Tôi chỉ muốn tống cổ em trai chồng ra khỏi nhà càng xa càng tốt
“Chú có lấy cái dây của chị để quên ở nhà tắm không”?. “Em mượn tạm em bán, khi nào có tiền em trả”. Nói rồi nó phóng xe vút đi, tôi điên quá mà chạy theo không được.
Tôi mới cưới chồng được nửa năm. Sau khi kết hôn vợ chồng tôi dùng số tiền bố mẹ hai bên cho để mua một căn chung cư ở Hà Nội. Cuộc sống vợ chồng rất hạnh phúc, chông tôi rất chiều vợ đi làm về là sẵn sàng vào bếp giúp vợ nấu nướng. Cuối tuần hai đứa lại chở nhau đi chơi.
Cuộc sống cứ ngỡ êm ấm trôi đi như thế nhưng tất cả đã bị đảo lộn từ khi có cậu em chồng xuất hiện. Em chồng đang học cao đẳng thì nhà trường đuổi học vì đánh nhau. Căn bản mẹ chồng tôi cũng chiều em chồng quá, nó đòi gì cũng được nên mới hư. Ở nhà với bố mẹ một thời gian, ra Tết ông bà bảo nó lên Hà Nội để học nghề và nó ở cùng với vợ chồng tôi luôn.
Em chồng với chồng tôi tính tình trái ngược hoàn toàn. Nếu chồng tôi biết lo lắng, chăm chỉ học tập rồi chú thú làm ăn thì em chồng nghịch ngượm, thích giao du với bạn xấu và hay phá phách. Anh em chỉ nói được một hai câu là quay ra cãi nhau ngay. Dù không muốn nhưng khi bố mẹ chồng bảo để em nó ở cùng rồi nên tôi cũng không dám phàn nàn, dù sao 2/3 số tiền mua nhà cũng là do ông bà cho mà.
Dù không muốn nhưng khi bố mẹ chồng bảo để em nó ở cùng rồi nên tôi cũng không dám phàn nàn (Ảnh minh họa)
Từ khi em chồng lên học nghề, mọi chi phí sinh hoạt trong nhà đều là tôi lo hết. Bố chồng vẫn vẫn gửi tiền lên để chú ấy chi tiêu hàng tháng, nhưng thỉnh thoảng em lại hỏi vay vài trăm ngàn lúc đóng quỹ lớp, lúc là để mua đồ nghề học…
Tính tôi không hẹp hòi, ích kỉ em hỏi thì đưa luôn thế nhưng nó cầm tiền mà chẳng nói lấy một câu cảm ơn chị. Đã vậy tần xuất xin ngày càng nhiều. Thỉnh thoảng tôi về muộn không đi chợ được, hoặc nhà hết mấy đồ lặt vặt đưa tiền bảo em chồng đi mua giúp thì chưa bao giờ nó trả lại tiền thừa. Tôi cũng chẳng thèm tính toán thôi coi như cho nó tiêu vặt.
Có lần tôi mệt nên xin nghỉ làm. Em chồng hỏi mượn luôn cái xe tay ga để đi học cho oai, bình thường nó đi xe số. Trước khi đi còn xin chị mấy trăm bảo cho em phòng tiền đi đường. Tối ấy về đến nhà nó bảo đã đổ xăng hết 80 ngàn và đòi tôi trả. Bực lắm nhưng tôi cũng rút tiền trả.
Video đang HOT
Sáng hôm sau đi làm tôi cũng không để ý xe lắm. Tới tận lúc xe bị chết máy giữa đường phải nhờ một anh đi đường xem giúp tôi mới tá hỏa là xe hết sạch xăng. Không chỉ có thế, chiếc xe còn bị trày xước nhiều chỗ kiểu như bị mài xuống đường. Tôi điên lắm nhưng vẫn cố nén không dám bảo chồng, sợ chồng lại mắng mỏ em trai, thành ra to chuyện.
Tất cả tôi đều nín nhịn nhưng chuyện hôm qua thì tôi không thể chịu đựng thêm được nữa. Mấy hôm trước nó cứ hỏi tôi vay tiền nhưng khi tôi hỏi nó cần tiền làm gì thì em chồng nhất định không nói. Tôi không cho vay nhưng nói tránh rằng chú hỏi anh Hưng xem, tất nhiên nó không dám hỏi anh trai mình.
Cho đến hôm qua, lúc tắm tôi có tháo chiếc day chuyền mà mẹ chồng tặng hôm cưới ra. Bình thường tôi không tháo, nhưng lúc đó hơi ngứa cổ nên tôi tháo ra khi tắm. Tắm xong, thì quên luôn không đeo vào. Vào buồng buôn điện thoại với chồng mãi (chồng tôi đi công tác) mới nhớ ra vội bật dậy đi tìm.
Vào buồng buôn điện thoại với chồng mãi (chồng tôi đi công tác) mới nhớ ra vội bật dậy đi tìm. (Ảnh minh họa)
Vừa bước ra tới cửa phòng thì thấy em chồng đi ngang qua, nó nhìn tôi mỉm cười. Tôi chạy vội vào nhà tắm thì chẳng còn thấy sợi dây đâu nữa. Chắc chắn em chồng lấy rồi, nhà chỉ có nó và tôi, nó lại vừa từ đây ra nữa. Tôi lao vội xuống nhà, nó đã ra đến cổng, tôi giữ xe lại:
- Chú có lấy cái dây của chị để quên ở nhà tắm không?
- Em mượn tạm em bán, khi nào có tiền em trả.
Nói rồi nó phóng xe vút đi, tôi điên quá mà chạy theo không được. Tôi vội gọi về nhà nói rõ sự tình với mẹ chồng thì nhận được ngay câu trả lời: “Con đừng nói với bố và thằng Hưng, rồi mẹ sẽ mua cho con cái khác”. Ối trời ơi, bà cứ bênh nó như vậy thì bảo sao nó chả hư cơ chứ. Thực tình lúc này đây tôi chỉ muốn tống cổ em trai chồng ra khỏi nhà càng xa càng tốt thôi.
Theo Một Thế Giới
Tôi vội vã kéo lại áo ngủ trong khi em trai chồng coi như không có chuyện gì xảy ra
Khi cô đang thiu thiu ngủ thì thấy có bóng người vào phòng nhưng nghĩ là chồng nên cô cũng không mở mắt ra và tiếp tục ngủ.
Sau khi đi làm, Hương quyết định tiến tới hôn nhân với mối tình gần 2 năm của mình. Chồng Hương là một người thành đạt, sống tình cảm nhưng hơi gia trưởng. Suốt hơn 1 năm chung sống, anh chưa từng nói nặng với cô một lời. Bố mẹ chồng Hương cũng rất tâm lý, dù cho cô là đứa đoảng và kém trong chuyện lo toan gia đình và nấu nướng nhưng chưa khi nào mẹ chồng nặng lời hay la mắng gì. Có thể nói rằng cuộc sống của vợ chồng Hương suốt thời gian qua hoàn toàn thoải mái, hạnh phúc.
Tuy nhiên, gần đây Hương và chồng bắt đầu có những khó chịu, chê trách, thậm chí là cãi vã. Tất cả là do chú em chồng mang lại. Em chồng Hương năm nay 25 tuổi, đang làm ở gần nhà. Trước đến giờ chị em cũng không có gì xích mích cả, tuy nhiên cái tính à uôm, tùy tiện của chú ấy thì cô càng ngày càng thấy không thể chấp nhận được.
Trước đến giờ chị em cũng không có gì xích mích cả, tuy nhiên cái tính à uôm, tùy tiện của chú ấy thì cô càng ngày càng thấy không thể chấp nhận được. (Ảnh minh họa)
Dạo mới về thấy em chồng mặc đồ, rồi đi giày của chồng mình Hương nghĩ việc đó cũng bình thường nên cô cũng chẳng để ý và quên ngay. Nhưng một lần đi làm về thấy tủ đồ của hai vợ chồng lộn xộn, vương vãi khắp nơi nghĩ là chồng sáng đi làm vội nên cô âm thầm sắp xếp lại. Tuy nhiên sau đó chuyện này diễn ra thường xuyên, Hương không thể nín thinh được nữa cô ca thán, trách móc chồng thì anh bảo anh không làm.
- Anh không bày thì em bày chắc, ở cái phòng này chỉ có anh và em ra vào. Vợ bầu bí mà chẳng biết thương vợ gì cả.
- Em hay nhỉ. Anh nói là anh không bày ra, em mệt thì cứ để đấy không phải dọn.
Hương bực thái độ của chồng vô cùng, song cô cũng nhanh chóng tìm ra thủ phạm. Người đó không ai khác chính là chú em chồng của Hương. Hôm ấy mệt mỏi nên cô xin nghỉ làm ở nhà, khi cô đang thiu thiu ngủ thì thấy có bóng người vào phòng nhưng nghĩ là chồng nên cô cũng không mở mắt ra và tiếp tục ngủ.
Nhưng một lúc sau thì Hương tỉnh hẳn vì thấy có thứ gì đó rơi trúng vào mặt mình. Mở mắt ra thì ôi thôi đó là một chiếc áo may ô của chồng. Cô bực mình ngồi nhổm dậy định xả cho chồng một trận thì ai ngờ người đang lúi húi lục tủ quần áo của vợ chồng cô lại chính là chú em chồng. Cô vội vã kéo lại cái áo ngủ trễ vai rồi cất tiếng.
- Em làm gì vậy? Sao ném đồ linh tinh thế này, vào cả người chị.
- Thế ạ, em không để ý, em xin lỗi. Em xem anh có cái áo mới nào không để mặc đi chơi với mấy đứa bạn. Tưởng chị ngủ nên em không gọi.
Chú ấy thản nhiên đi ra và coi như không có chuyện gì xảy ra. Rõ ràng là em chồng đã tự ý vào phòng của anh chị trong khi chị dâu đang ngủ mà chẳng hỏi câu nào, Hương đã không thèm trách vậy mà chiều hôm ấy trong bữa cơm em chồng còn nói một câu khiến cô điên ruột. "Sao dạo này anh chẳng có bộ quần áo nào mới vậy? Lấy vợ lại ít đồ hơn cả ngày xưa à". Cả nhà chồng nhìn Hương như một kẻ tiết kiệm, chẳng quan tâm gì đến chồng cả.
Tối hôm đó, Hươngnói với chồng gay gắt hơn. Hương kể lại chuyện buổi sáng cho chồng nghe, rồi kèm theo cả thái độ kiên quyết của mình về việc dùng đồ chung của chú em nữa. Nhưng chồng cô gạt phắt đi bảo thói quen của anh em anh từ xưa đến nay vẫn thế rồi, vợ cứ kệ đi, đừng có càm ràm thêm nữa. Thậm chí anh còn nói vợ hẹp hòi, ích kỉ khiến Hương bực mà không làm gì được.
Thực lòng chuyện mặc chung đồ giữa hai anh em chồng, nếu anh đã muốn thế thì cô cũng mặc kệ nhưng cái chuyện tự ý vào phòng như thế cô thấy không thể chịu được. Bức xúc vô cùng, muốn nói thẳng với em chồng nhưng lại sợ chú ấy nghĩ chị dâu nọ kia thì mất hòa khí gia đình mà cứ thế này thì cô cũng ấm ức lắm.
Theo Một Thế Giới
Hoảng hồn khi phát hiện một bí mật của em trai chồng Tôi bước xuống cầu thang mà tìm vẫn đập thình thịch vì hoảng sợ, nhưng xen vào đấy là sự buồn bã tiếc nuối. Ánh mắt của em ấy khi nãy sao mà đau đớn đến thế! Tôi lấy chồng được gần một năm nay và đang lâm vào cảnh dở khóc dở mếu. Tất cả đều xuất phát từ em chồng, lớn...