Tôi có nên đồng ý lấy anh rể?
“… Nếu em đồng ý lấy anh, bé Trung sẽ có cả cha lẫn mẹ, bằng không anh sẽ ở vậy đến khi cháu trưởng thành, vì anh biết không ai thương bé Trung như em cả…!”
…Chị gái tôi mất, bé Trung mới được hai tuổi, thương cháu mồ côi, tôi chăm chút cho Trung từ bữa ăn đến giấc ngủ… Lâu dần trong tôi nảy sinh tình yêu thương, gắn bó. Tôi đã coi bé Trung như núm ruột của mình.
Chị em tôi mồ côi cha mẹ từ nhỏ, chúng tôi sống với bác ruột của mẹ. Chỉ có tôi là được học hành nên người, còn chị gái sớm phải buôn bán tảo tần. Chị gặp anh rể, hai người bén duyên rất nhanh, thành vợ thành chồng và sinh được bé Trung. Nhưng sự đời thật éo le, chị tôi hiền lành là thế mà ông trời đâu có thương. Căn bệnh ung thư cướp đi của bé Trung một người mẹ hiền hậu, tôi mất một người chị gái bao dung, anh rể mất một người vợ đảm đang…
… Tôi vẫn ở nhà anh chị, để phụ giúp anh rể nuôi bé Trung và hoàn thành nốt hai năm đại học.
Đoạn tang chị, cũng là lúc tôi tốt nghiệp ra trường, có công ăn việc làm ổn định. Tôi là người có năng lực nên được các sếp quan tâm, ưu ái. Con trai của sếp tổng tu nghiệp ngành Quản trị kinh doanh ở nước ngoài về mở công ty riêng, sếp tổng có nhã ý đưa tôi về công ty của con trai sếp làm kế toán trưởng. Tôi nhận lời, công việc tiến triển thuận lợi, vì Tùng- sếp mới của tôi là người thông minh, phóng khoáng, hiện đại, có nhiều đột phá trong ý tưởng nên công ty do anh điều hành rất phát triển…
Tôi không muốn làm tổn thương cha con anh…
Video đang HOT
Rất nhiều cô gái hâm mộ Tùng, nhưng Tùng lại chú ý đến tôi. Tùng chủ động xóa đi mọi mặc cảm, khoảng cách giữa hai đứa. Sinh nhật lần thứ 25, Tùng tổ chức một bữa tiệc nhỏ, anh nói bữa tiệc này anh tặng riêng cho tuổi mới của tôi. Lời nói của Tùng làm tôi run rẩy xúc động. Tôi chưa dám nhận lời tỏ tình của Tùng, vì muốn cả hai có thời gian để suy nghĩ chín chắn trước khi quyết định gắn bó với nhau….
… Bé Trung sốt, tôi xin nghỉ mấy ngày để trông cháu. Anh rể cũng nghỉ ở nhà, chạy đôn chạy đáo lo cho con. Hôm đưa Trung từ bệnh viện về, tôi thấy anh rể rất xúc động. Tối hôm đó anh rể bảo muốn gặp tôi có chút chuyện riêng… Từ khi vợ mất, anh buồn và ít giao lưu với bạn bè, anh em tôi ít khi trò chuyện, tôi thương anh như anh trai và luôn mong anh gặp một người phụ nữ biết thông cảm với hoàn cảnh của cha con anh!
Vậy mà anh rể cầu hôn tôi, anh nói chỉ có tôi mới thương yêu Trung như mẹ ruột, chỉ có tôi mới đủ bao dung và biết chia sẻ với hoàn cảnh của anh… Tai tôi ù đi, khi nghe anh rể bày tỏ tình cảm…
…Nhưng nhận lời cầu hôn của anh rể thì tôi không thể…
Tôi đã coi anh như một người anh trai, còn anh đã yêu tôi từ lâu lắm rồi, yêu từ những lúc anh thấy tôi chăm chút bé Trung, yêu từ những lúc tôi tươm tất từng miếng ăn cho cha con anh… Nhưng anh không hiểu những tình cảm tôi dành cho cha con anh là tình thương đồng loại, thương những người thân yêu của mình…
Anh nói nếu tôi không đồng ý, anh sẽ ở vậy nuôi bé Trung khôn lớn…
Vậy còn tôi thì sao? Tôi biết mình khó xa rời bé Trung, nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ mình sẽ lấy anh rể vì sự gắn bó đó. Tôi chưa nhận lời yêu Tùng, nhưng trái tim tôi đã run rẩy vì anh ấy rồi.
… Tôi thương bé Trung, thương anh rể. Tôi không muốn làm tổn thương họ.
Nhưng tôi phải nói thế nào đây? Để anh rể hiểu tình cảm của tôi? Còn bé Trung thì sao? Tôi từ chối tình cảm của anh rể, có phải đã tước đi của bé một cơ hội có một gia đình?
Xin hãy cho tôi một lời khuyên…!
Theo VNE
Yêu tôi nhưng anh luôn giữ nhiều bí mật riêng
Chúng tôi đã quan hệ với nhau nhưng anh không bao giờ chia sẻ với tôi về công việc, khi tôi hỏi thì anh lảng sang chuyện khác.
Tôi năm nay 20 tuổi, còn anh thì 24 tuổi. Chúng tôi yêu nhau được 5 tháng. Tôi yêu anh rất nhiều và muốn tạo dựng một gia đình bé nhỏ với anh. Tôi chán cảnh phải học cách yêu thêm một người sau đổ vỡ.
Anh là người chỉ dạy cho tôi rất nhiều thứ tôi không biết, không hiểu và cả cách cư xử với mọi người, giải quyết mọi việc xung quanh tôi như thế nào. Tôi yêu anh, luôn nghe theo ý anh và chiều anh tất cả những gì tôi có thể. Chúng tôi đã quan hệ với nhau. Tôi chấp nhận điều đó và không hề thấy hối tiếc.
Gia đình hai bên đều biết về mối quan hệ của chúng tôi. Anh được tôi cho gần gũi với gia đình tôi hơn và bên nhà tôi cũng rất quý mến anh. Còn gia đình anh thì tôi chỉ biết vai vế từng người nhưng không gần gũi nhiều (Vì anh bảo nhà anh làm kinh doanh nên rất phức tạp, từ từ sẽ cho tôi biết).
Ảnh minh họa: Clipdealer.
Sau dịp Tết vừa rồi, anh chuyển về phụ giúp ba và thành lập công ty riêng. Anh luôn tỏ ra rất bí ẩn về công việc. Khi tôi hỏi đến thì anh lại lảng sang chuyện khác, không muốn trả lời. Anh luôn cho tôi cảm giác là anh dần xa cách tôi, anh chú tâm vào công việc mà chẳng quan tâm đến tôi. Ngay cả tin nhắn của anh gửi cũng ít khi hỏi thăm tôi.
Khi ở bên anh, đi cùng anh, tôi dường như quên sạch hết mọi hoài nghi nhưng lúc ở nhà, tôi lại suy nghĩ rất nhiều. Cứ mỗi lần biết tôi đang hoang mang, suy nghĩ hay chuẩn bị hờn giận là anh lại rất ngọt ngào với tôi, làm cho tôi bất ngờ. Tính tôi không giận dai nên tôi lại quên sạch.
Tôi phải làm sao khi luôn cảm thấy bất an với sự im lặng và sự bí mật rạch ròi của anh, chẳng chia sẻ cho tôi biết? Mỗi lần anh nói: "Anh luôn cố gắng giữ em bên anh, là người con gái đầu tiên", điều đó lại trấn an tôi. Tôi phải làm sao cho tình yêu này? Tôi lo tình yêu của tôi quá lớn khiến anh mệt mỏi và không cần tôi nữa. Tôi hoang mang và suy nghĩ nhiều nhưng lại sợ tự mình sẽ đánh mất tình yêu. Cho tôi ý kiến nhé mọi người!
Theo VNE
Tình cũ của chồng liên tục gợi chuyện xưa Hai người nhắc lại kỷ niệm cũ, chồng mình nói ngắm hình cô ấy cả ngày kể từ khi cô ấy gửi ảnh rồi buông lời tán tỉnh. Vô tình mình phát hiện trong điện thoại của chồng tin nhắn với người yêu cũ. Người yêu cũ của chồng mình hiện ở nước ngoài, có hai con và mới ly dị (mình nghe...