Tôi chọn xinh-ngu, hiền-đần
Khi tôi nói ra quan điểm của mình, 70% thằng bạn, đồng nghiệp của tôi tán thành. Nếu cho lựa chọn giữa chân ngắn dung mạo bình thường nhưng thông minh với chân dài có ngoại hình đẹp nhưng cái đầu rỗng tuếch thì cánh mày râu sẽ rung động và chọn ai? Riêng tôi, dù không muốn nhưng tôi chỉ xốn xang và rung cảm trước các cô gái ở vế thứ 2: xinh tốt nhất là tầm nhìn hạn chế thôi, không cần cao xa quá.
Không biết tôi có phải quá phong kiến và hám gái đẹp không nhưng theo quan điểm của tôi, phụ nữ chỉ cần học đến trung cấp, cao đẳng là được rồi, còn hạn mức là đại học. Ra trường, phụ nữ cũng chỉ nên chọn công việc tầm tầm, gọi là có tí đi làm công sở cho vui.
Khi tôi nói ra quan điểm của mình, 70% thằng bạn, đồng nghiệp của tôi tán thành quan điểm này. Chỉ có 30% thì cứ một mực bảo sẽ chọn chân ngắn nhưng thông minh nhanh nhẹn vì lý do này lý do nọ. Vì muốn đưa ra lập luận để xem ý kiến của mọi người thế nào nên tôi mới viết quan điểm của mình lên đây, những mong mọi người (đặc biệt là các anh) vào xác nhận 70% đúng hay 30% kia thực tế mới là số đông.
Thậm chí, 30% mà tôi hỏi còn cố ngụy biện, “xấu nhìn lâu hóa đẹp”, “xinh nhìn lâu thành xấu” và bảo rằng không nên dễ dàng để con tim rung động theo nhan sắc. Nhưng đó là chỉ có một số người nói thế. Còn phần đông đàn ông nói thật vẫn bị choáng ngợp và hấp dẫn trước vẻ đẹp xinh tươi, mê mẩn của một chân dài nào đó mà chẳng cần biết trí tuệ của cô ta tới đâu.
Gì chứ, ngoại hình bắt mắt của các cô nàng luôn khiến đàn ông bị thu hút đầu tiên. Nhìn thấy những chị em có ngoại hình dễ nhìn, đàn ông chúng tôi mới tiết ra hormone khám phá chứ. Chứ thể loại gái xấu xí, nhìn mặt đã chẳng có hứng rồi nói chi đến việc mất thời gian tiếp chuyện.
Thật ra đàn ông cũng hiểu, đàn bà xinh thì cái đầu hay rỗng, nói chuyện lâu dài không được thú vị cho lắm. Nhưng điều đó cũng chẳng quan trọng mấy. Bởi vì khi nói chuyện với gái xinh hay được đi bên cạnh, yêu chiều gái xinh, chúng tôi cảm thấy hãnh diện lắm ấy. Phong thái đàn ông của chúng tôi cũng được nâng lên gấp mấy lần luôn.
Cho dù gái xinh nói chuyện ngu tí, nhạt nhẽo và đơn điệu tí thì cũng chẳng vấn đề gì nốt. Đàn ông yêu bằng mắt chứ có yêu đằng tai bao giờ mà phải xoắn điều này nhỉ? Thậm chí có khi cứ hơi ngu ngu như vậy lại hay. Khi yêu hay lấy nàng về cũng không lo nàng đè đầu cưỡi cổ hay dám “bật lại” chồng như các chân ngắn nhưng thông minh khác.
Video đang HOT
Đấy, lại nói đến gái thông minh nhưng có nhan sắc tầm tầm thì tôi cũng xin buông một nhận xét thực lòng luôn. Đấy là dù họ có duyên đến đâu, thông minh đến đâu, nói chuyện hay đến đâu mà cái mặt “khó đỡ” thì tôi cũng xin chịu luôn. Chẳng lẽ lúc nói chuyện với họ mà tôi cứ phải vừa nói vừa nhìn xuống đất. Như thế lại bị nói là mất lịch sự. Thôi, thà yêu “búp bê xinh đẹp” mang về ngắm cho sướng mắt còn hơn.
Hơn nữa, nếu đàn ông mà kỹ tính chút cũng không bao giờ dám lấy vợ thông minh mà nhan sắc xấu xí đâu. Vì lấy vợ xấu về, gen là xấu nó lại di truyền sang con thì chết dở. Lúc ấy trong nhà tồn tại 1 lúc 2 dung nhan tầm tầm thì thật nản.
Tôi chỉ có cảm xúc đặc biệt với các em chân dài dù biết cái đầu họ rỗng (Ảnh minh họa)
Mà vợ xinh và ngu ngu thì khi cưới về đàn ông mới dễ chơi bời, nhậu nhẹt, rồi thỉnh thoảng “núi này núi nọ” với mấy em xinh xẻo khác chứ. Bởi vì vợ xinh thì chả bao giờ có thời gian ghen tuông đâu. Các nàng chỉ dành thời gian vào spa làm đẹp cũng hết ngày rồi.
Trong khi đó vợ thông minh thì nó chỉ liếc mắt một cái là biết mình đi đâu, làm gì, với ai, rồi y như rằng lên kế hoạch quản thúc. Như vậy thì đàn ông làm sao có cơ hội “mở rộng tầm nhìn” được.
Chưa kể, vợ xinh mà cái đầu rỗng tuếch thì nói gì nghe đó, tin chồng một cách ngây thơ. Chồng quát một cái là sợ. Mình có cặp kè với gái ngay trước mặt nó, nó chẳng dám nói gì, mà có khi cũng chẳng biết gì mà nói.
Tóm lại, tôi chả hiểu sao giờ mọi người lại thêm cái tiêu chí “có học, việc làm ổn định” vào để chọn bạn gái hay chọn vợ. Theo tôi thì cần quái gì cái trí thông minh rởm ấy. Đối với tôi, tôi chỉ bị cuốn hút bởi những cô nàng chân dài dù chả có chút thông minh nào cũng được.
Tôi cũng thấy, đàn ông đừng có ham “bồ kết” những em chân ngắn thông minh. Khi yêu nó “thỏ non” dụ mình, lấy vào rồi lốt sói già mới lộ rõ. Cứ những em chân dài hơi khó tiếp cận ban đầu mà tán. Sau nhan sắc mặn mà thì sự ngu ngơ, chân thật của các em ấy càng có ích cho đàn ông chứ sao.
Thử tưởng tượng mình nói gì vợ nghe đấy, vợ tôn sùng mình như thánh, thế có sướng không. Còn cái thể loại đầu to lúc nào cũng ngoạc mồm ra lí sự với chồng, tinh tướng mình giỏi nên thích dạy đời. Chỉ nghĩ đến vậy là đã muốn cho ngay một trận bắt trở về đúng trật tự phái yếu.
Chưa kể, gái thông minh còn hay đòi hỏi, tính toán lắm. Hơi tí là sẵn sàng cãi mẹ chồng nhem nhẻm, rồi đòi ra ở riêng. Những người thâm độc còn bày trò li tán mẹ chồng và chồng, lôi kéo chồng về phía mình. Có khi họ còn cướp trắng trợn của nải nhà chồng về giấu ở nhà mẹ đẻ.
Tôi có anh bạn, dại dột lấy vợ chân ngắn nhưng được ăn học và rất thông minh. Anh ấy nghĩ đơn giản “Vợ khôn nó biết sắp xếp gia đình, vợ khôn nó biết làm ăn”, còn bề ngoài thì bình thường cũng được.
Ừ thì cô ấy làm ra tiền thật, quán xuyến gia đình thật. Nhưng cô ấy cũng thành bà chủ, toàn đè đầu cưỡi cổ nó đến là khổ sở.
Cô ấy lo mình xấu xí quá, sợ chồng đi cặp bồ nên bày ra chiêu trò để ngăn cản anh bạn tôi. Mà những lí do của cô ấy thì rất khôn, rất đáo để, không tài nào cãi được.
Cô ấy còn tịch thu hết tiền của chồng, mỗi ngày phát cho 200 ngàn đi làm (đấy là khi có việc cần tiền nhé, còn không thì chỉ đủ ăn sáng ăn trưa). Bạn tôi tướng tá rõ sang trọng mà người chẳng có một xu để khao bạn bè anh em mỗi khi đi nhậu. Đến tiền đổ xăng cũng phải ngửa tiền xin vợ.
Nhìn thảm cảnh của anh ấy, tôi sợ hết hồn, chả bao giờ thèm mơ tưởng đến một ngày động đến các chân ngắn mà được tiếng là thông minh, nhanh nhẹn nữa.
Nói tóm lại, là đàn ông tôi chẳng mấy có cảm hứng với các cô gái chân ngắn giỏi giang, đảm đang. Không biết các quý ông khác thế nào nhưng tôi chỉ có cảm xúc đặc biệt với các em chân dài dù biết cái đầu họ rỗng. 30 tuổi tôi phát ngôn ra điều này thì chắc chắn là tôi đã được trải nghiệm rất nhiều về những gì tôi vừa kết luận rồi. Vì thế ai có hứng thì cứ ném đá, tôi xin nhận tất.
Theo 24h
20/10 'héo hon' của gái xấu
Thật buồn là có những chị em lại mong ngày 20/10... đừng đến, chỉ vì mình là gái già, gái xấu.
"Những ngày này, tôi chỉ biết ngồi tự kỉ"
Mỗi khi được hỏi về những ngày lễ dành cho phái yếu, chị Thanh Huyền chỉ biết than một câu: "Tôi chỉ biết ngồi tự kỉ vào những ngày này".
Là người phụ nữ thành đạt nhưng lại không được trời phú cho nhan sắc mặn mà, nên dù đã bước sang tuổi băm, chị vẫn không có lấy một "cây si" cho mình.
Chị Huyền tâm sự: "Ngày này là dịp các chàng thể hiện tình cảm với các nàng. Còn mình, một mảnh tình vắt vai cũng chẳng có, lấy đâu ra chàng nào để tặng hoa với quà. Mỗi dịp như vậy, nhìn mấy cô đồng nghiệp xúng xính quần áo, trang điểm thật đẹp đợi người yêu đến đón đi chơi, mình cũng thấy tủi.
Không hoa, không quà cũng chẳng sao, vì dù gì cũng đã ở cái tuổi băm rồi, còn trẻ nữa đâu mà mơ lãng mạn. Nhưng buồn nhất, tủi nhất là chẳng có ai quan tâm, hỏi han đến.
Bạn bè, người thân đều có gia đình, có nỗi lo riêng, mấy ai còn nhớ đến ngày này để mà chúc mừng. Nếu không có tin nhắn từ cậu em trai, mình còn thật sự nghi ngờ giới tính của bản thân trong mắt người khác, không biết có phải là nữ không nữa. Ngày lễ của nữ giới mà cuộc sống của mình chẳng có gì thay đổi cả, một mình nấu, một mình ăn, một mình đi làm.
Vào ngững ngày này, mình thấy cô độc hơn bất cứ lúc nào hết. Đến cơ quan thì nghe đồng nghiệp bàn kế hoạch liên hoan, chơi bời. Ra ngoài đường thì nhìn đâu cũng thấy hoa với quà, lại còn đầy rẫy những băng rôn, khẩu hiệu chúc mừng nữa. Báo đài cũng toàn tin 20/10. Mình thì chỉ biết ôm chăn mà tự kỉ. Lắm lúc còn ngồi ước ngày 19 dài đến vô tận luôn, đừng bao giờ sang ngày 20 nữa."
"Đến bữa liên hoan tập thể cũng chẳng đươc hoan nghênh"
Cũng thuộc vào hàng ngũ "ê sắc" ở cơ quan, chị T. Hồng chia sẻ: "Mình cũng xác định rồi, 20/10 chẳng có quà cáp, hoa lá gì đâu, bà cô già rồi mà. Có chăng chỉ là ngồi xem mấy cậu trai trẻ trong cơ quan có gì chúc mừng cho chị em hay không.
Năm nào cũng vậy, cũng chỉ được bó hoa tặng cho cả phòng rồi ngồi tán dóc linh tinh, đến cuối buổi thì cùng đi liên hoan, nhưng mình cũng chẳng tham gia được mấy lần. Già nhất phòng nên toàn bị cô lập.
Số là, ngày liên hoan cả phòng, có cậu vào mời "tối chị đi chơi cùng cả phòng nhé!". Chưa kịp trả lời thì đã có cậu khác xen vào: "Mời chị thế thôi chứ em biết chị cũng chẳng thích gì mấy trò nhắng nhít của mấy đứa trẻ ranh bọn em". Lúc này, chị làm sao dám nhận lời nữa. Thế là cuối buổi, đành trơ mắt nhìn các bạn trẻ đi liên hoan, vui chơi, còn mình chị Hồng ở lại cơ quan tăng ca cho hết buổi tối.
"Đấy, 20/10 là thế, đến một buổi liên hoan tập thể cũng chẳng được hoan nghênh. Nói thật, lắm lúc cũng buồn lắm, cùng phận gái với nhau mà người ta với mình khác biệt quá. Nhưng biết làm sao được, ai bảo mình già, mình xấu cơ chứ".
"Nhà tôi 20/10 năm nào cũng có hoa, nhưng..."
Mới nghe chị L. Hà nói vậy, ai cũng nghĩ "đâu phải chỉ những cô gái đẹp mới có hoa có quà". Nhưng nghe đến vế sau thì ai cũng phải ngậm ngùi cho mấy chị, mấy cô chẳng mấy mặn mà về nhan sắc bởi tất cả số hoa kia đều của "mấy cô đồng nghiệp cho".
"Mình làm ở phòng Quan hệ công chúng, thế nên trong phòng, ngoại trừ mình, toàn là các em chân dài, mặt đẹp. Điều đương nhiên là lắm chàng trồng cây si. Trước ngày lễ cả nửa tháng, phòng chẳng phải trích quỹ ra mua hoa trang trí nữa vì nhiều người tặng hoa quá, đến nỗi chẳng đủ lọ để cắm nữa.
Ngày nào cũng có cô nhận được hoa, được quà. Lắm cô suốt ngày ngửa mặt lên trời than vì nhà hết lọ, không biết cắm hoa vào đâu cả. Vứt thì chẳng đành, phụ nữ mà, ai mà chẳng thích hoa. Thế là các cô đem hết số hoa đó cho mình, coi như quà ngày phụ nữ.
Mỗi cô một, hai bó nên những ngày này, nhà mình chẳng bao giờ thiếu hoa. Phòng trên, phòng dưới, nhìn đâu cũng thấy. Khách đến nhà ai cũng ngưỡng mộ vì tưởng mình được tặng. Mỗi lần giải thích là một lần cố nén chua xót vào lòng. Người ta là phụ nữ, mình cũng vậy. Nhưng sau cái số mình nó hẩm hiu thế. Không biết bao nhiêu lần nhìn đồng nghiệp kẻ đón người đưa, chàng săn chàng đón mà thấy tủi thân vô cùng. Lúc nào cũng chỉ ngồi ước cả năm chẳng có ngày lễ tết nào nữa."
Anh em đều cho rằng chị em ai cũng hân hoan, vui sướng mỗi dịp 20/10, nhưng họ lại không biết có rất nhiều chị em chẳng mong muốn ngày này. Bởi với họ, những ngày lễ này đáng buồn hơn bao giờ hết. Thay vì được nhận nhiều lời chúc mừng, những bó hoa, những lời quan tâm từ phái mạnh thì họ lại cảm thấy mình thật cô đơn, tủi thân chỉ bởi vì nhan sắc "trót" chẳng được mặn mà.
Theo Ngoisao
Bí quyết tán gái cho anh chàng xấu trai Bạn không tự tin lắm vê ngoại hình nên nghĩ rằng mình sẽ có ít cơ hôi với nàng? Không hẳn vây, các cô gái thường thích những anh chàng kiên nhân, "đẹp trai không bằng chai mặt". Khi đi dự đám cưới hay gặp gỡ bạn bè, bạn vân thường nhìn thây những cặp đôi "cọc cạch": vợ xinh chông xâu, vợ...