Tôi bị vợ phản bội trong thời gian dài
Nhiều đêm trằn trọc tôi ước mình đến vùng đất mới, rũ bỏ toàn bộ những mặc cảm và sự uất hận bị vợ phản bội.
Ảnh minh họa
Tôi 40 tuổi, lập gia đình cách đây 12 năm, có hai con, đứa lớn 7 tuổi, đứa nhỏ 3 tuổi. Ngày mới cưới, vợ chồng đều là công chức trẻ, đồng lương ba cọc ba đồng nên cuộc sống rất khó khăn, bù lại chúng tôi luôn đùm bọc yêu thương lẫn nhau, cùng tiến cùng lùi nên cuộc sống rất hạnh phúc. Sau bao năm dành dụm làm ăn kha khá, hiện tại chúng tôi đã có nhà lầu, xe hơi. Tôi và vợ đều là kiểu người đằm tính, nhẹ nhàng, trong đời sống hàng ngày rất ít khi cãi vã, nếu có thường tôi sẽ nhịn vợ cho qua chuyện. Cuộc sống cứ bình lặng trôi qua cho đến khi vợ tôi chuyển chỗ làm mới cách đây 4 năm.
Vợ tôi và giám đốc có tình ý với nhau, bạn bè và động nghiệp của cô ấy nói bóng gió và nhắn tin cho tôi biết chuyện của hai người. Tôi có nói cho vợ biết để dừng lại, nghĩ vợ đủ lớn (39 tuổi) để biết suy nghĩ chuyện sai trái mà dừng lại, nhưng vợ cứ tiếp tục. Đến bước đường cùng tôi gắn định vị và nói cho vợ biết việc mình làm như thế, vợ cũng chẳng quan tâm. Đúng lúc đó tôi đi công tác hai tuần, ở nhà vợ lại đi khách sạn với bồ. Tôi gọi về nhờ chị vợ và cô vợ đến khách sạn để kêu cô ấy về. Qua điều tra, tôi biết họ lén lút qua lại đã gần 2 năm.
Video đang HOT
Khỏi phải nói tôi đau khổ và suy sụp thế nào. Chuyện vỡ lở, vợ khóc lóc, van xin, thề không gặp lại người kia nữa. Lại thêm mẹ vợ đang bị bệnh tim nên tôi đã hứa sẽ tha thứ và không làm lớn chuyện. Thế nhưng tôi vẫn không thể nào thoát ra khỏi những nỗi ám ảnh của chuyện đó. Rất nhiều đêm trằn trọc, tức tưởi và rơi nước mắt, tôi chỉ ước mình có thể đến một vùng đất mới, rũ bỏ toàn bộ những mặc cảm, uất hận để làm lại cuộc đời. Có điều hai con tôi còn nhỏ, ngây thơ quá, tôi không thể bỏ mà ra đi được, vợ cũng van xin. Mấy ngày nay lòng tôi rối bời, chẳng thiết tha chuyện gì, không biết làm thế nào cho phải. Mong các bạn tư vấn giúp.
Theo VNE
Sống không bằng chết với tình yêu chiếm hữu của chồng
Tình yêu chiếm hữu sẽ càng tách xa hai con người vốn dĩ đã từng rất yêu nhau đối diện nhau trong ngột ngạt, bức bối lẫn thù hằn.
ảnh minh họa
Tôi lấy chồng năm 27 tuổi, hiện đã có 2 con trai và gái. Trước đây tôi đã từng rất năng động, hoạt bát, nhưng hiện tại tôi thấy bản thân chai lì, u uất như rơi vào ngõ cụt. Tôi không biết bắt đầu câu chuyện của tôi như thế nào.
Trước khi cưới, chúng tôi đã từng có khoản thời gian yêu nhau mặn nồng gần 4 năm, lúc đó tôi chỉ biết rằng anh rất yêu tôi, luôn dành mọi điều tốt nhất và cưng chiều tôi hết mình.
Khi cưới về, tôi mới biết tình yêu anh dành cho tôi là kiểu tình yêu chiếm hữu, anh chỉ muốn tôi là sở hữu của riêng anh. Anh kiểm soát tôi trong tất cả các mối quan hệ. Anh không cho phép tôi tụ họp với bạn bè; công ty có việc hay những buổi hội họp quan trọng chỉ được dự rồi về. Những buổi họp mặt đối tác, liên hoan, sinh nhật đồng nghiệp anh đều cấm tiệt tôi tham gia. Mặt khác anh còn cấm tôi không được mặc đẹp, trang điểm khi ra ngoài, đặc biệt không được nói chuyện với đàn ông.
Không những vậy, thỉnh thoảng anh còn gọi điện đến công ty để kiểm tra tôi, có hôm anh đến tận nơi để theo dõi, tình cờ anh thấy tôi đang nói chuyện với một nam đồng nghiệp. Chiều đó, khi vừa bước vào nhà anh đã cho tôi một bạt tai như trời giáng. Có những lúc anh đánh và chửi tôi ngay trước mặt các con khiến chúng khóc ngất vì sợ hãi...
Tôi luôn ao ước có cuôc sống hạnh phúc như bao cặp vợ chồng khác (Ảnh minh họa)
Ngày mới cưới, tôi cứ nghĩ những gì anh làm là do anh yêu tôi, sợ mất tôi, vì tôi có chút nhan sắc. Nhưng càng ngày anh càng lộ rõ bản chất ích kỷ, chiếm hữu khiến tôi ngày càng sợ anh, nhưng không có cách nào dứt bỏ được. Anh đánh và chửi tôi đến nay cũng được 10 năm.
Những vết sẹo cũ chưa lành, lại thêm nhiều vết sẹo mới, tôi đau đớn cả thể xác lẫn tinh thần. Đã nhiều lần bỏ nhà đi, nhưng nhớ con quay quắt tôi lại không chịu nổi phải quay về và lại tiếp tục gồng mình chịu đựng mà không dám hé môi nửa lời với bất kỳ ai, kể cả người thân vì tôi sợ họ đau lòng.
Lần này, tôi đã nghĩ đến việc chia tay, nhưng hai con cứ khóc lóc níu kéo không muốn tôi rời xa gia đình này. Tôi phải làm sao bây giờ, tôi không muốn các con tôi mỗi ngày phải lớn lên với những lời đay nghiến và những trận đòn của ba chúng giành cho tôi.
Nhân cách của con người được tạo nên từ những môi trường tốt, lối sống tốt; tôi sợ con tôi sẽ bị ảnh hưởng, bị ám ảnh, tổn thưởng tâm lý... Cứ nghĩ đến các con, lòng tôi lại đau như cắt...
Theo Giadinh.net
Chàng có con riêng Em biết anh là người đàn ông tốt, nhưng em không biết nên đối diện thế nào với quá khứ của anh... ảnh minh họa Em và anh quen nhau trên mạng một thời gian dài rồi có tình cảm với nhau. Em sinh năm 1996. Anh hơn em 10 tuổi. Em đang bán hàng cho dì ruột ở TP.HCM, còn anh là...