Tôi chỉ ước mình tìm được một người chồng tốt như vậy!
Chị tôi sinh con, anh vừa buôn bán vì sợ mất khách, vừa trông nom vợ ở cữ. Anh rể không cho mẹ tôi đụng vào quần áo sinh của chị.
Chị tôi bất chấp tất cả để làm vợ một người nghèo, công việc lại bất ổn như anh. (Ảnh minh họa)
Nhà tôi có truyền thống chạy chợ mưu sinh. Mẹ tôi bán cá, chị tôi bán trái cây. Chỉ có tôi được đặc quyền đi học với hy vọng có thể ngẩng mặt lên với đời. Chị tôi dù hàng ngày phơi mặt ngoài chợ bụi bặm, nắng nôi nhưng vẫn không thể làm sạm đi nước da trắng. Ai cũng phải công nhận chị rất đẹp. Có người còn dựa vào vẻ đẹp của chị mà bắt lỗi mẹ tôi. Họ cho rằng mẹ tôi tham tiền nên bắt chị nghỉ học đi buôn bán sớm. Nhưng họ không hề biết rằng khi chị nghỉ học cũng là lúc bố tôi qua đời vì tai nạn giao thông.
Khi chị 29 tuổi mới gặp và yêu anh rể tôi. Lúc đó cả tôi và mẹ đều phản đối anh dữ lắm. Nhà anh cũng nghèo, thậm chí nghèo hơn nhà tôi mà lại còn đông anh chị em. Anh còn làm xe ôm, cái nghề thức khuya dậy sớm và cũng không thể quản lí được. Thế mà chị tôi bất chấp hết để làm vợ anh.
Sống bên nhà chồng được vài tháng thì anh chị dọn đồ về bên nhà tôi. Chị tôi không thể chịu được mẹ chồng và những cô em chồng tai quái. Chồng chị thương chị nên cũng bỏ nhà theo chị về ở rể.
Hai vợ chồng chị lấy hết tiền vàng cưới mở một sạp trái cây khá lớn ngoài chợ. Vừa bán vừa làm mâm cỗ cưới cho người ta cũng được đồng vào đồng ra. Khi nào rảnh rang, anh rể tôi lại chạy xe kiếm thêm đóng tiền học cho tôi. Chính anh cũng chủ động bảo mẹ tôi ở nhà để vợ chồng anh chị bươn chải.
Khi chị tôi bầu đứa đầu, anh rể tôi bắt đầu học bán trái cây và làm mâm cỗ. Anh khéo tay, làm còn đẹp hơn chị tôi nên khách càng lúc càng đông. Nhiều đêm, anh pha sữa đem lên phòng cho chị tôi uống rồi lại xuống nhà dưới ngồi tỉ mỉ làm mâm cỗ đến tận khuya mới ngủ.
Chị tôi sinh con, anh vừa buôn bán vì sợ mất khách, vừa trông nom vợ ở cữ. Anh không cho mẹ tôi đụng vào quần áo sinh của chị. Anh nói vợ con anh, anh sẽ tự lo liệu chứ nhất quyết không để mẹ tôi khổ.
Video đang HOT
Bán tới 8 giờ tối về, anh ăn uống chút rồi lại giặt giũ quần áo cho hai mẹ con chị. Sau đó ngồi làm mâm cỗ cho người ta. Gần như tôi chưa từng thấy anh có một giấc ngủ nào đúng nghĩa 8 tiếng.
Con trai được hơn 1 tuổi thì chị tôi có thai lại. Không may thai ngoài tử cung nên phải bỏ đứa bé. Sức khỏe chị cũng xuống dốc không phanh. Thương vợ, anh không cho chị làm nhiều nữa, chỉ việc ngồi trên sạp, ai mua thì bán. Còn việc chuyển hàng, giao hàng đều do anh làm hết. Mẹ tôi còn hay nói rằng nếu ngày xưa cứ nhất quyết bắt ép chị bỏ anh, chắc bây giờ chị tôi đã không có được một người chồng tốt như thế.
Khi rảnh rang anh lại bóp vai cho vợ hoặc đút con ăn. (Ảnh minh họa)
Anh rể tôi ít nói nhưng rất được lòng hàng xóm. Ai quen biết đi mua hàng anh đều bán rẻ hơn hoặc thêm cho vài trái. Mọi người cứ gặp mẹ tôi là khen lấy khen để anh. Có người còn nói thấy anh cả buổi trưa không ngủ chỉ ngồi làm. Khi rảnh thì thấy anh bóp vai cho vợ hoặc đút con ăn.
Giờ anh chị đang lấy hết tiền dành dụm bấy lâu để xây nhà. Tiền học của tôi cũng do anh chị cấp cho. Dù là con rể nhưng anh đối với mẹ tôi chẳng khác nào ruột thịt. Mẹ tôi bệnh, anh sẵn sàng nghỉ bán để đưa mẹ tôi vào Sài Gòn khám. Anh còn động viên tôi cố học cho thật giỏi, có việc làm ổn định để lấy được một người chồng tài giỏi. Anh cứ hay đùa: “Bé út đừng lấy chồng bán trái cây như anh nha, khổ lắm à”.
Thật ra, nhìn anh, tôi chỉ mong mình sẽ tìm được một người như anh để nương tựa cả đời. Chứ nhiều người tài giỏi mà không thương vợ thương con, không xem nhà vợ ra gì thì cũng chẳng tốt đẹp gì.
Theo Afamily
Cưới chưa đầy năm, chồng chăm chăm 'nhòm' miếng đất nhà vợ
Trước khi cưới, em được bố mẹ đẻ cho miếng đất trị giá hơn 1 tỷ, đứng tên em. Chồng em năm lần bảy lượt bắt em bán, lúc thì để mua xe ô tô, lúc thì để lấy tiền xây nhà trên mảnh đất nhà chồng.
Mấy hôm nay vợ chồng em đang trong tình trạng "chiến tranh lạnh". Chồng đi làm về chỉ ôm điện thoại, quay lưng với vợ. Em cũng chẳng quan tâm bởi trong lòng đang rối như tơ vò.
Chuyện là em và chồng kết hôn được nửa năm. Gia đình chồng em kinh tế bình thường (bố chồng làm nghề xe ôm, mẹ chồng nội trợ). Trong khi đó, gia đình em điều kiện kinh tế tốt hơn vì bố mẹ đẻ em có cửa hàng kinh doanh buôn bán vật liệu xây dựng ở mặt phố từ hàng chục năm nay.
Trước khi em đi lấy chồng, bố mẹ cho em một mảnh đất khá đẹp, ở ngay mặt phố làm của hồi môn. Thời điểm đó, mảnh đất có giá không dưới 1 tỷ nhưng đây là tài sản trước hôn nhân và là mồ hôi công sức của bố mẹ nên em im lặng, không nói với bất kỳ ai, kể cả chồng.
Ảnh: Shutterstock
Cách đây mấy tháng, chồng em biết chuyện này vì anh vô tình thấy được giấy tờ đất để trong túi xách của em. Khi chồng hỏi thì em cũng thẳng thắn chia sẻ, không giấu giếm.
Sau khi chồng em biết, anh ấy có kể với bố mẹ mình. Nhà chồng em có vẻ giận vì em đã giấu chuyện này. Chồng bảo, em làm như thế là có tâm lý đề phòng chồng, sợ chồng dòm ngó tài sản của vợ. Em giải thích thế nào anh cũng không nghe.
Một thời gian ngắn sau đó, anh đề cập với em một kế hoạch. Theo đó, chồng em muốn em bán mảnh đất của em để mua ô tô. Anh bảo: "Giờ nhà ai cũng có ô tô rồi, mình mua ô tô sau này có con cũng tiện. Bởi sau này đưa con đi chơi hay tiêm phòng... không còn phải bắt taxi hoặc đi xe máy bụi bặm".
Nhưng vợ chồng em đi làm từ nhà đến cơ quan chỉ khoảng 4-5 km, đường thông thoáng đi xe máy cũng không quá vất vả. Thêm vào đó, chúng em là công chức cũng không quá cần thiết phải mua ô tô trong khi đồng lương không cao, tiền xăng cũng là một vấn đề lớn. Khi em không đồng ý thì chồng tỏ vẻ không vui.
Sau đó, anh lại muốn làm ăn với bạn và yêu cầu em xoay tiền. Số tiền quá lớn và đầy rủi ro em đành lấy lý do không vay được để mong anh bỏ ý định. Vậy mà anh lại gợi ý em bán đất. Em không đồng ý thì anh trách: "Là vợ mà không biết hậu thuẫn, vun đắp cho sự nghiệp của chồng. Chồng người ta ăn chơi phá gia chí tử còn đây chồng mình chí thú làm ăn còn không ủng hộ" rồi "Anh thất vọng về em".
Chuyện vừa xong, một thời gian ngắn sau, chồng em lại đề nghị bán mảnh đất lần 3. Lần này có sự tham gia của bố mẹ chồng. Theo đó, ông bà chia sẻ đang cần tiền để xây nhà trên mảnh đất gia đình chồng đang ở.
Em xin nói thêm là hiện tại gia đình chồng em gồm: bố mẹ chồng, vợ chồng em và vợ chồng của em trai chồng đang sống cùng nhau trên căn nhà 2 tầng. Nhà xây đã lâu nên cũng xuống cấp và thêm người ở nên cũng chật chội. Hiện tại ông bà muốn xây dựng lại thành nhà 4 tầng khang trang, đẹp đẽ hơn.
Mẹ chồng em khuyên nhủ: "Mẹ nghe thằng T. (chồng em) nói là bọn con có chút tài sản riêng. Giờ bố mẹ muốn xây dựng lại nhà cửa cho khang trang mà chưa có tiền. Bố mẹ gần đất xa trời chẳng còn ở được bao nhiêu, xây nhà lên cũng chỉ để các con đẹp mặt với hàng xóm, được tiếng hiếu thảo, giỏi giang.
Thêm vào đó, bố mẹ mất thì căn nhà cũng là của vợ chồng con vì các con là con cả, chẳng thiệt đi đường nào được".
Bố chồng em cũng thêm vào: "Vợ chồng 2 em con thì nghèo, bố mẹ chả hi vọng gì. Thằng T. là bố mẹ kỳ vọng rất nhiều. Nhưng nuôi nó ăn học xong, chưa báo hiếu được gì nó đã lấy vợ. Giờ làm nhà làm cửa là trách nhiệm của con cả cũng là một phần tạo điều kiện, cơ hội cho các con báo hiếu cha mẹ".
Em nghe bố mẹ chồng nói mà trong lòng không vui vì xây nhà trên mảnh đất nhà chồng đứng tên, em sẽ không còn chút tài sản gì. Bên cạnh đó, việc xây nhà xây cửa cho 3 gia đình ở (bố mẹ chồng, vợ chồng em, vợ chồng chú) giờ lại đổ hết lên vợ chồng em, nói đúng ra là em vì chồng em đi làm lương thấp, cưới em còn không có đồng nào.
Em đành nói với ông bà cho em thời gian suy nghĩ, bàn bạc. Nghe em nói vậy, ông bà tỏ vẻ phật ý. Khi em lên phòng riêng thì ông bà nói bóng nói gió theo: "Dâu về chưa lo được gì cho nhà chồng đã chăm chăm ôm của riêng".
Chồng em thì bực mình ra mặt. Anh trách móc em là ky bo, tính toán với cả nhà chồng. Anh nói em ăn ở nhà chồng mà không biết điều dù em hoàn toàn độc lập về kinh tế, không phụ thuộc ai.
Từ hôm đó, anh đi sớm về muộn. Tối đến anh đòi ngủ riêng, không ngó ngàng gì đến vợ. Điều này khiến em đau đầu mấy hôm nay. Em có nên bán đất rồi ra sao thì ra? Xin độc giả cho em lời khuyên.
Theo Vietnamnet
"Bịt cái mồm nó lại, gào rát hết cả tai!" Vợ chồng anh chị cưới nhau sau hơn 1 năm yêu nhau. Lúc đó anh là một người đàn ông lịch thiệp, lại làm ra tiền nên chị nghĩ mình đã tìm được một người chồng tốt, là chỗ dựa vững chắc sau này. Cuộc sống gia đình vẫn rất hạnh phúc khi chị sinh đứa con gái đầu lòng. Nhưng 2 năm...