Tôi buộc phải lên kế hoạch trơ trẽn ấy để “sang trang” cuộc đời
Thật sự, lên kế hoạch bắt chàng trai này đổ vỏ, tôi biết là mình quá trơ trẽn. Song tôi vẫn phải cố gắng làm và không được phép bỏ cuộc vì đứa con trong bụng tôi đang lớn dần..
Tôi xinh xắn từ bé, càng lớn lại càng duyên dáng, vóc dáng cũng tròn trịa không như mấy cô người mẫu chân dài thiệt dài nhưng màn hình siêu phẳng. Song càng lớn, tôi càng thấy đẹp cũng là cái tội. Vì vẻ ngoài đó mà lúc nào tôi cũng có nhiều bạn trai theo đuổi, có người còn thích thầm tôi 5, 7 năm trời. Ong bướm vo ve cả ngày như thế nên thành ra yêu sớm, rồi học hành bết bát và không vào được đại học. Nghĩ mà mà ân hận xót hết ruột gan.
Nhưng rồi cuối cùng tôi cũng đăng ký vào lớp đại học tại chức để có tí bằng cấp làm vừa lòng cha mẹ mà về sau có cơ may tìm được việc làm. Chọn học lớp hệ vừa học vừa làm này có lẽ cũng là một sai lầm khác dẫn dắt tôi đến con đường hôm nay. Tôi học ngành kinh tế nên lớp có khá nhiều đàn ông. Họ đa phần trên 30 tuổi, đã đi làm nên đi học để bổ sung thêm văn bằng. Ngoài ra cũng có một vài anh công tử con nhà giàu nhưng lười học như tôi nên phải đi học lại. Tôi trở thành “hoa hậu” của lớp, người đưa kẻ rước không kể xiết, quà cáp nhận không ngơi tay.
Tôi đã bất chấp tất cả để thực hiện kế hoạch này…
Sung sướng một thời gian như thế thành ra quen. Sau khi kết thúc khóa học tôi vẫn còn giữ liên lạc với những anh bạn cùng lớp đó. Một người còn tốt bụng giới thiệu việc làm cho tôi. Chúng tôi chơi thân đến mức… đã lên giường với nhau. Và sự tình là có rất nhiều chàng trai đối tốt với tôi…
Oái ăm là bây giờ tôi lỡ dính bầu mà không lần ra được ai mới là cha đứa trẻ. Bây giờ tôi thực sự hoang mang và hối hận vì đứa con trong bụng mà cũng vì cả tôi nữa. Tôi biết tội lỗi của mình nên giờ chỉ muốn sửa sai, được lấy chồng và viết hẳn một trang đời mới tốt đẹp hơn. Nhưng vấn đề là làm sao để tìm được người đổ vỏ.
Video đang HOT
Lục lại danh sách và điều tra thân thế của những anh bạn kia tôi chọn được một anh khá nhất đám. Anh ấy mới ngoài 30, chưa vợ, tính tình phóng khoáng, gia đình lại có công ty riêng. Tôi tính nếu kéo được anh ấy về đội của mình thì con của tôi vừa có cha mà tôi vừa được là phu nhân giám đốc. Nhưng đúng là ở đời không có chiếc bánh nào dễ xơi đến thế, họa chăng chỉ có bánh vẽ.
Tôi giả vờ xanh xao vì ốm nghén đến gặp anh, trình bày rõ thời gian địa điểm bối cảnh những lần chúng tôi lên giường cùng nhau mặc dù tôi cũng không nhớ chắc lắm. Anh ấy đã xác nhận là chúng tôi có ngủ chung nhưng phủ nhận khả năng tôi mang thai vì anh đã “cẩn thận đề phòng”. Anh ấy còn nhắc khéo tôi “em nghĩ kĩ xem có nhầm lần anh với ai không” khiến tôi á khẩu không ứng phó được. Tôi không biết thế nào bèn đem nước mắt ra thuyết phục, anh ấy có động lòng nhưng chưa lung lay.
Tôi cũng liều mạng bắt anh đưa tôi đi xét nghiệm ADN để chứng minh mặc dù vừa nói vừa run. Nếu anh làm thật mà kết quả không phải thì tôi muối mặt và không thể nào áp dụng kế hoạch này với những người còn lại được. Nhưng tôi có nói trước là xét nghiệm bây giờ có thể kết quả không chính xác 100% bằng lúc con đã chào đời. Thế nên tôi chỉ cần làm mọi cách để đăng ký kết hôn với anh trước ngày sinh nở là được để bố mẹ yên tâm.
Anh cũng không hiền lành nên nhất quyết không chấp nhận. dù tôi đã phải giả vờ thề với chính đứa con trong bụng anh là cha của nó. Những ngày này anh lại lờ tôi đi. Tôi dọa anh, nếu anh cứ tiếp tục, tôi sẽ đến tận nhà anh mà “bắt vạ” và trình bày với bố mẹ anh toàn bộ câu chuyện này.
Nghĩ tới việc xuất hiện ở nhà anh thôi mà tôi đã run sợ rồi. Song anh vẫn bảo tôi muốn làm gì thì làm. Tôi đang dự định cuối tuần này sẽ vẫn trơ trẽn quyết đến nhà anh, yêu cầu nhà anh phải đền bù “đời con gái” cho tôi. Nếu không tôi sẽ làm ầm lên cho bẽ mặt anh. Song tôi vẫn sợ không biết bố mẹ anh sẽ đón nhận tin sốc này thế nào đây?
Thật sự, mạnh dạn lên kế hoạch bắt chàng trai này đổ vỏ, tôi biết là mình quá trơ trẽn. Nhưng tôi vẫn phải cố gắng làm và không được phép bỏ cuộc vì đứa con trong bụng đang lớn dần từng ngày. Nếu có một điều ước, tôi chỉ ước đứa con trong bụng chính là con anh để mọi chuyện được đầu xuôi đuôi lọt.
Dù tôi một thời ăn chơi nhưng giờ cũng chỉ là một phụ nữ đang mang thai yếu đuối muốn tìm được chỗ dựa cho mình và con. Xin đừng lên án mà hãy giúp tôi vì tôi muốn sửa sai lắm rồi.
Theo Phunutoday
Mẹ chồng bắt tôi bỏ thai vì sợ con trai tuyệt mạng
Tôi phải làm sao khi mẹ chồng cứ khăng khăng rằng hai đứa con của tôi sinh ra đều không tốt cho chồng tôi. Đứa trong bụng nếu sinh ra thì có khi chồng tôi bị tuyệt mạng.
Mẹ chồng cứ khăng khăng rằng hai đứa con của tôi sinh ra đều không tốt cho chồng tôi. Đứa trong bụng nếu sinh ra thì có khi chồng tôi bị tuyệt mạng. (Ảnh minh họa)
Chưa bao giờ tôi nghĩ mình lên đây than thở chuyện gia đình, nhưng mấy hôm nay tôi rối bời quá. Hai vợ chồng tôi có một cháu trai 4 tuổi và đang mang bầu bé gái tháng thứ 7. Bố chồng mất sớm, mẹ chồng tôi ở quê ra ở cùng chúng tôi được 4 năm nay rồi. Mọi chuyện đều tốt đẹp.
Nhưng đợt Tết vừa rồi, mẹ chồng tôi về quê chơi, có đi xem bói cùng với chú ruột chồng tôi, về nói lại với chồng tôi rằng hai đứa con của tôi sinh ra đều không tốt cho chồng tôi. Đứa trong bụng nếu sinh ra thì có khi chồng tôi bị tuyệt mạng.
Thậm chí tôi còn nghe chồng tôi kể lại (mẹ chồng chỉ thậm thụt nói với chồng tôi thôi), mẹ chồng bảo chồng tôi phải đi xem để tìm cách giải quyết, cần thiết thì hai vợ chồng nên bỏ đứa bé đi là tốt nhất. Tất nhiên là chồng tôi gạt đi rồi, nhưng tôi vẫn rất buồn và lo lắng.
Từ trước đến giờ, mang tiếng bà ở với vợ chồng tôi nhưng bà cũng không giúp gì việc nhà cho vợ chồng tôi cả. Con tôi đi trẻ từ 1 tuổi, mọi việc lớn nhỏ trong nhà vợ chồng tôi đều lo, vì mẹ chồng tôi không có thu nhập gì, chồng tôi lại là con trai duy nhất trong nhà nữa.
Tôi không tin chuyện bói toán, nhưng tôi không thấy thoải mái khi mẹ chồng tôi hành động như vậy. Và trên hết tôi thương con tôi, chưa sinh ra đã bị mang tiếng xấu và có thành kiến như thế. Mà mẹ chồng tôi lại là người theo đạo Thiên chúa thế mà bà vẫn tin vào mấy cái chuyện mê tín ấy.
Tôi cũng đã tìm cách giải thích với mẹ chồng rằng chẳng có căn cứ khoa học nào khi đi tim vào lời thầy bói như vậy. Bên cạnh đó, việc mẹ nghĩ xấu cho đứa bé còn chưa chào đời cũng đã đủ để lên án lắm rồi. Nó có tội tình gì đâu, mà chưa ra đời đã phải mang tiếng oan nghiệt như vậy.
Thế mà bà vẫn mê tín nghe lời mấy ông thầy bói về rồi nghĩ không tốt cho đứa bé trong bụng tôi. Thậm chí, nhiều lần bà còn mắng tôi xa xả, vì cho rằng tôi không thương yêu gì con trai bà nên mới làm ngơ trước lời cảnh báo của bà. Thực sự, điều đó làm cho tình cảm của tôi và mẹ chồng ngày càng tồi tệ.
Sau này tôi sinh cháu ra, chắc vẫn nhờ mẹ chồng chăm sóc năm đầu tiên. Nhưng tôi lo lắng lắm, liệu bà có đủ tình cảm để chăm cháu cẩn thận không, hay lại vì có thành kiến mà xao lãng việc chăm cháu. Tôi cũng không biết làm thế nào để nói với chồng tôi, với mẹ chồng.
Thực ra trong lòng tôi bây giờ chỉ thấy ác cảm với mẹ chồng, chỉ muốn bà không ở cùng tôi nữa. Vì thực ra ở quê bọn tôi đã làm nhà cửa rất chắc chắn và đầy đủ tiện nghi rồi, bây giờ đang cho cô em chồng ở nhờ. Mẹ chồng tôi cũng nói là khi nào cháu lớn thì sẽ về quê sống.
Trước đây khi chưa có chuyện gì xảy ra thì tôi cũng muốn mẹ chồng ở cùng, để lỡ tôi có đi công tác thì cũng an tâm, nhưng từ khi mẹ chồng đi xem bói thì tôi lại chỉ muốn bà về quê thôi, tôi không muốn bà chăm con tôi nữa, tôi sẽ thuê người hoặc mang con đi gửi.
Tôi suy nghĩ như vậy có phải không? Hay tại tôi thương con quá mà trở nên hồ đồ. Biết là bầu bí không nên suy nghĩ mà suốt mấy hôm nay tôi toàn khóc thôi. Các bạn hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
Tôi căm ghét khi phải nghe tiếng bố mẹ "ân ái" mỗi tối Cháu 14 tuổi và gần đây, cháu đã gặp một vấn đề rắc rối khi mà mỗi tối thứ 7, bố mẹ lại "ân ái" và cháu luôn phải nghe những âm thanh khó chịu đó. ảnh minh họa Chuyện này cứ lặp đi lặp lại khiến cháu không thể chịu đựng được mặc dù cháu đã cố gắng nghe nhạc thật to....