Tôi “cao tay” xử lý nữ đồng nghiệp ham vật chất, đòi cưới chồng mình
Không thể chấp nhận gia đình mình tan vỡ một cách dễ dàng, sau nhiều đêm suy nghĩ, tôi cuối cùng cũng hẹn gặp và đưa ra phương án giải quyết với cô ta.
Tôi sinh ra trong gia đình không mấy hạnh phúc. Bố mẹ tôi ly hôn từ khi tôi còn nhỏ, vì bố tôi có người phụ nữ khác. Do đó, tôi sinh ra tâm lý đề phòng, không mấy tin tưởng vào đàn ông.
Tuy nhiên, tôi cũng không đến mức cực đoan tránh xa hôn nhân. Tôi vẫn hẹn hò 3 năm và cưới chàng trai học cùng lớp đại học với mình. Đó là người đã theo đuổi tôi trong thời gian dài, luôn yêu chiều cũng như đáp ứng mọi yêu cầu của tôi.
Vì có tâm lý luôn đề phòng những điều bất trắc có thể xảy đến với tổ ấm nhỏ của mình, trước khi kết hôn, tôi yêu cầu anh phải ký giấy thỏa thuận, cam kết. Nếu như trong thời gian ở bên nhau, anh phản bội tôi, toàn bộ tài sản chung và con cái sẽ thuộc về tôi, do tôi quyết định.
Quá yêu tôi và muốn cưới tôi làm vợ, anh đã chấp nhận tất cả. Anh khẳng định sẽ không bao giờ lăng nhăng bên ngoài khiến tôi phải đau khổ.
Ai nói tôi khó hiểu, “hành” chồng cũng được. Sau những gì mẹ tôi đã trải qua, tôi không bao giờ mong muốn mình dẫm phải “vết xe đổ”, chịu nỗi đau giống mẹ. Bố tôi từng ra đi mà không để lại cho mẹ con tôi bất cứ thứ gì. May sao, mẹ tôi giỏi làm ăn, có vị trí cao ở công ty nên tôi mới được hưởng cuộc sống đầy đủ về vật chất.
Tôi luôn có sự đề phòng chồng, sợ anh phản bội tôi (Ảnh minh họa: TD).
Điều tôi sợ nhất cuối cùng cũng đến. Sau 5 năm kết hôn, một ngày, chồng tôi thú nhận trong phút giây say rượu ở chuyến du lịch cơ quan, anh trót đi quá giới hạn với một nữ đồng nghiệp.
Video đang HOT
Những tưởng mọi chuyện có thể giấu giếm, cô ta và anh đã nói rõ ràng, không ai làm phiền ai nữa. Nhưng sau đó, anh ngỡ ngàng đến sợ hãi khi cô ta thông báo có bầu 2 tháng với anh. Cô ta nhất định giữ đứa bé, đòi anh phải chịu trách nhiệm.
Không thể giấu thêm, cũng không biết giải quyết thế nào cho ổn thỏa, anh đành nói với tôi. Anh quỳ xuống chân tôi, khóc lóc và xin tôi tha thứ. Anh nói cả đời này chỉ yêu và muốn ở bên cạnh một mình tôi. Phút lỡ dại đó là vì say, anh hoàn toàn không có ý định với nữ đồng nghiệp kia.
Anh cầu xin tôi không bỏ anh. Đồng thời, anh muốn tôi giúp anh giải quyết vấn đề khiến anh khổ sở những ngày qua.
Tôi đau đớn như muốn gục ngã, không ngờ có ngày người chồng mình yêu thương lại giống như bố mình.
Sau một tuần ngủ riêng, đêm nào cũng suy nghĩ và rơi nước mắt, tôi quyết định bản thân phải thật mạnh mẽ. Tổ ấm của tôi không thể dễ dàng mất đi như thế được. Con tôi cần có bố, chồng tôi về cơ bản vẫn là người tử tế, yêu chiều tôi.
Tôi chủ động hẹn gặp cô ta nói chuyện. Nhận thấy đây là người xinh đẹp, tính cách khéo léo và có tham vọng, tôi càng thêm cẩn trọng. Ban đầu, cô ta vòng vo, tỏ vẻ yếu đuối, nói không cần gì chỉ cần chồng tôi. Cô ta nói cô ta yêu chồng tôi thật lòng, mong tôi buông bỏ…
Nhưng sau khi tìm hiểu hồi lâu, tôi biết thứ cô ta cần chỉ là… tiền. Thấy gia đình tôi khá giả, cô ta muốn cả đời sau này có người chăm lo, chu cấp cho mình.
Dĩ nhiên, thứ cô ta thích thì tôi không bao giờ cho cô ta toại nguyện. Qua nhiều ngày suy nghĩ, nắm được “tâm cơ” của nữ đồng nghiệp kia, tôi nhẹ nhàng nhưng cũng đầy dứt khoát đưa cho cô ta hai lựa chọn.
Một là, cô ta sẽ có được tình yêu mà mình mong muốn. Tôi tặng cho cô ta chồng tôi nhưng mọi tài sản của hai vợ chồng, anh ấy không được hưởng dù chỉ một đồng. Chồng tôi sẽ đến với cô ta cùng hai bàn tay trắng.
Hai là, cô ta tự giải quyết vấn đề của mình, không bao giờ được liên lạc hay làm phiền gia đình tôi nữa. Đổi lại, tôi sẽ chuyển khoản cho cô ta 200 triệu đồng.
Sau khi nghe tôi ra điều kiện, thái độ của cô ta thay đổi hẳn, có vẻ thách thức hơn. Cô ta nói cô ta chẳng việc gì phải chọn. Đồng thời, cô ta còn huênh hoang cho rằng, chuyện tài sản tôi không tự quyết được.
Tôi vui vẻ chào tạm biệt, gửi kèm lời dằn mặt: “Nếu em thích ngoan cố hay thách thức chị, thậm chí em còn chẳng được gì hết. Hãy lựa chọn khôn ngoan khi còn có cơ hội. Khi chị đang nhẹ nhàng, em nên biết điều, còn chị muốn giải quyết em thì dễ lắm”.
Hôm sau, tôi gửi cho cô ta ảnh chụp bản hợp đồng tiền hôn nhân của vợ chồng tôi, nhấn mạnh về việc chồng tôi sẽ chẳng còn đồng nào khi phản bội tôi.
Thấy liên lạc nhiều lần nhưng chồng tôi không mặn mà hồi đáp, cùng thái độ cứng rắn của tôi và chắc đã tìm hiểu được tiềm lực của mẹ tôi nên sau hai tuần “làm giá”, cô ta cuối cùng cũng gọi cho tôi.
Lần đầu tiên, cô ta “xuống nước”, chấp nhận điều kiện thứ hai của tôi nhưng xin tăng lên “mức giá” 400 triệu đồng. Tôi đồng ý ở mức 300 triệu đồng, kèm lời đe dọa sẽ không để yên nếu như cô ta “lật kèo”.
Sau một năm, cô ta nghỉ việc và khá giữ lời, chưa thấy làm phiền gia đình tôi. Còn sau này thế nào, tôi cũng không dám chắc.
Đến ở nhà bố mẹ vợ, chồng tôi chỉ ăn với ngủ mà còn huênh hoang
Từ ngày chuyển về nhà ngoại sống, chồng tôi biến thành người chỉ biết ăn chơi hưởng thụ. Không thể chấp nhận con rể như thế nữa, bố tôi muốn đuổi anh ấy ra khỏi nhà.
Ảnh minh họa
Đầu năm vừa rồi, chồng tôi bị mất việc, một mình tôi đi làm không đủ nuôi 4 miệng ăn. Thương con gái vất vả, mẹ gợi ý tôi chuyển đến nhà ông bà sống cho đỡ khoản tiền trọ và chi tiêu sinh hoạt.
Bố mẹ tôi làm nghề bán phở nên rất bận rộn, sáng nào ông bà cũng dậy từ 3h sáng để chuẩn bị hàng cho cả ngày. Trong thời gian chồng chưa xin được việc, tôi khuyên anh dậy sớm giúp bố mẹ làm hàng và nấu cơm nước cho cả nhà nhưng anh không chịu làm việc gì.
Buổi sáng, anh ngủ đến tận 10h mới dậy. Vừa thấy mặt con rể bước xuống nhà, mẹ tôi vội làm tô phở ngon nhất cho ăn. Sau đó, anh ấy đi ra quán gần nhà uống cà phê, khi nào mẹ vợ gọi ăn cơm trưa mới về. Ăn xong anh ngủ 1 giấc và buổi chiều tối đi tập thể hình. Bữa cơm tối xong, anh lên phòng nằm xem điện thoại, đến khi nào mệt thì ngủ.
Suốt 2 tháng đến sống nhà vợ, chồng tôi chỉ có ăn rồi ngủ, không làm bất kỳ việc nhà gì. Bố mẹ rất bức xúc và thương con cháu nhưng không dám nói nặng lời sợ con rể giận dỗi.
Công việc của tôi ở công ty bận rộn, tối về lại phải lo cơm nước dọn dẹp và dạy con học, đủ mọi việc đè lên vai khiến tôi mệt mỏi vô cùng. Tôi không muốn hình ảnh chồng ngày càng xấu xí tồi tệ trong mắt bố mẹ nên cố gắng khuyên bảo anh ấy làm việc nhà mỗi ngày nhưng mỗi lần tôi sai chồng làm việc là anh lại "giận cá chém thớt". Anh tìm đủ mọi lý do để quát vợ hay mắng con, thậm chí có lần chồng còn đập bát để dằn mặt tôi khi có cả ông bà ngoại ở đó.
Ngày hôm qua, bạn của chồng gọi đi ăn tối, tôi nhờ anh mua thuốc hạ sốt cho con uống trước rồi hãy đi nhưng anh quát lớn: "Tôi không phải là người giúp việc để mọi người sai bảo, cô tự đi mà mua".
Đúng lúc đó bố tôi đi ngang qua phòng và nghe thấy. Bố nóng mặt hỏi chồng tôi: "Từ ngày anh đến nhà này sống, tôi chưa thấy anh động tay vào 1 việc gì, tại sao anh lại nhận bản thân là người giúp việc?".
Bố nói trước kia rất quý và tôn trọng con rể nhưng từ ngày anh ấy đến sống cùng, ông ghét bỏ và coi thường vô cùng. Nếu chồng tôi không chịu kiếm tiền hay làm việc nhà bố sẽ đuổi anh ấy ra khỏi nhà.
Bố vừa dứt lời thì chồng tôi nói quá ngột ngạt cảnh ở rể và sẽ ra ngoài sống. Nếu mẹ con tôi đi cùng thì còn gia đình, nếu không đi thì đường ai nấy đi. Đứng giữa 2 người đàn ông, tôi không biết nghe theo ai nữa, mọi người cho tôi lời khuyên với?
'Like' ảnh phụ nữ khác là dấu hiệu... ngoại tình? Sẽ có lúc bạn tự hỏi, việc anh ấy like ảnh của người phụ nữ khác là dấu hiệu cho thấy anh ấy có khả năng ngoại tình? Việc anh ấy "thích" ảnh của người phụ nữ khác có phải là dấu hiệu cho thấy điều gì đó tồi tệ sắp xảy ra? (Ảnh: ITN). Giải mã hành vi nhấn "like" của anh...