Tôi bình thản tháo 40 cây vàng trên người trả lại mẹ chồng rồi vui vẻ ký đơn l.y hô.n
Vừa lúc đó, một người nhắc về số vàng tôi đeo trên người, ý bảo gia đình tôi cũng có của ăn của để. Nào ngờ, mẹ chồng phá lên cười hô hố rồi nói: “Ôi tôi nói cho các bà nghe…”
20 tuổ.i, tôi ra thành phố lập nghiệp với 2 bàn tay trắng. Nhà nghèo, bố mẹ không chu cấp được gì. Tôi lặn lội làm những công việc tay chân vất vả, tiết kiệm chắt bóp đến khi có 1 khoản vốn kha khá thì bắt đầu kinh doanh. May mắn gặp thời nên việc kinh doanh của tôi thuận lợi, tiề.n để ra cũng được nhiều hơn. Dù chẳng dám mơ đến chuyện mua nhà nhưng tôi cảm thấy cuộc sống của mình hiện tại khá tốt, chỉ cần tìm được tấm chồng tốt nữa thôi.
Thế rồi tháng 2 năm ngoái tôi gặp anh qua mai mối của bạn bè. Chúng tôi rất tâm đầu ý hợp, nói cả ngày không hết chuyện. Anh vui tính, tháo vát, chịu khó nên tôi rất ưng ý, quyết lấy anh làm chồng. Chỉ có điều, anh là con trai độc nhất của gia đình bề thế. Bố mẹ anh buôn bán giống tôi nhưng sau đó tiết kiệm tiề.n mua đất nên phất lên giàu có nhanh chóng.
Ngày đầu đến n hà anh , tôi đã thấy choáng váng trước căn nhà đồ sộ, khang trang ấy. Vừa gặp tôi, mẹ anh thoáng nhăn mặt, tôi biết bà không hài lòng. Anh cũng nói mẹ anh muốn có con dâu là dân văn phòng, dịu dàng, lịch thiệp còn tôi thì… “dân buôn” quá. Thế nhưng anh bảo tôi hãy tin tưởng anh, anh sẽ thuyết phục được mẹ đồng ý.
Tôi tới nhà anh nhiều hơn để vun đắp tình cảm với bố mẹ anh. Bố anh quý mến tôi ra mặt còn mẹ anh thì vẫn tỏ thái độ hờ hững, lạnh lùng. Không những thế, bà còn liên tục mỉ.a ma.i tôi có xuất thân không danh giá, gia đình nghèo khó, dân buôn bán không đáng tin tưởng. Tôi tủi thân chỉ muốn bật khóc, nhưng vì tình yêu của anh, tôi tự dặn lòng phải cố gắng nhiều hơn.
Vừa gặp tôi, mẹ anh thoáng nhăn mặt, tôi biết bà không hài lòng. (ảnh minh họa)
Sau mấy tháng thuyết phục, mẹ anh cũng đồng ý gặp bố mẹ tôi. Khỏi nói tôi và bố mẹ mừng thế nào, bố mẹ tôi vội vã khăn gói ra thành phố ngay trong đêm. Nào ngờ, cách mẹ anh đối xử với bố mẹ tôi không thể chấp nhận được. Bố mẹ tôi vừa xuất hiện, bà đã sai người giúp việc mang nước hoa ra xịt khắp nhà. Bà nói rằng bà sợ mùi nhà quê khiến nhà bị ô uế.
Cả buổi nói chuyện, mẹ anh chỉ chăm chăm khoe nhà bà có bao tiề.n của, bao đất đai, mẹ anh còn móc mỉa: “Gia đình anh chị dạy cháu Nhàn khéo quá, vừa gặp thằng Chiến nhà tôi là sống chế.t bám lấy!”. Tôi giận đến tái mặt mà không dám nói câu gì.
Hôm đó về mẹ tôi khóc nhiều lắm nhưng bà bảo tôi: “Cố nhịn con ạ. Quan trọng là thằng Chiến thương con thật lòng, mẹ thấy nó đàng hoàng tử tế, không lấy người như nó thì phí lắm.”. Nghe mẹ nói thế, thêm cả tình cảm với anh đã sâu đậm nên tôi nhắm mắt bỏ qua sự xúc phạm của mẹ anh dành cho mình và gia đình.
1 tháng sau, đám cưới của chúng tôi được tổ chức. Trước ngày cưới, mẹ chồng dúi vào tay tôi rất nhiều vòng và lắc vàng, bảo tôi:
Video đang HOT
- 40 cây vàng đây, chị về đưa bố mẹ chị mai có gì lên trao vàng trước mặt quan khách đỡ xấu hổ.
- Không cần đâu mẹ… bố mẹ con cũng có một chút…
- Gớm, cái chút đấy của bố mẹ chị chỉ tổ làm xấu mặt tôi thôi. Chị có biết ngày mai khách của tôi toàn những đại gia không? Họ thấy nhà thông gia nghèo nàn như thế họ cười vào mặt tôi đấy. Anh chị làm khổ tôi bao lâu nay chưa đủ à?
Nghe thế tôi lại cắn răng cầm lấy mang về đưa bố mẹ. Bố tôi đậ.p bể bát cơm vì tức giận còn mẹ tôi lại khóc, can ngăn bố: “Thôi ông ơi, họ làm vậy cũng muốn mình nở mày nở mặt thôi mà!”. Thấy bố mẹ như vậy, cả đêm tôi khóc đến mất ngủ. Hôm sau mắt sưng húp, chị trang điểm cô dâu còn phải xuýt xoa: “Khổ quá, về nhà chồng nên khóc cả đêm hả em? Sao mà ngốc thế. Nhà cách có mấy chục cây thôi cuối tuần về thăm là được rồi mà.”.
Đám cưới được tổ chức suôn sẻ, ai cũng trầm trồ về số vàng tôi đeo trên người, tôi thì thấy nó nặng nề kinh khủng, chỉ muốn tháo ra ngay. Về nhà chồng, việc đầu tiên tôi làm là tháo ngay vàng ra giả mẹ chồng nhưng bà gạt đi, bảo: “Ngày mai mẹ còn mấy cô bạn thân tới chơi, con cứ đeo nguyên thế trên người đi.”. Biết tính mẹ chồng thích khoe của nên tôi cũng nghe theo.
“40 cây vàng đây, chị về đưa bố mẹ chị mai có gì lên trao vàng trước mặt quan khách đỡ xấu hổ.” (ảnh minh họa)
Ngày hôm sau, các cô bạn thân của mẹ tới ăn trưa. Tôi ngoan ngoãn đứng trong bếp, nấu và bày biện đủ món mẹ chồng giao rồi bày ra bàn ăn. Cô bạn nào của mẹ ăn xong cũng khen tôi tháo vát, nấu ăn ngon. Vừa lúc đó, một người nhắc về số vàng tôi đeo trên người, ý bảo gia đình tôi cũng có của ăn của để. Nào ngờ, mẹ chồng phá lên cười hô hố rồi nói:
- Ôi tôi nói cho các bà nghe, nhà con này có c** mà cho nó ngần ấy vàng. Vàng của tôi đấy, 40 cây tôi phải mua vội đưa nó đấy. Chứ cái nhà giẻ rách đấy chắc mua được cho nó cái lắc vàng 5 chỉ là cùng.
Bà vừa dứt lời, tôi bình thản tháo 40 cây vàng xuống đưa bà rồi nói: “Mẹ ạ, mẹ thực sự quá đáng quá rồi đấy!”. Ngay lập tức tôi đi lên phòng viết đơn l.y hô.n, ký nó rồi vui vẻ đưa lại cho mẹ chồng. “Mẹ gửi anh Chiến giúp con, cảm ơn mẹ đã cho con làm dâu của mẹ 1 ngày để biết rằng con có thể nhịn nhiều thứ nhưng xúc phạm đến bố mẹ con thì không bao giờ con tha thứ!”.
Đồ đạc mang sang đây chưa có nhiều, tôi thu dọn xong chưa đầy 10 phút. Xách va li xuống nhà, nhìn khuôn mặt tím đỏ của mẹ chồng tôi thấy lòng mình bình yên đến lạ. Chẳng đợi bà nói thêm câu nào, tôi đi thẳng luôn. Ngồi trên xe về nhà, tôi gọi điện, nói vắn tắt tình hình cho bố. Bố tôi bảo: “Không sao hết! Về đây với bố mẹ. Đời này thiếu gì đàn ông tử tế!”. Tôi mỉm cười, đúng thế, đời này thiếu gì đàn ông tử tế.
Theo Một thế giới
Nhìn 2 cây vàng giả mẹ chồng tặng, cảm động rơi nước mắt
Tưởng tôi không biết, mẹ chồng hào hứng đeo vào cổ, vào tay tôi vòng, lắc vàng. Bà còn nói sẽ yêu thương tôi như con gái ruột của mình.
Tôi là con gái một gia đình khá giả. Hiện tôi đang là phó phòng marketing của một công ty nước ngoài, lương khá cao và ổn định. Thế nhưng, chồng tôi lại hoàn toàn ngược lại. Anh chỉ là nhân viên một xí nghiệp xuất nhập khẩu nhỏ, lương cũng tầm trung bình. Gia đình anh lại rất nghèo khổ.
Chúng tôi quen nhau trong một lần tôi lủng lốp xe, phải dắt bộ đến công ty. Khi đi ngang qua xí nghiệp anh, anh đã chạy ra hỏi han rồi đem xe tôi vào gửi cho bảo vệ công ty, sau đó chở tôi đi làm. Lúc đó, tôi cũng nghi ngờ lắm, bởi chẳng ai tốt không điều kiện như vậy. Tôi định bắt taxi nhưng lại nghĩ, xe của mình nằm trong xí nghiệp của anh, nếu giờ tỏ ra xa cách thì chiều về lấy xe lại ngại. Bên cạnh đó, sợ trễ hội thảo nên tôi đành phải nhận sự giúp đỡ từ anh.
Rồi chúng tôi thường xuyên nói chuyện với nhau hơn. Tôi tìm hiểu thì biết được, anh là người rất tốt bụng, luôn sẵn sàng giúp người khác mà không tính toán. Có lần, vì giúp một người bị ta.i nạ.n giao thông, anh còn bị người nhà họ đán.h cho một trận vì tưởng anh là người gây ta.i nạ.n.
Sau khi biết mọi chuyện, họ xin lỗi và ngỏ ý muốn trả lại tiề.n cho anh nhưng anh không nhận. Vì mến tính anh tốt nên chính tôi đã cầm cưa anh. Anh thì cứ lẩn trốn vì nhận thức được chúng tôi không cùng địa vị. Gần 1 năm theo đuổi, tôi mới chính thức trở thành người yêu của anh.
Ảnh minh họa
Gia đình tôi biết chuyện không những không ngăn cản mà còn rất quý mến người yêu tôi. Vậy mà, người ngăn cản chúng tôi lại chính là mẹ anh, một người đàn bà lam lũ, nghèo khổ. Ngay buổi đầu ra mắt mẹ anh, tôi đã thấy bà buồn. Rồi buổi trưa khi anh ngủ, bà đã gọi tôi ra nói chuyện.
Bà bảo: 'Không phải bác không biết hai đứa yêu nhau. Nhưng con cũng thấy đó, nhà bác chỉ có hai mẹ con, lại rất nghèo. Con nhìn căn nhà ọp ẹp này chắc cũng hiểu. Cả cuộc đời, bác đã dành hết cho thằng D., giờ thấy nó yêu một người giàu có như con, bác cũng mừng.
Nhưng bác sợ, con không chịu được cảnh nghèo. Vả lại, nhà bác thế này, cũng không đủ tiề.n lo một đám cưới lớn cho con. Bác biết người như con có rất nhiều người theo đuổi. Thôi thì có ai hơn thằng D. nhà bác, con cứ mạnh dạn tiến tới'.
Những lời nói đó khiến tôi vừa đau lòng, vừa khâm phục và yêu quý mẹ anh. Tôi biết bà cũng mến tôi nhưng bà ngại tôi quen tính nết cũ, không chịu được cảnh nghèo khổ. Chúng tôi phải mất thêm năm nữa để chứng minh cho bà thấy, vì yêu anh, tôi có thể chấp nhận được tất cả.
Tôi thường xuyên lui tới nhà anh hơn. Tôi làm những việc trước giờ chưa từng làm như vặt lông gà, dọn cỏ... Dù mệt, nhưng cảm giác hạnh phúc ấy tôi chưa ai cho tôi được.
Ảnh minh họa
Khi bàn đến đám cưới, gia đình tôi ngỏ ý lo hết mọi chi phí tiệc tùng nhưng mẹ anh không chịu. Biết bà tự trọng nên tôi chỉ có thể âm thầm giúp bà thông qua người yêu.
Một hôm, anh thở dài rồi nói mẹ đã mua 2 cây vàng giả. Tôi trố mắt hỏi làm gì thì anh nói bà mua để 'tạm thời' tặng tôi. Bà không muốn tôi thiệt thòi trong ngày trọng đại của cuộc đời, nên bà mới làm thế. Bà còn nói sau này có tiề.n, bà sẽ mua dần dần thay thế vào đó để bù đắp cho tôi.
Nghe người yêu nói, mắt tôi lại cay cay. Không ngờ, mẹ anh lại suy nghĩ nhiều cho tôi như vậy. Tôi cũng đem chuyện này nói với gia đình mình. Ai cũng xúc động.
Ngày cưới, mẹ chồng tưởng tôi không biết nên vẫn hào hứng đeo vào cổ, tay tôi vòng, lắc vàng giả. Bà còn nói sẽ yêu thương tôi như con gái ruột của mình. Lúc đó, tôi hãnh diện, xúc động lắm. Vàng giả thì sao, tôi chỉ cần bà yêu thương tôi thật là được rồi.
Và cho đến ngày hôm nay, sau 2 năm làm dâu mẹ chồng, chưa một giây nào tôi hối hận vì đã làm dâu nhà nghèo. Số vàng giả kia, tôi vẫn trân trọng giữ lại bên mình, đó là minh chứng cụ thể nhất của tình yêu mẹ chồng dành cho tôi.
Theo Afamily
Mang 10 cây vàng của mẹ chồng ra cửa hàng bán lấy tiề.n và choáng váng trước cái kết Thúy cầm nguyên 10 cây vàng mừng cưới của mẹ chồng ra cửa hàng, mặt vênh lên với cô nhân viên ở quầy, nhưng khi Thúy đang nghếch mặt lên trời thì tiếng cô nhân viên đanh như thép... Khi quen và yêu Cường, Thúy đã tìm hiểu gia cảnh của gia đình anh khá kỹ. Thấy Cường đi xe xịn, dùng điện...