Tôi chưa thực sự ngoạ.i tìn.h mà vợ đã muốn l.y hô.n
Tôi đã cố gắng quan tâm hơn nhưng cô ấy phớt lờ tất cả, hoàn toàn không phản ứng với mọi nỗ lực của tôi.
Hình ảnh minh họa
Tôi 37 tuổ.i, là kỹ sư phần mềm cho một doanh nghiệp nước ngoài. Vợ tôi 34 tuổ.i, làm việc tại một ngân hàng. Vợ chồng tôi cưới được 8 năm, có một con gái 7 tuổ.i. Cuộc sống về kinh tế không phải quá lo lắng, bố mẹ hai bên đều yêu thương, không có mâu thuẫn.
Cách đây hơn năm, tôi quý mến cô đồng nghiệp cùng công ty, nhưng tất cả chỉ dừng lại ở việc nhắn tin tâm sự, tặng quà, đi ăn, hoàn toàn chưa có quan hệ sâu sắc hơn. Lúc đó, ngay cả trong suy nghĩ, tôi cũng không có ý phản bội hay ly dị vợ. Nhưng bằng cách nào đó, vợ tôi phát hiện. Cô ấy khăng khăng cho rằng tôi đã ngoạ.i tìn.h, làm ầm lên, khóc lóc, đòi ly dị. Dù đã cố gắng giải thích cho vợ hiểu, nhưng cô ấy vẫn không tin. Do công việc rất tốt, thu nhập khá nên tôi không có ý định chuyển chỗ làm. Tuy nhiên, tôi cứ đi làm là vợ mặt nặng mày nhẹ. Bởi vậy chúng tôi luôn trong tình trạng căng thẳng, cãi vã liên tục.
Khoảng 2 tháng gần đây, vợ tôi như biến thành người khác. Cô ấy không còn gây sự, cãi vã, nhưng không nói chuyện với tôi, không cười, ngủ riêng, khi nào tôi có nhu cầu và đòi hỏi, cô ấy miễn cưỡng đáp ứng hoặc mặc kệ tôi. Vợ bảo không còn tin tôi nữa nên chỉ muốn l.y hô.n. Chờ con lớn hơn một chút, sẽ làm thủ tục l.y hô.n để con không quá bị ảnh hưởng tâm lý. Cô ấy mua rất nhiều sách Phật giáo, ngồi lỳ cả nửa ngày trong phòng đọc sách, lặng lẽ như một cái bóng. Tôi đã cố gắng quan tâm hơn nhưng cô ấy phớt lờ tất cả, hoàn toàn không phản ứng với mọi nỗ lực của tôi.
Hiện tôi vô cùng chán nản và mệt mỏi, không muốn cố gắng làm gì nữa. Tôi không biết liệu vợ có bị mắc bệnh tâm lý nào không? Vì những chuyện này, có một giai đoạn, cô ấy phải dùng thuố.c thường xuyên mới ngủ được. Nếu tiếp tục kéo dài tình trạng này, có lẽ tôi cũng muốn l.y hô.n hoặc sợ mình sẽ ngoạ.i tìn.h thực sự. Kính mong chuyên gia và độc giả tư vấn cho tôi nên làm gì để tốt nhất. Tôi xin chân thành cảm ơn.
Hoàng
Chuyên gia tham vấn tâm lý Phong Nguyên gợi ý:
Hoàng thân mến,
Theo những miêu tả ở trên, có thể thấy tình trạng mất kết nối và không thể trao đổi của vợ chồng bạn đã lên cao đỉnh điểm, gần như không thấy bất kỳ dấu hiệu nào của sự cải thiện dù là nhỏ nhoi trong tương lai.
Vợ bạn bắt đầu đọc sách Phật giáo, đọc ở nhà cả ngày, ở một khía cạnh có thể coi như một dạng cơ chế phòng vệ, giúp cô ấy tự cân bằng, giải tỏa căng thẳng. Tuy nhiên, ở một khía cạnh khác, đây có thể được coi là một hành vi bệnh lý báo hiệu những vấn đề nghiêm trọng hơn về sức khỏe tinh thần trong tương lai.
Do không có điều kiện hỏi thêm, tôi không thể biết những nhu cầu sinh lý cơ bản: ăn, ngủ, sinh hoạt của vợ bạn có điều độ? Cô ấy có thêm thói quen nào xuất hiện cùng việc đọc sách? Cô ấy có tìm cách giao tiếp với ai hoặc chia sẻ câu chuyện vợ chồng bạn với người bạn nào không? Cách mà vợ bạn đối xử với các con có thay đổi? Quá thiếu dữ kiện khiến việc đưa ra một lời tư vấn chính xác, đáng tin cậy gặp nhiều khó khăn. Vì vậy, trên quan điểm chuyên môn, tôi cho rằng nên có một chuyên gia trực tiếp giúp bạn đán.h giá tình hình hiện tại; hoặc nếu được, có thể làm cầu nối giúp vợ chồng bạn xây dựng lại mối quan hệ từ đầu.
Bạn nên lưu ý: l.y hô.n là một phương án lựa chọn, cũng như ngoạ.i tìn.h, nhằm giải quyết những khó khăn hay bế tắc trong hôn nhân. Tuy nhiên, có một nguyên tắc cơ bản trong hôn nhân nên được coi là tiề.n đề để giải quyết xung đột giữa hai người, đó là: hạn chế đến mức tối đa sự xuất hiện của người thứ 3.
Nếu bạn lựa chọn l.y hô.n như một phương án giải quyết, điều này sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến các con bạn. Còn nếu bạn tìm đến người thứ 3 sẽ dẫn đến mối quan hệ phức tạp với một người phụ nữ khác. Người thứ 3 xuất hiện trong hôn nhân, dù ở hoàn cảnh nào cũng nên là người ở vị trí hỗ trợ thay vì là công cụ để xử lý vấn đề đang gặp trước mắt.
Nếu đồng ý với những điểm trên, có 2 điều bạn nên làm ngay lúc này, càng sớm càng tốt để giải quyết khó khăn hiện tại:
(1) Tìm mọi cách giữ bản thân thăng bằng và tỉnh táo. Sẽ không thể giải quyết được chuyện gì nếu vợ bạn đã mất bình tĩnh, kiên nhẫn, căng thẳng mà bạn cũng vậy. Một trong hai người cần bình tĩnh, ổn định trước để dẫn dắt người còn lại nhận thức được chuyện gì đang diễn ra.
(2) Tìm sự giúp đỡ trực tiếp của một chuyên gia để có thể đán.h giá chính xác tình hình sức khỏe tinh thần hiện tại của vợ bạn, cũng như phương hướng xử lý hôn nhân của các bạn. Việc bạn tìm kiếm sự giúp đỡ từ bên ngoài, cụ thể là ở trang báo này là một hành động đáng hoan nghênh. Thêm một chút nỗ lực, tôi tin rằng vấn đề của bạn sẽ sớm được cải thiện.
Chúc vợ chồng bạn sớm lấy lại cân bằng và tiếng nói chung.
Theo vnexpress.net
Cái thai không đúng hẹn (Phần 12)
Nghĩa bước xuống trong một bộ dạng rất bình thường, giống như anh không phải là người đang phản bội cô mà là một người bị phản bội. Khuôn mặt anh dần dần xuất hiện sự tức giận khi thấy hai người đang nắm tay nhau.
Video đang HOT
Có nhiều thứ không trong cuộc đời này không được như ý Xuân muốn. Giống như chuyện tin tưởng một ai đó. Khi cô càng đặt niềm tin vào Nghĩa, thì lại càng có những điều đâ.m chọc vào niềm tin ấy, hòng mong nó sụp đổ. Cô không hiểu hết về công việc của chồng mình, nhưng cô từng tự hào cô hiểu anh hơn ai hết. Cô luôn cho rằng chỉ cần nhìn vào mắt anh là anh đã phơi bày toàn bộ tâm hồn anh ra với cô. Nhưng hình như cô đã quá ngạ.o mạ.n rồi.
Chiếc hoa tai ấy vẫn im lìm trong ngắn kéo, Xuân nhìn nó thật lâu. Nếu bây giờ Nghĩa ngoạ.i tìn.h thật thì cô biết sống sao? Anh vẫn chẳng bao giờ nói chiếc xe ấy là của anh. Cô không nên tin người ngoài. Nhưng những tấm ảnh đó, rồi người phụ nữ đó nữa khiến cô có một linh cảm không tốt.
- Sao em ngồi đây vậy? Đi ngủ thôi? Hôm nay anh phải chạy đến gần hai trăm kilomet chứ chả chơi đây. Lưng như muốn gãy đôi ra đây này.
Xuân vẫn không trả lời khiến cho Nghĩa phải ngừng lại quan sát. Cô ấy lại làm sao nữa rồi? Tự nhiên lại trở nên đáng sợ như vậy.
- Kìa Xuân?
Xuân quay ra nhìn thẳng vào Nghĩa, đôi mắt cô chỉ lạnh lùng và đầy sự phẫn nộ. Xuân không muốn mình phải sống trong sự khổ sở nghi ngờ như thế này nữa. Cô muốn cùng chồng mình có những ngày tháng chẳng lo nghĩ gì.
- Đã có chuyện xảy ra.
- Chuyện gì?
- Em chỉ muốn hỏi anh một câu thôi.
- Em cứ hỏi đi.
- Ông chủ của anh có những khách sạn nào?
Nghĩa nhíu mày vì câu hỏi của Xuân. Cô ấy... giống như đang muốn gài bẫy anh bằng câu hỏi vậy. Sự nguy hiểm trên khuôn mặt cô và sự đơn giản trong câu hỏi này khiến anh hoàn toàn thấy bất an.
- Thì đấy, trước giờ là Khách sạn Mania, giờ thì chuẩn bị mua khách sạn X trên đường Nguyễn Chí Thanh còn gì?
Cô ấy... giống như đang muốn gài bẫy anh bằng câu hỏi vậy. Sự nguy hiểm trên khuôn mặt cô và sự đơn giản trong câu hỏi này khiến anh hoàn toàn thấy bất an. (Ảnh minh hoạ)
Xuân im lặng, vậy là không có hai khách sạn mà họ đã vào. Chẳng lẽ lời Kì nói là thật sao? Cô vẫn không dám tin là chồng mình đã cùng một người phụ nữ khác ngoạ.i tìn.h. Anh không yêu cô nữa thì hoàn toàn có thể bỏ cô đi, tại sao lại lừa dối cô như vậy? Không phải là hai người đã thoả thuận ngay từ ngày mới yêu hay sao?
Xuân như bế tắc trong những suy nghĩ, những kìm nén của mình. Nếu là những người khác thì họ sẽ bộc lộ rõ ra rằng họ đang ghen tuông. Còn cô, cô không làm như vậy được. Vì ông nội đã dạy rằng những thứ đó đều sẽ khiến con người ta trở nên xấu xí đi. Cô được dạy trở thành một người thanh cao, luôn luôn giấu đi những cảm xúc không tốt của mình.
Nghĩa bước đến chỗ Xuân kéo cô vào lòng mình:
- Có phải ở trường lại gặp chuyện gì không tốt không? Đừng lo, sắp sửa được sang trường mới rồi mà.
Xuân giãy nhẹ người ra, cô vén tóc lên:
- Không có chuyện gì cả. Em chỉ muốn quan tâm đến công việc của anh một chút thôi.
- Thế à? - Câu hỏi này mang sắc điệu hồ nghi.
Xuân gật đầu:
- Vâng. Đi ngủ thôi, mai chúng ta đều phải đi làm mà.
Khi Nghĩa chuẩn bị đặt lưng xuống thì lại có điện thoại khiến anh phải bật dậy. Xuân quan sát những biểu hiện của anh rất kỹ, nhưng ngoài mặt thì cô lại tỏ ra không có chuyện gì.
- Lại gọi cái gì nữa đây?
Nghĩa đút nhanh điện thoại vào trong túi quần, làm bộ khó chịu rồi ra ngoài nghe điện thoại. Xuân đợi anh ra ngoài hẳn rồi cũng đi theo. Cô chỉ còn cách làm một con người khác với những gì mà ông dậy thì mới có thể hiểu được chồng mình. Cô cũng là con người, có tình yêu thì sẽ ghen tuông thôi.
Nghĩa ra ngoài ban công tầng hai nói chuyện, anh nói rất nhỏ, nhưng khuôn mặt giãn ra đầy sự yêu chiều, mừng vui chứ không phải kiểu cáu giận như vừa này.
Xuân mở he hé cửa, áp tai vào nghe ngóng:
- Anh đã bảo rồi là đừng gọi giờ này, cô ấy sẽ nghi ngờ.
- Không không, anh thương mà. Đợi ngày mai nhé.
- Được rồi, anh chỉ thương em thôi chứ làm gì thương ai nữa.
Đôi ba câu nói cũng khiến người khác đau lòng đến vậy. Xuân ngồi xuống sàn, cả đầu trống rỗng. Cô không còn một nỗi đau rõ ràng như lúc ở trường nữa. Giờ đây, khi tất cả bày ra trước mắt thì cô lại chỉ thấy như đã mất đi hết cảm giác. Giống như chuyện con người khi đau quá, sẽ có chức năng tự làm tê liệt và tự gây mê. Cô muốn mình chế.t đi ngay lúc này và không biết gì nữa.
Cô đã bị phản bội.
Xuân định đứng lên đi vào phòng ngủ những khuỷu tay cô đậ.p cái rình vào cửa. Ngay lập tức, Nghĩa chạy ra và hoảng hốt khi thấy cô. Xuân giương đôi mắt ầng ậng nước nhìn anh, chạy thẳng lên trên phòng. Nghĩa định đuổi theo nhưng anh nhớ ra người trong điện thoại vẫn còn đó, anh vội đưa lên tai nói:
- Anh có chút việc, đợi anh nhé.
Sau đó Nghĩa hét lớn:
- Xuân, Xuân ơi.
Xuân đã chốt cửa và nằm trùm chăn khóc nấc. Cô giống như một đứ.a tr.ẻ phải chịu ấm ức từ bố mẹ, cảm thấy ghét bỏ cả thế giới này. Bên ngoài là tiếng đậ.p cửa rình rình của Nghĩa, nhưng đối với Xuân nó chẳng là gì cả. Cô không muốn nhìn thấy anh, không muốn nhìn mặt người đàn ông đã lừa dối mình. Cô đã trao anh ta toàn bộ sự tin yêu của mình, vậy mà anh đáp lại cô thế này đây.
Vơ lấy điện thoại và mở nhạc thật lớn để át mất tiếng của của Nghĩa, Xuân nhắm mắt lại như ép mình ngủ. Cô chưa bao giờ phải chịu một nỗi đau nào lớn thế này.
- Xuân ơi, mọi chuyện không phải như em nghĩ đâu.
Những lời giải thích sáo rỗng như vậy, nhưng bất kì người nào cũng nói được để lấp liếm cho sự lừa dối của mình.
Xuân hét lên:
- Anh cút đi, đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa. Cút đi với người phụ nữ đó ngay.
Xuân đáp cái gối về phía cửa, cô thở dốc và nhìn nó. Cô đang tức giận, đang đau lòng, và cả hoang mang nữa.
Những lời giải thích sáo rỗng như vậy, nhưng bất kì người nào cũng nói được để lấp liếm cho sự lừa dối của mình. (Ảnh minh hoạ)
Xuân xin nghỉ làm vì lý do ốm, nhưng tất nhiên cô không bị ốm. Cô chỉ muốn tìm lại một chút thanh bình cho mình. Giờ đây nếu cô đối diện với Kì thì cũng thật khó khăn. Anh đã nói đúng, nếu anh biết anh đúng thì anh sẽ có biểu hiện gì? Có lẽ là cười cô. Anh sẽ nghĩ cô ngốc nghếch, rồi sau đó sẽ lại lên lớp cô thôi.
Xuân đi lang thang một vài nơi trong thành phố, cố gắng suy nghĩ thật tích cực. Cô còn chưa có con, nếu chồng cô ngoạ.i tìn.h thì mọi việc sẽ dễ dàng thôi. Đó chẳng khác nào một cuộc chia tay của mấy đôi yêu nhau. Dù thủ tục có hơi phức tạp hơn một chút.
Xuân nghĩ là mình chẳng cần gì ở Nghĩa ngoài tình yêu cả, tiề.n bạc hay là nhà cửa cô cũng không cần. Cô chỉ muốn được sống bên người mình yêu, sinh con đẻ cái cho họ, hằng ngày đọc sách bên cạnh họ, cùng họ nói những câu chuyện thường nhật. Vậy mà anh cũng không làm được, hoặc là cô đã mong muốn quá nhiều.
KÉTTT
Đột nhiên bên cạnh có tiếng phanh gấp, Xuân nhìn sang thì thấy Kì đang ở trên chiếc Vespa của mình nhìn cô đầy giả tạo:
- Ô kìa, không phải Xuân đó sao? Tôi nghe nói cô ốm cơ mà? Tôi đang định đi thăm cô nè.
Lúc nào anh ta cũng rất biết cách để cô không muốn tiếp tục câu chuyện với anh nữa. Xuân lườm Kì rồi tiếp tục bước đi.
- Định đến bệnh viện nào? Lên xe đi rồi tôi đưa cô đến.
- Đừng làm phiền tôi nữa.
- Trông sắc mặt cô không tốt thật mà. Lên xe đi.
Kì nắm lấy tay cô, khi cô còn chưa kịp vùng ra thì chiếc xe của Nghĩa đã đỗ xịch trước mặt. Cả hai người đều im lặng chờ đợi, những ngón tay vẫn đang chạm nhau.
Nghĩa bước xuống trong một bộ dáng rất bình thường, giống như anh không phải là người đang phản bội cô mà là một người bị phản bội. Khuôn mặt anh dần dần xuất hiện sự tức giận khi thấy hai người đang nắm tay nhau.
Anh hùng hổ đi đến chặt đứt sự liên kết đó, quát lớn:
- Mau bỏ tay cô ấy ra đồ khốn!
Theo Eva
Lý do không ngờ khiến chồng thường đi sớm về khuya suốt thời gian vợ đang bụng mang dạ chửa (Phần 1) Có những lúc, tôi nghi ngờ Hoàng đang ngoạ.i tìn.h và tìm cách theo dõi. Thế nhưng, dù cố thế nào, tôi cũng không tìm được chút manh mối nào, cho tới một ngày tình cờ... Tôi đã từng trải qua vài cuộc tình, sâu nặng có, nhạt nhẽo cũng có. Nhưng người mà tôi khắc cốt ghi tâm nhất là người tình...