Tôi có nên “buông tha” để anh về với gia đình?
Chị cứ lần nữa trong nước mắt muốn tôi giúp đỡ chị, trả anh về với chị. Chị nghĩ đơn giản là nếu tôi “buông tha” anh thì anh sẽ quay về với gia đình.
ảnh minh họa
25 tuổi tôi quyết định ly hôn với chồng sau 3 năm chung sống không hạnh phúc. Nhớ lại ngày ấy, tôi chỉ xách va li bế theo đứa con chưa đầy hai tuổi trên tay và bước ra khỏi ngôi nhà kinh khủng đó. Từ lúc ly hôn đến giờ ngoài cảm giác đau đớn vì bị chồng phản bội, tôi chỉ biết cắm đầu vào công việc. Đã gần một năm qua, cảm giác cô đơn luôn xâm chiếm tôi mỗi đêm. Ban ngày cứ đi làm thì thôi, nhưng khi đêm đến, một mình trong phòng trọ bên cô con gái bé bỏng tôi lại rớt nước mắt, thương cho thân phận của mình.
Rồi những ngày ốm đau, thân một mình, cảm giác chống chếnh, mệt mỏi không ai quan tâm chăm sóc thật tủi. Một điều thầm kín nữa là thời gian đầu tôi luôn thèm khát vòng tay, hơi ấm của một người đàn ông để dựa vào mỗi lúc mệt mỏi mà chỉ biết làm việc thật nhiều để quên đi cảm giác tồi tệ đó. Tôi đã thật sự khó khăn mới vượt qua được quãng thời gian kinh khủng đó.
Thồi gian gần đây, bố mẹ đẻ mình thấy tôi vất vả nên đã đón cháu về quê chăm sóc. Tôi đi làm cách nhà 80km, cuối tuần thì về thăm con. Cũng vì thế mà tôi có nhiều thời gian rảnh hơn cho bản thân, nhưng nỗi cô đơn càng gặm nhấm tôi kinh khủng hơn. Trong công ty tôi mọi người đều thân thiện và cởi mở, chỉ có duy nhất anh là ít nói và có vẻ khó gần. Thỉnh thoảng tôi hay thấy anh gục mặt xuống bàn hoặc nghĩ thẫn thờ trong giờ làm việc. Tôi có nghe mọi người đồn gia đình anh không hạnh phúc.
Gần đây tôi thường xuyên phải đi trực đêm do cơ quan tôi có nhiều dự án mới. Do lịch trực được sắp xếp nên 2 buổi/ tuần tôi trực đêm cùng anh và 2-3 người khác. Không hiểu sao mỗi đêm, cứ nhìn thấy anh thẫn thờ đứng hút thuốc ngoài hành lang phòng trực là lòng tôi lại cảm thấy thương anh, và cuộn lên cảm xúc xốn xang khôn tả. Nhìn bờ vai vững chãi ấy run run lên trong đêm, tôi biết là anh đang khóc. Dần dần tôi chủ động tâm sự cùng anh và chúng tôi thấy quý mến nhau, rồi có tình cảm với nhau lúc nào không biết nữa. Rồi nỗi cô đơn, thiếu thốn tình cảm, cộng với khung cảnh đêm khiến chuyện gì đến đã đến, tôi đã ngã vào vòng tay của anh trong một đêm trực. Tình cảm của chúng tôi cứ lớn dần qua mỗi đêm trực như thế.
Video đang HOT
Gần đây, anh có nói với tôi sẽ bỏ vợ để tính chuyện lâu dài với tôi. Nhưng hôm qua tôi nhận được cuộc điện thoại của vợ anh xin được gặp. Xuất hiện trước tôi là một người phụ nữ bồng trên tay đứa con nhỏ, vóc dáng nhỏ bé và có phần tội nghiệp. Chị nói anh không yêu chị, anh chị lấy nhau do được sắp đặt, mai mối. Chị biết anh qua lại với tôi nhưng vẫn giữ trong yên lặng và chịu đựng, chỉ cần anh không bỏ vợ. Giờ anh muốn ly hôn, chị cầu xin tôi, hãy nghĩ cho chị và đứa bé, kéo anh về với vợ con và gia đình. Chị còn nói chị sẽ cố gắng, anh không yêu chị nhưng con chị cần có bố. Và chị thì yêu anh, dù không được anh yêu thương, nhưng chị chỉ cần có anh ở bên là đủ. Chị cứ lần nữa trong nước mắt muốn tôi giúp đỡ chị, trả anh về với chị. Chị nghĩ đơn giản là nếu tôi “buông tha” anh thì anh sẽ quay về với gia đình.
Tôi chào chị ra về vì không biết nên nói thêm gì lúc đó. Giờ đây lòng tôi ngổn ngang và căm hận bản thân mình. Tôi không biết sẽ trả lời chị thế nào. Tôi thấy thương cho người đàn bà tội nghiệp đó. Ngày trước tôi cũng đã phải chịu cảnh chồng phản bội đi theo người đàn bà khác. Tôi nửa thấy căm hận, ghê tởm bản thân mình, muốn giúp chị, không muốn đứa bé chịu cảnh thiếu cha như con tôi. Nhưng nửa tôi lại ích kỷ muốn dành anh cho bản thân mình, vì xét cho cùng anh không yêu chị thì cuộc sống gia đình đâu có hạnh phúc được, dù chị cố gắng đến đâu đi nữa. Tôi ngột ngạt với những giằng co trong tâm hồn, xin mọi người hãy giúp tôi.
Theo VNE
Sống buông thả, ngủ với nhiều người để trả thù người tình
Tôi đã cầu xin hai người đàn ông còn lại "yêu" tôi để hạ nhục anh chàng người yêu cũ.
ảnh minh họa
Một năm trước, tôi đã hẹn hò với một anh chàng hơn tôi 3 tuổi. Vì vậy nên khi đứng trước anh - một người đàn ông từng trải, tôi khá rụt rè và nhút nhát.
Vào ngày chủ nhật đẹp trời hôm đó, anh đến nhà tôi chơi rồi lái xe đưa mẹ tôi đi đánh gôn để chuẩn bị cho kế hoạch bẩn thỉu của mình. Vừa về đến nhà tôi, anh đã vội lao vào người tôi và sờ soạng khắp cơ thể tôi.
Dù anh ta cố làm "chuyện ấy" nhưng tôi đã lấy hết sức mạnh của mình để đẩy anh ta ra và cương quyết từ chối. Trong cơn giận dữ, ngay chiều hôm đó, tôi đã dứt khoát nói lời chia tay với anh ta... vì tôi có cảm giác rằng, anh ta đến với tôi chỉ vì mục đích thỏa mãn cơn thèm khát da thịt của mình.
Một tháng sau, cuộc sống của tôi không có kẻ biến thái ấy cũng dần dần trở lại bình thường. Tình cờ trong một chuyến xe buýt tới trường, tôi đã gặp lại và ngồi cùng ghế với anh - một trong những anh chàng người yêu cũ của tôi.
Sau khi đổ vỡ mối quan hệ, chúng tôi vẫn luôn coi nhau là bạn. Và khi gặp nhau, tôi đã thẳng thắn nói với anh rằng, "Tôi cần anh trong cuộc sống của mình" và anh hứa với tôi, anh sẽ luôn làm như vậy!
Thế nhưng, có vài kẻ độc miệng đi cùng chuyến xe với chúng tôi đã đến trường, chỉ thẳng vào mặt tôi và hét to rằng: "Đồ đàn bà lăng loàn"; "Đồ đàn bà trơ trẽn, lẳng lơ"... Sau đó là hàng chục tin nhắn chửi rủa, mỉa mai đã gửi cho tôi: "Mày đúng là loại con gái hư hỏng"; "Đồ đàn bà dâm đãm, tại sao mày lại có đam mê quan hệ tình dục như vậy?"...
Tôi căm ghét những tin nhắn độc địa ấy. Và tôi đã bật khóc nức nở khi bị người ta "khủng bố" mình bằng những tin nhắn, lời mỉa mai gớm ghiếc ấy. Thời gian đó, anh vẫn luôn ở cạnh tôi nhưng không nói bất cứ điều gì về chuyện này, chỉ khuyên tôi đừng nên để ý đến bọn họ.
Ngay sau đó, tôi gọi điện cho mẹ, bảo bà đến đón tôi càng sớm càng tốt, cứu tôi thoát ra khỏi nơi tù ngục này. Và chỉ một lúc sau, mẹ tôi có mặt, bà đã lấy điện thoại tôi gọi thẳng cho thầy hiệu trưởng trình bày hoàn cảnh của tôi lúc này. Và kết cục là một trong bốn kẻ độc địa đó đã bị đình chỉ nghỉ học 2 ngày.
Sau cú sốc ấy, tôi đã thực sự rơi vào bóng tối của sự cô đơn vì những kẻ độc địa ấy chính là những người bạn cùng lớp tôi. Đêm hôm đó, quả thực là một đêm ác mộng đối với tôi. Và trong nỗi đau cùng cực ấy, tôi đã nhắn tin cho anh và nói rằng, tôi rất hối hận vì trước đây đã để mất anh. Tôi rất muốn biết liệu anh có muốn bắt đầu lại mối quan hệ với tôi như trước không?... Và bất hạnh thay, anh đã tức khắc chặn số điện thoại của tôi. Không còn muốn kết bạn với tôi nữa
Trong suốt khoảng thời gian đó, tôi hoàn toàn suy sụp và chán nản. Không một người bạn nào ở bên cạnh tôi, người yêu tôi cũng tìm cách lảng tránh... mọi thứ quý giá nhất trong cuộc đời cứ thế rời xa tôi.
Cho đến năm cuối trước khi ra trường, tôi phát hiện ra cô bạn cuối cùng của mình cũng phản bội lại mình. Cô ấy đã quan hệ với chính bạn trai cũ của tôi, trong khi đó, chỉ mình cô ấy biết hết mọi chuyện của tôi trong suốt thời gian qua, kể cả tình cảm tôi dành cho anh ấy lớn lao như thế nào. Và cuối cùng, tôi đành phải tuyệt giao với cô ấy.
Mọi thứ ngày càng trở nên tồi tệ và bi đát. Tôi bắt đầu sống buông thả với bản thân, tập hút thuốc. Mùa hè năm đó, tôi liên tiếp chìm trong đau khổ và sự đổ vỡ cho đến khi tôi quen được một anh chàng - người mà tôi thực sự cảm thấy rất đặc biệt.
Trong mắt tôi, anh ấy là chàng trai hoàn hảo. Anh đối xử với tôi như một bà hoàng. Nhưng thời gian gần đây, anh bỗng nhiên thay đổi, anh đã chửi rủa tôi không tiếc lời và cũng bỏ mặc tôi mà đi. Vậy là chúng tôi lại chia tay.
Một hôm, tôi đã đến bữa tiệc sinh nhật của một người bạn cũ. Ở đó, tôi đã lên trước một kế hoạch trả thù với ba gã trai, trong đó có cả anh chàng vừa mới chia tay tôi. Đứng trước hai người đàn ông còn lại, tôi đã hạ nhục anh ta và cầu xin một trong hai người họ "làm tình" với tôi. Tất cả những gì tôi muốn bây giờ là được "yêu".
Cũng kể từ đó, mọi người không ai dám chửi rủa, sỉ vả tôi nữa bởi, tôi chính thức trở thành "người đàn bà dâm đãng, lăng loàn". Cuộc sống của tôi vẫn tiếp tục... nhưng nó chìm trong những tháng ngày u tối khi chỉ có rượu, thuốc lá và đàn ông.
Đôi lúc tôi chỉ ao ước rằng: Giá như mình thoát khỏi cuộc đời này!
Theo VNE
Tôi sẽ buông tay người đàn ông đeo nhẫn Tôi không muốn mình sẽ sống dằn vặt trong những ngày tháng sau này khi tôi không tự tin để trở thành vợ, thành mẹ. Tôi gặp anh trong một chiều mưa, xe anh đụng xe tôi. Tôi ngã lăn trên đất. Tôi vội đi và chưa kịp biết người đàn ông đó là ai, chỉ biết bàn tay anh đeo nhẫn. Ngày...