Tôi có còn xứng đáng là một người chồng, một người anh rể?
Hàng ngày, nhìn thấy em bên cạnh mà không thể quan tâm, lo lắng cho em theo cách mà những người yêu nhau thường thể hiện, lòng anh đau nhói, anh hiểu đó là tình yêu tội lỗi!
Dù biết đó là tình yêu tội lỗi nhưng anh vẫn rất yêu em.
Dù biết đó là tình yêu tội lỗi nhưng anh vẫn rất yêu em.
Anh không thể lý giải nổi thứ tình yêu đang âm ỉ chảy trong lòng anh như thế nào. Nó da diết, cồn cào, có lúc bùng lên như muốn bộc phát. Anh đau đớn, kìm nén nỗi nhớ nhung, những giọt nước mắt vào trong lòng. Khi nhìn thấy em, anh ước gì, nếu anh không phải là anh rể, không phải là chồng của chị gái em thì tốt biết mất, thì đã không có chuyện anh rể yêu em vợ đau lòng đến thế!
Có thể khi anh thú nhận ra điều này, em sẽ cho rằng anh là kẻ bệnh hoạn. Không phải, anh chỉ là gã đàn ông khốn nạn khi phản bội chị em để đem lòng yêu một người con gái khác. Anh biết, sẽ chẳng bao giờ em chấp nhận anh, đạo lý không chấp nhận anh, nhưng tình cảm là tình cảm, nó không thể vì một thứ gì đó mà mất đi dễ dàng được, nhất là khi em cứ ở gần bên cạnh anh thế này.
Video đang HOT
Anh không hiểu thứ tình cảm ấy nhen nhúm từ khi nào, chỉ biết rằng, khi em về ở nhờ nhà anh, thời gian trôi đi, anh đã có những cảm xúc khác lạ mỗi khi nhìn thấy em. Anh là chồng chị gái em, anh hiểu hơn ai hết, nhưng tình yêu ấy chưa đủ lớn hoặc có thể, giờ đây nó đã thay đổi. Điều đó có thể mà phải không em? Khi em quên tình cũ, ngã vào lòng được một ai đó, em sẽ hiểu, không phải tình yêu là mãi mãi. Nhưng anh đang yêu, đang yêu người con gái là em của vợ anh. Dù không phải thể nói là vĩnh cửu nhưng nếu không được nhìn thấy người ấy, không được nghe người đó nói, anh đau đớn lắm!
Em bước vào cuộc đời anh chẳng khác một cơn gió lạ. Anh không phải là kẻ dễ vong ơn phụ nghĩa, không phải là kẻ trơ trẽn, bán rẻ lương tâm. Vì thế, anh mới chon chặt tình yêu này, chỉ dám đứng từ xa nhìn em. Khi em khóc, em buồn vì bị tổn thương, anh chỉ muốn đến bên, vỗ về an ủi em, để em vơi bớt trong lòng. Anh biết, trong gia đình này, em đa chịu thiệt thòi nhiều khi thua kém chị gái mọi thứ. Vậy mà em chẳng oán thán, chẳng bao giờ than một lời nào, lúc nào em cũng là cô gái dịu dàng trong mắt anh.
Em sống lương thiện với tất cả mọi người. Nhìn cách em ân cần, chu đáo ngay với cả cô lao công, anh nhận ra rằng, trong thế giời đầy rẫy những xô bồ này còn có rất nhiều tâm hồn thánh thiện. Chị gái em là vợ anh, nhưng tình yêu ấy không đủ lớn để khỏa lấp đi những trống trải trong lòng. Thấy em, anh như được sống trở lại ngày xưa, ngày mà anh còn lãng mạn, trong sáng và hết lòng vì cái gọi là tình yêu chân thành.
Anh nhiều đêm mất ngủ, suy tư ngồi hút thuốc. Chẳng ai hiểu được trong lòng anh đang chất chứa điều gì. Anh không dám tới gần, không dám đi qua căn phòng em, cũng chẳng dám thổ lộ với bất kì ai. Với anh như vậy là tội lỗi. Biết thế, nhưng anh đâu thể cấm mình nhớ thương.
Anh kiếm cớ bảo vợ cho em ra ngoài ở. Em trách anh khó tính, trách anh keo kiệt, anh chịu hết. Bởi nếu ngày nào đó em còn ở đây, anh sẽ trở thành một gã đàn ông đồi bại, một gã anh rể khốn nạn. Anh không dám chắc điều gì sẽ xảy ra khi ngày ngày phải chứng kiến người mình yêu ngay bên cạnh mà không thể nào đến gần.
Hãy hiểu cho anh, tình yêu là tình yêu nhưng nếu cứ làm theo con tim, kết cục sẽ bi thảm vô cùng. Giả dụ nếu em yêu anh đi chăng nữa, em cũng sẽ chẳng thể làm điều đó phải không. Chi bằng em hãy ra đi, hãy tránh xa anh để anh không phải dằn vặt thế này!
Theo VNE
Nỗi đau của cô gái 21 tuổi
Khi em báo tin mình có bầu cũng là lúc anh công khai mình sẽ cưới vợ.
Khi 18 tuổi em nghĩ rằng cuộc sống này phải cẩn thận không nên mở lòng quá nhiều dễ bị tổn thương. Khi 18 tuổi em nghĩ rằng tiền chỉ là phương tiện sống nó không mua được tất cả. Khi 18 tuổi em rất sợ ở một mình, và em nghĩ cô đơn và một mình giống nhau. Nhưng khi 21 tuổi em nhận ra, đôi khi ở xung quanh một đám đông vẫn cảm thấy cô đơn, còn có lúc ở một mình nhưng thấy ấm áp vô cùng. Lúc này em cũng nhận ra tiền không mua được tất cả nhưng muốn có hạnh phúc cần phải có tiền.
Cuộc sống vấp ngã đã khiến em nhận ra nhiều hơn. Bên em mất đi một người cô yêu nhất. Em trở nên cười nhiều hơn, nỗi đau dày xéo trong em ngày một sâu hơn.
21 tuổi em yêu anh, và mất đi đứa con của mình...
Yêu anh em không đòi hỏi gì thậm chí còn đánh mất chính mình và hy sinh tất cả vì anh để rồi khi biết em mang bầu anh đã nói em bỏ đứa bé đi. Em đau lòng vì biết mình đã trao thân cho nhầm người, trái tim em xót xa khi biết anh sắp cưới vợ. Đau đớn hơn nữa là cả anh cùng người ấy đều muốn em bỏ đứa bé, em chỉ biết khóc trong câm lặng. Chỉ những ai từng làm mẹ mới có thể hiểu được cái cảm giác ấy, em đấu tranh với bản thân không thể nào bỏ đi giọt máu của mình. Ngày tháng ốm nghén em mệt mỏi, cần lắm sự chăm sóc của anh nhưng đến một cuộc gọi cũng chẳng thấy đâu.
Trái tim em xót xa khi biết anh sắp cưới vợ (Ảnh minh họa)
Ngày nào em cũng ngập trong nước mắt và giằng xé tâm can, em hận anh, hận bản thân mình. Tuy mới được 1 tháng nhưng ngày nào em cũng nói chuyện với con, đứa bé có lẽ vì thương và xót xa cho số phận của mẹ nên đã rời bỏ em ra đi khi vừa tròn 4 tuần. Em không thể khóc được nữa, mắt em nhòe đi, tay run run và bụng đau quặn... Nỗi đau của người mẹ khi mất đi một thiên thần bé nhỏ, nỗi đau của người mẹ khi không giữ được con mình. Càng yêu con bao nhiêu em càng oán hận anh bấy nhiêu. Ngày em mất con cũng là ngày anh mỉm cười khi bớt đi gánh nặng.
Trả anh về với gió của trời, em chẳng cần gì hết, em cười lên từng hồi rồi chìm trong cơn mơ: "Mẹ à con yêu mẹ lắm"... tiếng đứa bé văng vẳng bên tai em. Bất giác em tỉnh dậy đưa tay xuống bụng mình và gào thét. Em thèm lắm một vòng tay, một hơi ấm của ai kia nhưng khi yêu thương chỉ còn là vụn vỡ em gạt đi tất cả.
Ông trời không lấy đi của ai tất cả, bên em còn có người bạn gái luôn ân cần chăm sóc. Em thầm cảm ơn tất cả đã không bỏ mặc em như anh, đã lau nước mắt khi em gục ngã, đã vực em dậy trong bóng tối. Nỗi đau này làm sao có thể xóa nhòa được, một mùa đông nữa lại về. Những ngày cuối năm nhìn mọi người vui vẻ đoàn tụ bên gia đình bên người yêu, lòng em quặn đau.
Một nỗi đau của tình yêu vụng dại, em mỉm cười chua chát hướng về phía tượng phật phía xa... "Cảm ơn con đã nghĩ cho mẹ, cảm ơn anh đã phụ bạc để em biết rằng em rất mạnh mẽ, cảm ơn bạn đã luôn ở bên khóc cùng tôi để tôi đứng dậy. Cảm ơn cha mẹ, cảm ơn cuộc đời"...
Theo VNE
Anh đến với tôi vì muốn có con trai Anh thú nhận vợ anh ở quê không đẻ được con trai nên anh muốn kiếm một đứa con nối dõi. Khi tôi mang bầu ở tháng thứ 6, tôi mới biết anh có vợ. Tôi đã sốc! Nếu không phải vì đứa con mà tôi đang mang trong bụng, tôi không biết mình sẽ làm những gì. Anh không phải là mối...