Tôi bị sỉ nhục thậm tệ vì tội bắt được vợ theo trai
Cô ấy lại càng hung tợn, trơ trẽn hơn: “Tôi không theo trai thì lấy đâu tiền cho bố con anh ăn sung mặc sướng trong suốt thời gian vừa qua?”.
Người ta nói: Gái một con trông mòn con mắt thật đúng. Vợ tôi là một ví dụ điển hình cho lời nói đó. Nàng sinh con đầu lòng nhưng đến khi đi làm là đã gần như lấy lại được vóc dáng ban đầu. Phải công nhận nàng đẹp. Với nước da lúc nào cũng trắng hồng, đầy sự sống và đôi mắt biết cười rất thiện cảm.
Nhiều người bảo tôi không cẩn thận lại là vợ người khác, rồi không giữ kĩ có ngày mất…
Tất cả những lời nói đó tôi đều bỏ ngoài tai vì tôi tự tin tình yêu chúng tôi dành cho nhau là vĩnh cửu, không có gì có thể lay chuyển được.
Nàng học sư phạm ra nhưng chỉ theo nghề được 2 năm rồi sau đó nàng xin vào làm tại một công ty chuyên kinh doanh hàng thực phẩm chức năng (theo tôi hiểu thì đó là dạng bán hàng đa cấp).
Chẳng biết nghề nghiệp, công việc ra sao , chỉ biết rằng nàng đi làm không theo một giờ giấc nào cả, khi thì về sớm khi thì về muộn, có khi cả nửa đêm. Rồi lương lậu của vợ thế nào tôi cũng chẳng rõ chỉ biết rằng chẳng bao giờ vợ hỏi đến tiền của tôi mà vẫn lo chi tiêu mọi khoản trong gia đình chu đáo, sắm sửa tiện nghi…
Đã ngoại tình còn trơ trẽn sỉ nhục chồng (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Có lẽ vợ cũng biết công việc của tôi cũng chẳng làm thêm được gì ngoài tiền lương hàng tháng. Biết thân biết phận, ngoài giờ đi làm, tôi về giúp vợ làm mọi việc trong nhà từ nấu cơm, dọn dẹp, chăm sóc con cái thậm chí phục vụ vợ từ những cái nhỏ nhất. Nhiều lúc cũng nghĩ thấy mình làm thằng đàn ông mà hèn hèn sao ấy nhưng tạm thời tôi chưa có đường nào khác để đi ngoài công việc hiện tại.
Nhiều người còn xì xào bảo tôi chỉ biết bám váy vợ. Nghĩ thật ức, nhưng tôi tạm cam chịu, sau này có cơ hội sẽ thay đổi sau. Gia đình tôi vẫn hạnh phúc là được. Nhưng điều đó chỉ là do tôi ngộ nhận, vợ tôi không còn là vợ của riêng mình tôi nữa…
Thấy vợ bận tối mắt tối mũi, mỗi ngày đi làm về mặt mày đều bí xị, mệt mỏi, tôi lại càng thương vợ hơn và chiều vợ hơn nữa. Vợ về việc tôi cất áo khoác, cất túi cho vợ là chuyện bình thường.
Mọi ngày vẫn vậy, nhưng hôm đó, trong chiếc túi xách đó, ở 1 ngăn nhỏ lại tòi ra mẩu giấy note. Tôi có định nhét lại chỗ cũ nhưng chẳng biết sao lại nhìn đọc những dòng note trong đó. “a D 9h tối- khách sạn… Giải phóng/ngày 20/2″.
Thật tò mò không biết hẹn hò gì mà lại trong khách sạn, xong lại tận 9h tối thì còn làm việc gì? Tôi bắt đầu suy nghĩ vẩn vơ và lên kế hoạch theo dõi vợ.
Hôm đó, tôi chủ động đón con, cho con cái ăn uống xong xuôi rồi gửi sang bà nội. Theo địa chỉ đã được biết, tôi đến thẳng đó đợi xem vợ mình có xuất hiện không. Đúng 9h tối hôm đó, nàng vắt vẻo bước xuống từ một chiếc xe con với một người đàn ông lạ. Có lẽ người đó là “aD” như nàng note. Họ ôm eo, tình tứ bước vào khách sạn.
Đợi một lát, sau khi họ lấy khóa lên phòng, tôi cũng giả bộ đặt phòng để theo họ lên tận nơi bắt quả tang. Phải nói hôm ấy tôi bình tĩnh thật, phải người khác có lẽ gã kia đã ăn một quả đấm thật mạnh từ khi vừa bước xuống xe rồi.
Vừa lên đến cửa phòng, họ như thể không thể chịu đựng thêm được nữa mà quấn lấy nhau, hôn hít, ôm ấp nhau thậm chí gã kia còn bế bổng vợ tôi vào phía trong. Chưa kịp chốt cửa thì tôi đạp cửa lao vào. Chắc gã kia ăn vụng kiểu vậy quen rồi nên rất có kinh nghiệm. Hắn lập tức cao chạy xa bay thoát thân. Chỉ lại tôi và cô vợ.
Tôi cứ nghĩ cô ấy sẽ hoảng hốt lắm rồi phải quỳ lạy mà van xin tôi. Vậy mà nàng lăng loàn, ngủ với trai, phản bội chồng mà còn cong cớn: “Anh cũng giỏi mò nhỉ, nhưng thôi sớm muộn gì anh cũng biết thôi”.
Thấy thái độ như vậy, tôi không thể chịu được mà thẳng tay tát cô ấy một cái. Đó là cái tát đầu tiên tôi dành cho cô vợ quý hóa của mình sau bao năm chung sống.
Cô ấy lại càng hung tợn hơn và trơ trẽn hơn: “Tôi không theo trai thì lấy đâu tiền cho bố con anh ăn sung mặc sướng trong suốt thời gian vừa qua, loại đàn ông quanh quẩn xó bếp như anh thì làm được gì cho vợ con mà còn ra điều?”.
Chết lặng trước lời vợ chửi, tôi như không thể phản ứng thêm được gì nữa. Tôi bỏ lại sau lưng tất cả để ra khỏi cái căn phòng khách sạn đó. Cả đêm lang thang tìm nơi bình yên mà vẫn thấy lòng mình nổi sóng. Tôi đau lắm, đau hơn nữa là bị vợ chửi, vợ sỉ nhục nhưng không làm gì được vì những lời của cô ấy đâu có sai. Tôi đúng là thằng bất tài vô dụng!
Theo Phunuonline
Tôi không thể ngờ vợ của mình lại trơ trẽn đến thế!
Nhìn vào trong, tôi thấy vợ tôi ôm cái điện thoại, vừa nói vừa cười, điệu bộ lẳng lơ chưa từng lộ ra trước mặt tôi.
25 tuổi tôi lấy vợ nhưng do vội vàng không tìm hiểu kỹ nên sau khi cưới xong tôi đã hoàn toàn vỡ mộng. Cô ấy vừa lười, vừa bủn xỉn lại hỗn láo vô cùng. Chỉ sau 7 tháng kết hôn tôi đã không thể chịu nổi người vợ như thế và đã chủ động ly hôn. Lúc đó, chúng tôi chưa có con nên cũng không có gì ràng buộc lắm.
Tưởng lấy vợ xong ổn định cuộc sống, vậy mà tôi vẫn là cảnh sống độc thân. Đến tận gần 4 năm sau, gần 30 tuổi tôi mới lại có hứng thú với chuyện gia đình. Khi ấy, tôi quen vợ tôi bây giờ, người cũng có hoàn cảnh gần như tôi. Cô ấy cũng đã qua một đời chồng và có một con gái 3 tuổi. Chúng tôi quen nhau là do mai mối. 2 người có cùng cảnh ngộ nên dễ cảm thông và tới với nhau rất tự nhiên.
Đến khi gần cưới, vợ tôi mới tâm sự, cô ấy chia tay chồng cũ là do trong thời gian đi du học, anh ta có chuyện trai gái để vợ tôi biết được, cô ấy là người thẳng tính và lòng tự trọng cao nên đã chủ động ly hôn mà không cần nghe lời giải thích của chồng cũ.
Cô ấy còn nói, khi ly hôn rồi, định rằng sẽ không lấy chồng nữa mà ở lại nuôi con gái lớn khôn. Nhưng khi gặp tôi thì cô ấy lại muốn làm lại cuộc đời mình. Tôi thấy hạnh phúc vì điều đó. Vì yêu và thương vợ nên tôi cũng tạo điều kiện để cháu nhỏ không phải xa mẹ khi mới 3 tuổi. Tôi đã chủ động mở lời đón cả 2 mẹ con về cùng sống và cố gắng gần gũi thương yêu con bé để bù đắp phần nào sự thiệt thòi mà con bé phải chịu cảnh sống thiếu cha. Mặc dù bố mẹ tôi cũng không thoải mái lắm. Nhưng tôi vẫn quyết định làm theo ý mình.
Những ngày sống chung, tôi cảm thấy vợ tôi rất cố gắng lấy lòng tôi. Tôi nghĩ, có lẽ vì cô ấy cảm thấy biết ơn tôi đã cảm thông và san sẻ nỗi lòng với cô ấy như vậy. Cuộc sống mới của 3 người chúng tôi cứ thế êm ả trôi đi. Nếu được yên bình như thế thì thật tốt. Chẳng ngờ rồi cũng có ngày sóng gió nổi lên.
Tái hôn được gần năm, chồng cũ của vợ tôi về nước. Anh ta thường xuyên liên lạc với vợ tôi để được thăm con. Tôi biết chuyện và cũng rất thoải mái trong việc này, kể cả việc vợ trò chuyện nhiệt tình với chồng cũ tôi cũng không ý kiến gì, chỉ đơn giản nghĩ đó chỉ là phép lịch sự. Vì lúc đó tôi đoán, vợ tôi cũng chẳng thoải mái gì khi gặp lại người phản bội như anh ta. Nào ngờ, cái mà tôi tưởng là "lịch sự xã giao" ấy lại có ngày cướp đi hạnh phúc của tôi.
Có đứa bé làm cầu nối, dường như họ liên lạc, trò chuyện với nhau dễ dàng hơn để rồi họ nối lại tình xưa tự bao giờ tôi không hay biết. Hôm đó, tôi báo vợ về muộn vì phải đi tiếp khách, nhưng cuộc hẹn bị hoãn nên về nhà sớm hơn dự định.
Vừa về tới cổng, tôi đã nghe được tiếng thủ thỉ tâm sự phát ra từ phía trong sân nhà: "Chồng ơi! Cả tuần không gặp rồi, lần này em cho con về ngoại để vợ chồng mình ra ngoại thành một ngày nhé!". Tận tai tôi nghe được những lời ong bướm đó của vợ, tôi thật không thể tưởng tượng nổi nữa. Nhìn vào trong, tôi thấy vợ tôi ôm cái điện thoại, vừa nói vừa cười, điệu bộ lẳng lơ chưa từng lộ ra trước mặt tôi. Hóa ra, vợ tôi còn có thể lẳng lơ đến thế mà tôi không hay biết.
Tôi bước vào bắt quả tang. Cứ tưởng mọi chuyện bại lộ thì ít ra cô ấy cũng phải tỏ ra lúng túng hay chí ít cũng tìm tạm lấy một lời giải thích, đằng này cô ấy tự tin và trơ tráo hơn tôi nghĩ nhiều lần. Sau khi bị tôi hỏi ngọn ngành, cô ấy ráo hoảnh đáp: "Thì em đi với chồng cũ của em, có phải ngoại tình với người đàn ông khác đâu mà anh cứ làm loạn lên thế". Đã thế cô ta còn hỏi tiếp: "Anh ghen à? Chẳng gì thì em ở với anh ấy mấy năm rồi cũng có khác gì đâu?". Lúc đó, tôi chỉ nói: "Tôi không ghen, mà chỉ thấy hối hận vì đã lấy một kẻ trơ trẽn lẳng lơ như cô!".
Cuộc hôn nhân đầu tan vỡ đã đành, làm lại một lần nữa mà cuộc sống của tôi vẫn chẳng giống ai. Với tôi, hôn nhân là một thứ gì đó xa xỉ, viển vông quá. Tôi phải làm sao để bước tiếp? Hiện giờ, tôi đang rất đau khổ và bị mất phương hướng vô cùng. Nếu tiếp tục ly hôn thì có lẽ tôi cũng chẳng thể nào đủ can đảm mà tiếp tục tái hôn lần thứ 3. Mà không bỏ cô vợ lẳng lơ này thì nghẹn uất không thể chịu nổi. Tôi nên xử lý việc này thế nào đây?
Theo tri thuc tre
Đau đớn khi vợ bỏ nhà theo trai Vợ tôi gặp một đối tác, điển trai, lịch lãm và thành đạt. Không biết anh ta rót mật vào tai vợ tôi thế nào mà cô bỏ nhà đi theo hắn. Tôi và em yêu nhau khi còn là sinh viên đại học. Ra trường, Tôi được giữ lại, còn em thì làm việc cho cơ quan nhà nước nên chúng tôi...