Tôi chưa bao giờ xem tình yêu là tất cả cuộc đời mình
Tôi nghĩ nắm được thì buông được, lý trí tôi quyết định đến 60% chứ không còn đơn giản yêu là cưới nữa.
(Ảnh minh hoạ).
Tôi có một mối tình từ lúc đại học với người cùng quê, anh ở quê còn tôi lên thành phố học, cứ vậy mà yêu xa gần 4 năm, vì mỗi năm tôi về quê được vài lần, mỗi lần vài ngày. Chúng tôi ít có cơ hội gặp gỡ, cũng ít tiếp xúc nói chuyện với gia đình 2 bên, đến tận năm thứ 3 gia đình mới biết chúng tôi có quan hệ họ hàng 4 hay 5 đời gì đó, người lớn không tán thành, đặc biệt là mẹ tôi. Nhiều chuyện rắc rối khác nên chúng tôi chia tay được một năm và giờ anh muốn quay lại vì không quên được. Gần đây anh liên tục đề cập chuyện cưới hỏi và có phần trách tôi vô tình, tôi lưỡng lự vì những rắc rối.
Nếu thành tâm thuyết phục thì chúng tôi cũng có thể làm được, nhưng giờ thâm tâm tôi lại thấy hoang mang, tuổi trẻ thì sao cũng được, chỉ cần yêu là vui rồi, nhưng giờ bao nhiêu thứ tôi phải suy nghĩ: gia đình không tán thành một phần vì anh học thức thấp, lao động tay chân, trong khi tôi đã có bằng cao học, làm cho công ty nước ngoài lớn, lương ổn định. Tôi không quan trọng điều đó, vì xuất phát điểm của tôi là nghèo khổ nên tầng lớp nào cũng không phân biệt, miễn là người có chí có đức là được rồi. Chuyện có họ hàng xa với anh làm tôi sợ, ai cũng muốn con cái sinh ra được khỏe mạnh, thông minh, lỡ có chuyện không hay xảy ra tôi cảm thấy có lỗi cả đời, mặc dù về luật pháp 3 đời thì chúng tôi không vi phạm.
Còn một chuyện mà tôi rất phân vân là lúc trước anh mê chơi banh, cá độ, cầm bầu, có thời điểm anh nợ gần trăm triệu vì thua lỗ, đó là con số anh nói ra, có thể chỉ là phần nổi của tảng băng chìm, trong khi lương anh lúc đó chỉ khoảng 8 triệu. Chúng tôi ở xa nên tôi chỉ được biết qua lời anh, anh cũng nói dạo này không chơi nữa và khi có vợ con thì bỏ luôn. Liệu tôi có tin được không? Giờ nếu tôi đồng ý quay lại, anh lên thành phố cùng tôi, tôi cũng không biết phải lo việc gì cho anh làm, lo chỗ đâu cho anh ở, vì bạn bè anh trên này cũng có gia đình hết rồi. Tôi lại không thích kiểu sống thử, cưới trước khi lên đây thì tôi chưa muốn vì cần tìm hiểu thêm vì chúng tôi nói yêu 3, 4 năm chứ thật ra thời gian bên nhau rất ít.
Gia đình tôi khi trước khó khăn, chi phí cho học hành ăn ở tôi tự lo hết nên thời đi học nhiều lúc tôi túng thiếu đến điên dại. Một sự thật rất buồn là tôi có hỏi mượn tiền anh mấy lần nhưng chưa bao giờ nhận được cái gật đầu, lý do đưa ra thì rất nhiều, chỉ có những lúc tôi về quê chơi thì anh cho tôi vé xe đi lại được vài lần, tối đa là 500 ngàn, trong khi lì xì cháu hay ăn nhậu thì anh cũng rất thoáng. Trong lúc tôi đi làm lương mới 7 triệu, nợ nần tiền học còn nhiều nhưng khi biết anh túng thiếu tiền tiêu tôi sẵn sàng mượn đứa em gái một triệu để đưa cho anh mà chẳng cần quan tâm. Tôi nói ra không phải sân si, nhỏ mọn nhưng chỉ sợ như vậy có phải là anh quá tính toán với tôi không?
Video đang HOT
Trong thời gian quen nhau chúng tôi đã có vài lần chia tay, chủ yếu cũng từ những lý do bài bạc của anh và chuyện họ hàng. Đỉnh điểm một lần chúng tôi xung đột ý kiến chuyện anh mở quán cà phê bóng đá, vậy là chúng tôi chia tay. Tôi cũng nói anh hãy tìm người mới xem được thì quen, vậy là anh cũng có người yêu mới dù chỉ được một thời gian. Riêng tôi thì tôi chưa phản bội anh lần nào. Về phần anh, mặc dù chưa bao giờ tặng quà nhưng cũng rất chiều ý tôi. Xung quanh tôi cũng có rất nhiều người theo đuổi, có người tôi thấy thích nhưng lý trí lại ngăn cản vì gia đình đó chỉ thích cháu trai và tôi lại một lần im lặng rút lui. Có những người chỉ cần tôi gật đầu là xin phép nói chuyện với người lớn luôn, nhưng tôi cũng không phải lăng nhăng, tôi nói thẳng với họ tôi chưa muốn yêu ai.
Quan điểm của tôi không bao giờ xem tình yêu là tất cả, nắm được thì buông được, lý trí tôi quyết định đến 60% chứ không còn đơn giản yêu là cưới nữa. Thu nhập của tôi cũng gấp đôi lúc đầu (cũng có thể gấp đôi của anh, điều này anh biết). Tôi chưa bao giờ có ý nghĩ dựa dẫm kinh tế bất kỳ ai, chỉ có tiền mình làm ra, mình tự chủ thì mới cho bản thân thoải mái và tự tin nhất có thể. Tôi chỉ cần một người chồng có ý chí cầu tiến, có đức là được rồi, tiền bạc tôi sẽ kiếm cùng. Giờ tôi không biết tính sao, đã đến tuổi lấy chồng, hãy cho tôi xin những ý kiến quý báu của các bạn, gạch đá cũng được, tôi sẵn sàng tiếp thu để sửa sai. Cảm ơn mọi người đã quan tâm bài viết của tôi.
Theo VNE
Gái xinh đi xem mặt bị chê lên chê xuống vì lý do chẳng ai ngờ
Tôi chưa bao giờ nghĩ một người con gái có không ít chàng trai theo đuổi như tôi lại bị chê bởi lý do không bao giờ có thể ngờ tới.
ảnh minh họa
Tôi đã 27 tuổi, từng trải qua 2 mối tình nhưng chẳng đi đến đâu. Không phải vì tôi không xinh hay gia cảnh không tốt, ngược lại tôi có ngoại hình rất ưa nhìn, công việc ngân hàng với mức lương khá cao, không ít người theo đuổi nhưng tôi cũng không muốn đến với ai vì sau 2 lần thất tình do bạn trai có người thứ ba khiến tôi khó mở lòng.
Thấy tôi con gái gần 30 tuổi mà không chịu yêu ai nên mẹ bắt tôi đi xem mặt. Đó là con trai của bạn mẹ đã 35 tuổi, là phó phòng kinh doanh. Nghe mẹ tôi giới thiệu anh ta vì mải đi học lên thạc sĩ, tiến sĩ bên nước ngoài nên mãi không yêu ai. Giờ có công việc ổn định mới tính đến chuyện vợ con.
Tôi dù không thích lắm vụ xem mặt nhưng nghe mẹ nói anh ta chưa từng yêu ai, tôi lại nghĩ biết đâu là một người tốt. Thường những người ít kinh nghiệm tình trường thì chân thật và chung thủy hơn nên cũng đồng ý.
Buổi gặp mặt hôm đó diễn ra khá thuận lợi, tôi thấy anh cư xử lịch sự, ăn nói đàng hoàng nên cũng khá ưng bụng. Thế nhưng đột nhiên anh nhìn tôi một lúc rồi nói: "Em thật sự đẹp quá. Đẹp ngoài sức tưởng tượng của anh."
Tôi mỉm cười khiêm tốn, tất nhiên tôi biết mình đẹp. Từ trước tới nay tôi đều rất tự tin về vẻ ngoài của mình, chưa một ai phải chê bai tôi về ngoại hình. Thế nhưng tôi cũng không muốn dựa nhan sắc kiếm chồng quá giàu có, đại gia, ở mức khá giả đủ lo cho gia đình là được. Vì gia đình tôi đều là giáo viên nên bố mẹ từ nhỏ đã dạy tôi luôn phải sống khiêm tốn, có đạo đức. Vậy nhưng khi tôi nhìn anh lại thấy anh nửa vui nửa buồn, dường như có điều gì đó không hài lòng.
Anh trầm ngâm một lúc rồi nói với tôi: "Nói thật, thời buổi này phụ nữ đẹp thì nhiều đàn ông theo đuổi lắm em ạ. Anh lại thường xuyên phải đi công tác xa nhà, có khi đi mất hơn tuần mới về, chẳng biết ở nhà vợ anh làm gì, liệu có ai đang tán tỉnh hay không. Mà đẹp như em chắc cũng có không ít đại gia thích."
Giờ thì tôi đã hiểu tại sao thái độ của anh lại khác lạ như vậy. Hóa ra anh sợ tôi ngoại tình. Nhưng tôi thấy suy nghĩ của anh cũng đúng, thời buổi này cũng lắm việc vợ hay chồng lăng nhăng rồi đánh ghen thế nên lo lắng cũng phải. Tuy nhiên tôi là người biết điều, không bao giờ làm những việc như vậy bởi trước đây chính bản thân tôi đã trải qua cảm giác bị người thứ ba chen vào tình yêu.
Thế nhưng chưa kịp để tôi giải thích thì anh đã tiếp lời: "Anh thấy em và anh rất hợp nhau. Em tính tình hiền lành, công việc ổn, gia đình cũng nề nếp. Anh cũng nghe mẹ nói em rất đảm đang, tháo vát nên cũng đã nghĩ nếu hai đứa kết hôn được trong năm nay thì rất đẹp. Có điều... em đẹp quá, anh không yên tâm."
Tôi chăm chú lắng nghe xem anh ta nói gì tiếp thì thật bất ngờ trước lời đề nghị của anh:
"Hay là nếu anh và em kết hôn, em nghỉ việc ở nhà chăm con đi. Công việc của anh cũng đủ để nuôi cả gia đình, anh cần có một hậu phương vững chắc. Chúng ta sẽ ở cùng luôn với bố mẹ anh, hai ông bà còn khỏe có thể giúp đỡ em chăm cháu. Như vậy thì anh cũng yên tâm khi đi xa ở nhà em và các con vẫn có người lo lắng mà em cũng thay anh chăm sóc bố mẹ được."
Nghe lời anh nói thật sự khiến tôi chán nản. Tôi được ăn học đàng hoàng có dư sức để kiếm tiền ngang ngửa anh, tại sao tôi lại phải an phận thủ thường. Chẳng qua anh muốn tôi ở cùng bố mẹ chồng để có người quản, tránh việc tôi có người khác.
Chưa yêu nhau, chưa tìm hiểu mà đã thiếu tin tưởng đến thế này thì nếu về sống chung chắc tôi cũng khó sống, lại phải suốt ngày ở nhà chăm con, chăm chồng, gia đình chồng mà không được giao du với ai. Tôi dù chưa có ai để cưới nhưng cũng không thiếu người thích đến mức phải vội lấy người đàn ông chỉ muốn vợ ở nhà như vậy.
Đáp lại ý kiến của anh, tôi chỉ mỉm cười nói: "Vậy chắc em với anh không hợp nhau rồi." Sau đó tôi đứng dậy xin phép ra về và mong rằng sẽ không bao giờ phải gặp lại anh ta nữa. Tôi cũng quyết định sẽ nói với mẹ không cần giới thiệu ai, tôi sẽ tự tìm hiểu người phù hợp với chính mình.
Theo Blogtamsu
Tôi thấy mình khôn khi quyết định đưa hết tiền cho mẹ chồng giữ Nghe có vẻ ngược đời nhưng đúng là tôi thấy may mắn khi có một "tay hòm chìa khóa" vững chãi như mẹ chồng mình. Đưa tiền cho mẹ chồng giữ là khôn. (Ảnh minh họa) Tôi hay nghe mấy cô đồng nghiệp than vãn về chuyện mẹ chồng đòi con dâu phải đưa tiền hàng tháng rồi họ còn bàn đủ cách...