“Tôi bị vô sinh mà cô còn sợ gì nữa, tối nay cho tôi ngủ nhờ 1 đêm thôi nhé mai tôi sẽ…
Em biết thừa nó to còi thôi, chứ mắt sưng húp, mặt mũi thì hốc hác thế kia chắc mấy hôm em đi nó khóc và không ngủ được. Tối đó nằm ngoài sofa chán, lạnh lạnh nữa nên em liền chui vào phòng và rồi…
ảnh minh họa
Em cưới vợ đến nay đã được 2 năm, vợ em là con bé ngày trước chuyên gia rủ em đi ăn trộm xoài ở Chùa lúc còn học đại học. Thú thật em cũng không hiểu sao em lại lấy 1 đứa siêu quậy như nó về làm vợ nữa các bác à. Con gái con đứa gì mà chiều nào cũng ôm bóng đi đá với lũ trẻ con, không đá bóng thì đá cầu đến khuya mới chịu về.
Yêu nhau 2 năm mà ngày nào nó cũng hẹn em ra chùa chơi, nó bảo như thế là lãng mạn rồi không cần gì nhiều. Tính nó nghịch ngợm nhưng được cái đơn giản chẳng cầu kỳ hay đòi hỏi gì nên nhiều khi em cũng thấy khỏe. Lúc yêu vợ em bảo với em thế này các bác ạ: &’Sau này cưới nhau về em sẽ sinh cả 1 đội bóng luôn và em sẽ là huấn luyện viên trưởng”. Nghe nó nói xong em lăn ra cười ngặt nghẽo em chưa thấy đứa con gái nào lại mê bóng đá như vợ em. Có hôm đi đá bóng về sung quá, nó nằm mơ, vợ em có cái tật ngày làm gì ấn tượng là đêm về mê lại chuyện đó. Lúc em đang ngủ ngon lành thì giật bắn mình khi nghe con vợ hét lên “vào”, em chưa kịp định thần thì nó đã vung chân đá vào mặt chồng.
Hôm đó em bị sái hàm phải nghỉ việc mấy hôm để đi tìm thầy lang nắn sửa. Vợ với chả con em cay cú lắm chỉ muốn đánh cho 1 trận, nhưng nhìn mặt nó tỏ vẻ đáng thương xin lỗi tự dưng lòng em cũng dịu lại. Sau lần đó em cấm nó đi đá bóng, em đưa dao em chặt nát tươm quả bóng luôn. Ai đời có chồng rồi mà vẫn ham mê mới trò ấy được cơ chứ, đã vậy bố em lên cứ gật gù: “Thằng Nam dạo này tinh thần thể thao cao nhỉ, còn đá bóng cơ đấy”. Em không biết nói gì đành gật gù cười trừ, nhưng đâu phải mấy quả bóng đó là của con vợ em đấy chứ.
Cưới nhau về bọn em kế hoạch 1 năm để dành thời gian cho nhau. Sau mấy tháng kiêng kị, cuối cùng bọn em thực hiện nguyện vọng sinh 1 đội bóng của vợ. Nghĩ mình to khỏe máy móc hoạt động tốt nên em tự tin lắm, ai dè thả gần 1 năm chưa thấy gì. Vợ em lo quá đi khám suốt ngày, nhưng bác sĩ bảo là sức khỏe cô ấy bình thường. Vợ kéo em đi khám cùng nhưng nghe bảo đến đó phải &’tự xử’ để lấy tinh trùng em sợ quá em không chịu đi. Hơn nữa em to khỏe, làm gì có bệnh gì mà khám.
Hai vợ chồng cãi nhau, vợ vừa buồn vừa giận còn em thì tự ái nên chiến tranh lạnh mất mấy ngày. Sau đó vợ em chủ động xin lỗi rồi lại canh trứng chiến đấu tiếp, thú thật nhìn vợ em mòm mỏi mong con mà em cũng thương lắm. Đi đâu gặp ai hỏi chuyện con cái có khi cô ấy quay lưng gạt nước mắt. Nhưng con cái là của trời cho, đâu phải muốn có là có được ngay. Lòng em cũng rối như tơ vò nhưng vẫn tỏ ra lạc quan yêu đời thế mới khổ các bác ạ. Con vợ em nó hay cả nghĩ, nên em luôn phải vui vẻ để động viên nó. Có hôm em mua tặng nó quả bóng, kêu là: &’Tén tèn, vợ thích không, em rủ mấy chị trong công đoàn mà đi đá nhé. Anh tặng vợ đó”.
Tự dưng mặt vợ em sị ra khóc um lên: “Anh thấy tôi không sinh được 1 đội bóng nên mới mua bóng về trêu điên phải không?”. Em nghĩ bụng: &’Bố con điên, đúng là làm ơn mắc oán”. Em cũng cú lắm, mua quả bóng mất cả củ tiền lương vậy mà nó nỡ phang vào mặt em như thế, nhưng biết vợ nhạy cảm nên em cố nhịn cho qua.
Cách đây mấy hôm con vợ em đi vắng, em chán đời quá rủ lũ bạn thân qua nhậu. Mà các bác biết rồi đấy mấy thằng bạn thân thì có thằng nào ăn nói tử tế đâu:
- Chuyện con cái thế nào rồi mày, cái Liên nó vẫn ổn chứ?
Thằng thứ nhất hỏi theo kiểu quan tâm thật sự. Khi em chưa kịp phản ứng gì thì thằng thứ hai nhảy vào cổ họng:
- Có khi thằng này tịt rồi, tao nghi lắm. Có khi nào ngày trước yêu mấy em kia mày lao lực nhiều quá nên giờ vô sinh rồi không, tao nghi ngờ lắm. Nếu không làm ăn gì được thì nói thật với vợ rồi để anh em tao giúp
- Tao giết mày bây giờ, bạn bè mà ăn nói như vậy đó.
- ….
Video đang HOT
Mấy thằng tranh cãi sôi nổi, hầu như ai cũng đổ lỗi cho em. Em cay lắm nhưng vì hiểu chúng chỉ nói đùa nên bỏ qua. Lúc bọn ấy về hết rồi em lóc cóc xách túi rác đi đổ thì nghe bác hàng xóm nói:
- Cô Liên lúc nãy về mà lại đi rồi à chú Nam?
(Ảnh minh họa)
Em ngơ ngác, em có thấy vợ về lúc nào đâu. Hay vợ về tới nghe thấy mọi người nói chuyện như vậy thì bỏ đi nhỉ? Tối đó về mặt vợ em xị ra như cái bơm. Em nhìn thấy thế thì khó chịu, hỏi han tý nào ngờ hai vợ chồng cãi nhau. Vợ em lồng lộn lên hỏi có phải tại ngày kia em đi gái hay ngủ lung tung nên giờ mới thế này không? Nó điên lên nó còn hỏi thẳng có phải em bị vô sinh mà giấu nó không em mới cay chứ. Thế rồi em đòi ly hôn, con vợ em nó làm thật các bác ạ. Nó chạy vào bàn viết đơn luôn. Em ký xong em bỏ đi. Mấy hôm sau em quay về, hôm đó hơi mệt. Nó đuổi em như đuổi tà:
- Anh lấy đồ rồi đi đi, mai mốt tòa gọi rồi lên.
- Tôi mệt, hôm nay tôi ngủ ở nhà.
- Ai cho phép anh.
- Đây cũng là nhà tôi mà, hơn nữa tôi bị vô sinh cô còn sợ gì nữa. Tối nay cho tôi ngủ nhờ 1 đêm thôi nhé mai tôi sẽ dọn đồ đi.
Nghĩ ngợi 1 lúc rồi nó bảo:
- Đúng 1 đêm thôi đấy.
- Biết rồi.
Em biết thừa nó to còi thôi, chứ mắt sưng húp mặt mũi thì hốc hác thế kia chắc mấy hôm em đi nó khóc và không ngủ được. Tối đó nằm ngoài sofa chán, lạnh lạnh nữa nên em chui vào phòng nằm bên cạnh con vợ. Thú thật em nhớ nó lắm, nó và em đều có cái tính không ôm vợ hoặc ôm chồng là không ngủ được.
Em mệt quá đầu óc mụ mị, mặc kệ trời đất em cứ ôm nó ngủ. Vợ em cũng mệt hay sao ấy, nằm im re. Sáng mai a cũng bị muộn giờ, nên bọn em nghỉ luôn. Cả hai quên béng cái vụ ly hôn nên ôm nhau ngủ say lắm. Tay em vẫn hoạt động sờ hết người con vợ theo thói quen vẫn làm. 10 giờ sáng đang ngủ thì vợ em bật dậy nôn mửa, em lo quá cũng bật dậy theo:
- Mấy hôm nay em nhịn ăn à hay sao mà nôn? Có khi bệnh dạ dày lại quay lại rồi. Đã dặn là phải ăn đủ bữa rồi cơ mà.
- Anh còn đứng đó mà lảm nhảm, đi chợ nấu cơm đi.
- Em có sao không?
Đưa vợ vào giường nằm xong em đi chợ, nhìn nó như que củi khô trên giường mà em thấy xót quá. Nấu cơm xong, gọi vợ ra ăn. Đang ăn dở bát cơm thì vợ em lại nôn, em nghĩ có khi nó mệt và stress nên mới vậy chứ cũng không nghĩ đến lý do khác. 1 lúc sau thấy vợ thất thần đi ra, nhìn con vợ em khi đó không khác gì xác chết di động các bác ạ. Em lo lắng hỏi:
(Ảnh minh họa)
- Em mệt lắm à?
- Chồng ơi, huhu.
- Làm sao?
- Em có thai rồi.
- Hả cái gì… thai, em có thai rồi ý à. Thạt ư? Thật không?
Em đang uống nước liền phun hết ra nhà.
- Hai vạch đỏ lét rồi này.
- Trời ơi tôi làm bố rồi, đấy nói anh bị vô sinh nữa đi. Ôi mẹ ơi, con có con thật rồi.
Em cứ lâng lâng các bác ạ, hôm đó tòa gọi lên nhưng em bảo: “Bọn tôi không ly hôn gì nữa hết”. Không ngờ nổi chuyện vui lại đến trong hoàn cảnh này, em cho vợ em nghỉ việc ở nhà dưỡng thai luôn và cưng chiều vợ như bà hoàng. Bây giờ nghĩ lại em vẫn thấy phì cười, hai vợ chồng đã trải qua bao sóng gió khó khăn, buồn có vui có nhưng bọn em vẫn bên nhau và sắp chào đón thành viên mới nữa rồi. Mấy hôm nay em cứ vui vui chẳng tài nào ngủ nổi. Liệu có bác nào rơi vào hoàn cảnh và có con vợ điên điên giống vợ em chưa?
Theo blogtamsu
Xin ngủ lại nhà bạn trai 1 đêm và cái kết kinh hoàng đến mức tôi phải trốn trong nhà tắm..
Một đêm xin ngủ lại nhà người yêu, tôi hoảng hốt trốn chạy vào trong nhà tắm đến vài giờ để đợi trời sáng và sự thật kinh hoàng đằng sau.
Tôi hoảng hốt phát hiện người đàn ông nằm cạnh mình không phải bạn trai. (Ảnh minh họa)
Tôi sinh ra ở quê nghèo, lên thành phố học tập rồi lập nghiệp. Anh cũng là trai tỉnh lẻ nhưng gia đình có điều kiện hơn nhà tôi ở quê nhiều. Anh hiền lành nên tôi mến anh ngay từ ngày đầu cùng chung đội tình nguyện. Kết thúc đợt tình nguyện hè cũng là lúc anh và tôi chính thức trở thành 1 đôi.
Chúng tôi yêu nhau đến hơn 2 năm, anh vẫn rất tôn trọng tôi không hề có đòi hỏi gì. Anh ở chung với 1 cậu bạn thân, hai người thân nhau lắm, cứ kè kè bên nhau suốt ngày. Thì tôi vẫn luôn nghĩ rằng đấy là chuyện bình thường. Bởi hai anh ở cùng nhau, sinh hoạt mọi thứ đều chung lại còn là bạn thân thì không chung sao được.
Tôi hôm đó, trời nổi cơn bão, cơn bão số 3 vừa rồi. Không quá to, không hãi hùng như bão số 1. Nhưng đúng cái lúc ấy thì tôi lại ở phòng trọ anh chơi. Chỉ vì bão to, tôi thì sợ sấm sét, đã thế lại còn mưa to, mà phòng trọ tôi thì rõ xa so với phòng của anh. Mang tiếng làm con gái, nhẽ ra tôi không nên đòi hỏi hay xin người yêu mình ngủ lại mà sẽ bắt taxi về. Nhưng cái lúc đó tôi đâu có nghĩ được nhiều đến vậy. Tôi buồn ngủ vì đã khuya nên mắt nhắm mắt mở xin anh ở lại. Lúc đầu anh không đồng ý, nhưng rồi sau đó thì anh gật đầu. Anh nói sợ tôi ngại vì có bạn của anh nữa, thật ra thì ngủ với hai người đàn ông trong 1 căn phòng là liều lĩnh. Nhưng phần nhiều tôi tin tưởng người yêu của mình, cũng 1 phần tin tưởng bạn cùng phòng của anh. Tôi tin họ sẽ không làm hại tôi.
Đêm đó, ngoài trời vẫn đang mưa, khoảng 2 giờ sáng, tôi bắt đầu thấy 1 cánh tay lạ sờ soạng lên người tôi. Lúc đầu tôi cứ nghĩ là anh nên vẫn đồng ý, nhưng tính anh thích hôn, nếu thấy tôi cựa quậy kiểu gì anh cũng hôn tôi rồi thì thầm gì đó. Vậy mà cánh tay đó vội vàng rụt lại. Tôi bắt đầu hơi hoảng vì lén lút thế này không giống anh.
Được khoảng 5 phút sau, cánh tay đó lại tiếp tục sờ soạng tiến đến người tôi, lướt qua cơ thể tôi, thấy tôi không nhúc nhích gì nên lấn tới. Lúc này bàn tay đó đã chạm đến tận khóa quần tôi rồi. Tôi hoảng quá nên giả vờ xoay người. Tôi thật sự hoảng hốt, nếu là người yêu tôi anh sẽ không làm điều này. Tôi tin anh ấy tôn trọng tôi, với cả anh từng nói với tôi rằng anh ngủ rất say giấc nên không biết gì đâu.
Tôi giả vờ tỉnh dậy để đi vệ sinh. Tôi bật bóng điện trong nhà tắm lên rồi bằng ánh sáng mờ ảo tôi hoảng hốt phát hiện người đàn ông nằm cạnh mình không phải bạn trai mà là anh bạn cùng phòng của người yêu từ khi nào.
Tôi không biết làm sao nên định gọi anh ta dậy nói chuyện cho rõ ràng. Nào ngờ vừa thấy tôi sờ vào người anh ta gọi thì anh ta đã chồm dậy bịt miệng tôi rồi đè tôi xuống. Tôi giãy giụa điên cuồng, giàn giụa nước mắt vì sợ hãi còn anh ta thì cứ thì thào vào tai tôi: "Đừng sợ, anh sẽ chăm sóc em cẩn thận, anh khá hơn thằng Minh (tên người yêu tôi) nhiều". Tôi lấy hết sức đạp anh ta ra nhưng cả thân hình anh ta đã đè lên người tôi rồi. Tôi thấy mình ngu quá, đáng nhẽ tôi phải chạy ngay ra gọi người yêu tôi dậy thì tôi lại nghĩ đến chuyện đàm phán với anh ta.
Chúng tôi vật lộn với nhau khoảng 10 phút thì người yêu tôi ụ ợ nói mê khiến anh ta giật mình, mất cảnh giác, tôi bèn nhân cơ hội đẩy anh ta ngã xuống đất rồi chạy vội vào nhà tắm khóa cửa lại. Cả đêm hôm đó tôi ở yên trong đấy, khóc đến khi mắt sưng húp lên. Chưa bao giờ tôi lâm vào hoàn cảnh trớ trêu đến vậy. Anh ta ở bên ngoài thì đe dọa tôi không được kể chuyện này cho ai biết. "Tôi sẽ nói với Minh là cô chủ động quyến rũ tôi, cô mới yêu nó có 2 năm thôi còn tôi làm bạn nó mấy chục năm rồi, nó sẽ tin tôi chứ không tin cô đâu!" - Anh ta nói thế.
Sáng hôm sau, thấy người yêu vừa dậy là tôi ra ngoài ngay bảo anh lấy xe đưa tôi về. Người yêu tôi ngơ ngác vì thái độ hấp tấp của tôi, trên đường về anh cứ gặng hỏi có chuyện gì mà tôi sốt ruột đến vậy. Tôi không dám nói thật nên đành viện cớ sợ nhà dột, nước mưa ngập phòng nên phải về xem thế nào.
Từ hôm ấy đến nay tôi chưa gặp lại người bạn của anh lần nào, tôi không biết có nên kể với anh chuyện này không. Tôi không muốn anh chơi với loại người kinh khủng đó nữa nhưng tôi lại sợ anh sẽ vì nghe lời anh ta mà không tin tưởng tôi. Chuyện đêm đó chỉ 2 chúng tôi biết, tôi lại chẳng có bằng chứng gì cả. Giờ tôi phải làm sao đây?
Theo blogtamsu
1 đêm phản bội chồng nếm một đời cay đắng Bị lừa nuôi con hộ thằng khác là nỗi đau lớn nhất của đàn ông. Mình tự nguyện làm là một chuyện, bị vợ dối gạt lại là một vấn đề khác. Tuấn căm hận vò nát kết quả xét nghiệm ADN trong tay. Mới cách đây ba ngày, anh vẫn còn là một ông bố có con. Nếu có cuộc thi Bố...