Tôi chẳng chút ân hận khi bỏ bạn gái nghèo, lấy vợ giàu!
Lấy được vợ giàu, tôi có nhà có xe, có sự nghiệp và mọi thứ tốt đẹp khác. Vợ tôi còn nói sẽ mua nhà cho bố mẹ chồng luôn ở trên này.
Chưa bao giờ tôi nghĩ mình lại viết tâm sự của mình lên đây. Vì thứ nhất tôi là một người đàn ông. Thứ hai, tôi cũng bận việc. Thứ 3, tôi cũng chưa từng có ý mang chuyện của mình lên đây chia sẻ. Nhưng do mấy hôm trước tôi đọc được bài viết chỉ lấy chồng lương cao hoặc ở giá của một bạn gái mà tôi bỗng thấy đồng tình 100% với quan điểm, cách nghĩ của bạn ấy.
Trước hết, tôi xin giấu tên mình khi chia sẻ lên đây. Bởi thú thật, dù chia sẻ trên báo nhưng tôi cũng sợ có ai đó nhận ra tôi là ai thật ngoài đời lại xì xào, bàn tán ra vào. Rồi lại đến lúc, tai bay vạ miệng, vợ tôi hay gia đình vợ tôi biết thì không hay. Vì thế, tôi chỉ xin giới thiệu ngắn gọn về bản thân mình.
Tôi năm nay 28 tuổi, chỉ xuất thân trong một gia đình làm nông nghiệp ở tỉnh Nam Định. Nói là trai tỉnh nhưng suốt 10 năm nay tôi sống, học tập và làm việc ở Hà Nội. Bố mẹ tôi ở quê cũng không phải quá nghèo khó. Thậm chí ở quê nhưng gia đình tôi cũng có của ăn của để.
Học năm cuối trường kinh tế, tôi có quen một người bạn gái. Người bạn gái này bằng tuổi tôi. Cô ấy cũng là con gái tỉnh lẻ. Tuy nhiên, cô ấy rất dịu dàng, cần mẫn và chăm chỉ. Ngoài đi học, cô ấy vẫn đi làm thêm rất năng động để trang trải chi tiêu của chính bản thân mà không cần cầu viện trợ tới gia đình mình gửi lên.
Thậm chí, có những thời điểm, cô ấy còn đóng học phí cho tôi, rồi cho tôi tiền ăn hàng tháng. Nói chung, cô ấy là một cô gái rất tốt và điều cơ bản nhất là cô ấy rất yêu tôi.
Tình yêu sinh viên của chúng tôi cũng rất trong sáng và có nhiều kỷ niệm. Tôi cũng từng về nhà em ra mắt và em cũng thế. Gia đình 2 bên rất hài lòng với mối quan hệ này. Chúng tôi dự định sau khi ra trường, ổn định công việc sẽ tiến tới đám cưới.
Video đang HOT
Thế nhưng, sau khi ra trường, dù cả hai đều đã xin được việc nhanh chóng song tôi lại không muốn làm đám cưới với em. Thời điểm ấy, tôi nghĩ, nếu cưới em, chúng tôi sẽ mãi mãi không thể thoát khỏi cái kiếp đi thuê nhà. Lương tháng 2 đứa cứ tổng cộng được hơn chục triệu/tháng thì đám cưới rồi, trả tiền nhà, rồi sinh hoạt và con cái cũng hết sạch.
Và rồi tôi cứ dần lảng tránh, xa cách tình cảm với em. Em ban đầu còn không biết lý do thực sự khiến tôi chán nản mối quan hệ này. Về sau, khi tôi công khai nói cho em biết lý do “Vì em là một cô gái quá nghèo và anh cũng thế nên hai chúng ta không nên làm một cặp”, em chỉ biết ôm mặt khóc nức nở. Từ đó, chúng tôi không bao giờ gặp lại nhau. Em cũng cắt đứt liên lạc với tôi từ đó.
Có thể nhiều người cho tôi là thằng đàn ông vô cảm, nhẫn tâm khi chia tay em tôi không hề buồn và hối tiếc. Hơn nữa, sau đó, tôi đã ngay lập tức nhận lời yêu con gái tổng giám đốc công ty tôi.
Lại nói về vợ tôi – con gái tổng giám đốc công ty tôi đang làm là một phụ nữ không xinh nhưng cá tính. Cô ấy cũng hơn tôi 2 tuổi. Tôi yêu cô ấy vừa vừa thôi, nhưng điều thôi thúc tôi nhận lời yêu và cưới em là vì cô ấy là con gái nhà giàu. Dù gì, vị thế của vợ tôi cũng hơn đứt người yêu cũ của tôi. Bạn gái cũ của tôi tuổi gì mà có thể sánh được với vợ tôi chứ.
Ban đầu, khi biết chúng tôi đến với nhau, bố mẹ vợ tôi cũng phản đối ra mặt. Bởi trong mơ họ cũng không bao giờ nghĩ, chàng rể của họ chỉ xuất thân hèn kém và không có gì nổi bật như tôi. Nhưng thương con gái, họ cuối cùng vẫn phải chấp nhận. Và khi đã chấp nhận tôi là con cháu trong nhà, họ cũng cho tôi những đặc ân nhất định.
Kết hôn rình rang xong, bố mẹ vợ còn cho vợ chồng tôi một căn hộ 5 tầng gần 300m2 ở ngay trung tâm thành phố với nội thất hiện đại nhất. Bố vợ còn đưa tôi từ nhân viên lên vị trí giám đốc chi nhánh. Vợ thì bỏ tiền ra mua ô tô xịn cho tôi đi.
Có thể nói, lấy được vợ giàu, tôi một phút lên đời luôn. Giờ tôi bảnh bảo, chỉn chu mỗi ngày tới công sở. Do biết thân biết phận, biết năng lực của mình nên tôi cũng phấn đấu hết mình trong công việc để bố mẹ vợ an lòng, yên tâm. Biết đâu khi đã tin tưởng người con rể này rồi, có ngày họ lại giao hết cơ ngơi vào tay vợ tôi, con rể của họ thì sao ?
Nói chung, lấy được vợ giàu, tôi có nhà có xe, có sự nghiệp và mọi thứ tốt đẹp khác. Vợ tôi còn nói sẽ mua nhà cho bố mẹ chồng luôn ở trên này. Tất nhiên, vợ tôi rất hào phóng bảo sẽ để bố mẹ đứng tên. Thế tôi mới biết vợ giàu của tôi yêu tôi thế nào.
Tôi thì đang hạnh phúc như thế nhưng một số bạn bè cũ của tôi thì cứ như đang ghen ăn tức ở với tôi. Họ toàn nhắn tin hay chửi bóng gió tôi rằng, một người đàn ông như tôi thì chết đi, sống không có hậu đâu. Họ bảo tôi tính toán, đến tình cảm còn tính toán được, họ bảo tôi là người đàn ông mặc váy.
Nhưng tôi thấy họ ghen ăn tức ở nên nói thế thôi. Cứ cho là tôi không nghĩ cho tôi thì tôi lấy vợ giàu vì củng cố đời con của mình cũng có gì sai chứ. Với lại, tôi không yêu bạn gái nghèo, khi chia tay tôi cũng nói rõ rồi còn gì. Tôi đâu có là người đàn ông đểu cáng hay hèn hạ phải không?
Có ai ủng hộ hay phản đối tôi không? Mọi người có nghĩ vì bạn bè họ gato với cuộc sống mới an nhàn, sung sướng của tôi quá nên buông lời xỏ xiên không?
Theo Người đưa tin
Khổ sở vì chiêu trò hèn hạ của người yêu cũ
Dù tôi đã kết hôn nhưng anh ta vẫn không buông tha, hết gọi điện, anh ta lại làm loạn trên mạng xã hội khiến tôi rất hoang mang.
Tôi và anh ta yêu nhau từ ngày tôi bắt đầu vào năm nhất đại học. Tôi học ở Hà Nội còn anh ta đang làm việc tại Lào Cai. Năm đầu yêu xa, cứ độ 1,2 tháng anh lại bắt xe xuống thăm tôi một lần, tình cảm hai đứa rất tốt đẹp.
Năm 2, anh bảo muốn ở gần tôi nên chuyển xuống Hà Nội và xin việc ở đây luôn. Chúng tôi chuyển về sống chung với nhau, anh rất yêu thương và chăm sóc tôi chu đáo. Được 3 tháng thì tôi dính bầu, lúc đó thực sự tôi sợ hãi và hoảng loạn vô cùng, cả hai đứa đều không biết phải làm sao . Cuối cùng, lấy hết can đảm, chúng tôi nói với đôi bên gia đình. Bố mẹ tôi rất sốc, nhưng nghĩ sự cũng đã rồi nên cũng đồng ý cho chúng tôi lấy nhau. Nhưng hai đứa lại vấp phải sự phản đối kịch liệt từ phía gia đình anh.
Qua cách nói chuyện của bố mẹ anh, tôi lờ mờ hiểu ra. N hà anh chê nhà tôi không có điều kiện, sợ lấy tôi về phải nuôi tôi học và xin việc cho tôi. Mẹ anh nói, bà sẽ đồng ý cho cưới với điều kiện tôi phải bỏ học, về buôn bán với bà. Làm sao tôi đồng ý như thế được, anh thì quan điểm chẳng vững, thấy mẹ anh rủ rỉ vất vả nọ kia nên cũng không quyết tâm cùng tôi nữa. Thậm chí, còn bảo với tôi thôi thì bỏ đứa này đi, sau này ra trường cưới rồi sinh cũng không muộn.
Dù rất đau đớn nhưng vì không có ai hậu thuẫn, tôi đành bỏ thai. Thời gian đấy thực sự rất khó khăn với tôi.
Sau chuyện đấy, tình cảm của chúng tôi không được tốt như trước nữa. Dù vậy hai đứa vẫn sống chung. Càng ở lâu với anh, tôi càng nhận thấy anh không tốt đẹp như anh nghĩ. Nhưng vì tôi quá yêu, hơn nữa lại cảm thấy mình phụ thuộc nên không có cách nào dứt ra được cả.
Cứ thế đến năm tôi chuẩn bị tốt nghiệp. Bố mẹ tôi thúc giục cưới xin, tôi hỏi anh. Anh cứ phớt lờ, bảo tôi phải tìm được công việc ổn định đã. Tôi nói, biết thế nào là ổn, cứ cưới về rồi cùng phấn đấu nhưng anh không nghe.
Rồi một chuyện xảy ra như giọt nước tràn ly cho mối quan hệ của chúng tôi. Mẹ tôi ốm nặng, phải xuống Hà Nội điều trị hơn 1 tháng. Tôi như con thoi đi lại giữa trường học và bệnh viện, lại năm cuối chuẩn bị tốt nghiệp nên cực vô cùng. Vậy mà anh vô tâm, không đỡ đần tôi một chút nào. Mẹ tôi ốm vậy mà anh sang thăm hỏi đúng một lần lấy lệ, rồi chẳng bao giờ hỏi được một câu.
Sau lần đấy, tôi nghĩ mãi, thấy thất vọng vô cùng, lấy một người như thế, liệu rằng tôi có hạnh phúc. Nghĩ mãi, đắn đo, dằn vặt mãi, cuối cùng tôi quyết định chia tay. Tôi chuyển phòng, cắt đứt hoàn toàn liên lạc.
Anh ta níu kéo, chẳng biết làm cách nào mà có số mới của tôi, ngày nào cũng điện thoại, lúc thì nhắc lại kỷ niệm, lúc thì đe dọa, nói chung đủ cả. Nhưng tôi kiên quyết không đồng ý.
Tôi ra trường, đi làm, hơn 1 năm sau thì quen và yêu một anh trong cơ quan, sau đó làm đám cưới. Chồng tôi hiền lành, ít nói, nhưng thương tôi thật lòng, anh biết quá khứ của tôi. Người yêu cũ đến thời điểm đó vẫn không buông tha, anh ta suốt ngày gọi điện về cho bố mẹ tôi nói không quên tôi, bảo tôi sao nỡ phụ tình anh ta như thế. Rồi còn viết trên facebook, nói rằng sống chung nhau mấy năm mà tôi phủi tay, rằng con sống chưa có nhưng có con chết với nhau rồi, tôi sao bạc tình như vậy...
Anh ta còn dùng nhiều trò hèn hạ nữa. Thú thực tôi thấy rất khó chịu và mệt mỏi. Bố mẹ tôi cũng chẳng được yên. Hơn nữa, tôi rất sợ anh ta làm gì ảnh hưởng đến gia đình tôi hiện giờ, chồng tôi mà đọc được nhưng thứ ấy, tôi biết anh sẽ đau lòng lắm. Tôi phải làm sao để thoát khỏi anh ta đây, tôi hoang mang lắm.
Theo Khỏe & Đẹp
Anh sắp lấy vợ rồi, sao còn nói yêu em? Tôi nén nỗi đau nhìn anh đi lấy vợ sau 3 năm mặn nồng. Vậy mà anh quay về, nói yêu tôi, để con tim tôi lại rối bời. Tôi không muốn có tội với một người đàn bà khác! Tôi đã từng hi vọng rất nhiều vào cuộc tình này. Anh là người đàn ông tốt, anh yêu tôi và chúng tôi...