Tôi có nên ‘dạy’ chồng khốn nạn 1 lần nữa?
Những chuỗi ngày tôi sống trong gia đình nhà chồng khốn nạn không khác gì địa ngục trần gian. Tôi phải sống trong tủi nhục và nước mắt. Nhưng ngày tôi được giải thoát thì chồng vẫn cứ đeo bám không chịu buông tha…
Gã chồng khốn nạn của tôi nằm dưới sàn ú ớ. Tôi nói “Ký lẹ! Ở đây chỉ có đấm chứ không có tiền” và ném tờ li dị vào mặt con người đê tiện ấy.
Tôi là con gái út trong một gia đình có mẹ là thợ may, anh tôi đang du học, còn bố tôi là võ sư. Vì thế ngay từ nhỏ tôi đã được bố truyền lại những gì bố có. Cách đây không lâu, tôi làm việc trong một khách sạn. Công việc đòi hỏi tôi phải giao tiếp với nhiều người. Và từ đó tôi cũng gặp chồng tôi.
Chồng tôi là trợ lý cho 1 đối tác của khách sạn tôi làm. Vẻ ngoài chỉn chu, ăn nói lịch sự và ân cần với tôi đã khiến tôi xiêu lòng. Và từ đó chúng tôi quen và yêu nhau được hơn 4 năm thì hai đứa tiến đến hôn nhân.
Nhà chồng tôi vẻ ngoài là một gia đình tử tế, mẹ chồng tôi góa, chị chồng tôi là giáo viên dạy lịch sử. Tôi cảm thấy thật may mắn cho bản thân. Nhưng “Ở trong chăn mới biết chăn có rận”, mọi thứ không được bóng bẩy và hào nhoáng như bề ngoài.
Làm dâu, ngày ngày tôi đều phải dậy sớm để quét, lau nhà, nấu cơm sáng cho cả nhà, gom đồ tối hôm qua đi giặt và phơi rồi mới đi làm. Lúc đầu tôi nghĩ đó là bổn phận nên không một lời than thở.
Nhưng một ngày tôi nghe được lời dặn của bà mẹ chồng với chị giúp việc: “Chị cứ ngồi chơi uống trà, mọi việc cứ để con T làm. Nó làm dâu phải làm dâu cả nhà luôn chứ” mà tôi muốn ứa nước mắt. Chồng tôi lúc ấy cũng nghe thấy nhưng anh không nói gì cả.
Tính chất công việc bắt tôi phải gặp gỡ nhiều người, mẹ chồng tôi không vừa ý về điều này. Bà liên tục mắng nhiếc tôi. Nhiều lúc bà còn lấy kéo cắt váy của con dâu khi tôi dắt xe đi làm.
Video đang HOT
Lúc đầu chồng tôi còn tỏ ra thông cảm động viên, nhưng về sau anh cũng hùa theo mẹ mắng nhiếc, la tôi. Còn chị chồng thì xem việc lục tủ đồ tôi như một thú vui. Chị ta lục tung mọi thứ, cái áo cái quần mà vừa ý là chị ta lấy, tôi đành tặc lưỡi cho qua.
Tôi biết mẹ chồng thích ăn canh bầu, nên tối nọ tôi nấu món canh ấy cho bà ăn. Khi nấu món này, mẹ chồng của tôi hay bỏ tôm khô thêm vào nên canh bầu rất ngon. Tôi cũng bắt chước bỏ tôm khô vào.
Tôi dọn cơm và đặt tô canh nóng hổi xuống. Bà lấy muỗng nếm và đùng đùng hất cả tô canh vào người tôi. Tôi nhanh chóng né được tô canh ấy. Bà liên tục buông những lời mắng nhiếc tôi như nấu canh cho lợn ăn à, cái thứ đầu chó,…. Cả chị chồng và chồng cũng hùa vào mắng tôi. Chồng còn bảo tôi: “Mẹ lấy tô canh dạy mày mà mày dám né à? Đồ gái láo”.
Đỉnh điểm hơn là việc chị chồng bới móc tủ đồ của tôi và lấy chiếc áo mẹ đẻ tôi may tặng tôi. Chiếc áo này tôi vẫn quý đến mức không dám mặc nó. Vì thế, tôi không cho chị chồng. Và từ đây hai chị em xảy ra cuộc giằng co.
Không lấy được áo, chị chồng la hét khắp nhà. Mẹ chồng và chồng xuống miệng không ngơi lời rủa xả tôi và nói những câu động chạm đến mẹ tôi. Nhịn không nổi tôi mới nói: “Chửi con – con chịu. Nhưng mấy người chưa đủ tư cách để động vào mẹ tôi, hiểu chưa?”.
Mẹ chồng nghe xong, lớn tiếng kêu chồng dạy tôi. Chồng tôi tiến tới miệng chửi tôi và tính cho tôi 1 cái bạt tai. Nhịn chẳng giúp ích được gì, tôi chộp tay chồng đè xuống đất và khóa tay chồng lại. Cả nhà chồng lại kêu la, tôi buông ra và lên phòng dọn đồ về nhà ngoại trước ánh mắt nhìn đáng sợ của nhà chồng.
Ra khỏi nhà chồng, tôi như thoát khỏi địa ngục trần gian, vừa đi tôi vừa cười lớn!
Hôm sau chồng đến nhà nói chuyện với bố tôi. Anh còn đòi 1 khoản tiền bồi thường vì tôi gây đau cho anh. Bố tôi không chịu. Anh đứng lên nhìn bố tôi miệng buông những lời khó nghe: “Đồ già, hai thứ tóc trên đầu đéo biết điều. Chết sớm đi”.
Không đợi bố tôi phản ứng, tôi từ nhà trong đi ra và cho gã chồng khốn nạn của mình 3 đấm: 1 là cho bố tôi, 1 là cho tôi và 1 để tặng gia đình hắn. Gã chồng khốn nạn của tôi nằm dưới sàn ú ớ. Tôi nói “Ký lẹ! Ở đây chỉ có đấm chứ không có tiền” và ném tờ li dị vào mặt con người đê tiện ấy.
Giờ tôi đã chuyển chỗ làm mới, bắt đầu cuộc sống cũng mới luôn. Nhưng chồng tôi lại quay lại, dùng mọi lời ngon ngọt níu kéo tôi, dùng quà cáp đắt tiền tặng bố mẹ tôi. Và hơn nữa, chồng cũng bắt đầu thêu dệt những câu chuyện nói xấu tôi.
Tôi từng bẻ sim vì không muốn người chồng tồi tệ kia liên lạc nữa nhưng hắn vẫn cứ lì lợm theo tôi. Tôi biết người đàn ông đê tiện này đang có rất nhiều bồ bí ngoài đường. Tôi rất khó chịu! Nói thì gã chồng này không nghe… Chẳng lẽ tôi phải dùng nắm đấm để giải quyết và “dạy” chồng khốn nạn lần nữa??!!
Theo VNE
Sự thật động trời sau những buổi dạy phụ đạo của vợ
Tất cả đàn bà đều khốn nạn như nhau. Tôi căm thù họ và ghê tởm họ. Họ cứ giả vờ hiền lành, đạo đức chứ thực chất bên trong xấu xa, bỉ ổi vô cùng.
Tôi đã vô cùng tự hào vì lấy được một cô vợ nết na, nhu mì, giỏi dang, thông minh. Loan - vợ tôi thua tôi hẳn 1 con giáp. Gần 40 tuổi trái tim tôi mới thật sự rung động trước một người con gái. Tôi gặp Loan trong một buổi hội thảo giáo dục và đã bị vẻ trong sáng, hiền ngoan của cô ấy làm cho điêu đứng.
Là một người đàn ông thành đạt và khá kén chọn trong chuyện tình cảm nhưng với Loan thì tôi hoàn toàn bị chinh phục. Cô ấy là mẫu hình phụ nữ pha trộn giữa truyền thống và hiện đại. Hiện Loan là giảng viên của một trường đại học. Loan ăn nói có duyên, từ tốn, điềm đĩnh nhưng rất sắc sảo, dí dỏm. Từ lúc gặp và nói chuyện với Loan tôi đã biết rằng mình không thể vuột mất cô ấy.
Sau 5 tháng theo đuổi tôi vô cùng hạnh phúc khi nhận được cái gật đầu của Loan. Trai tài gái sắc, tôi và Loan đi đâu cũng nhận được những lời ngợi khen, chúc phúc. Hơn 1 năm sau chúng tôi quyết định tiến đến hôn nhân. Hôm đám cưới có một người đàn ông xưng là bạn của Loan nhưng tôi chưa bao giờ gặp mặt đến dự. Anh ta ngồi riêng lẻ một góc và khi tôi cùng vợ đến cụng ly thì ánh mắt của người đàn ông đó nhìn Loan khiến tôi vô cùng khó chịu. Thoáng qua giây phút đó tôi cũng quên bẵng đi mọi chuyện và cho đến hôm nay ngồi ngẫm lại mọi việc tôi mới thấy mình đã quá tin vào sự chung thủy của vợ.
Sau khi kết hôn, Loan viện cớ đang dang dở mấy dự án nghiên cứu nên chưa muốn vướng bận vào chuyện con cái và tôi cũng không nỡ nào cản trở con đường sự nghiệp của vợ. Hơn nữa, tôi cũng thừa hiểu rằng nếu mình có không đồng tình thì cô ấy vẫn sẽ làm theo ý kiến cá nhân của cô ấy.
Về mặt kinh tế thì vợ chồng tôi không phải lo nghĩ gì. Tôi chỉ muốn vợ được nhàn nhã và không quá bận tâm vào công việc ở trường nhưng điều đó thật khó thực hiện với một cô gái thông minh, giỏi dang như Loan.
Ngoài công việc thì buổi tối Loan vẫn vắng mặt ở nhà thường xuyên với lý do dạy phụ đạo cho các em sinh viên. Tôi chỉ biết động viên và nhắc nhở vợ chú ý đừng làm việc quá sức và giữ gìn sức khỏe. Thế nhưng có một điều tôi lấy làm lạ là Loan ít khi chủ động ân ái với chồng. Tôi có cảm giác Loan không có cảm hứng khi ở bên mình. Sự lạnh nhạt và vắng nhà vào mỗi tối ngày càng nhiều khiến tôi hoang mang và đặt dấu chấm hỏi.
Cuối cùng để tìm được câu trả lời tôi đã phải thuê thám tử tư theo dõi vợ - điều mà tôi không hề muốn nhưng vẫn phải làm.
Chỉ sau một thời gian gian ngắn, đội thám tử đã mang cho tôi một xấp ảnh - đó là bằng chứng lý giải vì sao Loan luôn bận rộn, luôn đi dạy phụ đạo vào mỗi buổi tối mà không phải vì tiền
Ngày nào, vợ tôi cũng lui đến một căn hộ gần ngoại thành. Ở đó có 1 người đàn ông (chính là người tôi đã nhắc ở trên) gọi Loan là vợ và đứa bé gọi cô ấy là mẹ. Thám tử đã mất công sức mới gắn máy thu âm trong những lần cô ấy chào tạm biệt bố con họ.
Tôi vô cùng sốc và không biết sẽ đối mặt với chuyện này ra làm sao. Tại sao Loan lại lừa dối và đồng ý yêu, lấy tôi khi đã có một tổ ấm khác? Tại sao Loan không sống với bố con họ mà phải lén lút, trốn chạy như thế? Cô ấy không biết rằng làm như vậy vừa khiến cho tôi, cô ấy và cả bố cùng đứa trẻ kia bị tổn thương?
Biết sự thật động trời về vợ đã hơn 10 ngày nhưng tôi vẫn im lặng vì tôi chưa tìm được cách giải quyết và khó có thể chấp nhận bỏ vợ khi tôi vẫn còn rất yêu Loan. Tôi phải làm gì trong hoàn cảnh trớ trêu này?
Theo VNE
Tôi cũng là một thằng chồng ...tồi Những lúc con ốm nhìn nó cuối khóc mà thương, tự tránh bản thân chọn nhầm đường, mình hèn kém, khốn nạn... ảnh minh họa Đọc xong bài viết "Chồng hèn làm khổ vợ, con " mà lòng tôi nghẹn đắng. Tôi cũng đã tốt nghiệp đại học gần chục năm nay, nhờ quen biết sơ sơ, quà cáp và bỏ ra chi...