: &'Xin lỗi, chú cần gì ạ?'. &'Cho tôi một cốc cà phê', tôi nhanh chóng đáp lời.
Tôi mỉm cười, cô bé ngây thơ gọi mình là &'chú'. Cũng đúng, tôi hơn em đến mấy chục tuổi cơ mà.
Em rời đi, nhanh chóng lấy cà phê cho tôi. Từ ngày đó, sáng nào tôi cũng rời nhà rất sớm, đến quán cà phê để được ngắm nhìn em.
Tôi bắt chuyện với em, có khi là mời em cùng uống nước, có khi là rủ em tán gẫu rồi cùng nhau ăn sáng.
Tôi càng thương em hơn khi biết rõ hoàn cảnh của em. Biết em chật vật với tiền ăn, tiền thuê phòng hàng tháng, bố mẹ lại bị bệnh ở quê nhà, tôi chân thành muốn chu cấp cho em.
Em khéo léo từ chối. Em bảo: &'Được ở bên cạnh chú chia sẻ nỗi niềm cho vơi nỗi nhớ quê nhà là cháu hạnh phúc lắm rồi. Làm sao cháu có thể nhận tiền của chú được ạ'.
Mặc cho em chối từ, tôi kiên quyết đưa một phong bao đầy tiền cho em:
&'Xem như tôi cho em vay. Hiện bố em đang cần tiền chữa trị, em hãy cầm lấy để trả tiền viện phí cho bố trước đã. Sau này em trả lại cho tôi.
Rồi tôi nháy mắt tinh ranh: &'Đến lúc đó em đừng chạy mất là được'.
Em nhìn tôi, ánh mắt chứa đựng lòng biết ơn vô bờ. Đêm ấy, em lên xe về quê với bố.
Mấy ngày rồi không được nhìn thấy em, tôi thấy lòng trống trải và cô đơn vô hạn. Nằm bên vợ nhưng trái tim tôi lại hướng về em.
Kể từ ngày quen em, chuyện chăn gối của vợ chồng tôi nhạt dần. Tôi không còn thấy hứng thú khi ân ái với vợ nữa.
Đổi lại, tôi mơ tưởng về một lần được chung đụng thân xác với em.
Thế rồi sau những thay đổi kỳ lạ của tôi, vợ lờ mờ nhận ra có điều gì đó mà tôi đang giấu giếm.
Vợ gặng hỏi thì tôi bảo: &'Chẳng có gì đâu, chỉ là chút chuyện ở công ty thôi'.
Vợ chồng sống với nhau mấy chục năm trời, tâm tính của tôi thế nào, vợ hiểu rõ.
Nhưng chưa bao giờ vợ nói nặng lời với tôi, cô ấy luôn là người giữ lửa cho mái ấm này.
Cô ấy chỉ nói: &'Nếu một ngày em phát hiện ra anh lừa dối mẹ con em, tất cả sẽ là lỗi của em, vì em không biết cách giữ trái tim anh bên mình'.
Tôi nhìn vợ với ánh mắt thương cảm. Nhưng con tim tôi vẫn thổn thức nỗi nhớ về em, cô gái với ánh mắt đượm buồn mà tôi gọi là &'người tình bé nhỏ'.
Sau bao ngày khắc khoải, tôi cũng được gặp em. Em xanh xao và gầy hơn trước. Thương em, tôi ôm chặt em vào lòng.
Tôi cùng em về căn hộ chung cư mà tôi đã thuê cho em. Con tim tôi rạo rực khi em sánh bước bên cạnh.
Về đến phòng, tôi ôm lấy em và tham lam chiếm giữ bờ môi của em. Em không nói gì, để mặc cho tôi &'tung hoành' trên đôi môi đó.
Rồi dục vọng trỗi dậy, tôi lần đến từng cúc áo sơ mi của em. Trong khao khát điên cuồng, tôi thì thầm bên tai em: &'Xin em, anh nhớ em đến phát điên'.
Người tình của tôi, cô gái bé nhỏ của tôi, em mặc cho tôi chiếm lấy em.
Em không nói cũng chẳng cầu xin tôi buông tha, trái lại em gật đầu đồng ý.
Nhưng rồi nhìn thấy những giọt nước mắt trên gương mặt của em, tôi chợt khựng lại. Bất giác tôi nghĩ về người vợ ở nhà, tôi buông em ra.
&'Xin lỗi em, tôi không cố ý, tôi vẫn sẽ ở bên em những lúc em cần. Em là cô gái bé nhỏ cần được che chở, tôi không được phép làm tổn thương em'.
Và lần đầu tiên tôi nhìn thấy ánh mắt biết cười của em, em nhẹ nhàng gật đầu.
Còn tôi biết, tôi sẽ giấu vợ để được bên cạnh em, cho đến khi em tìm được một hạnh phúc cho riêng mình, tôi mới thấy lòng mình thanh thản.
Theo Khampha
Chồng đi chơi gái, gọi vợ mang tiền đến trả Trong lúc anh và tình nhân đang vui vẻ trong khách sạn thì bị chồng cô ta bắt quả tang. Anh bị ba người đàn ông cao to vây quanh, trên người anh khi đó chỉ mặc mỗi một chiếc quần sịp, bên cạnh anh là một cô gái xinh đẹp, trang phục lộn xộn, quần áo xộc xệch, trên đầu giường còn...