Tôi có nên kí đơn ly hôn khi vợ khóc lóc cầu xin
Chuyện tôi ngoại tình đã đến tai vợ cùng những áp lực gia đình đã biến vợ tôi trở thành một con người khác. Thường xuyên mất ngủ và trầm cảm đã kéo vợ xa hơn, vợ đưa đơn ly hôn và cầu xin tôi ký.
Bị vợ phát hiện tôi vẫn ngoại tình với bồ, cô ấy ghê sợ không muốn gần gũi tôi. Bốn năm nay vợ chồng tôi không quan hệ. Tôi phát hiện vợ đang uống thuốc trị bệnh trầm cảm và khoảng một năm nay thường xuyên mất ngủ phải dùng thuốc.
Tôi và vợ kết hôn chín năm, có hai con đủ nếp đủ tẻ. Tôi là kỹ sư công trình, vợ là trưởng phòng marketing của ngân hàng nước ngoài. Cô ấy là tuýp phụ nữ tham vọng, thông minh, kiêu hãnh, nhiệt tình và ăn nói rất duyên. Do tính chất công việc tôi thường đi làm xa nhà, một tháng về nhà vài ngày. Khi vợ mang thai cháu thứ hai tôi ngoại tình với cô thư ký cùng đi theo công trình. Tôi đến với bồ không phải vì yêu, chẳng qua xa nhà cô đơn, thiếu thốn; còn nàng chưa chồng mà hoàn cảnh thuận lợi nên tôi không kiềm chế được. Chúng tôi như hai kẻ xa nhà an ủi nhau.
Vai diễn tròn một năm thì hạ màn, vợ tôi đọc được tin nhắn thắm thiết bồ gửi vào máy tôi. Mới đầu tôi còn chối, sau vợ gặng hỏi mãi đành phải thú thật. Vì tự ái tôi tỏ ra bất cần, trách ngược vợ không hiểu, không thông cảm, đàn ông xa nhà cần phụ nữ chăm sóc. Vợ yêu cầu tôi chấm dứt nếu không sẽ họp mặt gia đình thông báo. Nóng giận mất khôn, tôi dọa nếu bung bét tôi không còn mặt mũi nào về nhà nữa và sẽ bỏ đi sống với bồ.
Lần sau về nhà, vợ mời hai bên gia đình họp mặt, trình bày rõ mọi việc kèm theo đơn ly hôn. Cha mẹ chúng tôi đều khuyên hàn gắn. Dù không ly hôn nhưng vợ chồng tôi sống với nhau trên danh nghĩa, chiến tranh lạnh thậm chí vài tháng chẳng nói chuyện, vợ chồng như kẻ thù. Tôi biết tình cảm rạn nứt không bao giờ tìm lại được. Tôi muốn yêu thương vợ nhưng cô ấy không nhận, tôi về nhà cô ấy không chào đón, cả ngày ở suốt trong phòng làm việc. Dần dần tôi mặc kệ không cứu vãn nữa, về nhà chỉ chơi với con, vợ chồng cứ sống vậy như hai kẻ xa lạ theo ý vợ.
Nhiều lần tôi trở mình, nằm gần vợ cảm nhận rõ cả người nàng co rúm, cả hai đều khó xử không thể đối diện nhau, không thể giả tạo yêu thương cũng chẳng thể chia tay. Bị vợ phát hiện tôi vẫn ngoại tình với bồ, vợ không chấp nhận điều đó nên ghê sợ không muốn gần gũi. Bốn năm nay vợ chồng tôi không quan hệ. Tôi phát hiện vợ đang uống thuốc trị bệnh trầm cảm và khoảng một năm gần đây thường xuyên mất ngủ phải dùng thuốc.
Nàng nghiện thuốc lá, hút đến nỗi móng tay và da bắt đầu vàng, giải thích vì căng thẳng nên mới hút thế. Nhiều lần tôi bắt gặp vợ ngồi ngoài phòng khách vừa nhả khói vừa lẩm nhẩm gì đó, tôi hoảng quá ép vợ đi khám, bác sĩ nói vợ bị stress nặng. Số là bố vợ tôi làm ăn bị lừa, đối tác đòi kiện đi tù, mẹ vợ đánh bài nợ tiền xã hội đen, có lẽ vừa lo cho bố mẹ vừa chăm hai con, công việc dày đặc quá áp lực, cô ấy lại sống nội tâm, ít khi trò chuyện cùng ai nên không có chỗ tâm sự, giúp đỡ.
Video đang HOT
Rồi cô ấy bị tai nạn gãy xương tay cũng chẳng báo tôi một câu, việc gì cũng tự làm, hỏi tới thì bảo giải quyết xong rồi. Dù sa sút tinh thần như thế nhưng trước mặt người khác nàng luôn tỏ ra kiêu hãnh, không muốn ai thấy sự yếu đuối của mình, luôn cầu toàn trong mọi việc để không ai có cơ hội xem thường, chê trách. Nàng muốn ly hôn còn tôi thì không, tôi không muốn mất gia đình nên không ký.
Vợ bật khóc, khản cả giọng xin tôi ly hôn, đừng dày vò nhau nữa. Tôi biết nàng tuyệt vọng và mệt mỏi với mớ bòng bong rắc rối, không muốn gánh thêm áp lực trong hôn nhân nên xin vợ cơ hội làm lại từ đầu. Tôi sẽ chuyển công tác về gần nhà sống cùng gia đình nhưng liệu còn cơ hội nào cho cả hai không? Nếu ly hôn tôi không đành bỏ vợ một mình, sợ nàng không chịu nổi sẽ bệnh nặng thêm, con tôi ra sao khi sống với người mẹ có vấn đề về thần kinh lại nghiện thuốc lá, chưa kể đặc thù công việc phải xã giao nên vợ tôi hay say xỉn. Còn làm lại từ đầu cả chặng đường dài, tôi thấy nản khi nghĩ tới không khí gia đình lạnh lẽo, đống nợ bên nhà vợ và phải sống chung nhà với người phụ nữ nhiều thói quen xấu. Xin mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Vẫn là trinh sau một năm cưới chồng
Tôi tên Linh, hiện đang làm việc tại một công ty thương mại ở Hà Nội, tôi và chồng tôi kết hôn tháng 10 năm ngoái. Chồng tôi là một người mạnh mẽ, là mẫu đàn ông thành đạt điển hình trong xã hội hiện nay. Tôi tên Linh, hiện đang làm việc tại một công ty thương mại ở Hà Nội, tôi và chồng tôi kết hôn tháng 10 năm ngoái. Chồng tôi là một người mạnh mẽ, là mẫu đàn ông thành đạt điển hình trong xã hội hiện nay.
ảnh minh họa
Vốn xuất thân từ nông thôn, sau khi tốt nghiệp đại học anh bắt đầu xin vào một công ty làm nhân viên kinh doanh, lương tháng khởi điểm là 5 triệu nay đã tăng lên hơn 30 triệu, một năm sau đó anh đã được thăng chức làm trưởng phòng. Còn tôi, tuy không xuất thân từ một gia đình giàu có nhưng tôi cũng là một cô gái xinh đẹp biết lễ nghĩa.
Anh được tôi lựa chọn kết bạn trong rất nhiều đối tượng theo đuổi tôi, anh trở thành người yêu rồi thành chồng tôi, nhưng điều khiến tôi không thể ngờ được đã đến sau khi chúng tôi kết hôn...
Nhìn bề ngoài tôi là một cô gái ăn mặc thời trang và gợi cảm nhưng thật ra tôi lại là mẫu người hơi cổ hủ, tôi không ủng hộ việc sống thử trước hôn nhân, mấy cuộc tình trước kia của tôi đều kết thúc vì lý do đó, sau khi gặp anh, tôi vui mừng khôn tả vì cuối cùng đã tìm được một người đàn ông tốt và thật sự hiểu tôi.
Anh chưa bao giờ đưa ra yêu cầu về vấn đề đó với tôi, mà chỉ hết lòng quan tâm chăm sóc cho tôi. Bây giờ nghĩ lại tôi mới hiểu lý do tại sao. Đêm tân hôn, khi tôi đang vui vẻ hạnh phúc nằm gọn trong vòng tay chồng mình, chờ đợi giây phút anh làm cho tôi trở thành một người đàn bà thật sự, thế nhưng đáp lại sự mong chờ của tôi chỉ là một câu nói: "Em yêu à, anh mệt rồi, cứ để anh ôm em ngủ như thế này nhé."
Khi đó tôi không nghĩ nhiều mà chỉ nhẹ nhàng gật đầu và nằm gối lên cánh tay vững chắc của anh mà ngủ. Nhưng điều khiến tôi không thể ngờ được là suốt quãng thời gian sau đó chồng tôi không hề động vào người tôi.
Do công việc bận nên hàng ngày anh đều về nhà rất muộn, tôi bắt đầu lý giải rằng có thể do công việc của anh vất vả nên không muốn chuyện chăn gối. Nhưng dần dần tôi bắt đầu cảm thấy có gì đó không ổn, lẽ nào anh có người tình ở bên ngoài? Tôi cứ suy đoán lung tung và sau gần 1 năm kết hôn cuối cùng giữa tôi và anh đã xảy ra một cuộc cãi nhau gay gắt, khi tôi khóc và chất vấn anh: "Chúng ta kết hôn gần 1 năm rồi mà em vẫn còn là con gái là sao? Tại sao anh không động vào người em?" Anh cúi đầu nói: "Anh biết là anh không thể giấu em thêm được nữa, anh không hề làm chuyện gì có lỗi với em, chỉ là anh... về chuyện đó..., nhưng anh thật lòng yêu em. Khi mới ở bên em anh đã nghĩ rằng nhất định anh sẽ chữa khỏi bệnh của mình, anh cố gắng làm việc kiếm tiền, chờ đến khi kết hôn sẽ mang lại cho em một người chồng mạnh khỏe, thế nhưng..."
Sau đó chồng tôi còn nói những gì nữa tôi đều không muốn nghe, tôi chỉ cảm thấy anh đã lừa dối tôi, đầu óc tôi trống rỗng, nhớ lại từng cử chỉ bình thường anh dành cho tôi, tôi tin anh thật sự rất yêu tôi, nhưng viết đến đây mọi suy nghĩ của tôi đã hoàn toàn hỗn loạn, tôi không biết tôi có nên ly hôn với anh hay không...
Là vợ chồng với nhau đã hơn một năm nhưng về mặt kinh tế chúng tôi vẫn áp dụng chính sách 50/50, tôi không bao giờ so đo thiệt hơn, tôi có đủ tiền để đảm bảo được cuộc sống của mình, nhưng tôi luôn có cảm giác anh đang bảo vệ lợi ích của mình một cách tuyệt đối để không bị tổn thất, dường như anh sợ tôi sẽ lừa gạt để lấy tiền của anh.
Từ khi chúng tôi bắt đầu chung sống với nhau, máy tính của anh luôn để mật mã (khi còn độc thân máy tính của anh không bao giờ có mật mã), khi mới bắt đầu tôi cho rằng có lẽ do cả hai chưa thật sự quen với sự xuất hiện của người kia ở bên cạnh, tôi cho rằng lâu dần anh sẽ tin tưởng tôi và sẽ bỏ mật mã đi hoặc nói cho tôi biết mật mã là gì, thế nhưng thời gian một năm qua vẫn chưa đủ để anh tin tôi.
Tôi luôn cảm thấy anh đang đề phòng tôi, giống như đề phòng trộm vậy, tôi đã nói chuyện với anh rất nhiều lần về việc cài mật mã máy tính, lần nào anh cũng nói là tôi kiếm cớ gây chuyện, sau đó chuyện cứ thế mà qua đi, tôi đành tự an ủi mình rằng thêm một thời gian nữa anh sẽ tin tưởng tôi thôi (thật ra không chỉ là máy tính cài mật mã, mà cả mật mã vali anh cũng giữ bí mật với tôi chứ đừng nói đến các mật mã cá nhân khác). Từ khi yêu đến khi kết hôn thời gian hơn 2 năm nhưng những thông tin riêng tư mà tôi biết về anh dường như là quá ít ỏi. Ngay cả địa điểm công ty anh đang làm việc hiện nay ở đâu tôi cũng không biết dù tôi đã hỏi anh nhiều lần. Sự thận trọng của anh khiến tôi cảm thấy anh không hề tin tưởng tôi, khiến tôi không có đủ lòng tin vào tình cảm của chúng tôi.
Mấy hôm trước cãi nhau với anh, tôi đã tức giận nói: "Tôi thật vô phúc nên mới lấy anh, anh là đồ lừa đảo", "anh chưa bao giờ nghĩ đến cảm giác của tôi, anh chỉ nghĩ đến bản thân anh thôi", "sao số tôi lại khổ như vậy, sao tôi lại đi lấy một người như anh chứ"...
Khi trong lòng tôi đã coi thường chồng mình, không nghĩ đến cảm giác của chồng mình khi nói những lời làm tổn thương anh thì có phải là tình yêu giữa chúng tôi đã hết rồi không?
Thời gian này sau khi đi làm anh vẫn về nhà ăn cơm với tôi và phụ tôi làm việc nhà, cuộc sống trôi qua rất bình yên, tôi vẫn tiếp tục cuộc sống của mình. Nhưng cứ đến tối là anh lại ngồi lì trước máy tính đến tận khuya vẫn không đi ngủ, tôi có cảm giác chúng tôi đang dần trở lên xa lạ. Trước kia hàng ngày đi làm về ăn cơm xong chúng tôi cùng nhau đi dạo, cùng ngồi xem tivi, cùng chuyện trò vui vẻ.
Tôi là một phụ nữ bình thường nhưng lại phải sống cuốc sống vợ chồng không bình thường. Trong thời gian qua, công việc của tôi rất thuận lợi, đạt được nhiều thành công. Thế nhưng nếu cho tôi lựa chọn, tôi vẫn sẽ chọn làm một người vợ đảm mẹ hiền trong gia đình. Tôi nghĩ tôi vùi đầu vào công việc cũng là vì muốn quên đi nỗi khổ trong lòng. Sự nghiệp càng thành công thì cảm giác trống trải trong tôi càng lớn, tôi không biết mình gây dựng sự nghiệp là vì ai vì cái gì? Làm một người phụ nữ thật sự, có một gia đình êm ấm, đó mới là mơ ước và khát vọng thật sự của tôi!
Khi cãi nhau tôi cũng đã từng nghĩ đến việc ly hôn nhưng có 2 nguyên nhân khiến tôi không thể quyết tâm được. Một là kết hôn rồi lại ly hôn tôi sợ mọi người dị nghị chê cười; hai là giữa chúng tôi vẫn còn tình cảm.
Công bằng mà nói, về mặt tình cảm anh chu đáo hơn tôi. Sau khi kết hôn, hàng ngày anh đều đưa đón tôi đi làm, đi làm về anh phụ giúp tôi làm việc nhà... Về điểm này mà nói, tôi rất cảm động với các việc anh đã làm cho tôi, đó cũng là lý do quan trọng mà tôi không thể quyết tâm ly hôn với anh được.
Trong một quãng thời gian sau khi biết anh bất lực, tôi không sao làm cho cuộc sống của chúng tôi quay lại như trước kia, khi thấy tâm trạng anh vui vẻ tôi đã từng khuyên anh đi bệnh viện chữa trị, nhưng anh vừa nghe xong đã nổi cáu, anh bảo có phải tôi muốn anh bị xấu mặt hay không, anh nói anh thà chết cũng không đến bệnh viện khám chữa.
Tôi hoàn toàn thất vọng về anh, mối quan hệ giữa chúng tôi rơi vào trạng thái chiến tranh lạnh, sau đó là chỉ nói chuyện khi thật sự cần thiết phải nói mà thôi. Chúng tôi đã trở thành 2 người cùng đi chung một con đường chứ không phải là một gia đình, ngôi nhà trở lên lạnh lẽo thiếu hơi ấm của một gia đình thật sự. Thế nhưng trong con mắt mọi người chúng tôi vẫn là một đôi vợ chồng hạnh phúc.
Theo VNE
Chồng ơi, em sắp đi ngoại tình rồi Nếu như anh không thay đổi, em phải đi vào con đường sai lầm mà em chấp nhận dù có hậu quả gì đi chăng nữa. Trước đây, em yêu anh thế nào chỉ có anh là người hiểu rõ nhất. Em đã từng yêu 1-2 người trước anh, nhưng chưa có người đàn ông nào lại khiến em si mê như em...