Tôi bỉ ổi biến vợ thành vật thế thân phải hy sinh vì chồng
Đây là lần đầu tiên trong đời tôi phải đối mặt với một cuộc trao đổi ghê tởm như vậy.
Tôi cần một nơi để tự thú với lòng mình vì bản thân tôi đã làm rất nhiều điều có lỗi với vợ. Thái độ nhẫn nhịn và sự hối lỗi của cô ấy trong suốt thời gian qua khiến tôi day dứt đau khổ không ngớt. Nhưng nếu cô ấy biết được sự thật thì gia đình này chắc không giữ được.
Tôi là một người đàn ông tồi, còn hèn nhát hơn khi đã sai nhưng lại cố giấu tội lỗi đó. Chính tính sỉ diện và tự ái đã đẩy tôi và vợ đến nông nổi này. Vì câu chuyện của tôi có liên quan đến uy tín và danh dự của nhiều người, tôi xin phép mọi người không nói rõ.
Cách đây một năm tôi gặp nhiều khó khăn trong công việc. Doanh số tôi thu hoạch được luôn nằm trong top thấp nhất công ty, được gọi là nhóm nguy hiểm. Chỉ cần 3 lần liên tục bị nằm trong top này thì có thể bị giáng chức hoặc sa thải. Tôi đã bị như thế.
Cũng có thể là do tôi bất tài nhưng giai đoạn đó thị trường thật sự đóng băng không nhúc nhích được. Tôi đã lao lực và tâm huyết với kế hoạch của mình rất nhiều nhưng kết quả vẫn không khả thi.
Tôi biết mình sắp bị giáng xuống làm một thằng nhân viên quèn với đồng lương ít ỏi. Đó là sự thật tôi không thể nào chấp nhận. Trên vai tôi là cả một gánh nặng gia đình. Tôi có vợ và hai con nhỏ, tôi còn là trụ cột của bố mẹ tôi ở quê. Từ thời sinh viên tôi đã làm việc quần quật cũng để vực dậy gia đình.
Tôi đã bỉ ổi lợi dụng điều đó để biến vợ mình thành vật thế thân phải hy sinh vì chồng. Gã giám đốc và tôi đã cùng thỏa thuận điều đó (Ảnh minh họa)
Nếu bỗng dưng lương bị cắt giảm đến nửa, đời sống sẽ rất eo hẹp. Rồi còn danh dự, tôi đã đạt đến chức sếp tương đối có thế, ra ngoài xã hội ít nhiều người nể nang, bạn bè trọng vọng. Nếu tôi trở lại là một đứa tập sự như bao năm trước thì chắc chắn sẽ bị miệt thị dè bỉu. Cả cái nghèo và cái nhục tôi đều không cam lòng.
Chính sự bế tắc ngày đó đã đẩy tôi đến chỗ tội lỗi mà vợ tôi chính là nạn nhân. Tôi biết giám đốc công ty tôi rất thích và có cảm tình với vợ tôi. Từ ngày đầu giới thiệu cô ấy tôi đã cảm nhận được điều đó. Tôi biết rõ ông ta là người không mấy đứng đắn trong quan hệ nam nữ.
Tôi đã bỉ ổi lợi dụng điều đó để biến vợ mình thành vật thế thân phải hy sinh vì chồng. Gã giám đốc và tôi đã cùng thỏa thuận điều đó. Vợ tôi sẽ phải đổi lấy một lần quan hệ thân xác để tôi được ở lại công ty. Đây là lần đầu tiên trong đời tôi phải đối mặt với một cuộc trao đổi ghê tởm như vậy.
Tôi suy nghĩ và tự cảnh tỉnh mình rất nhiều lần nhưng tương lai đen tối sau khi bị giáng chức giảm lương cứ ám ảnh khiến tôi lo sợ mất ngủ. Tôi không dám biện hộ tôi làm điều này là vì vợ con. Nhưng tôi bị áp lực kinh tế lớn cũng bởi quá khát khao và nóng lòng muốn mẹ con cô ấy có cuộc sống đầy đủ.
Video đang HOT
Nhân dịp công ty tôi có buổi liên hoan, tôi đã đưa vợ đi cùng. Tôi giả vờ uống nhiều và vui vẻ giục vợ nâng ly với mọi người. Cô ấy thấy chồng được giám đốc quan tâm thì rất mừng. Cô ấy không biết trong ly rượu mà cô ấy uống còn có cả thuốc ngủ.
Mọi chuyện sau đó bị thằng chồng là tôi vạch trần bài bản một cách bỉ ổi được giải thích là tối đó tôi thấy vợ mệt nhưng còn sớm nên đành dìu tạm vợ vào phòng nghỉ và tiếp tục chung vui với đồng nghiệp. Một lúc sau ông giám đốc say đi vào và hai người đã xảy ra chuyện đó.
Về lý, đây là một chuyện không ai mong muốn, chỉ vô tình xảy ra do cả hai đều say. Nhưng về tình, đó là điều trái đạo lý không thể tha thứ được, nhất là với một người phụ nữ phẩm hạnh như vợ tôi.
Gã giám đốc sau đó đã giữ lời cho tôi được giữ chức. Nhưng vợ tôi lại bị suy sụp. Cô ấy không biết mình là nạn nhân nên thấy có lỗi với chồng con và trở nên mặc cảm, không dám nhìn thẳng chồng, làm điều gì cũng khép nép sợ hãi ngay trong chính căn nhà mình.
Nhiều đêm cô ấy còn quỳ dưới chân tôi và xin tôi hãy đánh, hãy trừng phạt cô ấy để được thoải mái hơn. Vợ tôi không dám khóc trước mặt vì sợ chồng con trông thấy. Tàn nhẫn hơn, vì tôi không hề giả vờ tức giận hay trách móc cho đúng kịch bản nên cô ấy lại càng nghĩ tôi chỉ đang cố chịu đựng và bao dung với vợ.
Đêm qua vợ tôi lại úp mặt vào gối mà khóc một mình, cô ấy nói “em chỉ muốn được chết đi để mong anh tha thứ?” (Ảnh minh họa)
Chứng kiến vợ trong lòng u phiền nhưng bên ngoài vẫn cố cười nói, tôi thấy khổ sở vì mình quá khốn nạn. Đêm qua vợ tôi lại úp mặt vào gối mà khóc một mình, cô ấy nói “em chỉ muốn được chết đi để mong anh tha thứ?”.
Tôi nghẹn ngào không trả lời được và quay lưng khóc. Điều đó càng khiến vợ nghĩ tôi lạnh lùng. Trong chuyện này tôi không khác gì một tên vô lại vừa có miếng vừa có tiếng. Tôi vừa được giữ chức lại vừa được vợ khép nép sợ hãi.
Phải làm thế nào để nhận tội này với vợ? Cô ấy ngày càng ủ rũ héo mòn, lòng tôi rất đau. Xin cứ chửi rủa tôi, vì tôi đáng được như thế. Nếu là vợ tôi, các chị có sẵn lòng tha thứ và chấp nhận một thằng chồng đểu như tôi không?
Theo VNE
Ám ảnh đêm định mệnh khiến tôi không chợp mắt được
Cái đêm định mệnh đó cứ tua đi tua lại trong đầu khiến tôi không chợp mắt được. Tôi lao vào một cuộc khủng hoảng tồi tệ chưa bao giờ có. Thế mới biết đàn ông mạnh mẽ thế nào cũng yếu mềm trước tình yêu.
Từ rất lâu nay mới có thời gian ngồi nghiền mạng như một tên vô công rỗi nghề. Mà nói thất nghiệp cũng không sai. Ai biết được sau đợt kỉ luật này đến bao giờ tôi mới lại được phục chức và tin tưởng như trước.
Trong đợt truy quét tệ nạn mại dâm ma túy thành phố vừa rồi, tôi bị kỉ luật vì không làm tròn nhiệm vụ và có dấu hiệu che giấu tội phạm. Một vết sỉ nhục quá lớn trong sự nghiệp.
Vào mùa chiến dịch, tôi phải tâm lý cho vợ vì đặc thù công việc đi sớm về muộn, nửa đêm bật dậy ra khỏi nhà hoặc nằm vùng đâu đó một hai tuần là chuyện cơm bữa. Cô ấy luôn thông cảm nhưng sợ bóng tôi và cô đơn.
Nhờ cô ấy mà sau khi kết hôn tôi có nhiều động lực hơn để hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc. Tôi thường trở về nhà muộn nhưng chưa bao giờ vợ bỏ đi ngủ trước, luôn ngồi đợi chồng bên mâm cơm đã nguội lạnh.
Vợ tôi cứng đầu một cách lì lợm, nhất quyết bảo vệ người đàn ông đó đến cùng. Chỉ nói là buồn quá nên sinh lạc thú bệnh hoạn (Ảnh minh họa)
Vì cô ấy yếu đuối nên tôi không tâm sự nhiều về nội dung các nhiệm vụ, trong mắt cô ấy công an đã là một nghề nghiệp nguy hiểm. Tôi chỉ thường hay khoe chiến tích và phần thưởng để vợ vui.
Tôi nhận nhiệm vụ đột nhập vào một nhà nghỉ ở quận X (xin được giấu tên). Đây là một nhà nghỉ thuộc dạng cao cấp nhưng có dấu hiệu tổ chức mua bán dâm với đối tượng là các cô gái từ 18 đến 25 tuổi từ một đường dây có tổ chức từ ngoại thành Hà Nội.
Chúng tôi phân công nhiệm vụ đồng loạt ập vào bắt tại chỗ những cặp đang mua bán dâm. Đó cũng là nhiệm vụ định mệnh hoặc sự sắp đặt quá khéo léo của số phận. Khi tôi xông vào một phòng bắt gặp cảnh trai trên gái dưới, và khi người đàn ông đó quay lưng lại, tôi nhận ra gương mặt của vợ mình.
Tôi thừa nhận mình kém bản lĩnh vì lúc đó tôi đã tê liệt hoàn toàn. Tôi không nói được câu nói quen thuộc lúc làm nhiệm vụ như thế này. Trước mắt tôi tối sầm một màu đen. Lục lại trí nhớ, trước đó một tiếng vợ tôi nhắn tin "nhanh về nhé anh, em vẫn đang đợi". Trước đó một tiếng "cơm nguội cả rồi, lúc nào anh về". Trước đó 2 tiếng "em nấu cơm xong rồi nhé, chỉ đợi anh về".
Mồ hôi đổ xuống mắt cay xè nhưng tôi cố căng ra nhìn rõ đó có phải là vợ tôi không. Hai người bọn họ đang cuống cuồng mặc áo quần, gã kia xô vợ tôi nhảy ra cửa sổ bỏ trốn, cô ấy hoảng sợ nhìn tôi đứng im bất động.
Tôi không tin vợ mình là người bán dâm, nhưng càng không dám tin vợ tôi ngoại tình trắng trợn. Tôi che giấu vợ thoát khỏi hiện trường và sau đó báo cáo bắt nhầm đối tượng và đã thả. Tôi bị kỷ luật vì quá nhiều tội, tự ý hành động, không hoàn thành nhiệm vụ và có dấu hiệu che giấu tội phạm. Tôi giữ im lặng cho đến tận khi nhận án kỉ luật.
Tôi nhận được lời kêu oan từ vợ, cô ấy bảo lần đầu, không mua bán dâm gì hết, chỉ là vô tình vào nhầm nhà nghỉ đó. Nhưng khi tôi hỏi người đàn ông đó là ai thì cô ấy không nói được. Tôi có dọa thế nào cô ấy cũng nhất quyết không nói.
Sếp tôi gọi lên hỏi có phải tối đó gặp người quen nên động lòng tha phải không? Tôi đắng họng như nuốt mật. Nếu đó là người quen thật thì đã nhục, nếu là vợ mình nữa thì tôi thà cởi bỏ quần áo ra khỏi ngành. Việc nhà chưa trị thì có tư cách gì đi trị việc nước?
Vợ tôi cứng đầu một cách lì lợm, nhất quyết bảo vệ người đàn ông đó đến cùng. Chỉ nói là buồn quá nên sinh lạc thú bệnh hoạn. Tôi thấy nghi ngờ những lần chờ đợi trước đó của vợ, có thật cô ấy ở nhà chờ tôi, hay lại đi nhà nghỉ và nằm dưới hưởng thụ một gã nào đó.
Với bản tính của mình, tôi không thể làm to chuyện. Nhưng để yên thì sống tiếp với nhau làm sao. Và đặc thù nghề nghiệp của tôi, không thể tự do ly hôn mà không bị ảnh hưởng được.
Hiện tôi đã rời khỏi nhà vì cho vợ một thời gian ngắn để suy nghĩ và khai thật toàn bộ câu chuyện này. Những tình tiết tôi nắm được đều quá rời rạc và mơ hồ. Vợ tôi như biến thành một con người khác, không hề yếu đuối và yêu chồng như bấy lâu nay vẫn thể hiện. Cô ấy làm tôi sợ.
Cái đêm định mệnh đó cứ tua đi tua lại trong đầu khiến tôi không chợp mắt được. Tôi lao vào một cuộc khủng hoảng tồi tệ chưa bao giờ có (Ảnh minh họa)
Từ đầu đến cuối câu chuyện này, có một điều tôi chưa nhắc đến là tình yêu của tôi dành cho cô ấy. Mặc dù lòng tôi thật sự căm phẫn vì bị hạ nhục và cắm sừng, tôi càng đau hơn vì trót yêu vợ quá nhiều.
Cái đêm định mệnh đó cứ tua đi tua lại trong đầu khiến tôi không chợp mắt được. Tôi lao vào một cuộc khủng hoảng tồi tệ chưa bao giờ có. Thế mới biết đàn ông mạnh mẽ thế nào cũng yếu mềm trước tình yêu.
Đến nay tôi vẫn chưa nhận được lời giải thích nào từ vợ. Có ai hiểu được thật sự vợ tôi đang nghĩ gì? Cô ấy có uẩn khúc nào hay do không yêu tôi? Và cũng có ai biết tôi nên làm gì?
Theo VNE
Em quay cuồng và điên loạn trong tình cảm với anh rể Câu chuyện của em kể sau đây có lẽ sẽ không được sự ủng hộ của nhiều người. Chăc chăn em sẽ còn bị nhiều lời chê trách hay chửi mắng. Nhưng em vẫn hi vọng có thể có một cách giải quyết tốt nhất cho tình cảnh của em hiện giờ. Em năm nay 20 tuổi. Em tự nhận mình là người...