Tôi chẳng dám yêu
Bây giờ tôi cứ bình chân như vại, còn ba mẹ tôi thì đau đáu chờ ngóng tin lấy chồng của tôi.
Đã gần 30 tuổi rồi mà tôi chẳng dám yêu và nghĩ đến chuyện lấy chồng. Chứng kiến chuyện yêu đương mệt mỏi của mấy đứa bạn, thấy hôn nhân mong manh của các chị đồng nghiệp, suốt ngày nghe lời than vãn của một số chị về tính xấu của các ông chồng, tôi nghe thấy ngán. Bởi thế mà dù cũng có người tán tỉnh, nhưng tôi phớt lờ hết. Khổ nỗi bây giờ tôi cứ bình chân như vại, còn ba mẹ tôi thì đau đáu chờ ngóng tin lấy chồng của tôi.
Dường như bạn đang có cái nhìn khá phiến diện về tình yêu và hôn nhân khi chưa một lần trải qua yêu đương mà chỉ đứng ngoài quan sát rồi thấy ngán. Người ta thường nói vui rằng: “Yêu thì khổ, không yêu thì lỗ. Thà chịu khổ chứ không chịu lỗ”. Yêu thì khổ là vì yêu nhiều thì hay nhớ, hay trách móc, dễ giận hờn. Những cảm giác ấy nếu không kiểm soát được sẽ sinh ra mệt mỏi nên người ta mới hay than. Không yêu thì lỗ, bởi trong khi người ta có đôi có cặp, lễ lạt thì có quà cáp, ốm đau thì có yêu thương, quan tâm, còn mình lẻ loi thì… lỗ là đúng rồi. Ốm đau chẳng ai hay biết. Lễ Tết cũng chẳng được nhận món quà nào. Đứng nhìn bạn bè, đồng nghiệp nữ nhận hoa quà tới tấp, bạn có tủi thân không? Bởi vậy mà nhiều cô gái thà chấp nhận chịu “khổ” để có được tình yêu, chứ nhất quyết là không chịu lỗ, rồi phải sống cô đơn một mình.
Bạn lướt Facebook, sẽ thấy thế giới này muôn màu lắm. Bên cạnh một số người chia sẻ những điều bực dọc, không như ý trong cuộc sống thì cũng có rất nhiều cô gái đăng tải cảm giác “tuyệt vời ông mặt trời”: “Hôm nay được người yêu chở đi làm, rồi chiều tối ghé cửa hàng mua tặng ngay cho “gấu” chiếc túi xách mà gấu yêu thích. Cảm thấy hạnh phúc vô cùng”, “Hắn bảo hắn yêu tui nhưng vẫn ngoái cổ ngắm cô bé xinh xinh đi ngang. Tui giận, tui hờn, hắn bảo: “Hoa đẹp thì ngắm chút chơi. Yêu nhất trên đời chỉ có em thôi”. Nghe hắn nói vậy, mặt tui vẫn nhăn, tay tui vẫn bấu vào bụng hắn, nhưng lòng tui lại cười thầm vì sung sướng. Hắn đi đâu rồi cũng về với tui à”… Đấy, rõ ràng có những tình yêu dễ thương vậy mà. Không yêu làm sao bạn có thể trải nghiệm được cảm giác đó.
Đúng là tôi có cái nhìn hơi phiến diện. Tôi cũng muốn suy nghĩ tích cực chứ, nhưng thực tế sờ sờ như vậy nên dù có cố gắng thì đầu óc tôi vẫn cứ ám ảnh bởi những điều mà các chị đồng nghiệp nói với mình.
Đầu óc tôi vẫn cứ ám ảnh bởi những điều mà các chị đồng nghiệp nói với mình (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Bạn bảo rằng không dám yêu, không muốn lấy chồng khi chứng kiến cảnh yêu đương mệt mỏi và hôn nhân mong manh của các chị đồng nghiệp. Vậy chẳng khác nào bạn chỉ thấy một con sâu mà bỏ nguyên cả rừng hoa đẹp. Lấy chồng mà không sướng thì sao có chị bảo: “Chị chẳng biết những người phụ nữ khác than khổ vì chồng con như thế nào. Riêng chị, chị cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi được chăm sóc chồng con. Chị không thấy đó là gánh nặng, mà là niềm vui đơn giản của cuộc đời. Chồng chị bảo rằng, anh ấy yêu cả những nếp nhăn, vết sẹo vô tình bám lấy cơ thể chị…”.
Còn những phụ nữ than về thói xấu của chồng, cơ bản là do chồng không “thỏa mãn” hết mong muốn của họ nên họ không hài lòng và thế là… than. Phụ nữ có bao giờ tự hỏi, mình có toàn diện không mà đòi hỏi đàn ông phải trọn vẹn. Ngay cả bản thân bạn cũng vậy thôi. Bởi thế, bạn đừng vô tình biến mình thành thầy bói mù, chỉ sờ mó linh tinh rồi phán đoán trật lất. Trong một cuộc khảo sát 100 phụ nữ có chồng trên diễn đàn Lamchame.com, nhiều người bảo rằng đúng là cuộc sống hôn nhân chẳng dễ dàng gì, cũng có khi họ nản và muốn bỏ cuộc. Nhưng hôn nhân cũng đem lại cho họ những trải nghiệm thật tuyệt vời mà nếu không lấy chồng họ khó có được. Một số khác lại chia sẻ họ rất hài lòng về cuộc sống vợ chồng vì cả hai đều biết cân bằng, yêu thương, cảm thông, nhường nhịn và cố gắng vì nhau. Bởi thế, tại sao bạn không nghĩ mình cũng nằm trong số người có hôn nhân hạnh phúc?
Người ta vẫn thường hay nói đùa với nhau rằng: “30 tuổi mà chưa yêu lần nào thì chắc là có vấn đề”.Thôi thì ở đây cứ tạm cho là bạn có trái tim sắt đá, nên dù có nhiều lời đưa đẩy nhưng chưa có con dao nào đủ sắc để đốn ngã bạn. Và nếu bạn không mở lối thì chắc chẳng trai nào dám bước vào.
Có người sau khi cưới bảo rằng: “Ở chung mới biết, chồng mình nằm ngủ nhểu cả “nước miếng”, lại lười tắm, bê bối… Nhưng mỗi lần mình cất tiếng ho, chồng quắn lên chạy đi tìm thuốc cho vợ. Chồng “chiều” mình không chê vào đâu được. Biết vậy cưới sớm sớm”. Hay một số người lại hào hứng nói:”Lấy chồng đi sẽ biết thế nào là sung sướng thực sự”. Thậm chí có chị còn tỏ vẻ hãnh diện khoe: “Nhờ mình chai mặt nên mới cua được chồng “ngon”. Thế thì bạn đừng ngồi một nơi và dựa trên trải nghiệm của người khác để đánh giá về tình yêu và hôn nhân. Muốn biết cảm giác thực sự, tốt nhất bạn hãy mở lòng dấn thân. Đau khổ hay hạnh phúc thì bạn đều rút ra được bài học cho mình. Và hơn nữa, phụ huynh cũng sẽ yên lòng hơn khi con gái của họ có người đàn ông yêu thương, gần gũi và chăm sóc. Hãy thử “bước vào” rồi nếu không vui thì “bước ra” cũng chẳng sao!
Theo VNE
Nỗi nhớ!
Giờ đây ngồi một mình trong căn phòng trọ nhỏ bé, anh nhớ cô nhiều lắm, nỗi nhớ da diết đến khó tả.
Ngày hôm qua, anh gặp cô lần đầu tiên vào một sáng chủ nhật trời thật đẹp. Có người thường nói, ta vui thì trời đất cũng vui, có lẽ đúng thế thật. Buổi gặp đầu tiên ấy đã để lại trong anh rất nhiều ấn tượng đẹp về cô, người con gái hiền dịu, dễ gần với ánh mắt thật ngây thơ. Giờ đây, mỗi giây phút nghĩ về cô, con tim anh lại cảm thật hạnh phúc. Anh tự hỏi, tình cảm của anh dành cho cô có phải là tiếng sét ái tình không, tuy trước giờ anh không tin có thể tồn tại một tình yêu như vậy, anh nghĩ nó chỉ tồn tại trong những bộ phim tình cảm của Hàn Quốc mà anh biết thôi, mặc dù anh không bao giờ xem chúng. Anh nghĩ cái gì mau đến thì cũng sẽ mau đi. Nhưng bây giờ điều đó đối với anh không còn quan trọng nữa. Anh biết mình đã thích cô rồi.
Anh biết số điện thoại của cô qua một người bạn, và khó khăn lắm anh mới dám nhắn tin hẹn cô đi uống nước. Bởi vì tính anh rất nhát, đặc biệt với phụ nữ. Anh, người con trai năm nay đã 25 tuổi mà vẫn chưa một lần được nắm tay con gái. Anh thường nghĩ vui rằng, việc đó với anh giống như một cái gì đó quá xa xỉ mà anh không thể mua nổi, chứ đừng nói đến một nụ hôn.
Hôm ấy ngồi trong quán cafe với tiếng piano nhẹ nhàng, được nhìn cô làm anh thấy thật bình yên. Tối thứ bảy trước đó anh đã phải lên mạng tìm rất nhiều mới đươc một quán ưng ý như vậy. Hôm ấy cô đã hỏi anh rằng, anh không biết gì về cô cả, anh không hiểu cô là người thế nào mà dám chủ động hẹn hò với cô. Nhỡ cô là người không tốt thì sao? Anh cũng hiểu lắm chứ, và anh cũng không đặt nhiều hy vọng vào lần gặp đầu tiên ấy. Lúc đó anh chỉ cười mà không đáp lại. Nhưng từ lúc đó anh đã hiểu con tim anh muốn gì, và anh thầm cảm ơn thượng đế vì đã cho anh gặp được cô.
Cô nói với anh câu nói mà cô thích nhất là: "Chờ đợi là hạnh phúc"". Ừm, có lẽ đúng thế thật, hạnh phúc là khi ta còn cố gắng, còn mong chờ một điều gì đó mới mẻ sẽ xảy đến với ta trong cuộc sống này, còn chờ đợi là cuộc sống vẫn còn tiếp diễn và ta sẽ thấy cuộc sống thật có ý nghĩa. Nếu như trong cuộc đời này, ta sống mà không chờ đợi điều gì, để mặc cuộc sống trôi qua một cách lặng lẽ thì như vậy còn gì là hạnh phúc nữa, cuộc song với ta lúc đó thật tẻ nhạt. Anh hiểu cô đang mong chờ một điều gì đó, với cô đó là hạnh phúc rồi. Còn hạnh phúc với anh bây giờ là gì, chắc chỉ có mình anh biết, hạnh phúc với anh thật khó định nghĩa.
Anh nhớ cô nhiều lắm, nỗi nhớ da diết đến khó tả (Ảnh minh họa)
Mỗi lần ngồi nhớ lại buổi gặp ấy, anh thấy mình thật tệ, anh tiếc vì đã không nói được nhiều với cô, anh sợ rằng mình sẽ không tạo được ấn tượng tốt với cô qua lần gặp đầu tiên, và những lần sau anh hẹn cô sẽ không đi với anh nữa... Không phải anh không biết nói gì mà đơn giản tính anh là thế, một người ít nói, sống nội tâm và có đôi chút lãng mạn. Anh thích nghe rock và đọc tiểu thuyết tình cảm, tuy giờ đây nỗi lo công việc, học hành, cuộc sống không cho anh nhiều thời gian để làm những điều đó nữa.
Đêm nay vẫn như vậy, anh lại nghĩ về cô. Anh đang nghe bài hát "Yesterday" của nhóm nhạc The Beattles, bài hát mà anh rất thích. Anh ước gì được một lần hát cho cô nghe bài hát ấy. Tình yêu của người con trai trong bài hát ấy thật nhẹ nhàng, đơn giản nhưng cũng thật đẹp.
Suddenly, I"m not half to man I used to be,
There"s a shadow hanging over me.
Oh, yesterday came suddenly.
Bất chợt, anh không còn là chính anh nữa,
Dường như một nửa trong anh đã không còn thuộc về mình nữa
Có một hình bóng đã len lỏi vào trong trái tim anh.
Không hiểu sao Sài Gòn chiều nay trời lại mưa, mùa này đâu phải mùa mưa, anh cũng thích mưa lắm. Có ai đó nói rằng mưa tưới ướt đẫm tâm hồn ta, mang đến cho ta cảm xúc buồn, nhưng mưa cũng gột rửa biết bao nỗi đau làm cho tâm hồn cảm thấy nhẹ nhàng thanh thản. Giờ đây ngồi một mình trong căn phòng trọ nhỏ bé, anh nhớ cô nhiều lắm, nỗi nhớ da diết đến khó tả.
Yesterday, all my troubles seemed so far away
Now it looks as though they"re here to stay
Oh, I believe in yesterday.
Ngày hôm qua, mọi phiền muộn trong anh như tan biến
Nhưng hôm nay, hình như chúng vẫn tồn tại.
Ôi, ngày hôm qua trong anh mãi mãi không thể xóa nhòa.
Yesterday, I loved You...!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bởi vì em yêu anh! Tình cảm em dành cho anh không hề thay đổi bởi vì... "em yêu anh". Đôi lúc em đã hỏi lòng mình: vì cô đơn rồi em mới yêu anh hay vì yêu anh rồi em mới cảm thấy cô đơn? Em biết cả anh và em không ai trả lời được câu hỏi này, vậy thì chi bằng mình cứ đổ lỗi...