Tôi bị trộm đồ lót, chồng vẫn thờ ơ
Nhà tôi là đại lý internet, khách hàng đủ mọi thành phần và độ tuổi. Cách đây vài tháng, tôi có mất một cái áo ngực.
Ảnh minh họa
Tôi đã bán tín bán nghi người lấy nó nhưng vì không có bằng chứng nên tôi cho qua. Tuy nhiên bây giờ thì tôi biết chắc người lấy nó là ai. Đó là một thanh niên, kém tôi khoảng 2-3 tuổi gì đó, cũng là khách khá thường xuyên của quán. Sau khi xin đi nhờ phòng vệ sinh xong, tôi thấy nghi ngờ nên vào kiểm tra thì phát hiện mất một cái quần lót mới tắm lúc tối thay ra để trong thau đồ bẩn của cả gia đình.
Tôi sợ run người và gọi chồng tôi xuống kể lại toàn bộ sự việc, vì lúc mất áo ngực tôi cũng kể với anh ấy (lúc ấy, anh ấy nói có khi tôi để quên đâu đó). Nhưng lần này thì tôi có thể đảm bảo 100%. Vậy mà chồng tôi dửng dưng như không có chuyện gì, còn nói một câu: “Kệ mày, tao ko quan tâm” (chúng tôi đang giận nhau nên anh xưng hô như thế).
Tôi vừa thấy sợ vì hành động kỳ quặc và bệnh hoạn của gã thanh niên đó, vừa cảm thấy đau khổ khi chồng vô tâm đến mức như vậy. Dù giận tôi thì cũng không nên dưng dưng trước lời của vợ mình chứ. Mặt khác, người đó lấy đồ lót của tôi làm gì? Hắn làm như vậy thì tôi có bị sao không? Giờ tôi phải làm gì? Tôi thấy ghê tởm quá, cứ nghĩ hắn mang đồ của tôi về để làm gì là tôi thấy khủng khiếp.
Cả tối tôi chỉ biết ngồi khóc. Khóc vì sợ một người bệnh hoạn như hắn, khóc vì sự thờ ơ của chồng mình. Anh ấy đối xử như vậy là hết tình cảm với tôi rồi đúng không? Còn kẻ bệnh hoạn kia sao hắn lại làm như thế?
Video đang HOT
Cảm ơn rất nhiều
Mẹ bé Hói
Ý kiến tư vấn
Trước tiên, bạn nên bình tĩnh, tránh lo lắng thái quá, nhất là đừng để chuyện mất đồ lót làm ảnh hưởng tới tình cảm vợ chồng. Một số đàn ông có “sở thích” sưu tập đồ lót của phụ nữ chỉ để ngắm nghía, vuốt ve… nhằm giúp họ đạt được kích thích khi thủ dâm. Đây là một dạng lệch lạc tình dục. Vì thế, chuyện “kẻ bệnh hoạn” tự nhiên “chôm” đồ lót của bạn hoàn toàn không ảnh hưởng gì tới bạn cả (trừ chuyện mất đồ phải tốn tiền mua đồ mới và bị ám ảnh tâm lý vì mất của).
Để khắc phục điều này, tốt nhất là bạn nên cất giữ không chỉ đồ lót mà cả mọi vật dụng trong nhà một cách cẩn thận (do nhà bạn hay có nhiều khách hàng ra vào). Cất kỹ thì sẽ không lo bị mất đồ và tránh được tâm lý hoang mang không cần thiết.
Tâm lý dửng dưng của chồng bạn khi nghe vợ kể lại mọi chuyện chắc một phần do vợ chồng đang giận nhau hoặc chồng bạn thấy chuyện này cũng… thường. Do chưa có bằng chứng xác thực nên chồng bạn cũng không thể làm to chuyện. Do đang giận dỗi vợ nên anh ấy cũng không trấn an vợ được lời nào. Vì thế nên bạn không cần lo sợ thái quá. Hãy coi đây là bài học để bạn rút kinh nghiệm trong việc bảo quản tài sản của cá nhân và gia đình mình. Lúc khác, có thể nói lại chuyện này với chồng bạn để cả hai vợ chồng đề cao cảnh giác.
Theo VNE
Nôn thốc nôn tháo vì bố chồng hơn tháng không tắm
Không rơi vào hoàn cảnh trớ trêu vì chuyện tình cảm với bố chồng như chị HA và các chị khác, nhưng tôi cũng gặp nỗi đau khổ riêng. Việc bố chồng nhếch nhác, liên tục khạc nhổ và người lúc nào cũng có mùi hôi khiến tôi nhiều phen xấu hổ.
Tôi và chồng quen biết và yêu nhau từ ngày cả hai ngồi trên giảng đường Đại học. Tôi yêu anh bởi anh tốt bụng, nhiệt tình và có ý chí phấn đấu.
Ngày hai đứa ra trường cũng là ngày cả hai về ra mắt bố mẹ hai bên. Bố mẹ tôi rất quý anh vì anh là người tử tế, chân thật. Nhưng khi nhà anh đến nhà tôi dạm ngõ, rồi nhà tôi đến nhà anh chơi, mẹ tôi lại nhất quyết phản đối kịch liệt. Hỏi ra tôi mới biết, sở dĩ mẹ không cho tôi lấy anh vì gia đình nhà chồng quá bẩn, đặc biệt là bố chồng. Tuy nhiên, tôi gạt phăng và giải thích với mẹ mình nên nhìn vào tính cách, bản chất của người ta để nhận xét và đánh giá, không nên quá chú trọng vào những tiểu tiết như vậy. Mẹ không nói gì và chỉ dặn dò: "Tôi đã nói cô không nghe mặc cô, sau này đừng than phiền với mẹ".
Tôi phát hoảng và thực sự mệt mỏi vì bố chồng nhếch nhác. Ảnh minh họa
Rồi đám cưới của chúng tôi cũng diễn ra với sự chúc phúc của cả hai bên gia đình.
Thời gian đầu, sau khi cưới nhau, cuộc sống của chúng tôi vô vùng khó khăn. Nhà chồng không khá giả gì, đông con, trên anh có 2 bà chị, dưới có một em trai, mẹ chồng mất đã lâu. Ngày cưới, chúng tôi phải thuê nhà để ở. Nhưng với ý chí phấn đấu và có sẵn "máu" kinh doanh trong người, chồng tôi quyết định bỏ việc nhà nước và vay mượn bạn bè, thành lập công ty riêng. Công việc suôn sẻ, chồng ăn nên làm ra, chúng tôi mua được nhà, sắm ôtô.
Cuộc sống hạnh phúc, viên mãn của tôi bị phá tan từ khi cậu em chồng đi lấy vợ. Bố chồng chuyển đến ở cùng vợ chồng tôi, bất hoà bắt đầu. Thời gian đầu cố nhịn, nhưng thực sự tôi không thể chịu được lối sống nhếch nhác, bẩn thỉu của bố chồng. Ông sinh hoạt bừa bãi, hay la cà hàng xóm, kinh khủng nhất là thói quen uống rượu bia và ngang ngạnh. Tuy chưa đến mức xay xỉn, nhưng lại hay kể cả, tự cho mình là chủ nhà và hay thích thú kể những chuyện trong gia đình tôi cho hàng xóm.
Rất hiếm khi tôi thấy ông tắm, đánh răng lại càng không. Ông ghét tắm kinh khủng, giữa mùa hè cả tuần ông không hề bước vào nhà tắm, còn mùa đông thì khoảng thời gian ấy có thể là vô tận. Móng tay ông lâu lâu mới cắt, riêng một móng để rất dài. Hỏi ông tại sao lại nuôi móng tay dài và đen bẩn như vậy thì ông nói để tiện ngoáy tai, ngoáy mũi.
Có lần, khi đi làm về, tôi thấy ông ngủ quên trên ghế sofa ở phòng khách khi đang xem tivi. Định lấy chiếc chăn đắp cho ông nhưng nhìn thấy cảnh miệng ông há ra và nước bọt chảy xuống gối, miệng thở phì phò với mùi hôi nồng nặc khiến tôi không thể nào đến gần, bịt miệng chạy một mạch vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo.
Nhiều lần, do không thể chịu nổi mùi hôi phát ra từ người bố chồng trong mỗi bữa cơm, tôi đã ý nhị tâm sự với chồng, nói khéo với bố để ông thay đổi nhưng đâu vẫn hoàn đấy. Thậm chí, ông còn dỗi vợ chồng tôi và cho rằng chúng tôi ghét bỏ, kiếm cớ để đuổi ông ra khỏi nhà.
Một lần, bạn bè đồng hương đến nhà tôi tụ tập, ăn uống. Trong khi cả bọn đang vui vẻ, chuẩn bị nâng ly thì bố chồng ở phòng bên cạnh khạc nhổ liên tục. Bạn bè tôi đứa nào cũng tỏ ra ái ngại, ly rượu chưa kịp nâng lên đã phải hạ xuống. Tôi xấu hổ đến đỏ mặt với lũ bạn.
Chưa dừng lại ở đó, ho khạc chán chê ở trong phòng, ông chạy qua phòng khách vừa sỉ mũi vừa lấy tay bóp bóp khiến đứa nào đứa nấy há hốc miệng, không dám ăn tiếp.
Sau hôm ấy, tôi mạnh dạn góp ý với bố chồng, đù đã nói rất nhẹ nhàng và tế nhị nhưng ông vẫn khùng khùng lên và bỏ về quê. Chồng bênh bố nói tôi hỗn láo, để ý tiểu tiết và nhất quyết yêu cầu tôi xin lỗi bố và đón về nhà. Anh nói dù bẩn thỉu, nhếch nhác thế nào thì ông cũng là bố mình và buộc tôi phải chấp nhận điều đó nếu còn muốn làm vợ anh .
Tôi phải làm sao bây giờ? Làm cách nào để bố chồng sạch sẽ hơn, làm thế nào để cải thiện mối quan hệ bố chồng- nàng dâu đây?
Theo VNE
4 năm lấy vợ, tôi sống trong cảnh "chó chui gầm chạn" Nghe nói Tết này được nghỉ tới 9 ngày. Tôi muốn đưa vợ về thăm bố mẹ mình quá. Song vợ tôi lại muốn đi du lịch chứ nhất định không chịu về "cái chốn nhà quê lắm dĩn ấy". Năm hết Tết đến, mối lo tiền bạc ngày một nặng gánh. Nhiều lúc tôi ước gì 10 năm mới có một cái...