Tôi bỗng trở thành người đàn bà ngoại tình đơn giản như vậy đó
Nhớ lại ngày xưa, tôi với Trung thực hiện những dự án đến tận khuya rồi cùng nhau đi ăn uống. Thời gian đó tuy cực khổ nhưng mà vui đến lạ. Bất giác tôi chợt khựng người, dạo gần đây tôi nghĩ về Trung quá nhiều.
Tôi đã trở thành người đàn bà ngoại tình như vậy đó – Ảnh minh họa: Internet
Tôi và Trung là nhân viên của một công ty tư nhân. Vì thường xuyên gặp mặt, phối hợp với nhau trong nhiều dự án nên chúng tôi dần có cảm tình với nhau. Nhưng tôi không bao giờ cho phép bản thân đi trái với luân thường đạo lý. Có dịp thì chúng tôi cùng đi ăn, uống cà phê trò chuyện rồi bàn bạc những dự án trong tương lai. Với những hành động quan tâm, lo lắng của Trung, tôi nghĩ anh cũng có cảm tình với tôi.
Không lâu sau đó, Trung chuyển công tác, chúng tôi không còn liên lạc với nhau nữa. Ban đầu, tôi có chút hụt hẫng và buồn bã nhưng rồi cũng quen. Không có anh, tôi vẫn sống tốt bên gia đình nhỏ của mình. Ít nhất tôi không còn cảm giác tội lỗi với chồng con của mình nữa.
Từ ngày Trung đi, tôi cũng tìm được việc mới do chồng giới thiệu. Anh nói thấy tôi làm ở công ty cũ cực khổ nên muốn giới thiệu tôi đến chỗ mới việc nhẹ nhàng hơn để tôi có thời gian dành cho gia đình. Chiều ý chồng, tôi chuyển đến công ty mới làm việc được hơn 2 tháng nay, công việc nhẹ nhàng thật nhưng có hơi nhàm chán.
Nhớ lại ngày xưa, tôi với Trung thực hiện những dự án đến tận khuya rồi cùng nhau đi ăn uống. Thời gian đó tuy cực khổ nhưng mà vui đến lạ. Bất giác tôi chợt khựng người khi dạo gần đây tôi nghĩ về Trung quá nhiều. Tôi không thể tiếp tục với những cảm xúc đó được. Vậy là tôi dồn hết tâm trí và sự yêu thương của mình vào việc nhà, chăm chồng, lo cho con.
Tưởng chừng cảm giác say nắng đã không còn nữa nhưng đến một ngày tôi nhận được tin nhắn của Trung: “Em khỏe không? Anh chuyển công tác về Sài Gòn rồi. Chúng ta gặp nhau được không?” Nhận được tin nhắn của Trung, tim tôi bất giác lại đập liên hồi, mặt đỏ bừng vì ái ngại. Không lẽ tôi đã thật sự say nắng Trung rồi sao?
Video đang HOT
Hôm đó, tôi trang điểm thật đẹp, xịt nước hoa mà Trung mua tặng rồi đến chỗ hẹn với anh. Trung vẫn vậy, có điều phong độ và chững chạc hơn rất nhiều. Chúng tôi cùng nhau trò chuyện, ăn uống dưới ánh nến lung linh tại một nhà hàng sang trọng. Mới đầu, tôi từ chối uống rượu nhưng Trung đã nhiều lần mời mọc nên đành uống vài ngụm.
Đến ngụm thứ 3 thì tôi đã thấy đầu óc choáng váng, trong người nóng bừng bừng. Tôi vốn là người có tửu lượng kém nên đi đâu, làm gì cũng chọn nước lọc hoặc nước có ga. Hôm nay vì Trung mà tôi lại phá bỏ những nguyên tắc của mình.
Trung đứng lên đi đến bên cạnh hỏi han tôi, giọng nói ấm áp của anh khiến trái tim tôi khẽ rung động.
- Em say rồi. Chúng ta thuê phòng, đợi em tỉnh rồi cùng về nha.
Trong cơn say, đầu óc mụ mị, tôi liền gật đầu đồng ý. Đêm đó, chúng tôi đã ở bên nhau, Trung cũng có hơi men trong người nên không kiểm soát được bản thân mình. Vậy là chúng tôi đã vượt rào, tôi đã trở thành người đàn bà ngoại tình đơn giản như vậy đó.
Tôi thật sự hối hận với những hành động của mình – Ảnh minh họa: Internet
Sau hôm đó, tôi trở về nhà trong lòng rối như tơ vò. Nhiều lần muốn thú nhận mọi tội lỗi của mình với chồng nhưng tôi không có can đảm để làm chuyện đó. Tôi thật sự chán ghét và kinh tởm bản thân mình. Cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra, chồng tôi biết chuyện vì có lần tình cờ anh đọc được tin nhắn của Trung gửi cho tôi.
Anh như phát điên, đập phá đồ đạc trong nhà. Tôi khóc lóc ôm lấy anh nhưng sức tôi quá yếu không thể khống chế con sư tử đang tức giận. Tay anh bị chảy máu vì bị tấm kính vỡ găm vào. Tôi chỉ biết khóc và van xin để anh thôi hành hạ bản thân mình. Anh mệt mỏi ngồi bệt xuống giường, thở hỗn hển.
Từ đó về sau, anh không còn nói chuyện với tôi nữa. Bây giờ vị trí của tôi trong ngôi nhà này chẳng khác gì người vô hình. Anh không cho tôi đụng vào con. Anh nói cơ thể của tôi bẩn lắm, không muốn con cũng bẩn theo. Tôi thật sự gục ngã, chỉ vì một hành động vô tình như vậy mà tôi bỗng chốc lại trở thành một người đàn bà kinh tởm, bị chồng con xa lánh. Tôi phải làm sao để cứu vãn cuộc hôn nhân của chính mình đây?
Theo PNSK
Chồng nói tôi "không bằng ca-ve"
Tôi là một phụ nữ bất hạnh. Hơn mười năm qua tôi sống trong sự miệt thị của chồng chỉ vì sau ngày cưới anh phát hiện ra tôi không còn trong trắng. Anh luôn coi thường tôi bởi "cái quan trọng nhất cô đã dành cho người khác rồi thì cô đừng trông mong điều tốt đẹp gì ở tôi nữa".
(Ảnh minh hoạ).
Nói về chồng tôi, trong con mắt người ngoài và cả gia đình hai bên anh là một người "không chê vào đâu được", chỉ có nỗi khổ của tôi là không biết có thể chia sẻ cùng ai. Trước mặt người ngoài anh vẫn tỏ vẻ yêu thương vợ, chỉ khi về nhà tôi mới rõ anh là như thế nào.
Chồng tôi không đánh mắng, không chửi rủa, anh thể hiện sự thất vọng hằn học của anh bằng thái độ, bằng những câu chuyện vu vơ, bằng những lời mỉa mai bóng gió. Hơn mười năm hôn nhân, chúng tôi đã có hai đứa con nhưng anh hình như chưa bao giờ quên chuyện cũ, chưa bao giờ có thể dịu dàng và ngọt ngào với vợ. Và đó có lẽ là nguyên nhân chính đẩy tôi đến sự việc ngày hôm nay: Ngoại tình.
Tôi cũng không biết nói ngoại tình có chính xác hay không vì chúng tôi chưa đi quá giới hạn. Tất cả chỉ mới là sự đồng cảm, sự lắng nghe, sẻ chia và thấu hiểu. Gặp người đàn ông ấy tôi mới càng thấm thía mình đã thiệt thòi biết nhường nào khi không được nhận từ chồng sự yêu thương.
Tôi biết lỗi bắt đầu từ mình, và tôi đã cố gắng chịu đựng. Nhưng cuối cùng, người đàn bà chưa bao giờ được chồng tôn trọng như tôi đã cảm thấy đời đẹp hơn khi được người khác lắng nghe, đồng cảm.
Đối với tôi, người đàn ông ấy giống như một chuyên gia tâm lý. Anh im lặng hàng giờ ngồi nghe tôi nói những chuyện vu vơ, những chuyện buồn của cuộc đời tôi và ước mơ giản dị của một người đàn bà. Có những lúc anh cầm tay tôi, như sẻ chia, và tôi thấy thực ra tôi chỉ cần như thế là đủ.
Và hôm kia, anh ấy gọi điện cho tôi nói muốn gặp tôi, thật không may chồng tôi là người bắt máy. Anh ấy ném điện thoại của tôi xuống sàn nhà, dùng đủ ngôn từ cay nghiệt để lăng mạ tôi. Chồng tôi nói "Cô đúng là trước sau gì cũng là thứ ca-ve. Còn không bằng ca-ve. Ca-ve đi với trai còn có tiền mang về nuôi con, còn cô có được nó cho đồng nào không hả". Tim tôi bao lâu nay đã nứt toác giờ trở thành vỡ vụn.
Anh coi thường tôi, khinh bỉ tôi, thế nhưng chưa bao giờ có ý định ly hôn hay bất cứ ý kiến gì khác. Tôi tưởng rằng nếu tôi sống tốt sẽ làm anh nguôi quên lỗi lầm xưa cũ. Nhưng càng ngày anh càng cố đẩy tôi xa anh hơn. Và giờ, anh xúc phạm tôi nặng nề như vậy.
Ly hôn, đó là điều tôi nghĩ đến lúc này, dù tôi không còn trẻ, dù tôi phải chịu điều tiếng là bỏ chồng theo trai. Nhưng có những câu hỏi tôi chưa từng trả lời thấu đáo cho mình được: Đến với chồng khi không còn nguyên vẹn là tội lớn hay do chồng tôi quá khắc nghiệt? Anh không lắng nghe tôi, tôi tìm một sự lắng nghe từ người khác là điều đáng kinh tởm để anh phải thốt ra những câu chữ đầy cay đắng như vậy hay sao?
Theo Dân Trí
Nỗi đau của người đàn bà dùng tình dục để hàn gắn vết thương hôn nhân Chị không cần tình yêu. Chị ngủ với hết người đàn ông này đến người đàn ông khác. Tình dục với chị như miếng băng keo dán lành những vết thương của cuộc hôn nhân đổ vỡ. Tôi có chị bạn năm nay đã hơn ba mươi tuổi. Chị kết hôn với người chị yêu say mê hồi đại học. Tính chị cuồng...