Tôi có nên chấp nhận sự trở về của người vợ phản bội
Tôi vừa thương vừa giận vợ cũ. Một mặt tôi muốn đón cô ấy về sống với gia đình như trước. Một mặt thì tôi lại oán hận vợ, căm thù vợ đã bỏ rơi hai bố con tôi mà đi theo tình duyên mới.
ảnh minh họa
Vợ chồng tôi mới cưới nhau được 2 năm thì vợ sinh em bé. Thương vợ chăm con vất vả nên tôi bảo vợ cứ ở nhà. Kinh tế trong gia đình đã có tôi lo hết. Tôi lại còn thuê thêm giúp việc để vợ không quá vất vả. Nhưng có lẽ tôi đã sai khi cứ yêu chiều cô vợ trẻ như vậy.
Vợ tôi vẫn thường kêu buồn chán khi phải ở nhà một mình. Nhưng con trai tôi mới tròn 1 tuổi lại hơi yếu so với những đứa trẻ khác nên tôi không yên tâm cho vợ gửi con ở nhà trẻ. Là người chồng, tôi cố gắng động viên, an ủi vợ cho cô ấy bớt nhàm chán. Tôi đi làm quần quật tối ngày mong cho vợ con được no ấm, cuộc sống đủ đầy vậy mà cô ấy lại nhẫn tâm phản bội tôi.
Người ta bảo “gái một con trông mòn con mắt” ai cũng khen vợ tôi xinh ra, lại còn trẻ đẹp nữa. Mọi người bảo tôi không lo giữ vợ thì mất lúc nào cũng không biết. Nhưng tôi tin vào vợ, cô ấy chẳng dễ bị lung lay. Bởi vì tôi đã phải mất 3 năm trời mới được cô ấy nhận lời yêu. Sau đó tìm hiểu thêm 2 năm chúng tôi mới tiến tới kết hôn. Tôi hiểu rõ vợ tôi hơn ai hết.
Nhưng một ngày tôi bắt gặp vợ ngồi với một người đàn ông khác trong một quán cà phê sang trọng. Về nhà tôi hỏi vợ thì cô ấy bảo đó chỉ là một người bạn học cũ lâu ngày không gặp. Cô ấy lại còn khen anh ta đã mở được công ty cho riêng mình. Tôi ghen tị khi cô ấy dành sự ngưỡng mộ cho anh bạn cũ.
Từ dạo đó tôi thấy vợ rất hay cười một mình. Cô ấy cứ ôm khư khư cái điện thoại cả ngày. Có khi con khóc cũng không hay biết, tôi có nhắc mãi thì cô ấy mới bỏ cái điện thoại ra. Tôi nhẹ nhàng nhắc vợ có mải vui cái gì cũng nên nghĩ cho con, cho gia đình. Cô ấy cũng chỉ ậm ừ cho qua chuyện rồi thôi. Những cãi vã giữa hai vợ chồng bắt đầu tăng lên, chỉ một chuyện nhỏ thôi cũng khiến cô ấy giận dỗi, gay gắt cả ngày. Quen với tính khí đó của vợ nên tôi mặc kệ, có nói cô ấy cũng không thay đổi.
Video đang HOT
Rồi một ngày, cô ấy chìa tờ đơn ly hôn cho tôi kí. Cô ấy bảo không thể sống chung với người chồng khô khan, ít nói như tôi nữa. Cô ấy có người khác yêu thương cô ấy nhiều hơn tôi. Người đó lại biết cách quan tâm, chăm sóc vợ tôi chu đáo chứ không bỏ mặc vợ như tôi. Tôi đã cố gắng níu kéo, thậm chí lôi cả con ra để giữ vợ lại nhưng em vẫn nhất quyết ra đi. Em đã đi với người tình giàu có, sẵn sàng nuông chiều em.
Biết tính em đã quyết là làm, tôi cũng đành kí vào lá đơn ly hôn đó. Em bước đi không quay lại nhìn con một lần. Có một chiếc xe hơi sang trọng đứng đợi em trước cổng. Ngày em đi, con tôi mới được 1 tuổi rưỡi. Bế con trên tay mà tôi ứa nước mắt, sau này tôi sẽ ăn nói với con ra sao . Tôi nén nỗi đau thương để chăm sóc và nuôi con.
Từ khi chia tay vợ, bao nhiêu việc đổ dồn lên đầu tôi. Cô giúp việc hết giờ thì về, tôi lại phải tranh thủ về sớm chăm con. Ban đầu tôi còn lóng ngóng khi thay bỉm, tắm rửa, mặc quần áo cho con nhưng rồi cũng quen dần. Tôi trở thành một ông bố bỉm sữa theo đúng nghĩa. Đêm đêm, nằm ôm con tôi nhớ tới vợ. Tôi lại tự trách mình đã chẳng giúp được gì cho vợ, chính tôi đã đẩy cô ấy ra xa tôi hơn.
Thời gian trôi qua đi, hai bố con tôi đã quen sống với nhau như thế. Có người giới thiệu cho tôi cô này, cô nọ nhưng tôi chẳng thể mở cửa đón nhận ai. Tôi không muốn con tôi suy nghĩ và phiền lòng. Năm nay con cũng đã được 8 tuổi, vậy mà chưa bao giờ con hỏi bố về mẹ. Thương con, sợ con tủi thân một mình tôi cố gắng làm tròn vai của cả người bố và mẹ. Tôi không thể để cho con thiệt thòi nữa.
Những tưởng thời gian trôi qua, hai bố con được sống yên bình bên nhau thì vợ cũ của tôi xuất hiện. Nhìn cô ấy hốc hác và gầy hơn trước rất nhiều, suýt nữa tôi đã không nhận ra vợ mình. Cô ấy cầu xin được trở lại với gia đình, cầu xin tôi tha thứ cho cô ấy một lần nữa. Tôi lại thấy đau lòng bởi vẻ tiều tụy của vợ, ngày trước cô ấy ra đi tự tin bao nhiêu thì hình ảnh bây giờ đối ngược lại bấy nhiêu.
Tôi vừa thương vừa giận vợ cũ. Một mặt tôi muốn đón cô ấy về sống với gia đình như trước. Một mặt thì tôi lại oán hận vợ, căm thù vợ đã bỏ rơi hai bố con tôi mà đi theo tình duyên mới. Đến bây giờ cô ấy lại quay về cầu xin được chấp nhận, được tha thứ.
Giờ đây tôi thấy hoang mang và phân vân. Vừa thương vừa hận khiến tôi mất đi lí trí ban đầu. Tôi sợ rồi cô ấy sẽ lại ra đi một lần nữa. Tôi có nên chấp nhận sự trở về của cô ấy? Liệu cô ấy có toàn tâm toàn ý với gia đình, tôi phải làm sao để vẹn toàn tình nghĩa vợ chồng, vẹn toàn tình cảm, hạnh phúc gia đình đây?
Theo blogtamsu
Tẩm bổ cho chồng để rồi chồng đi cặp với tình già
Tôi vừa thương, vừa giận chồng, về đến nhà tôi khóc hết nước mắt. Tôi biết anh thương cho vợ con lắm nên mới phải đi kiếm tiền như vậy.
ảnh minh họa
Vợ chồng tôi cưới nhau được 2 năm rồi nhưng mãi chẳng dám sinh con. Cũng chỉ vì nghèo, thu nhập không đủ chi tiêu nên vợ chồng kế hoạch. Tôi chỉ là nhân viên hành chính của một công ty nhỏ. Còn anh thì cứ mãi nhảy việc vì không phù hợp. Tiền trang trải cuộc sống hàng đều dựa vào tôi hết. Nhiều đêm, anh nằm ôm tôi mà khóc, và dằn vặt chính mình khi làm thằng đàn ông mà không chăm lo được cho gia đình.
Nhưng rồi, chúng tôi vỡ kế hoạch. Phải hai tháng sau tôi mới biết mình mang bầu. Vợ chồng tôi vui thì ít mà lo thì nhiều. Hai vợ chồng sống tằn tiện không sao , nhưng có thêm đứa con thì biết bao thứ phải chi tiêu. Cũng không thể để cho con sống thiếu thốn được.
Hàng ngày anh vẫn đi chạy xe ôm trong lúc chờ đợi nhà tuyển dụng gọi điện. Tôi vẫn khuyên anh cố gắng, không nên nản chí. Vì ông trời chẳng phụ ai bao giờ. Một ngày, chồng tôi về sớm thông báo rằng, anh được nhận vào làm ở một công ty tư nhân. Hai vợ chồng ôm nhau khóc sung sướng. Vậy là chúng tôi sẽ có thêm một khoản thu nhập ổn định để chăm lo cho con.
Lần này, mới chỉ thử việc được 1 tuần anh đã được nhận vào làm luôn. Anh vẫn hay kể cho tôi nghe về bà sếp khó tính nhưng đối rất tốt với nhân viên. Anh bảo, anh học hỏi được nhiều từ nguyên tắc làm việc của sếp. Chị ấy còn hứa sẽ tăng lương cho nhân viên theo năng lực làm việc. Tôi hi vọng, chồng sẽ cố gắng để có thêm thu nhập.
Tháng lương đầu tiên, ngoài tiền lương cứng, anh lại còn được sếp thưởng thêm. Lần đầu tiên, tôi thấy anh vui đến vậy. Đêm hôm đó, nằm trong vòng tay anh tôi thấy hạnh phúc và yêu chồng hơn. Tôi biết mình đã không lựa chọn nhầm chồng dù anh có nghèo.
Tháng nào anh cũng đưa về cho tôi rất nhiều tiền thưởng thêm. Ngoài những khoản chi tiêu cần thiết, tôi đều cất giữ, tiết kiệm cho con. Hình như công việc quá áp lực thì phải, tôi thấy anh gầy và mệt mỏi hơn. Tôi cố gắng, tẩm bổ cho anh nhưng vẫn chẳng thấy anh có dấu hiệu khả quan mấy.
Một hôm, tôi xin nghỉ sớm để đi mua sắm chút đồ cho em bé. Vì chồng đã rất vất vả rồi nên tôi không muốn phiền đến chồng những việc con con nữa. Đi qua gian hàng bán đồng hồ, tôi nghĩ không biết có nên chọn cho anh một chiếc không. Vốn dĩ anh rất thích đeo hãng đồng hồ Rolex nhưng chưa bao giờ dám mua. Bất chợt, có một đôi đi lướt qua tôi, tiếng cười nói rất vui vẻ.
Tôi nhận ra đó là tiếng của chồng mình nên đi theo. Người phụ nữ đi cùng anh đã bước vào tuổi trung niên. Khuôn mặt được trang điểm kĩ càng, tay đeo đầy vàng. Chỉ có thân hình là hơi đẫy đà. Họ khoác tay nhau như một đôi vợ chồng tình cảm. Tôi bất ngờ và đau đớn khi biết anh ngoại tình , cặp bồ với người hơn tuổi.
Tôi đi theo sau họ, anh dắt bà ấy đến gian hàng quần áo để chọn váy. Bà ấy thử đi thử lại, gần một tiếng đồng hồ rồi mới đi về. Chiếc xe hơi sang trọng đưa hai người họ lao vút đi. Chân tôi muốn khuỵa ngã, tôi không đủ sức để tiếp tục đi theo anh nữa. Nhìn cách họ gọi nhau thân mật như vậy, tôi đã hiểu ra tất cả. Anh đã cặp bồ với tình già để có tiền đưa cho vợ con.
Tôi vừa thương, vừa giận chồng, về đến nhà tôi khóc hết nước mắt. Tôi biết, anh thương cho vợ con nên mới phải đi kiếm tiền kiểu như vậy. Tôi lo cho anh sẽ bị trượt dốc, bị dỗ dụ bởi sức mạnh của đồng tiền. Tôi sợ anh sẽ chẳng còn nhớ đến gia đình nhỏ bé này nữa. Tôi có nên nói cho chồng biết sự thật không? Tôi phải làm sao bây giờ? Ạnh không thể cứ mãi kiếm tiền như vậy được. Sự thực phũ phàng khiến tôi đau đớn quá. Giá như tôi có thể kiếm nhiều tiền hơn thì đâu đến nông nỗi này.
Theo blogtamsu
Tình huống dở khóc dở mếu của vợ tôi trong ngày ra mắt mẹ chồng tương lai Mọi người hoảng hồn chạy vào thì thấy em đang nhăn nhó ngồi giữa đống chén bát vỡ. Nhìn em rơm rớm nước mắt mà ai cũng thấy tội. Mẹ tôi còn đùa, sau này không biết em bế con có làm rơi con không nữa. Tôi mới lấy vợ được gần 2 năm nay. Từ ngay có em, cuộc sống của tôi...