Tôi chán ngấy người vợ già nua
Cô ta chẳng những già nua mà còn xấu tính. Tôi thực sự không thể nào chịu đựng thêm được nữa.
Năm xưa, vì cô ấy mang bầu mà tôi phải cưới. Nhưng đó là sai lầm lớn nhất của đời tôi (Ảnh minh họa)
Xin đừng vội quy kết tôi là người chồng không tử tế chỉ vì câu nói: “Tôi đã chán ngấy người vợ già nua” của mình. Cái gì cũng đều có lí do của nó. Không phải ngẫu nhiên tôi mệt mỏi vì vợ, muốn tìm một người khác gắn bó với mình. Có lẽ sai lầm của tôi là đã cưới cô ấy để cứu nguy cho một màn lầm lỡ. Sai lầm chồng chất sai lầm.
Tôi năm nay 40 tuổi. Thực ra ở độ tuổi đó nhưng tôi vẫn rất trẻ trung, phong độ. Tôi tự tin mình là người có ăn học đàng hoàng, biết lẽ sống ở đời, đủ đạo đức để không phải là kẻ sống vô trách nhiệm. Vì không vô trách nhiệm nên tôi mới lấy cô ấy – một người phụ nữ hơn tôi tới 5 tuổi. Nhưng có lẽ không phải lúc nào thực thi trách nhiệm cũng là đúng.
Cách đây 11 năm, khi tôi là anh chàng độc thân gần 30 tuổi, tôi gặp vợ tôi bây giờ. Cô ấy làm cùng công ty với tôi. Cô ấy hơn tôi 5 tuổi, là người phụ nữ muộn chồng mặc dù vẻ ngoài của cô ấy không phải là xấu. Khi tôi chuyển sang công ty đó làm, mọi người đều nói tính tình cô ấy không mấy dễ chịu nên nhiều người không thích. Cá nhân tôi thì không bao giờ đánh giá người khác qua những lời đàm tiếu. Nếu tôi không mục sở thị thấy điều gì đó không ổn thì tôi sẽ không bao giờ phán xét và đối xử với họ theo cách mà những người xung quanh làm.
Tiếc là tôi đã không có cơ hội để nhìn nhận đúng. Cô ấy thích tôi. Chỉ sau 4 tháng làm việc chung tôi đã cảm nhận được tâm ý của cô ấy. Có lẽ vì vậy mà cô ấy không hề bộc lộ những tính xấu như với người khác. Ở bên tôi lúc nào cô ấy cũng nhẹ nhàng, ngọt ngào và tỏ vẻ rất hiểu biết. Dù sao cô ấy cũng hơn tôi tới 5 tuổi. Cô ấy đủ sự từng trải để khiến tôi cảm thấy hứng thú.
Lúc đó, tôi có chút tình cảm với cô ấy, chỉ là quý mến hơn mức bình thường một chút thôi. Dù sao, các cụ vẫn nói “lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”, một nam, một nữ làm việc cả ngày với nhau, trong khi cô ấy lại thích mình, chủ động tiếp cận mình thì làm sao mà không động lòng cho được. Có chút tình cảm nhưng tôi vẫn còn đắn đo rất nhiều bởi vì cô ấy hơn tôi nhiều tuổi, ngoài ra, tôi cũng chưa hiểu hết về cô ấy nên chưa có ý định tiến xa. Tôi mới chỉ dừng lại ở việc tìm hiểu và cân nhắc mà thôi.
Nhưng rồi sau một tối đi liên hoan, tôi và cô ấy đã đi quá giới hạn. Tôi thừa nhận đó là sai lầm của mình. Tôi đã không kiềm chế được bản thân khi ở bên người phụ nữ thích mình, từng hành động cứ như mời mọc. Tôi không hề say những đã lên giường với cô ấy vì tặc lưỡi cho rằng: “Bây giờ đôi nào yêu nhau chẳng làm như vậy. Mấy đôi mới lớn còn làm thế, huống hồ chúng tôi cũng đều đã trưởng thành cả. Hơn nữa, cô ấy lại thích tôi, chủ động với tôi chứ tôi không hề gạ gẫm hay ép buộc”. Vậy là chúng tôi lên giường với nhau. Tôi đã chính thức phạm sai lầm từ đó.
Sau lần ấy, cô ấy mặc nhiên coi như tôi là người đàn ông của cô ấy và không ai được phép động vào. Đi làm, cô ấy kè kè bên tôi, gặp ai cũng nói chúng tôi là một đôi. Cô ấy giống như đang cố gắng chứng tỏ cho mọi người thấy tôi và cô ấy đang yêu nhau. Tôi không vui nhưng cũng không dám khó chịu hoặc thanh minh rõ ràng bởi vì tôi tự biết một thằng đàn ông sau khi đã hẹn hò, đã lên giường với một cô gái mà nói rằng tôi chưa yêu thì là kẻ khốn nạn. Tôi cũng dần quen với việc mình và cô ấy là một cặp.
Video đang HOT
Sau hơn 11 năm chung sống, tôi thực sự muốn ly hôn. Điều duy nhất khiến tôi băn khoăn chỉ là hai đứa con. (Ảnh minh họa)
Thực sự càng bên nhau tôi càng cảm thấy khó chịu vì tính nết của cô ấy. Nhưng sự khó chịu đó của tôi chẳng còn ý nghĩa gì nữa khi cô ấy tuyên bố có thai. Chúng tôi chính thức làm đám cưới, một đám cưới nhanh chóng, vội vàng để hợp thức hóa cái thai. Tôi tự nhủ với lòng mình, cố học lấy cách mà yêu vợ.
Nhưng có lẽ vợ tôi là người hiểu hơn ai hết tình cảm của tôi dành cho cô ấy ở mức nào. Cô ấy luôn sợ mất tôi, cô ấy gồng lên kiểm soát tôi mọi lúc, mọi nơi. Tôi đã cố gắng cân bằng lại cuộc sống vợ chồng thì cô ấy lại càng làm cho nó đảo lộn lên. Cô ấy ghen tuông vô lối. Tôi đi đâu, làm gì cô ấy cũng coi tôi như tù binh. Ở công ty, chỉ thấy tôi đứng nói chuyện với ai đó thôi là cô ấy bắt đầu hằn học. Sau vài lần là cô ấy gọi người kia ra dằn mặt, “nhắc nhở: “Đừng có cướp chồng tao, tao không vừa đâu”. Cứ thế, cô ấy làm tôi mất mặt với bạn bè, đồng nghiệp.
Trong cuộc sống thì cô ấy cộc lốc, thô lỗ và không có chút duyên dáng nào cả. Sinh xong 2 đứa con, cô ấy vừa lôi thôi, xuề xòa lại vừa già nua. Tôi chưa kịp khuyên vợ nên thay đổi đi thì cô ấy đã lại sừng cô là tôi chê vợ già, vợ xấu. Tôi cố chịu nhưng mỗi lúc một tích tụ vào khiến tôi không còn chịu đựng nổi. Sau hơn 11 năm chung sống, tôi thực sự muốn ly hôn. Điều duy nhất khiến tôi băn khoăn chỉ là hai đứa con. Mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên, liệu tôi có nên giải thoát cho chính mình trong hoàn cảnh này hay không?
Theo Eva
Gái ế trót dại có thai với anh rể
Ôm bụng chửa hai tháng, Mai phát hiện ra anh rể đã pha thêm rượu trắng vào cốc bia của cô đêm hôm ấy và đưa cô lên giường.
Mai năm nay 29 tuổi, cô đang ở vào độ tuổi "báo động" hay nói đúng hơn cô đang là một gái ế nhiều tuổi, cơ hội của cô hiện giờ rất ít.
Độc thân, cô không sợ bởi trong cô cảm xúc yêu đương dường như đã không tồn tại sau mối tính đầu đầy cay đắng. Chỉ là ở công ty dường như chỉ còn lại mỗi mình cô là chưa kết hôn. Việc này có vẻ không bình thường và dường như các đồng nghiệp nam trong văn phòng đều có ý nghĩ xấu đối với cô, họ tìm mọi cơ hội để thể hiện ham muốn của mình. Trong công việc, không biết vô tình hay cố ý mà bàn tay sếp thi thoảng lại chạm nhẹ vào ngực cô, hoặc sếp ngồi chạm đùi vào chân cô khi đi ăn nhậu cùng đối tác. Các đồng nghiệp nam khác luôn lợi dụng cơ hội để động chạm vào cơ thể cô.
Cô không muốn gặp rắc rối về chuyện tình cảm ở công ty, càng không muốn có mối quan hệ bất chính với sếp. Thế nhưng mọi sự rắc rối cứ bám riết lấy khiến cô cảm thấy chán nản, mệt mỏi. Cô muốn chuyển việc, tránh xa khỏi môi trường làm việc khó chịu này. Cô tìm bạn bè để nhờ giúp đỡ, nhưng các bạn nữ thì không có nhiều mối quan hệ, họ cũng không năng nổ nhiệt tình. Các bạn nam thì dường như đều có ý đồ của họ, họ luôn có ý muốn lợi dụng để được "thân mật" cùng cô.
Lúc này công việc kinh doanh của anh rể cô rất phát đạt, có những mối quan hệ xã hội nhất định. Anh rể cô vui vẻ nhận lời giúp cô. Bình thường cô rất ít khi làm phiền đến anh rể, nhưng lúc đó không còn cách nào khác cô đành phải nhờ đến sự giúp đỡ của anh. Cô nghĩ, dù gì cũng là anh rể nên chắc chắn anh sẽ nhiệt tình hơn người ngoài.
Ra ngoài làm việc cô bị người ta lợi dụng, nhưng với anh rể thì không có chuyện đó, vì sẽ có chị gái cô giám sát, hơn nữa cô không phải là loại người tùy tiện trong chuyện tình cảm. Anh rể cô là mẫu đàn ông truyền thống, rất tôn trọng cô, chưa bao giờ anh thể hiện ra là có ý đồ thiếu đứng đắn với cô, điểm này khiến cô rất tin tưởng ở anh.
Anh rể đã kết hôn với chị gái cô lâu rồi, tuy họ chưa có con nhưng gia đình lúc nào cũng ấm êm hạnh phúc. Chỉ có điều mối quan hệ giữa anh rể và chị gái cô không mặn nồng như các đôi vợ chồng khác.
Hôm đó, anh rể gọi điện đến bảo việc của cô đã xong, cô được điều chuyển đến đơn vị quản lý của công ty hiện nay. Trong lòng cô có chút hả hê, cô dường như có thể mường tượng ra vẻ mặt của sếp cô sẽ tức giận như thế nào khi biết tin này. Lúc này cô thấy rất biết ơn anh rể.
Hình ảnh minh họa.
Chị gái cô từ nhỏ đã rất khổ, chị đã một mình nuôi dạy cô khôn lớn. Sau khi biết tin bố cô có người phụ nữ khác, mẹ cô đã bị mắc chứng trầm cảm và vào một buổi sáng bà đã quyên sinh. Kể từ ngày hôm đó, chị gái cô luôn tự giày vò trách móc mình đã gây ra mọi chuyện. Bởi vì chính chị cô đã nói cho mẹ biết sự việc nên mẹ không chịu nổi cú sốc này và đã tìm đến cái chết. Sau đó chị gái cô cũng có xu hướng bị trầm cảm. Từ đó Mai đã thầm hứa tuyệt đối không được làm việc gì có lỗi với chị gái mình.
Sau lần giúp đỡ đó, anh rể nhiều lần mời cô đi ăn nhưng cô từ chối bởi mối quan hệ anh rể em vợ vốn rất nhạy cảm. Đứng ở góc độ gia đình, cô luôn có cảm giác chị gái bắt nạt anh rể, đặc biệt là khi hai vợ chồng họ cãi nhau, cô càng cảm thấy chị mình luôn luôn tìm cách giày vò trách móc anh rể. Phụ nữ có một căn bệnh cố hữu là không chịu tìm hiểu bản chất vấn đề mà luôn nhất nhất cho là mình đúng và không chịu nhường nhịn ai.
Vì chị gái mình, vì muốn gia đình chị được êm ấm nên cô chỉ còn cách tỏ ra thờ ơ lạnh nhạt với anh rể. Chị gái cô tuy không nói ra nhưng cô biết chị gái cô không thể sống thiếu anh được. Làm sao cô có thể cướp đi chỗ dựa duy nhất của chị gái mình chứ? Để chị gái có thể sống vui vẻ thì hành động của cô chính là câu trả lời tốt nhất. Thế nhưng đàn ông thật kỳ lạ, họ luôn tỏ ra thờ ơ trước những người phụ nữ chủ động, nhưng lại rất tìm mọi cách để tiếp cận cô.
Lần này anh rể đã giúp cô một việc quan trọng như vậy, từ chối mãi cũng thật là bất nhã và cô nhận lời. Thế nhưng, hôm đó đã xảy ra chuyện gì cô thực sự không nhớ nữa? Trong cơn say, Mai lờ mờ biết rằng anh rể đã đưa cô về nhà... Khi tỉnh lại, Mai ngại ngùng không dám hỏi anh rể. Hai tháng sau cô phát hiện ra mình đã có thai. Mọi chuyện là như thế nào vậy? Đã xảy ra chuyện gì sau khi cô uống rượu cùng với anh rể, cô không sao nhớ rõ được.
Cô hỏi anh rể: "Có phải anh đã cố tình làm việc gì có lỗi với em không ạ? Hôm đó sao em lại say được chứ?". Cô biết rõ mình chỉ uống có một cốc bia thì sao cô có thể say đến mức không còn biết trời đất gì nữa được chứ? Thì ra là anh rể đã pha thêm rượu trắng vào cốc bia của cô, mà như vậy thì sẽ rất nhanh say.
Mai rất tức giận, cô giơ tay giáng cho anh rể một cái tát: "Khốn nạn, anh biết là tôi không uống được mà anh lại còn cố tình làm thế!". "Mai à, em nghe anh nói đã, anh rất đau khổ." "Anh rất đau khổ? Anh đừng có làm ra vẻ đáng thương trước mặt tôi nữa. Tôi vốn tôn thờ anh như một thánh nhân, nhưng hóa ra anh cũng chỉ là một thằng đàn ông bỉ ổi vô liêm sỉ mà thôi! Anh nói đi, anh đã lừa dối chị tôi bao nhiêu lần rồi?".
Mai trừng mắt tức giận. "Không có chuyện đó đâu, em là người đầu tiên đó." "Anh đã hủy hoại tình cảm tốt đẹp của hai chị em tôi...". "Anh cũng chỉ là bất đắc dĩ thôi mà, sau khi mẹ em mất, chị gái em trở lên rất lạnh lùng, cô ấy từ chối chuyện sinh hoạt vợ chồng. Dường như cô ấy luôn có một nỗi sợ hãi mơ hồ về cuộc sống vợ chồng. Đối với một người đàn ông đã có gia đình mà bị cự tuyệt trong chuyện quan hệ vợ chồng, em có hiểu đó là cảm giác gì không? Không khác gì cuộc sống góa bụa, cảm giác đó thật khó chịu...".
Nói rồi anh rể ôm mặt khóc. Đàn ông không dễ dàng gì mà rơi nước mắt. Mặc dù đang tức giận nhưng từ trước đến nay cô vẫn rất mực quý trọng anh rể, thấy anh khóc lóc và buồn khổ hồi lâu, trong lòng cô dấy lên một niềm thương cảm! "Chị gái em đối xử rất tốt với anh nên anh không muốn rời xa cô ấy. Khi công ty sắp bị phá sản, cô ấy đã xin nghỉ việc để phụ giúp anh vực công ty dậy, cô ấy đã toàn tâm toàn ý ủng hộ anh. Bây giờ anh đã mua được nhà, mua được xe, cuộc sống khá giả hơn nhưng anh vẫn luôn thiếu...".
"Là điều gì vậy?", Mai hỏi. "Đó chính là cuộc sống tình dục, cuộc sống tình dục em có hiểu không? Vợ chồng với nhau mà không có quan hệ tình dục, thì em nghĩ mối quan hệ đó có lâu bền được không? Những người đàn ông khác nói với anh, đi ra ngoài tìm người phụ nữ khác để giải tỏa, nhưng anh không làm được!".
"Bây giờ mọi chuyện đã khác, anh đã có em... Hai chị em em tính cách rất giống nhau, nhưng con người em vui vẻ, hiểu biết hơn chị gái em". Anh rể quay người ôm chặt, nhìn thẳng vào mắt cô và nói: "Anh yêu em, chỉ cần được nhìn thấy em là anh thấy rất vui. Bây giờ anh thật sự không thể kìm chế được tình cảm của mình nữa... bao năm qua anh phải chịu cảnh thiếu thốn về tình dục. Anh còn không biết liệu mình có phải là đàn ông nữa hay không, thật không ngờ anh vẫn còn có ham muốn, vẫn còn có thể có con...?". "Con, anh đừng nhắc đến từ con với tôi, tôi sẽ đi bệnh viện bỏ đi...".
Anh rể vội cầu xin: "Đừng mà Mai, anh cầu xin em đó, anh và chị gái em không thể có con, em chỉ cần sinh nó ra thôi, anh sẽ nuôi dưỡng nó được không em? Dù sao con cũng vẫn là máu mủ của gia đình mình...".
Quả thật lúc ấy cô không biết mình phải làm thế nào. Cô thật không ngờ mình lại là người thứ ba chen vào gia đình chị gái mình. Cô không muốn làm chị gái mình tổn thương như mẹ đã từng phải chịu đựng. Cô có nên sinh đứa con này ra hay không? Không hiểu tại sao cô rất sợ phải đối diện với ánh mắt cầu khẩn của anh rể. Đứa con vừa sinh ra đã phải chịu tiếng là con riêng, đại nghịch bất đạo, nếu chị gái cô biết thì cô sẽ phải làm thế nào?
Hơn nữa, sau khi phát hiện ra mình có tiếp xúc thân mật về thể xác với anh rể cô thấy mình càng yêu anh rể nhiều hơn, dường như cô không thể kiểm soát được tình cảm của mình. Nếu sau này phải rời xa anh thì cô phải làm thế nào? Còn nếu kết hôn với anh rể ư, đó là điều chẳng thể xảy ra.
Theo VNE
Cậy có học, vợ xem thường cả gia đình chồng Nói về "Công, dung, ngôn ,hạnh" của người phụ nữ thời nay, tôi xin mạn phép có vài dòng chia sẻ. Hầu hết cánh đàn ông ai cũng tôn trọng và mơ ước lấy được người vợ có đầy đủ những phẩm chất nêu trên nhưng xem ra rất ít người may mắn tìm được một người bạn trăm năm như thế, dù...