Tôi cảm thấy nhục nhã với gia đình
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình gia giáo. Vì ba mẹ tôi là người khó tính nên tôi lúc nào cũng được che chở. Gia đình tôi không giàu, tôi cũng là một cô gái bình thường như bao người con gái khác. Năm tôi học lớp 12, có lẽ đó là thời gian định mệnh của cuộc đời tôi. Tôi đã gặp và yêu anh.
Ban đầu tôi nhận lời yêu anh, chỉ vì lòng cảm mến, và chẳng có tình yêu. Nhưng dần dần anh làm tôi thương anh thật lòng, và cũng chính vì tình yêu sinh sôi trong tôi, mà cuộc đời tôi bước vào một con đường mà không bao giờ có thể quay lại được.
Số phận trớ trêu thay, tôi lên Sài Gòn để học, còn anh thì học ở dưới quê, cách xa nhau 150 km nhưng tôi và anh đã yêu anh 3 năm và cũng trải qua biết bao nhiêu sóng gió. Có lẽ tôi đã bị quả báo, vì năm đầu yêu nhau, tôi luôn là người giận dỗi và nghĩ rằng người yêu mình thì phải chịu đựng được mình. Nhưng từ khi tôi lên đất Sài Gòn đó, thì hạnh phúc và lòng tin bắt đầu rạn nứt. Anh dần dần không tin tôi, luôn nghi ngờ tôi. Tôi đã cố gắng không đi đâu ngoài đi học suốt 2 năm sống trên Sài Gòn. Mỗi tháng tôi đều về thăm anh một hoặc hai lần, trong khi tôi sống trên đất thành phố này suốt 2 năm mà chưa một lần anh lên thăm tôi, hay chào bạn bè tôi. Vì tôi yêu anh, nên tôi cũng chấp nhận và tự lừa gạt bản thân là anh không có tiền, hay anh bận học, hay anh là người nhút nhát, không dám hòa nhập. Dần dần sức chịu đựng tôi có giới hạn. Sau những lời chửi mắng, xỉ nhục của anh, tôi lại mềm lòng vì những tiếng yêu đương thương nhớ và vì lý do anh yêu tôi.
Cứ thế tình cảm tôi trôi qua gần 3 năm. Cho đến khi tôi ngu dại, đi tin lời đường mật của anh, mà đánh mất đi sự trong trắng của mình để rồi đến bây giờ, anh dùng hết từ ngữ để nhục mạ tôi. Anh nói tôi là đồ bỏ đi, thằng nào xài lại là đồ ngu. Tôi thật sự chỉ muốn chết đi, chỉ vì nghĩ tới cảnh nếu một ngày nào đó, ba mẹ tôi biết được, ba mẹ tôi phải làm sao? Danh dự cả gia đình tôi còn đâu nữa. Cũng chính vì những lời chửi mắng của anh, tôi mới thấm thía những gì ba mẹ tôi khuyên tôi, nhưng tôi đã bước vào con đường cùng rồi. Tôi không còn mặt mũi nào mà nhìn ba mẹ tôi, mà nhìn ánh mắt người đời nữa. Tôi thật sự rất nhục nhã sau những lời chửi mắng nhục mạ của anh. Tôi phải làm sao đây chứ?
Video đang HOT
Theo VNE
Rồi một ngày... tôi cũng lại yêu!
Ngày xưa khi gần gũi nhau, em nồng nhiệt bao nhiêu thì giờ đây, em chỉ còn là một cái xác không hồn
Khi tôi bắt đầu viết lên những dòng này thì tôi và em đã thật sự mất nhau.
Đã hơn một tuần rồi, tôi vẫn cố nhắm mắt và tự nhủ sẽ không nghĩ về em. Nhưng hình ảnh, giọng nói và tiếng cười của em vẫn cứ vấn vương mãi trong tôi. Tôi vẫn nhớ như in những thời gian đầu quen nhau. Em là một cô gái vui vẻ và rất hòa đồng với mọi người. Chính tính cách giản dị và luôn lễ phép với mọi người của em đã thật sự gây ấn tượng mạnh trong tôi.
Thế rồi tôi theo đuổi em và được em đồng ý nhận lời yêu thương. Tình yêu của tôi và em tiến triển một cách nhanh chóng. Chỉ trong một thời gian rất ngắn tôi đã có được em, mặc dù khi đó 2 chúng tôi vẫn còn đi học. Mọi chuyện sau đó tiến triển nhanh hơn tôi tưởng với việc em càng ngày càng yêu tôi và sẵn sàng làm mọi việc để tôi yêu em hơn.
Thấm thoát đã gần 4 năm quen nhau, tôi cứ tưởng với biết bao nhiêu kỷ niệm gắn bó với em thì chúng tôi sẽ có thể xây dựng được một cuộc sống hạnh phúc sau này. Nhưng có lẽ tôi đã ngủ quên trong men say tình yêu mà chợt quên mất rằng, thời nay thì "một túp lều tranh hai trái tim vàng" chỉ còn lại trong ảo tưởng. Em đã thật sự thay đổi một cách khiến tôi không còn nhận ra đâu là con người em nữa.
Em đến với tôi rất dễ dàng và khi em ra đi cũng thật đơn giản (Ảnh minh họa)
Ngày xưa khi gần gũi nhau, em nồng nhiệt bao nhiêu thì giờ đây, em chỉ còn là một cái xác không hồn. Thậm chí trong một lần bên nhau, em đã nói với tôi những lời "động chạm" khiến tôi phải suy nghĩ về em rất nhiều. Em cho rằng, việc trinh tiết đối với em không quan trọng, chỉ cần em yêu ai thì em sẽ dâng hiến cho người đó hết mình và không cần suy nghĩ. Và cái màng trinh mỏng manh kia đối với em thật dễ dàng khi chỉ cần vài triệu, em sẽ có được một cái màng trinh nhân tạo như xưa. Tôi cay đắng khi nhận ra rằng, em đang có ý bỏ rơi tôi một mình sau này... nhưng tôi vẫn nghĩ em đùa giỡn với tôi và tôi vẫn cố gắng làm em vui.
Nhưng khi tôi cố gắng làm thật nhiều cho em thì đổi lại, tôi chỉ nhận được những câu nói lạnh lùng từ em: "Em hết yêu anh rồi, giờ tất cả những gì liên quan đến anh đều làm em mệt mỏi và cảm thấy muốn chấm dứt với anh". Tôi thật sự không tin vào những điều mình nghe. Em đến với tôi rất dễ dàng và khi em ra đi cũng thật đơn giản. Không lẽ lời chia tay dễ nói thế sao em? Tôi đã khóc như một đứa con trẻ khát sữa mẹ.... Thật sự tôi khao khát có được em hơn bất cứ thứ gì trên đời này... nhưng đối với em bây giờ niềm khao khát của em càng lớn hơn tôi gấp bội. Có lẽ em đang khao khát được một chàng trai tốt hơn tôi về nhiều mặt.
Sự thật nào cũng phũ phàng nhưng sự thật khi bị người yêu bỏ rơi càng phũ phàng hơn... Có lẽ em đã quyết định chọn cho mình một tương lai tươi sáng hơn khi ở bên cạnh người khác, người có khả năng cho em hạnh phúc và đảm cuộc sống tương lai sau này. Em chúc tôi nhanh chóng quên em và tập trung cho sự nghiệp, rồi một ngày nào đó, sẽ có người khác tốt hơn em đến với tôi... nhưng em đâu biết rằng, có thể vì nỗi đau này, cửa lòng tôi sẽ khép lại?
Vì trong lòng tôi vẫn còn rất yêu em và không thể hiểu tại sao em ra như vậy! Thôi nếu tình yêu đã không còn, tôi thầm chúc em được hạnh phúc sau này! Tôi đành phải cố quên em và mạnh mẽ vươn lên để phấn đấu, cũng như chính bạn thân tôi đã an ủi tôi. "Không có gì là hoàn hảo trong tình yêu cả, mình phải mạnh mẽ lên để cho người phụ mình cảm thấy tiếc mình chứ không phải mình tiếc người ta. Rồi sẽ có lúc biết đâu cuộc chia tay này mở ra một điều tốt đẹp mới thì sao". Tôi tin vào bạn tôi và tôi sẽ cố gắng những thời gian sau này... Dù không còn em đi bên cạnh nữa nhưng tôi vẫn cám ơn em vì những gì em đã dành cho tôi.
Hy vọng em sẽ cảm thấy vui khi không còn tôi bên cạnh. Còn tôi, tôi mong thời gian sẽ dần xóa mờ tên em trong trái tim mình! Đã đến lúc tôi phải tập trung vào việc khác vì con đường tương lai của tôi còn dài lắm... tôi vẫn phải bước tiếp để rồi khi thành công, tôi sẽ tìm được tình yêu đích thực của cuộc đời mình. Tôi tin là như vậy!
Theo VNE
Dù không còn... nhưng tôi vẫn giả vờ "đau" Dù đã không còn trinh trắng nhưng khi quan hệ với anh, tôi vẫn giả vờ kêu gào đau đớn và mệt mỏi để "che mắt anh" lúc ấy Sau khi đọc được bài viết "Có nên khai quá khứ với bạn trai?", tôi thấy lòng trĩu nặng khi mình cũng gặp phải hoàn cảnh giống như cô gái trong bài viết. Trước...