Tôi chẳng biết làm sao để vừa lòng chồng
Con trai tôi đang gửi nhà ngoại mà chồng không hỏi thăm một cuộc, cũng chẳng được lời cảm ơn ông bà.
Ảnh minh hoạ
Tôi lấy chồng được 3 năm và có con trai 2 tuổi. Chúng tôi yêu rồi cưới nhưng không được ai ủng hộ. Hồi đó tôi 27 tuổi, chỉ nghĩ được rằng cứ lấy chồng chứ không nghĩ gì sâu xa hơn. Gia đình không đồng ý vì lo ngại cho cuộc sống tương lai của tôi, lúc đó anh chưa có công việc ổn định, không tu chí, gia cảnh lại nghèo. Cha chồng mất sớm, mẹ nuôi 2 anh em ăn học. Chồng tôi đi học đại học lại phá, tới giờ vẫn chưa lấy được bằng, nợ nần nhiều. Chính vì thế cha mẹ đã không quý chồng tôi ngay từ đầu.
Video đang HOT
Cuộc sống sau lấy nhau không màu hồng như tôi vẫn nghĩ, tôi có bầu luôn, lại nghén, chồng không có công việc, cuộc sống khó khăn rơi vào bế tắc, bao nhiêu vàng bán trả nợ cho chồng. Anh gia trưởng, lúc nào cũng bảo lấy chồng rồi là phải nhất nhất lo cho bên chồng, bảo tôi lo được cho nhà anh tốt thì anh mới lo lại cho nhà vợ. Rồi vì cơm áo gạo tiền làm cuộc sống càng trở nên ngột ngạt. Chồng biết tôi có người yêu cũ, cấm không được liên lạc gì, tôi cũng nghe theo.
Sinh nhật tôi, tình cũ nhắn tin chúc mừng, tôi nhắn tin cảm ơn lại. Chồng biết và đã dằn vặt tôi, bảo tôi không tôn trọng anh, mất hết niềm tin ở tôi rồi. Anh còn gọi điện về cho cha tôi mách. Tôi đã xin lỗi nhưng chồng bảo nếu sau này anh đi làm xa không biết tôi còn làm chuyện gì nữa. Rồi mâu thuẫn giữa anh và cha mẹ tôi làm tôi suy nghĩ nhiều hơn. Sinh được một tháng cha mẹ tôi sang chơi (nhà tôi cách nhà chồng 30km), ở lại ăn cơm. Cha cứ rượu vào là nói hơi nhiều nên hôm đó mấy bác hàng xóm sang dùng bữa cha kể chuyện thương con gái. Chồng tôi nghe thế nghĩ ông nói đểu anh, anh gọi tôi ra ngoài rồi nói nhắc ba đừng kể chuyện nữa, không đừng trách anh.
Tôi thấy cha nói chuyện bình thường nên không làm theo ý anh. Anh tức mình vào bảo bố tôi đừng nói nữa, bố tôi bực nên chửi lại anh. Từ đó tình cảm tôi dành cho chồng nhạt dần vì đối với tôi không ai có thể thay thế được cha mẹ, cha mẹ có sai nhưng vẫn phải tôn trọng. Rồi tôi cũng bị chồng dằn vặt vì chuyện này.
Con trai tôi đang gửi nhà ngoại mà chồng không hỏi thăm một cuộc, cũng chẳng được lời cảm ơn ông bà. Anh bảo ông bà không tôn trọng anh thì anh không gọi điện. Tôi khổ cũng được nhưng chỉ cần chồng khiến ba mẹ vui thì tôi sẽ chịu đựng hết. Vậy mà chồng lại bảo tôi phải như thế nào thì anh mới làm vậy chứ. Tôi phải sống sao để vừa lòng chồng? Thỉnh thoảng anh vẫn nhắc lại chuyện cũ, bảo đã hết tin tưởng và tôn trọng tôi, giờ anh chỉ đang tồn tại với tôi chứ không phải sống, anh bảo tôi không xứng đáng làm vợ anh. Giờ tôi đã viết đơn nhưng nghĩ tới tương lai của con mà chẳng biết phải làm như thế nào. Ở nhà ngoại con vẫn thường xuyên gọi tên bố.
Theo VNE
Hôn nhân đổ vỡ vì tình yêu không "kết trái"
Tình yêu đắm say, nồng nàn một thời của họ phai dần khi vài năm trông ngóng mà không thấy trái ngọt của tình yêu.
Dù đã cố gắng nhưng anh không cứu được cuộc hôn nhân vốn mong manh của mình. Cưới nhau khá lâu nhưng vợ chồng anh không có con. Nhìn gia đình người khác hạnh phúc, sum vầy với tiếng cười trẻ thơ, hai vợ chồng anh cùng cảm thấy trống trải, tủi thân.
Đứa con, chắc chắn sẽ là sợi dây gắn kết tình cảm của anh và chị, khiến anh chị thay đổi nhiều hơn. Có con, hai người sẽ có mối quan tâm chung, cùng lo lắng cho con, lấy niềm vui của con là hạnh phúc chung của cả gia đình.
Chạy chữa mãi nhưng anh chị không có được hạnh phúc của người làm cha, làm mẹ. Chính vì vậy mà áp lực càng đè nặng lên tinh thần của vợ chồng anh chị. Những chuyện dù rất nhỏ, những câu nói xa xôi cũng trở thành vấn đề nặng nề của hai người vốn nhạy cảm.
Không khí ngột ngạt, sự tổn thương trong lòng... khiến cả hai đều muốn buông tay. Không có ánh mắt trẻ thơ níu giữ, không có tiếng bi bô con trẻ kéo lại, anh và chị chia tay thật nhẹ nhàng.
Cuộc sống của người sỹ quan quân đội, ban ngày bận rộn với công việc thì không sao, buổi tối trở về với căn phòng vắng vẻ khiến anh càng khát khao một mái ấm gia đình. Anh thèm có bàn tay người phụ nữ chăm sóc, thèm nghe tiếng khóc, tiếng cười của đứa trẻ để ngôi nhà luôn rộn ràng, ấm áp.
Theo Phunuvietnam
Chồng ơi... con chúng ta chết vì thú vui của anh đó, anh vừa lòng chưa? Trong căn phòng nhỏ tối tăm, em khóc đến khàn tiếng. Em bảo tôi rằng, em đã ký giấy ly hôn rồi, em không tha thứ được tội lỗi của chồng, mà thật ra, em cũng chẳng thể nào tha tội cho mình. Cách đây 2 tuần, em bị sảy thai ở tuần thứ 8. Em đã rất sốc, rất suy sụp, em...