Tôi bị ông của bạn tôi quấy rối tình dục
Tôi tìm đến nhà cô bạn gái để nhờ trú mưa. Không may, tối hôm đó, tôi đã bị chính người ông của cô bạn quấy rối tình dục.
Ảnh minh họa
Rất may tôi chưa bị mất “cái ngàn vàng”. Nhưng tình bạn của chúng tôi thì sứt mẻ. Bạn tôi không còn tin tôi, tôi có nên tiếp tục thuyết phục bạn mình không và phải sống tiếp thế nào đây?
Tối hôm đó Hà Nội mưa tầm tã. Mưa to đến mức chỉ trong vòng 1 giờ đồng hồ, nhiều tuyến phố của Hà Nội đã ngập chìm trong nước. Căn nhà tôi đang thuê trọ (vì tôi đang là sinh viên năm thứ 2 của một trường đại học) cũng dần chìm trong nước.
Sở dĩ, căn nhà trọ của tôi ở trong một khu dân cư lao động, nằm ngoằn nghèo mãi trong con ngõ nhỏ và sâu, lại còn sát cạnh một mương nước. Vì vậy, nước mưa ngày càng dâng cao nhấn chìm phòng trọ bé xíu của tôi. Tôi đã phải cố gắng gác tất cả đồ đạc đơn sơ của một sinh viên tỉnh lẻ như tôi lên chiếc giường, chỗ cao nhất có thể, nhưng nước vẫn cứ ngày càng tấn công lên khối tài sản quèn của tôi.
Lúc này, tôi đành ngồi co ro trên chiếc giường, nhìn dòng nước mà chảy cả nước mắt. Ngồi buồn bã mất 15 phút rồi tôi bỗng nảy ra một ý nghĩ và đi đến quyết định khoá cửa phòng trọ lại, tìm đến nhà cô bạn thân để xin nhờ tá túc qua đêm. Nhưng mọi tai họa và rắc rối thực sự mới bắt đầu đổ ập lên đầu tôi từ giây phút đó.
Gia đình bạn tôi chỉ có hai ông cháu, ông của bạn tôi đã hơn 70 tuổi. Lúc đến nhà tôi gặp ông, lễ phép chào rồi bước vào trong.
Video đang HOT
Vì lúc đội mưa đến được nhà của cô bạn, tôi đã ướt như chuột lột. Bạn thấy tôi thì vừa mừng vừa lo lắng cho tôi, rồi giục tôi nhanh vào nhà để thay đồ. Sau đó, cô bạn lấy bộ đồ ngủ ở nhà cho tôi mượn và thay. Vì cô bạn thấp bé, nhỏ nhắn nên đồ ngủ của bạn tôi mặc vào cũng hơi ngắn. Tuy nhiên, cũng không còn cách nào khác, tôi đành phải khoác lên người bộ đồ đó.
Không biết có phải vì bộ đồ hơi ngắn hay vì lý do gì, khi tôi vừa bước ra phòng khách ngồi xem tivi cùng người ông của cô bạn, liền bị ông sấn tới và sờ vào “chỗ kín” của tôi. Lúc này, cô bạn của tôi vừa đi xuống bếp nên không hay biết gì.
Một phản xạ bản năng tự nhiên, tối “rú lên” một tiếng, rồi gạt tay ông ra và chạy ra lối cửa chính của phòng khách. Không may cửa đã khoá chặt, tôi đành quay lại chỗ ngồi và ném cái nhìn đầy bực bội về phía người ông. Người mà lâu nay tôi vẫn rất tôn trọng và cũng xem như chính người ông của mình.
Nhưng khi tôi quay trở lại ghế ngồi, ông lại tiếp tục sờ soạng người tôi thêm một lần nữa. Lúc này tôi không còn bình tĩnh được nữa đã quát vào mặt ông “đồ dê già”. Vừa lúc đó, cô bạn thân của tôi đi từ dưới bếp đi lên phòng khách. Cô tròn mắt nhìn tôi, tỏ vẻ rất giận dỗi vì câu nói của tôi. Rồi cô bạn quát thẳng vào mặt tôi “Bạn nói cái gì thế? Một người có học mà ăn nói với người lớn thế à? Cút ngay ra khỏi nhà tôi!”.
Ngay khi tiếng hét của bạn dội vào mặt tôi, tôi đã “sốc”. Vừa chưa hết sốc vì hành vi của người ông lớn tuổi, thì ngay lập tức tôi lại được thêm một cú sốc từ những lời lớn tiếng của cô bạn thân. Tôi tức tưởi “Bạn đừng có quát vào mặt tôi, mà hãy hỏi xem ông bạn đã làm gì. Một người cao tuổi mà làm thế có xứng đáng để tôi phải tôn trọng hay không. Tôi ân hận là đã đến nhà bạn”. Rồi tôi nước mắt lã chã, không thể nói thêm một lời nào với bạn nữa. Tôi bỏ ra về. Và chẳng bao giờ hé răng với ai vè chuyện đó. Rất may tôi chưa bị mất “cái ngàn vàng”.
Ngay sau tối hôm đó, hàng tháng trời tôi và cô bạn không ai thèm nói chuyện với ai lấy nửa lời. Rồi gần 1 năm trôi qua, tôi thấy tiếc nuối tình bạn thân thiết bấy lâu của chúng tôi, tôi đã chủ động tìm cô bạn và thanh minh mọi chuyện. Phần cũng vì tôi cố nghĩ, cố tìm những lý lẽ để biện minh và tha thứ cho người ông rằng nào “có thể ông mất vợ đã lâu”, “ông cô đơn và không làm chủ được mình vì hôm đó ông hơi có hơi men”…
Song, cô ấy không tin tôi mà cho là tôi bịa đặt ra tình huống đó để che giấu cho sự vô lễ của mình. Cô ấy còn nghi ngờ tôi đã đồng lõa với ông của cô ấy trong chuyện đó nên tôi mới cứ ngồi im lâu đến như vậy khi cô ấy đi xuống bếp.
Giờ thì tôi rất giận cả cô bạn và người ông lớn tuổi đó. Nhưng lại băn khoăn cứ để mất tình bạn như vậy sao, xin cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
Lấy vợ xấu
Có lẽ giờ tôi mới hiểu vợ xấu cũng chưa hẳn là vợ mình nếu mình không biết trân trọng và yêu thương.
Thời sinh viên, tôi yêu một cô sinh viên người thành phố rất xinh đẹp, nhưng rút cuộc tôi bị cô ta đá. "Rút kinh nghiệm" tôi quyết định chọn cô vợ ở quê với tiêu chuẩn nhan sắc có xấu một chút nhưng phải siêng năng, có học.
Thắm là một cô giáo mà tôi hướng tới, về nhan sắc thì Thắm thuộc loại "thường thường bậc trung" với một chiều cao khiêm tốn, một mét năm hai, bù vào đó là sự chịu khó siêng năng. Tôi quen chớp nhoáng, và đi đến quyết định "Lấy vợ phải cưới liền tay".
Ngày tôi cưới, bạn bè đều hết sức ngạc nhiên, vì tôi đẹp trai có bằng cấp, lại được làm việc ở một công ty liên doanh nước ngoài. Trong khi đó Thắm chỉ là một giáo viên cấp một, có thân hình đẫy đà, nếu so với tôi thì quả là một trời, một vực.
Ảnh minh họa.
Có không ít người bạn nói thẳng với tôi: "Cậu đẹp trai, hào hoa phong nhã, lại có bằng cấp, nghề nghiệp lương cao, tán em nào chẳng được, sao lại lấy cô vợ xấu hơn cậu đến vậy?". Tôi tự hào nói: "Các cậu có nghe các cụ nhà ta ngày xưa nói: "Vợ đẹp là vợ của người ta" không? Thà mình lấy vợ xấu một chút nhưng là của mình".
Thực ra mà nói, tôi "chấm" Thắm ở tính nết dịu dàng, không ăn diện, khéo vun vén và nhất là nấu ăn ngon. Chính vì lẽ đó mà tôi rất yên tâm vì đã có vợ lo toan mọi việc ở nhà, nên một tuần tôi chỉ về nhà ngày thứ bảy, chủ nhật rồi lại đi ngay lên cơ quan. Tôi thoải mái la cà cùng bạn bè sau giờ làm việc như nhậu nhẹt, cặp bồ đi qua đêm...
Thắm không nói gì nàng cứ lặng lẽ đi dạy và chăm lo công việc nhà chồng. Nhưng khi đứa con gái đầu lòng ra đời, thì tính tình của Thắm thay đổi, nàng lên tiếng yêu cầu tôi phải có trách nhiệm với vợ con. Tôi nói với nàng rằng: "Cô làm dâu thì phải gánh vác giang sơn nhà chồng, nâng khăn sửa túi cho chồng, tại sao cô lại bảo tôi phải chăm lo cho mẹ con cô?".
Nghe tôi nói vậy mẹ tôi lại hùa vào lớn tiếng bênh vực tôi, mắng mỏ Thắm thậm tệ. Trong lúc Thắm và mẹ tôi lời qua tiếng lại, mẹ tôi đã nói: "Con tao không lấy mày thì có mà ma nó lấy, không tin mày thử đi ra ngoài đường xem có ai ngó tới mày không?". Thắm nhìn tôi, như để thẩm định lại lời nói của mẹ chồng có đúng vậy không.
Tôi ra vẻ đắc ý xác nhận: "Tôi cưới cô về để có người đẻ con và chăm sóc ba mẹ tôi thôi chứ nhan sắc thì cô còn thua xa những con bồ trước đây của tôi". Sau khi nghe tôi nói xong Thắm vào phòng thu dọn đồ đạc, ra khỏi nhà mà không hề nói thêm một lời nào. Lúc đầu, ba mẹ tôi và tôi nghĩ Thắm chỉ dọa cả nhà vậy thôi nhưng không ngờ Thắm ra đi thật sự, mặc cho con kêu khóc.
Tôi nghĩ, thế nào nhớ con Thắm cũng sẽ quay về, vấn đề là thời gian thôi. Thắm đi được một ngày mà cả nhà tôi nháo nhào vì không có ai lo chuyện cơm nước, lau dọn nhà cửa... Bởi vì từ ngày Thắm về làm dâu, ngoài việc đi dạy ra thì mọi việc trong gia đình đều dồn lên đầu cô ấy. Mẹ tôi đã quen với cảnh nhàn hạ kể từ khi có dâu, nay phải đương đầu với công việc nội trợ thường ngày bà không thể nào chấp nhận được, nên mọi sinh hoạt trong gia đình tôi bị đảo lộn hoàn toàn.
Ngay cả đến con gái tôi, cũng không có ai đưa đón, tối đến, nhớ mẹ khóc suốt đêm. Tôi điện thoại gặp Thắm: "Nếu cô không về tôi sẽ ly dị với cô". Nghe xong cô ấy bình thản nói: "Ly thì ly, ngoài tôi ra chẳng ai dám đến mà hầu hạ gia đình anh cả". Tôi tìm cách nói lời xin lỗi cô ấy nhưng đều vô ích, Thắm cương quyết đòi ly hôn.
Cả gia đình tôi và tôi lúc đầu cứ nghĩ: Tôi đẹp trai lấy vợ xấu lại ở nhà quê là có thể biến cô ta thành kẻ nô lệ như ô sin. Nhưng chúng tôi đã nhầm to. Với một phụ nữ như Thắm dù không nhan sắc mặn mà nhưng có học thức và có bản lãnh, thì Thắm chẳng bao giờ để ai lăng mạ và xem thường mình, kể cả chồng và gia đình chồng.
Giờ thì tôi mới thấm thía đạo nghĩa vợ chồng là không có đẳng cấp mà chỉ có tình yêu thương và sự thông cảm sẽ chia. Hiện nay ba mẹ tôi và tôi đang ân hận là làm thế nào để Thắm trở về với tôi, nếu không tôi sẽ mất một người vợ tốt. Ba mẹ tôi mất người con dâu tốt. Có lẽ giờ tôi mới hiểu vợ xấu cũng chưa hẳn là vợ mình nếu mình không biết trân trọng và yêu thương.
Theo VNE
Có nên ở trọ nhà người yêu Chúng em quen và yêu nhau được 2 năm, dự định ra Tết em sẽ vào Sài Gòn sinh sống và làm việc. Anh nói khi nào em vào phải tới nhà anh ở trọ, anh sẽ lo công việc, chỗ ở. Tháng 9 năm ngoái gia đình anh chuyển từ Hà Nội vào Sài Gòn sinh sống và bố mẹ có xây...