Tôi chán ghét đứa em “bất đắc dĩ” mà bố đưa về
Tôi không hề thấy yêu thương nó như đứa em gái của mình, mà ngược lại còn thấy nó đáng ghét vì tự nhiên xen vào cuộc sống của gia đình tôi
Cuộc sống của gia đình tôi sẽ được gọi là ấm êm, hạnh phúc nếu không có một ngày đẹp trời, bố tôi đưa về một đứa em trai “bất đắc dĩ”. Nó là kết quả cuộc tình vụng trộm 6 năm về trước của bố tôi trong một lần đi công tác ở tỉnh xa. Vì chuyện này, bố mẹ tôi đã nhiều lần to tiếng, nhưng cuối cùng đứa “con rơi” của bố vẫn được đưa về nhà tôi vì mẹ nó mới qua đời do bạo bệnh.
Tôi không hề thấy yêu thương nó như đứa em gái của tôi (ảnh minh hoạ- tuyenquang.tintuc.vn)
Có thêm đứa em “bất đắc dĩ”, cuộc sống của gia đình tôi xáo trộn hoàn toàn. Căn phòng của hai chị em tôi đang ở giờ phải ngăn một nửa cho nó. Nó khá nghịch và tự tiện, khi chị em tôi không có nhà, đồ đạc của chúng tôi thường bị nó lục tung hết lên. Khi đi ngủ, nó cũng không theo một giờ giấc nào, thích ngủ lúc nào thì ngủ, không thì nghịch ngợm đến khuya khiến 2 chị em tôi khá khó chịu…
Tôi cũng đã nhiều lần phản ứng với bố về việc nó sống quá “hoang dã”, nhưng bố bảo chị em tôi chịu khó một thời gian, nó sẽ quen dần cuộc sống ở thành phố. Tôi không biết bao giờ nó mới quen, nhưng tôi thực sự khó chịu về sự có mặt của nó. Tôi không hề thấy yêu thương nó như đứa em gái của mình, mà ngược lại tôi còn thấy nó đáng ghét. Tôi ghét nó vì tự nhiên nó xen vào cuộc sống của gia đình tôi, vì nó mà mẹ tôi thêm phần vất vả, và vì nó mà nhiều lần bố mẹ tôi bất hoà.
Video đang HOT
Tôi biết dần dần mình vẫn phải chấp nhận đứa em này, vì nó là con bố tôi, là chị em ruột thịt với chúng tôi. Nhưng hiện tại, sự có mặt của nó đang làm tôi rất khó chịu, bức bối. Ai đã từng rơi vào hoàn cảnh éo le như tôi, cho tôi lời khuyên với, để tôi có thể sống yên ổn với đứa em “bất đắc dĩ” này./.
Theo vov.vn
Sáng nào cũng đập cửa gọi con dâu dậy, mẹ chồng ngậm ngùi xin lỗi sau một lần ngang qua phòng tôi lúc nửa đêm
Khoảng 1 tháng nay, ngày nào cũng như ngày nào, cứ 6 giờ 30 là mẹ chồng lại phải qua phòng đập cửa gọi tôi dậy.
Tôi mới lấy chồng được hơn 4 tháng, cuộc sống hôn nhân, nhất là lại sống chung với gia đình chồng quả thực có nhiều xáo trộn khiến tôi khá căng thẳng. Mẹ chồng tôi thực tâm là người tốt nhưng khá ghê gớm. Bà luôn cho mình là đúng và thường quy chụp người khác.
Đặc biệt mẹ chồng tôi rất thương con trai. Trong mắt bà, anh ấy là số 1, tôi chưa bao giờ dám nói xấu chồng nửa lời bởi chỉ cần nói ra một lời không hay về anh ấy thì tôi sẽ bị bà nói cho không ra gì.
Thực sự tôi khổ tâm lắm, nếu chồng tôi là người tử tế thì chẳng nói làm gì. Nhưng đây, anh ấy chơi bời, rượu chè, gái gú đủ cả. Thời yêu nhau tôi đã hơi ngờ ngợ về việc này song anh ta che giấu quá giỏi khiến tôi không hề biết tường tận. Đến lúc cưới nhau về, anh ta ngoan ngoãn được vài tháng sau đó lại bộc lộ bản chất con người mình. Lúc này tôi mới sáng mắt ra nhưng gạo đã nấu thành cơm mất rồi.
(Ảnh minh họa)
Dạo gần đây, chồng tôi suốt ngày đi về khuya. Đêm nào cũng vậy, cứ 2, 3 giờ sáng anh ta mới về. Muốn diễn vai người con trai ngoan ngoãn để tiện vòi tiền của mẹ nên chồng tôi giấu bà chuyện về khuya, đồng thời cấm tôi bép xép. Còn vấn đề nữa là cửa chính nhà tôi cứ đến tối là chốt, khóa bên trong, chồng tôi về muộn là tôi lại phải chờ để xuống mở cửa cho anh.
Đêm nào cũng như đêm nào, tôi lại là người rất khó ngủ, đã tỉnh là ít khi ngủ lại được. Cứ 2, 3 giờ đêm dậy mở cửa cho chồng xong là tôi lại thức trắng, khoảng 5 rưỡi, 6 giờ sáng mới lại chợp mắt được 1 lúc. Nhưng đến 6 rưỡi là mẹ chồng lại qua phòng tôi đập cửa gọi tôi dậy chuẩn bị nấu đồ ăn sáng cho cả nhà. Đương nhiên bà không hài lòng chút nào vì đáng lẽ việc đó tôi phải tự giác nhưng thực lòng tôi rất mệt, không thể dậy nổi. Chuyện này cũng khiến mẹ chồng càng mất thiện cảm với tôi.
Một hôm vào lúc 3 giờ sáng, tôi đang ngủ thì chồng gọi điện bảo 20 phút nữa xuống mở cửa cho anh ta. Tôi bực mình vô cùng, đêm nào cũng bị đánh thức kiểu này chắc tôi tổn thọ mất. Qua điện thoại, tôi liền lớn tiếng với chồng: ' Tôi mở cửa nốt cho anh ngày hôm nay, từ mai nếu còn đi về muộn thế này thì tự nghĩ cách mà vào nhà. Nguyên một tháng nay anh hành hạ tôi kiểu này rồi, tôi còn phải ngủ, sáng mai dậy nấu ăn cho cả nhà rồi đi làm chứ không phải tôi chỉ chơi không, chỉ suốt ngày mở cửa cho anh'.
(Ảnh minh họa)
Đúng lúc ấy thì mẹ tôi đang xuống bếp lấy nước uống nên đã nghe thấy hết cuộc điện thoại của tôi và chồng. Bà về phòng, mở cửa ra ban công đứng đợi. Lát sau chồng tôi len lén đi về, tôi chạy xuống mở cửa cho anh ta, mọi chuyện đến đây mới vỡ lở.
Mẹ tôi chạy ngay xuống bắt sống con trai đi chơi về khuya. Sau khi mắng mỏ cho chồng tôi một trận bà mới quay sang nói lời xin lỗi vì bấy lâu nay không biết chuyện nên hiểu lầm rằng tôi lười biếng, sáng nào cũng phải để mẹ chồng gọi mới dậy.
Tôi được minh oan, thở phào được một chút nhưng cũng chẳng thấy nhẹ nhõm hơn là mấy. Bởi chuyện mẹ hiểu lầm chỉ là chuyện nhỏ, chuyện tôi lấy phải người chồng ham chơi, vô tâm mới là chuyện lớn mà tôi vẫn chưa biết phải giải quyết thế nào đây.
Theo Trí thức trẻ
Thư con trai gửi mẹ đơn thân: Con biết ơn và tự hào vì mẹ Ngày con tốt nghiệp đại học, đã thấy mẹ khóc rất nhiều vì hạnh phúc. Con cảm ơn mẹ và con tự hào vì có một người mẹ đơn thân vĩ đại! Tuổi thơ con lớn lên chỉ có mẹ duy nhất là người thân. Từ hồi tiểu học, con luôn bị bạn bè trêu chọc là đứa không cha, có một người...